Trans: Aes
Suýt chút nữa thì. À không, chắc hẳn cô ấy vẫn còn đang nghi ngờ gì đó. Evandel cũng trở nên phấn khích sau khi thấy Rachel và lần đầu tiên em nó ương bướng. Đúng là máu mủ ruột thịt mà.
Dù sau thì tôi phải mất hai ngày để dỗ dành cô bé. Tôi đã cố gắng hết sức mình để làm cho tâm trạng của em ấy tốt hơn với lễ hội ở đảo Clancy, sử dụng một trong những viên đá quý tôi có từ Jain để làm ra một chiếc vòng tay đẹp đẽ tặng em ấy, và hứa rằng sẽ cho cô bé gặp Rachel thường xuyên hơn.
Tôi không hề nói dối.
Evandel rồi cũng sẽ phải lộ diện cho cả thế giới biết.
Tất nhiên, bây giờ vẫn còn quá sớm. Nhưng một khi tôi có sức mạnh để bảo vệ Evandel về mặt tâm lí lẫn thề chất, và khi Evandel có thể tự bảo vệ bản thân… Tôi sẽ tiết lộ sự tồn tại của cô bé cho cả thế giới.
Sẽ rất là sai trái nếu lãng phí tài năng của cô bé bởi vì tôi sợ thứ gì đó xảy ra với em ấy. Trong nguyên tác, Evandel có một tài năng vô song về phòng thủ pháo đài. Chắc cái đó không bị thay đổi ở mạch cốt truyện này đâu.
"...Hôm nay thật vui đúng không?”
“Uun~”
Sau chuyến đi chơi ở Anh quốc, bọn tôi trở về căn phòng tập luyện dưới lòng đất mà tôi dựng cho Evandel. Trong những năm vừa qua, Evandel đã tạo ra rất nhiều linh thú, mà bây giờ chúng đang bay tứ tung khắp phòng. Những con đại bàng, sói, ngựa, hà mã… một đội quân ma thuật toàn thú vật chào đón Evendal. Chỉ thoáng qua thôi có thể thấy số lượng đến cả hàng ngàn. Tuy vậy Evandel chỉ cần ra lệnh bằng một cái phẩy tay.
“Mọi người~ lách cách~”
Evandel bắt đầu nói ra những tiếng kì lạ.
“lóc bóc, lách bách~”
Những con linh thú của em ấy di chuyển theo các âm thanh khác nhau mè cô bé tạo ra
“chico, chico~”
Em ấy vung tay qua lại như một nhạc trưởng điều khiển nhũng con linh thú để nhảy vậy
“Lấp la, lấp lánh~!”
Đó có vẻ như là một mệnh lệnh tấn công và đội quân chuyển sang thế tiến công. sau đó, chúng tách ra rồi lao về phía trước từ nhiều phía.
“Vậy là đủ rồi. Điểm tuyệt đối! Làm tốt lắm.”
Tôi khen Evandel và bế em ấy lên trên cao. Evandel mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay tôi.
“Nếu cháu có thêm chiếc mũ phù thủy và cây gậy, thì cháu có thể điều khiển tốt hơn nữa!”
“Thật sao?”
Tôi ghi nhớ lại trong đầu là sẽ nâng cấp trang bị em em ấy sau. Tôi nhìn quanh phòng tập một lần nữa. Tuy nhiên, tôi không tìm thấy bất cứ con linh thú đặc biệt nào cả.
“”Um, Evandel, Fenrir đâu rồi?”
Tôi không nhìn thấy Fenrir trong biển quái vật, thế nên tôi hỏi Evandel.
“Ở đây ạ~”
Evandel chỉ vào góc của phòng tập. Tôi nhìn theo ngón tay của em ấy và thấy một con sói đen đang nằm tựa vào tường. Nó là con nổi bật duy nhất trong phòng do cái hào quang tỏa ra xung quanh của bản thân.
“Chú sói bé bỏng ơi~”
Nhưng khi Evandel gọi, cu cậu mở mắt ra nhìn… và nhanh chóng chạy lại với cái lưỡi thè ra.
Dĩ nhiên, tôi đã để Fenrir lại với Evandel, khi tôi biết rằng cậu ấy sẽ bị coi là ‘trang bị’ bởi hệ thống của Tháp.
