Sensei và tôi bước đến phòng làm việc. Sensei gõ cửa, từ bên trong
''Vào đi.''
Giọng của Sieg vang lên.
Sensei bước vào, tôi cũng bước theo sau cô ấy. Khi chúng tôi đi vào, Eris, Aerith, Chỉ huy quân đội Gilbert-san và khoảng 3 người trông như thuộc cấp đang đợi ở đó.
''Chúng tôi có trễ không?''
''Không, chẳng sao đâu, Alene. Lei cũng vậy, ngồi xuống đi.''
''Vâng.''
Sensei và tôi ngồi xuống, Gilbert-san trải ra bàn một tấm bản đồ.
''Trước tiên, cảm ơn vì sự nỗ lực mà mọi người đã đóng góp tại trận chiến tại Đại quân quái vật lần này. Tất cả đều nhờ Chỉ huy quân đội Gil với quân lính, Alene và Mars cùng toán cận chiến, Eris và May Jane với quân đoàn pháp sư, tất cả đã phối hợp với nhau, nhờ thế mà chúng ta mới có thể khiến thương vong giảm xuống mức tối thiểu. Ngay cả khi người khác gọi đây là số lượng thấp nhất từ trước đến nay đi nữa thì quân địch cũng đạt đến con số mười ngàn.''
Sau khi nói thế, Sieg chuyển sang nhìn Aerith và tôi.
''Và sau đó nữa là Aerith và Lei. Nhờ mấy đứa tiêu diệt lũ Orc xâm phạm trị trấn mới khiến nó kết thúc mà không có nhiều thương vong.
Không thể nghi ngờ gì nữa, nếu không có mấy đứa ở đó thì chắc chắn sẽ có nhiều thương vong hơn. Chà, ta không muốn các con, một đám chỉ mới là những đứa nhóc phải thực hiện bất kỳ điều vô lý nào như thế nữa.''
Ông ấy nói thế với một nụ cười cay đắng trên môi. Eris đã nhìn thấy điều đó
''Trước đây, ta đã nói điều này rồi, nhưng mà.... thực sự, đừng làm bất cứ điều ngớ ngẩn nào nữa! Ma thuật phục hồi sẽ không thể chữa được vết thương của Aerith nếu nó còn nặng hơn chút nữa... dù chỉ một chút nữa, nhưng mà... cả đời con thậm chí sẽ không thể nào vung kiếm được nữa. Và Lei, ma lực của con đã hoàn toàn cạn kiệt, nếu nghiêm trọng hơn chút nữa thì nó sẽ biến thành một vấn đề giữa sinh và tử!'' [note10763]
Dẫu tôi đã nghe nói về nó, nhưng, để nghĩ rằng vết thương của Aerith nghiêm trọng đến vậy............
''Nhưng mà, nhưng...''
Khi nói đến đó, Eris đột nhiên đứng lên và bước đến chỗ Aerith và tôi. Cô ấy bước đến, trước mặt Aerith và tôi, để rồi ôm chặt cả hai với toàn bộ sức lực.
''Trước giờ ta chỉ nói những lời cảnh cáo với các con, nhưng, các con đã thực sự cố gắng rồi! Aerith, Lei. Là một người mẹ của hai con, ta thấy rất tự hào!''
Eris nói thế và mỉm cười nhìn chúng tôi với ánh mắt dịu dàng. Khi nhìn thấy gương mặt đó, cả Aerith và tôi bắt đầu khóc. Dẫu cho chúng tôi có cố gắng thuyết phục con tim mình, việc giết một sinh vật sống hay để một ai đó phải chết, làm bị thương chính mình, đặt bản thân mình bên bờ vực cái chết hay những thứ tương tự, những điều đó vẫn dằn vặt chúng tôi.
Chúng tôi đã có thể nhận ra điều đó sau khi được ôm bởi Eris.
Vì vậy, theo bản năng... chúng tôi ôm lấy Eris. Thật chặt, thật lâu, hết mức có thể...... như để thực sự biết rằng, bây giờ, chúng tôi... vẫn đang sống.......
Khi chúng tôi cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại sau khi khóc vài phút, Sieg nở một nụ cười rộng và lên tiếng.
''Nhìn thấy Aerith và Lei như thế này khiến ta nhận ra rằng chúng thực sự vẫn chỉ là trẻ con mà thôi.''
''Tất nhiên là thế rồi. Ngay cả khi chúng mang trong mình dòng máu của Sieg, Eris, và em đi chăng nữa thì trẻ con vẫn chỉ là trẻ con mà thôi. Chúng ta là bậc cha mẹ, và chúng ta sẽ phải dạy dỗ chúng từ bây giờ.''
Alene nói thế. Và đường nhiên, thêm một cái nhìn đầy vui vẻ.... tôi liếc nhìn cô ấy một cách chăm chú, nhưng trông cô ấy chẳng thèm bận tâm gì cả. Gilbert-san, người không thể đứng ngoài xem được nữa, bắt đầu lên tiếng.
''Thật tốt khi có một cuộc nói chuyện giữa những thành viên trong gia đình, nhưng mà hãy chuyển sáng vấn đề thực sự đã.''
