Tôi thay đổi vị trí khuôn mặt mình, đầu tôi trượt từ từ trên Oppai-sama. Vì tôi vốn chẳng thể thấy được gì ở phía trước cũng như đếch thở được. Ngay lúc đó, Công chúa Alexia
''Aan!''
thốt lên một âm thanh đầy dâm đãng khiến tôi phải giật mình, là bởi....... tôi chạm vào đâu đó à?
''Tại sao người lại không chấp nhận làm đối thủ của tôi! Tôi sẽ không thể thắng nếu tôi không đấu với người!''
Cảm ơn ngài, Chúa à. Mọi người không nghe thấy nó. Nhưng tại sao Công chúa Alexia lại không thích trận đấu này nhiều đến vậy? Nó có gì sai sao?
''Ý ta là, trên cả yếu đuối, đám các ngươi chả ai dễ thương cả.''
Công chúa Alexia nói thế và ôm chặt lấy tôi. Aa, trên đầu tôi, thật là mềm quá đi ~! Nhưng mà, để nghĩ rằng lý do mà cô ấy không chấp nhận trận đấu lại như thế thì.... nó hơi 'ấy'. Mặc dù đúng thật là lũ này toàn 'tứ chi phát triển' mà chẳng có lấy nữa điểm dễ thương.
''Vì một lý do như thế....... xin đừng làm rộn này nọ nữa! Alexia-sama!''
''Ta không có làm rộn này nọ. Hơn nữa, chẳng cần phải có một trận đấu nữa.''
Wai! Nếu người nói thế .....
''Ý người là sao?''
''Chồng của ta đã được quyết định rồi. Phải không ー! Lei!''
Nghe Công chúa Alexia nói thế, lũ đó quay qua nhìn tôi. Ệch, đúng là chả thấy chút vui vẻ nào khi nhìn vào lũ này.........
''Trò đùa của người đang đi quá xa rồi, Alexia-sama. Thất bại dưới tay đứa trẻ này. Thậm chí nếu người không muốn có một trận đấu với chúng tôi đi chăng nữa thì một trò đùa như thế là quá......''
''Nó không phải là một trò đùa. Bởi vì ta thực sự bị đánh bại.''
Tệ rồi, lũ đực này hiện đang tiến vào trạng thái 'máu nhồn lên nhão' cmnr.
''Vậy thì, xin hãy để tôi đấu với thằng nhãi đó một trận! Nếu tôi thắng thì Alexia-sama sẽ là của tôi!'' ( Ờ )
......... Có lộn không vậy ba, sai vkl. Theo lẽ thường thì phải là 'Nếu tôi thắng thì Alexia phải đấu với tôi!' hay một cái gì tương tự chứ, đúng không?
''Được! Nhưng nếu các người thua thì đừng nao giờ đến thách thức ta nữa! Lei. Em xin lỗi nhưng, anh có thể là đối thủ của chúng vì em không?'' (Vợ chồng rồi mà, để anh em cho ngọt :))
Công chúa Alexia nói thế và cầu xin tôi. Cũng đúng, quất một trận là cách duy nhất để đuổi đám ruồi nhặng phiền nhiễu này đi huh......
''Được rồi. Tôi chấp nhận nó.''
''Cảm ơn, Lei! Em yêu anh!''
Đợ ー! Đừng ôm lấy đầu tôi! Mặt tôi đang bị v ー vùi, a ~!
''Tsk! Alexia-sama! Đi nhanh thôi! Thằng nhãi! Tốt hơn là mày nên chuẩn bị đi.''
Và sau đó chúng tôi di chuyển đến sân tập. Tên này không chịu thể hiện ra bản chất thật của mình trước Công chúa Alexia. Cái đó có được không vậy?
''Đen đủi quá huh, Lei-kun. Bằng cách nào đó, cậu quả thực là loại sao nằm dưới nhỉ?'' [note11029]
Helen-san cười khúc khích. Còn tôi thì chỉ có thể cười cay đắng. Xét cho cùng, vụ này là do cái danh hiệu đó, 'Bất cứ cái nhọ nào cũng do nó mà ra!', tôi nghĩ vậy.
''Giờ hãy đi nào, Lei! Em sẽ giúp anh thay đồ! Ehehe ~!''
''Không, không cần đâu! Tôi có thể tự mình làm lấy!''
''Đừng nói vậy chứ! Đến đây nào!''
Cô ấy nói vậy và rồi tôi bị xách đi. Tôi như thế là bởi vì nó vốn không thể phản kháng. Tôi cố tìm sự giúp đỡ từ Helen-san nhưng cô ấy chỉ nhìn tôi lắc đầu. Tôi phải lần nữa trải nghiệm nó huh..... mặc dù nó phiêu vỡi ra.
.......... Bước ra khỏi phòng thay đồ sau vài phút, như dự đoán, Công chúa Alexia thì rạng rỡ còn tôi thì như hoa đã tàn.....
Tôi đi về phía sân tập, còn Công chúa Alexia thì hướng về phía khán đài. Bước vào trong. Những kẻ vốn đã chờ chực. Tên đầu lĩnh trông như đang đích thân đứng bên trong.
''Người đến trễ đó, Alexia-sama. Người đã chia tay nó hay gì đó à?''
Thằng nờ này nói thế với một nụ cười thô bỉ trên cái mặt đó. Tại sao nó tự tin thế nhể? Vì là một đứa trẻ nên tôi chỉ đáng làm nền sáng à?
''Bọn ta đến trễ vì ta đã phải giúp Lei thay đồ. Không đời nào Lei sẽ thua một người như ngươi đâu.''
Đám đó cũng đang tràn đầy tự tin nhể. Mặc dù tôi ước rằng người không khích chúng nhiều quá.