“Nó bé lại à?”
“Un! Nếu không thì cậu ấy sẽ quá lớn.”
“Chú hiểu rồi”
Tôi kiểm tra chỉ số của Fenrir.
===
「Ma Sói」
[Hầu cận] [Hạng Cao-trung]
—Hầu cận đầu tiên được tạo ra bởi phù thủy, Evandel
▷Chỉ số cơ bản
[Sức mạnh 12.150]
[Lực cắn 12.850]
[Thể lực 8.635]
[Tốc độ 13.950]
[Cảm quan 13.950]
[Sức sống 8.850]
[Sức mạnh phép thuật 9.950]
===
Từ ngữ ‘vô lý’ có lẽ không còn diễn tả được cậu ấy nữa. Nếu tôi đấu tập với cu cậu thì chắc kèo rằng tôi sẽ bị nghiền nát. Không ngạc nhiên nếu cậu ấy đạt tới cấp độ của một con Fenrir thật sự sớm thôi
“Được rồi, Evandel, em có thể chơi với các bạn một chút được không? Chú cần phải làm tí việc bên này đã.”
“Okay!”
Evandel vui vẻ gật đầu với một nụ cười. Tôi mỉm cười lại và khuỵnh đầu gối lại vào tư thế ngồi. Không có cái ghế nào ở dưới cả nên đáng lẽ là tôi đã ngã dập mông rồi. Tuy nhiên, nó đã an toàn đáp xuống một cái ghế êm dịu. Aether đã tự ý di di chuyển và biến thành một cái ghế.
Ngồi trên chiếc ghế Aether, tôi bật smartwatch của mình lên. Sau đó, tôi đăng nhập vào trong Dạ tiệc Violet.
[Chào mừng, người điều hành Môi giới Sự Thật.]
[Đang có 77 khách hàng đang nôn nóng chờ đợi phản hồi từ bạn.]
Như dự đoán, có một đống những yêu cầu bị tồn đọng. Tôi lưới nhìn qua danh sách. Thứ thu hút sự chú ý của tôi là yêu cầu đến từ Thánh Địa Băng, Nguyệt Độc, và Nan Chi Bản chất của ‘Yoo Yeonha’.
‘Mình có thể nói với Yeonha rằng mình quản lý Môi giới Sự Thật… nhỉ?’
Tôi cân nhắc trong khi xem qua nội dung mà cô ấy yêu cầu.
「Tôi mong ngài vẫn khỏe, Môi giới Sự Thật-nim. Tôi là LaydyU. Tôi đã liên hệ với ngài trước đây với một yêu cầu. Yêu cầu của hôm nay là thứ chỉ mang tính chất thỏa mãn sự tò mò của tôi. Vì biết rằng ngài bận bịu thế nào, nên tôi sẽ không để tâm nếu ngài từ chối yêu cầu của tôi đâu. Thật ra, mong rằng ngài sẽ không nghĩ rằng là tôi đang làm phiền với những câu hỏi vớ vẩn… 」
Yoo Yeonha nói với một tông giọng nghiêm túc. Chắc hẳn là do điều khoản, [Những lời nói tôn trọng và lịch sự có thể đẩy nhanh tiến độ trả lời.]
Nhưng khi mà tôi đọc nội dung chính từ yêu cầu của cô ấy thì…
[Có phải người Sáng lập Thánh Ân Tạo Hóa ‘Yun Seung-Ah’ đang có một mối quan hệ tình cảm với lính đánh thuê ‘Kim Hajin’ không?]
“…khụ. C-cái gì đây, cô ấy bị khùng à?”
Tôi bất ngờ tới nỗi nghẹn cả họng. Cô ta đang mơ tưởng cái gì trong đầu vậy.
Tự dặn lòng là phải xem lại nó sau, tôi nhanh chóng viết phản hồi.
[Họ chỉ là hàng xóm thôi.]
[Và yêu cầu này quá đơn giản nên chúng tôi sẽ không tính phí.]
Với thế, tôi lại tiếp tục lướt xuống danh sách.
“...Ơ?”
Đột nhiên, một cái tên đập thẳng vào mắt tôi.