''Aa, đúng vậy. Gil cũng muốn nhanh nhanh mà về gặp vợ con nhỉ. Do cũng đã xử lí xong cái đám đó rồi mà, cậu cuối cùng cũng có thể trở về nhể. Cậu muốn nhanh chóng tặng cho họ thêm một cặp tai mèo huh ~?''
''Tất nhiên rồi! Tôi muốn về cho nhanh để còn 'yêu' Chloe và Chrona nữa!''
Sieg nói với một cái nhìn đầy đê tiện. Nhưng Gilbert-san trả lời lại như đó là chuyện tất nhiên. Vậy luôn hả! Gã này là chồng của Chloe - hầu gái độc quyền của tôi, người đã trở thành hầu gái trưởng; và cũng là cha của Chrona.
Nói đến nó thì nó đúng là một câu chuyện dài, nhưng có vẻ như Gilbert-san là thuộc cấp trực tiếp của Sieg trong cuộc tổng hành quân lần trước nữa và đó là lúc anh ta làm quen với Chloe, người hộ tống của Eris. Gilbert-san dường như đã 'đổ' cô ấy ngay tắp lự nhưng họ lại hoàn toàn không thể gặp nhau bởi vụ dọn dẹp hậu quả của đại quân quái vật, chuyện tình tiếp tục từ khi Chloe đến nhà Runwalker làm hầu gái, dường như họ bắt đầu hẹn hò từ lúc đó.
Sieg nở một nụ cười cay đắng với câu trả lời đó. Vì lý do nào đó, Gibert-san lại bật cười và cho ra một cái nhìn chiến thắng. Eris và đám cấp dưới thở dài, Alene thì lại bật cười. Cái căn phòng hỗn độn này là sao?
Sieg đánh trống lảng bằng cách nói chuyện.
''V-vậy, chúng ta hãy bàn về đại quân lần này.''
''Vâng. Đại quân lần này dường như có số lượng thấp nhất so với những lần trước. Mặc dù chỉ là ước lượng, nhưng con số lại không đến 10 nghìn. Đó chỉ là một đám lớn với Orc là chính.''
''Lần này, lực lượng chính của đại quân là Orc có lẽ là do nó được một con dẫn dắt bởi một con Orc Chúa. Trước đây, khi được nó được dẫn đầu bởi một Lich, nó là một đại quân với Undead làm lực lượng chính.''
Theo tính toán hiện tại, có thể hiểu rằng lực lượng chính của đám quái vật được thay đổi theo 'Kẻ dẫn dắt' của bọn chúng.
''Có lẽ là vậy. Mặc dù tôi nghĩ mọi người đều đã nhận ra nhưng mà... đại quân lần này khác với lần trước.''
''Aa, từ trước đến nay, một chiến lược tập kích bất ngờ chưa bao giờ có trong đại quân quái vật, hiện nay đã được sử dụng.''
Khi Sieg nói thế, bầu không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng.
''Từ những gì mà Aerith đã nói, trước khi lũ Orc xuất hiện trong thị trấn, dường như xuất hiện một vòng tròn ma thuật quy mô lớn trên bầu trời. Để rồi, những con Orc xuất hiện, vòng tròn ma thuật có lẽ đã được kích hoạt, và chúng được chuyển đến nhờ ma thuật không gian.''
''Anh cũng nghĩ thế. Tôi chưa bao giờ được nghe việc quái vật có thể sử dụng ma thuật không gian. Điều đó nghĩa là....''
''Aa, rất có thể nó có liên quan đến con người. Hơn nữa, đó còn là một ma thuật sư cao cấp.''
''Eris-sama. Để hình thành được một vòng tròn ma thuật có quy mô lớn như vậy thì cần đến bao nhiêu ma lực?''
''Tôi không thể nói một cách chắc chắn được vì bản thân tôi chưa đích thân nhìn thấy vòng tròn ma thuật đó, nhưng mà nếu một vòng tròn ma thuật quy mô lớn có thể gửi được khoảng 100 con Orc như thế thì tôi nghĩ nó cần khoảng tầm 10 nghìn ma lực. Nhưng vì chỉ sử dụng một vòng tròn ma thuật nên có thể tích trữ ma lực rồi dùng, nó có thể được tích bởi một số lượng người.''
''Tôi hiểu rồi. Vòng tròn ma thuật phải được xây trong bí mật, nó có thể sẽ ngốn mất khá nhiều thời gian, thêm nữa họ phải thận trọng để chúng ta không đánh hơi được nó. Nhìn kiểu nào đi nữa, trong tâm trí chỉ hiện lên mỗi cái quốc gia đó mà thôi.''
Mọi người đều mang một vẻ cay đắng.
''Như mong đợi từ cái quốc gia đó.''
Sensei nói thế và thở dài.
''Aa, làm ra một chuyện như thế này thì gần như là chắc chắn chỉ có nó mà thôi, bị 'Vùng đất Quỷ' ngăn cách ở giữa, quốc gia bên kia chúng ta, cái quốc gia khổng lồ dẫu so với lục địa này. Đế chế Regalia.''
Sieg cũng nói thế với một tiếng thở dài.