''Tốt thôi! Quất nào, thằng nhãi! Kích hoạt!''
........ Có chuyện gì với thanh kiếm đó vậy? Lượng ma lực của tên đó đang tăng lên một cách chóng mặt ngay lúc hắn niệm mấy câu thần chú đó.
''T, tại sao hắn lại sở hữu một thanh Quỷ kiếm?''
Helen-san nói thế. Quỷ kiếm là sao? Ngay khi tôi nghĩ như thế
''giết giết giết giết GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT, TAO SẼ GIẾT MÀY!''
và hắn đột kích thẳng vào tôi. Wha! Nhanh quá! Tôi ngay lập tức tranh đi với Cường hóa cơ thể.
Ngay khoảng khắc đó, thanh kiếm mà hắn vung xuống chạm vào mặt đất mà tôi đã từng đứng.
Doga ー n!
Một âm thanh to lớn bạo phát. Cái sức mạnh kiểu quái gì. Nếu chỉ tính riêng sức mạnh thôi thì đòn đó còn trên của Công chúa Alexia. Hắn nhìn tôi bằng cặp mắt đỏ ngầu..... tên này đã không còn tỉnh táo nữa rồi. Khi tôi nhìn kỹ, cánh tay hắn đang bị Quỷ kiếm ăn mòn. Uwaa! Có một con mắt trên Quỷ kiếm!
Khi tôi đang đối mặt với tên này, có một sự hiện diện đột ngột xuất hiện ở ngay sau tôi
''Wha! Chó thật!''
Mặc dù tôi đã che chắn bằng thương của mình, tôi vẫn bị đánh bay đi. Tìm cách sửa chữa lại tư thế của mình khi đang ở trên không, tôi nhìn lại nơi mà mình đã từng đứng, ngay đó, những kẻ vốn được cho là đang ở trên ghế khán giả, hiện tại đang thay thế vị trí của tôi ...... trong tay tất cả bọn chúng đều giữ những thanh Quỷ kiếm.
''Lei! Để em giúp!''
Có lẽ Công chúa Alexia nghĩ rằng tình hình đang đặt tôi vào thế khó, cô ấy hét lên như vậy.
''Không được! Ở yên đó!''
Nhưng nó quá nguy hiểm, tôi ngăn cô ấy lại. Bên cạnh đó, tôi vẫn còn nắm trong tay con át chủ bài.
''Hikarin. Tôi sẽ dùng nó!''
''Hiểu rồi!''
Sau khi nói thế, tôi truyền ma lực của mình cho Hikarin. Việc này tốn một chút thời gian nên tôi sẽ phải tránh những kẻ đó trong lúc chờ đợi.
Vũ khí chồng lên vũ khí. Né đâm. Chặn chém. Tôi liên tục lặp đi lặp lại điều đó.
''Chết đi! Thằng nhãi!''
''Cứ như thằng này sẽ làm vậy ấy! Haaaa!''
Và tôi đánh bay hắn đi. Ngay sau đó, Hikarin
''Đã tích đủ rồi! Nó đã ở tình trạng tốt để có thể xuất ra rồi đó, Master!''
Hay! Tôi sử dụng ma thuật đã học được với Hikarin
''Lên nào, Hikarin! Chaos Vortex Weapon Endowment! Body Endowment!” [note11030]
Những tia sét đen chạy quanh vũ khí và cơ thể tôi
Ngay tại thời điểm đó
Zuba ー n!
Sấm gầm vang!
Fuu ~ bởi vì đó là ma thuật vượt trên một cấp, cũng như phải mượn sức mạnh của Hikarin, mức ma lực tiêu thụ cũng rất lớn.
Dường như tôi đang nhận lấy nó, đặt mắt lên Quỷ kiếm, tôi bắt đầu chạy. Những kẻ đó cũng đáp trả tôi không chút do dự.
''Haaa! Hắc lôi thương!''
Khoảnh khắc ngọn thương của tôi va chạm với Quỷ kiếm, tên đó bị thổi bay
Thanh Quỷ kiếm không thể tiếp nhận nổi sức mạnh của Hắc lôi thương, nó vỡ vụn.
Tôi nhìn sang tên có thanh Quỷ kiếm bị phá hủy..... tốt! Xem ra hắn chỉ bị ngất đi.
Tôi liên tiếp phá hủy 'Quỷ kiếm' của chúng.
Đồng thời cánh tay của chúng cũng bị đập tan khi tôi còn đang ở đó.
Cái này không phải là trả đũa vụ chúng kéo tôi vào đám bòng bong này đâu nha, tình cờ thôi, đúng, chỉ là tình cờ thôi. [note11031]
Ngay sau khi tôi đã phá nát toàn bộ Quỷ kiếm và xác nhận rằng tất cả bọn chúng đều đã bất tỉnh, tôi giải bỏ ma thuật của mình. Oh shit! Lượng ma lực tôi tiêu sài quá mức dữ dội, tôi không đứng nổi nữa. Chuyện này tệ thật, tôi đang gục ngã.
Munyu!
Hửm, vì lý do nào đó mà mặt tôi hiện đang ở trong một thứ rất chi là mềm mại...... Tôi ngẩng mặt lên một cách rụt rè, ở đó
''Anh tuyệt quá đi! Lei!''
là Công chúa Alexia với vẻ đê mê. Cô ấy thậm chí sử dụng cả Cường hóa cơ thể chỉ để đến đây. Aa ~ Oppai-sama, sướng quá đi........
Vẫn còn mấy cái vấn đề về Quỷ kiếm, rồi vân vân mây mây, nhưng giờ đầu óc tôi hết sài được rồi. Hãy làm một giấc trong bộ ngực mềm mại này nào.
Cạn kiệt ma lực, tôi dần mất đi ý thức...... đuối quá rồi............