[Xin chào, ta đang liên lạc với cậu bằng tư cách chủ tịch của Daehyun, Chae Joochul Bất Diệt…]
**
Aileen quay trở lại Trái Đất lần đầu tiên. Sau khi thoát khỏi Tháp Ước Nguyện, cô cảm giác như lấy lại danh dự và quyền lực đã mất trong một khoảng thời gian dài.
Ngay khi nghe được tin tức cô trở về thì hàng tá yêu cầu phỏng vấn ập đến. Sau cùng thì trong những Anh hùng tiến vào Tháp Nguyện ước ở đợt vé đầu tiên, Aileen là cá nhân duy nhất được ví như là người đứng trên đỉnh đầu trong thế hệ của cô ấy.
Aileen vui vẻ tiếp nhận những cuộc phỏng vấn, cô ấy hãnh diện tham gia vào buổi họp báo công cộng. Cô còn mở ra một sự kiện lớn ngay thảm cỏ ở mặt tiền của Tòa tháp Anh hùng. Kế hoạch của cô ấy là trình ra những phần thưởng đã lấy được trong Tháp. Cô còn dặn bản thân rằng phải tự hào đặt tay lên eo suốt cả buổi.
Đúng vậy, Aileen trở thành nhân vật chính của buổi họp báo. Ít nhất là trong khoảng nửa đầu.
“Chúng tôi đã nhận được báo cáo là kẻ khủng bố khét tiếng trong vụ Pandemonium, Hắc Liên cũng đã vào trong Tháp.”
“Người được biết tới với cái tên Hắc Liên…”
“Cô có biết thông tin gì về hắn ta không…”
“Ngài Đại Địa cũng đã nêu ý kiến về hắn ta. Chúng tôi cũng muốn nghe suy nghĩ của cô Aileen về vấn đề này nữa!”
Tuy nhiên, sự chú ý của họ nhanh chóng chuyển sang một người chơi khác. Lại một lần nữa, đó là Hắc Liên. Cảm thấy cay đắng, Aileen trả lời hời hợt và đá họ đi. Mặc dù những phóng viên ở buổi họp báo này đều là những tay kì cựu nhưng họ vẫn không thể đưa ra bất cứ phản đối nào trước mặt Aileen.
“Ta có phải Hắc Liên đâu mà ngươi hỏi? Phỏng vấn xong rồi đó. Làm ơn đi về đi.”
‘Đi về đi.’ chỉ với ba từ đó, toàn bộ những phóng viên đều đóng gói đồ đạc và đi về xe của họ.
“Unni*?”
*Unni trong tiếng Hàn dùng để gọi chị lớn tuổi hơn.
Sau khi đám phóng viên hối hả bỏ đi như mấy con gián, người duy nhất còn ở lại có thể kháng lại Linh Ngôn của cô ấy.
Đó chính là Yun Seung-Ah
“...Làm sao.”
Aileen liếc mắt nhìn vào cô ấy. Yun Seung-Ah đang cầm một chiếc túi với đậu phụ bên trong .
“Chúc mừng chị đã ra khỏi Tháp. Chào mừng trở lại.”
“Hừm, có phải là ta ở trong tù đâu mà*.”
*Theo truyền thống ở Hàn Quốc thì mới ra tù sẽ được ăn đậu hũ
Mặc dù càu nhàu nhưng cô vẫn lấy đậu hũ từ tay Yun Seing-ah.
“Chị, sau khi ra khỏi Tháp thì chị có làm gì không hay là định quay lại sớm? ”
“Ta sẽ quay lại vào ngày mai.”
Lúc đầu thì Aileen định lấy cớ để rời bỏ tháp giữa chừng rồi. Nhưng sau khi chứng kiến sức mạnh bí ẩn mang tên ‘kỹ năng’ và quy mô của Tháp làm nó trở nên thú vị hơn nhiều, cô quyết định sẽ leo Tháp cho tới cùng.
“Dù sau thì, cô tới đây là vì có việc để bàn với ta đúng không? Cô muốn đi tới chỗ nào? Nhà ta hay là văn phòng?”
Aileen hỏi Yun Seung-ah. với ý định trình diễn kỹ năng của cô ấy.
“Ừm, thì… em cũng không bận tâm lắm đâu.”
“Được rồi, thế thì tới văn phòng của ta vậy.”
Aileen nắm lấy tay Yun Seung-Ah, hành động hiếm hoi này khiến cô đỏ mặt.
“S-Sao tự nhiên chị lại nắm lấy tay em vậy?”
Aileen không nói gì. Ba giây sau đó, thế giới lật ngược 180 độ và một khung cảnh mới bao trùm lấy họ. Aileen và Yun Seung-Ah bây giờ đang ở văn phòng của Aileen.
“C-Cái gì thế này?!”
“Hư hư, sao hả? Đó là kỹ năng đấy, Đúng như ta dự đoán, nó còn mạnh hơn khi ở ngoài Tháp nữa.”
Aileen hoàn toàn bình thản chứ không như Yun Seung-Ah đang hốt hoảng hết cả lên. Kỹ năng mà Aileen sử dụng là ‘Dịch chuyển’. Khác với Blink (Tốc Biến), nó cần một chút thời gian trước khi kích hoạt, nên rất khó để sử dụng trong lúc chiến đấu, nhưng nó có thể dịch chuyển tới 2 người. Tất nhiên, nhược điểm của nó là hao tốn nhiều ma năng hơn, tuy nhiên nhiêu đó là không đáng kể đối với Aileen khi cô ở bên ngoài Tháp.
“Một phép dịch chuyển không cần niệm chú, thậm chí còn không cần vòng tròn ma pháp sao?”
“Ta cũng khá sốc khi lần đầu học nó đó.”
“Tuyệt vời…”
Yun Seung-Ah tỏ ra vẻ ghen tị.
“Sao cô không vào Tháp luôn đi? Đây là một cơ hội tốt cho cô đó.””
“...Chị biết sao mà, em đang bận việc của hội.”
“Tại sao cô cứ hy sinh bản thân mình vì một cái hội chứ? Đừng có ngốc như thế”
Yun Seung-Ah chỉ mỉm cười cay đắng với những lời của Aileen.
“Dù sao thì, cô đến đây có việc gì?”
Aileen hỏi trong khi ngồi xuống chiếc ghế văn phòng của cô. Sự khác biệt về chiều cao đã làm cô não nề nãy giờ, và Aileen rất vui khi có thể làm gì đó về vấn đề này.
“À thì… em đến là để hối lộ chị.”
“Hối lộ?”
“Có hai nhóc em quen đang ở trong Tháp. Chị là một trong những người mạnh nhất Tháp đúng chứ?”
“...Khụ khụ.”
Aileen ho nhẹ một cái rồi tựa vào ghế.
“Ta là người mạnh nhất~”
“...Vâng, quả đúng là vậy”
Đôi môi của Aileen run run. Cô khá là dễ dãi đối với những lời khen ngọi.
“Được rồi, nhiêu đó chắc cũng không thành vấn đề. Một đứa là Kim Suho nhỉ, vậy đứa còn lại là?”
Yun Seung-Ah lưỡng lự một lát trước khi cẩn thận mở miệng ra nói.
“Fenrir, Kim Hajin. Chị biết cậu ta chứ?”
“Fenrir… Ta có, nhưng ta chưa chạm trán hắn bao giờ cả.”
“Nhưng nếu chị có tình cờ gặp thì nhớ đối đãi với cậu ấy đàng hoàng. Và cũng nên giúp đỡ khi cậu ta có gặp khó khăn gì đó.”
Nghe tông giọng nghiêm túc của Yun Seung-Ah, Aileen tự tin trả lời..
“Ta hiểu rồi. Cứ tin ở ta.””
…Sau đó, Aileen bận đi đây đi đó. Quả đúng là một con người thích đón nhận sự chú ý, cô ấy tổ chức hàng tá sự kiện truyền thông, bài diễn thuyết, và buổi họp báo. Cô khác hoàn toàn với Yi Yongha người lặng lẽ nghỉ ngơi ở nhà với vợ của anh ấy.
Dù sao thì, sau khi dành cả đêm ở trên Trái Đất. Aileen đã trở lại Tháp. Nhưng trước khi cô ấy có cơ hội nhớ về yêu cầu của Yun Seung-Ah, cô đã thấy một tin tức cực sốc.
[Một Người chơi đã đến tầng 8]
[Một Người chơi bí ẩn đã nguyền rủa bạn.]
[Đầu bạn đã bị treo thưởng!]
[Bất cứ ai đánh bại bạn sẽ nhận được 5000TP]
Ba giây.
Trong ba giây, Aileen đứng sững sờ hết cả người. Sau đó, cô ấy dụi dụi mắt. Cửa sổ hệ thống vẫn chứa đầu những câu từ mà cô không thể hiểu nổi.
“...Cái thứ nhảm nhí gì thế này?”
Aileen buông ra những lời chửi rủa.
**
[Tháp Nguyện Ước, Tầng 8-3 Lục địa Crevon]
Tôi trở lại với Tháp Ước Nguyện sau một kỳ nghỉ năm ngày. Mặc dù rốt cuộc thì tôi cũng dành thêm một ngày ở bên ngoài, không có bất cứ biến động gì đáng chú ý ở bên trong Tháp cả. Chỉ là tin tức tôi đến tầng 8 đang hâm nóng diễn đàn công cộng lên.
===
[Người chơi ở trên tầng 8 chắc hẳn là Hắc Liên nhỉ?]
—Gần như là vậy.
ㄴÙi, chưa chắc là hắn ta đâu! Tôi nghe nói Hắc Liên với Fenrir đã giao đấu với nhau để lên trên tầng đó.
ㄴSao cơ? Fenrir?
===
“Cái gì vậy?”
Trong khi tôi đang vô tư lướt nhìn qua diễn đàn, một bình luận kì lạ khiến tôi chú ý.
ID của Người chơi là 「JiSUPERYoon」.
…Cô ấy đang lan truyền những gì mà cô nghe được từ Kim Suho
“Con nhỏ này…”
Cô ấy phụ trách công việc lan truyền tin đồn hay gì à? Ừ thì, nó cũng không phải là bí mặt to tát lắm, và càng tốt khi có nhiều người nghĩ Hắc Liên và Fenrir là hai người khác nhau.
“Cậu được bỏ qua đấy, Yi Jiyoon!”
Ngay khi tôi nói thế, 「JiSUPERYoon」đăng lên một bình luận nữa.
—Ừ ㅋㅋ Fenrir đang dùng một cây súng ở bên trong Tháp ㅋㅋHắn vào bằng chiếc vé đen ㅋㅋCó vẻ như hắn mang khẩu súng vào với nó ㅋㅋㅋ Hắn không khác gì một đại tướng quân ở bên trong Tháp cả.
“....”
Tôi thoát khỏi diễn đàn và đứng trước [Dinh thự của Nữ Công tước Ironblood]
“Ông biết tôi chứ nhỉ?”
“Tất nhiên rồi, Ngài khách quý Kim Hajin, chào mừng trở lại!”
“Cảm ơn.”
Sau khi bước qua binh lính gác cổng rồi đi ngang một cánh vườn đẹp đẽ, tôi tiến vào sảnh của dinh thự. Đầu tiên tôi cố gắng để xác định vị trí của Sếp, và Aether phản ứng với ý nghĩ của tôi.
[Thuật Toán Aether ]
Ngay tức khắc, tầm nhìn của tôi được mở rộng. Với Thiên Lý nhãn bắt đầu xuyên qua những bức tường của dinh thự, và Aether làm hiện ra một tầm nhìn rõ hơn về mục tiêu của tôi.
[Người chơi ‘Sếp’ đã tìm thấy.]
[Thể chất – 100/100]
[Ma năng – 100/100]
[Trạng thái – Đang đọc sách]
[Dự đoán hành động tiếp theo – 99% là lật sang trang khác.]
Nó đang đưa cho tôi một đống những thông tin không cần thiết. ‘Hay thật’. Tôi vừa lẩm bẩm trong lòng vừa bước lên thư viện ở tầng trên.
“Sếp~”
Tôi gọi vô ấy với một nụ cười.
“...Ô.”
Sếp liếc nhìn tôi một lát rồi gật đầu.
“Cậu đến trễ.”
“Rốt cuộc thì tôi cũng ở lại thêm một ngày nữa.”
Vì lí do nào đó. Sếp trông như bị tổn thương vậy. Tôi nhìn kĩ người cô ấy. Đúng như tôi nghĩ, cô có mấy vết bầm tím dưới mắt trái, trên xương quai xanh và thêm một vài chỗ trên cơ thể của cô ấy nữa.
“Sếp, ai đó đánh cô à?”
“Ừm~”
Sếp khúc khích cười.
“Ta đã tỉ thí với Nũ công Tước Ironblood dạo gần đây.”
“...Hả?”
Tôi há hốc mồm, tôi không thể hiểu cô ấy đang nói gì. Có phải Sếp bảo là Tomer đánh bại cô ấy ư? Tomer tuy chẳng phải loại yếu ớt gì, nhưng cô ấy đáng lẽ nên ở dưới Sếp một vài cấp độ chứ.
“Sếp, cô khôi phục lại bao nhiêu chỉ số rồi?”
“Khoảng 50-60%.”
50-60%... Sếp chỉ đang có một nửa sức mạnh thực sự của cô ấy, nhưng trông như Tomer đã dễ dàng đánh bại cô ấy. Có vẻ Tomer đã trở nên cực kì mạnh mẽ bên trong Tháp.
“...Cứ tiếp tục như thế nhé. Crevon không có một Hệ thống Căn cứ, nhưng nó có tăng thêm điểm chỉ số khi giao đấu.”
Crevon đầy rẫy những NPC mạnh mẽ. Theo lẽ thường tình, có rất nhiều nhiệm vụ và sự kiện liên quan đến họ. Để gặt hái hết những lợi ích của tầng này, sức mạnh cá nhân là thiết yếu.
“Ta đang định tập trung giao đấu vào tháng tới. Nữ Công tước Ironblood cũng có vẻ rất thích đánh với ta.”
“Yo~”
Lúc đó, một tiếng gọi vang lên. Chúng tôi quay đầu sang bên và thấy Nữ Công tước Ironblood, Tomer, đang đi về phía mình.
Cô ấy mỉm cười.
“Đây, nó là thứ mà cậu yêu cầu đó. Tôi chuẩn bị nó khi cậu đang ở Trái Đất.”
Cô ấy bước chầm chậm tới phía tôi và đưa một viên pha lê nhỏ.
“Ô, đã xong rồi sao?”
[Lv.7 Phiến đá Pha lê Vị trí]
Nó là một phiến đá pha lê bỏ túi. Bằng cách yểm ma năng vào đó, tôi có thể dịch chuyển đến ‘Cây cầu Tận cùng của Thế giới’ bất cứ khi nào tôi muốn. Như vậy, tôi sẽ có thể chiến đấu với những Người chơi đang cố để lên tầng 9 ở mọi lúc mọi nơi.
“Cậu sẽ đến được biên giới phía đông với cục pha lê này. Đắt lắm đó, nên đừng có làm mất nhé. Nó gấp 20 hay 30 lần số tiền mà tôi mượn cậu để làm đấy.”
20~30 lần có nghĩa là cục pha lê này đáng giá 6~9 tỉ won. Tôi cất phiến đá pha lê đi và vỗ vai Tomer.
“Cảm ơn.”
“Không có gì. Với lại. cậu chỉ dùng được nó 5 lần thôi, nên đừng có quên đó. Và cái này nữa.”
Tomer đưa tôi một cái hộp trông còn quan trọng hơn cả phiến đá pha lê.
“Cái gì đây?”
“Nửa năm về trước. quái vật bắt đầu rơi ra những mảnh giấy kì lạ. Mới đầu thì chúng tôi vứt chúng đi nhưng trông nó khả nghi quá. Nên chúng tôi đã thu thập và gom chúng lại trong cái hộp này.”
“Giấy ư?”
Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, một tia điện chạy qua não của tôi.
Tờ giấy! Nếu tôi không lầm, chiếc hộp này có khả năng là báu vật quan trọng nhất trong cả tòa Tháp.
Tôi nhanh chóng mở nó ra.
===
[Phiếu Kinh nghiệm Vật phẩm +50 x11]
[Phiếu Kinh nghiệm Vật phẩm +70 x4]
[Phiếu Kinh nghiệm Vật phẩm +100 x4]
[Lv.2 Phiếu Hợp nhất]
[Lv.4 Phiếu Hợp nhất Kỹ năng x3]
[Lv.3 Phiếu Hợp nhất Kỹ năng x2]
[Phiếu Kinh nghiệm Kỹ năng +30 x11]
[Phiếu Kinh nghiệm Kỹ năng +60 x9]
…
===
Trúng mánh rồi. Trúng mánh thật rồi. Khi thấy cửa sổ mô tả vật phẩm, tôi suýt chút nữa là xỉu vì sốc rồi.
“Tôi không dùng được chúng, nhưng có lẽ bọn cậu sẽ xài được.”
“....”
Tôi bị lay động bởi Tomer, và cả người tôi tự chuyển động. Ngay sau đó, tôi nhận ra bản thân mình đang ôm Tomer.
“N-Này, cậu bị điên à?”
“Cảm ơn nhé, bạn hữu.”
“...Nóng quá.”
Tomer dễ dàng đẩy tôi ra với sức mạnh của cô ấy. Giống như cô đang đẩy một chú cún đang bám vào chân cô ấy vậy.
“Cậu có ôm tôi thì đừng có ôm chặt quá.”
“À thì, như cậu thấy đấy, tôi rất cần những thứ đó. Đến giờ tôi vẫn không tin được là cậu có nhiều đến thế. Mất bao lâu để cậu thu thập hết chúng vậy?”
“Sáu tháng.”
Trong khi đang tỏ lòng biết ơn cô ấy bằng cả trái tim thì đột nhiên tôi cảm nhận được một ánh mắt sắc lẻm từ phía sau lưng.
Tôi quay đầu lại.
Sếp đang nhìn chằm chằm chúng tôi với nửa con mắt.
“Ôi? Sao cô lại nhìn chúng tôi như thế?”
Tomer trêu chọc hỏi. Sau đó, một thứ tôi không hiểu được xảy ra. Sếp giật mình rồi nhìn ra chỗ khác.
“...Ừm hừm, Công tước này, ngươi hôm nay ngươi có muốn đấu tập không?”
“Đấu tập ư? Được thôi, tôi rất sẵn lòng. Theo tôi nào.”
Sếp đi ra ngoài với Tomer. Nhìn cái cách họ rời đi trông bóng hình Sếp như nhỏ bé hơn Tomer vậy.
**
… ‘Hội Liên Minh’ nhanh chóng leo Tháp. Tin tức một người chơi đặt chân lên tầng 8 đã làm ngòi thuốc nổ.
Đúng chính xác bốn ngày sau, họ tấn công Lâu đài số 5. Lần này, kể cả Aileen, Jin Seyeon và Yi Yongha đều tham gia vào trận chiến. Cuộc tiến công được đặt dưới sự cảnh giác cao độ do lo sợ rằng Hắc Liên sẽ xuất hiện một lần nữa.
Tuy vậy, có vẻ như Hắc Liên thật sự đã lên đến tầng 8 vì chẳng ai thấy bóng dáng hắn ta cả, và cuộc tấn công lâu đài kết thúc trong yên bình. Và Rachel như mọi khi đã có sự đóng góp đáng kể với vai trò tinh linh thuật sư.
Đúng như mong đợi, phiến đá pha lê dẫn tới tầng 6 ở trong lâu đài số 5, và cả ‘Tinh thể Mặt Trời’, thứ mà Medea cần.
Sau khi đưa Tinh thể Mặt Trời cho Medea và nhận lấy phần thưởng, cả bọn leo lên tầng 6. Người chơi cần [100,000] điểm thể hiện để đặt chân đến tầng 6, và hầu hết thành viên của hội liên minh đã vượt qua con số đó.
[Tầng 6, Splendor]
Ngay lập tức, họ được đón chào bởi một khung cảnh tuyệt đẹp. Đứng trước mặt họ là một cái bảng gỗ mà ai đó đã cắm xuống đất.
[Nơi này dùng để tập luyện.]
‘Đây là bẫy hay gì vậy?’ Ý nghĩ đó không thể thoát khỏi tâm trí của nhiều thành viên liên minh, và trong khi họ đang bàn tán, quản trị viên đến và chỉ định thời gian cho họ.
Có người 6 tiếng có người 100, nhưng trung bình rơi sẽ rơi vào khoảng 48 tiếng.
Những thành viên liên minh lưỡng lự.
Họ nên luyện tập ở đây? Hay là nên đi thẳng tới tầng 7?
Nan Chi Bản Chất, Pháp Viện Hoàng gia anh,
Cả bốn guild trên và các Ranker đều chọn tập luyện, còn các hội khác và liên minh ma nhân nhanh chóng đi lên tầng tiếp theo.
Những người đặt chân đến tầng 7 Khu Giải trí liền đối mặt với một cảnh tượng vô lý.
“…Cái gì thế này?”
“Sao nó lại như thế này?”
"Chết tiệt! Lại là SevenPoker!"
Những lời chửi rủa và la hét vang vọng khắp Khu Giải trí
Cũng không bất ngờ lắm, vị trí Người chơi đứng đầu bảng hầu hết mọi trò thực tế ảo chỉ là một người. Bí danh ‘SevenPoker’ chiếm hạng nhất gần như là tất cả trò chơi, mới đầu Người chơi nghi rằng đó là người quản trị của tầng nào đó nhưng chữ ‘P’ kế bên cái tên biểu thị đó là một Người chơi giống họ.
“Có vẻ như Hắc Liên đã quét sạch sẽ nơi này rồi!”
“...Khốn nạn thật, sao hắn ta tham lam thế?! Chúng ta có nên treo thưởng hắn không?”
“Chúng ta không biết biệt danh của hắn, và nếu biết thì có ai dám thách thức hắn không?”
“...Cậu nói đúng.”
Dù sao thì, một tuần cũng trôi qua kể từ đó, và mọi Người chơi đều đã hết thời gian để ở tầng 6. Sau khi lên được nhiều cấp dộ, họ vượt qua tầng 7 Khu Trò chơi và bắt đầu tập trung ở [Tầng 8, Vùng đất Thử Thách]
“Chúng ta chỉ cần đi hết nơi này thôi nhỉ?”
Hiện tại ở trong tầng 8-1
Một cơn gió ấm áp thổi qua vùng đất rộng mênh mông
“Có vẻ như đúng nơi rồi, Quý cô Aileen.”
Tổ đội của Aileen, bao gồm Aileen, Jin Seyeon, Yi Yongha và Shin Jonghak đang đứng ở nơi xuất phát.
“Chúng ta có nên chia nhiệm vụ ra không?”
Tổ đội của Kim Suho, bao gồm Kim Suho, Chae Nayun, Yi Yeonghan, Yi Jiyoon và cặp anh em Fermun góp ý.
“Chác là không cần thiết đâu, chỉ cần đi loanh quanh và xem xem có bất cứ Ma nhân nào ở gần đây không.”
“Ma nhân? À đúng rồi, có người đã treo thưởng Quý cô Aileen mà nhỉ.”
Jin Seyeon nhíu mày khi cô nghĩ về việc ai đó cả gan nhắm đến Aileen.
“Ngươi im lặng chút đi, làm như ta quan tâm đứa nào ngu ngục dám treo thưởng… Hả?”
Ngay lúc ấy, có thứ gì đó thu hút ánh nhìn của Aileen.
Một con sóc đáng yêu ở trên cánh đồng.
Mặc dù con sóc có to hơn bình thường một chút, nhưng vì Aileen thích những thứ dễ thương nên cô không hề cảnh giá gì và gọi con sóc lại gần.
“Tới đây nào, bé sóc~ Ta cho ngươi đồ ăn nè~”
Con sóc thận trọng nhìn Aileen, sau đó nhanh chóng chạy đến phía cô.
Sau khi đã ở bên Aileen, con sóc bắt đầu có những hành động kì lạ. Nó đang cạ cạ bàn tay vào túi tiền của cô ấy.
“Haha, Nhìn đi! Bé sóc này đáng yêu quá chừng luôn.”
Aileen chỉ thấy con sóc dễ thương mà không biết điều gì đang xảy ra.
-30TP
-40TP
-20TP
-30TP
…
Jain, người bây giờ có thể biến hình thành động vật liền chạy tới chỗ Aileen khi phát hiện được cô ấy từ trong khu rừng.
“Bé làm gì ở đây thế~? Có đói không nè? Bé đang đi tìm thức ăn hả?”
Ngồi nhìn Aileen đang cười toe toét, Jain nghĩ thầm, ‘Ngu’
Một nụ cười hạnh phúc nở trên khuôn mặt Jain.
“Nhìn này! Bé sóc đang cười, chắc hẳn là nó thích ta lắm rồi. Có nên nhận nó làm thú cưng không?”
…Không hề hay biết rằng cô đang bị trộm giữa ban ngày ban mặt, Aileen tiếp tục khụy xuống và xoa đầu con sóc.