The Novel 's Extra

chương 189 : dấu hiệu (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Paris, Pháp. Tại nơi ở của Nữ công tước Ah Hae-In.

Khác với sự âm u nơi Prestige, bầu trời của thế giới bên ngoài mang một vẻ trong xanh.

“…Một lần nữa xin cảm ơn. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để không làm ngài thất vọng khi hợp tác với Nan chi Bản chất.”

Yoo Yeonha đã thành công hoàn thành hợp đồng của mình với Ah Hae-In, trưởng nữ của dòng họ Ah và một pháp sư 8 sao và sắp thăng tiến lên 9 sao.

Ah Hae-In, ngồi trước Yoo Yeonha, nở một nụ cười nhẹ.

“Ta cũng muốn gửi tới cô những lời ấy. Ta được nghe rằng cháu trai của mình cũng đang ở trong Nan chi Bản chất.”

Yoo Yeonha mỉm cười hài lòng trước câu trả lời của Ah Hae-In.

“Vâng. Cậu Baire Morem-ssi đang tích cực hoạt động trong Guild.”

Hơn 4 năm trước, ‘Baire Moren’ đã tham gia vào cùng một cuộc thi bắn cung với Kim Hajin tại Lễ Hội Cube. Vào lúc đó, cậu ta đã thua Kim Hajin kể cả với sự trợ giúp của Ah Hae-In. Giờ thì cậu ta đã là một thành viên của Nan chi Bản chất.

Lý do duy nhất để tuyển cậu ta là lấy được sự tín nhiệm từ Ah Hae-In.

“Vậy thì, liệu cháu trai của ta sẽ tới Tháp Ước Nguyện lần này chứ?”

Yoo Yeonha không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn cho câu hỏi đó.

“Chúng tôi… tạm thời chưa chắc về chuyện đó. Ý muốn của một cá nhân là thứ tối quan trọng khi quyết định tiến vào Tháp… Nhưng nếu Moren-ssi muốn, tôi cũng không có lý do để can ngăn.”

“Haha. Không cần phải cứng nhắc thế đâu. Ta biết rõ khả năng của cháu mình. Nếu đi vào Tháp, nó sẽ chỉ trở thành miếng mồi ngon cho kẻ khác. Ta còn muốn thấy cháu mình lâu hơn nữa. Cũng không phải ta mong đợi nó trở thành một anh hùng vĩ đại hay gì.”

Ah Hae-In nở một nụ cười đầy ẩn ý.

“Nhưng, không phải cháu ta trông rất triển vọng trong ngành giải trí sao?”

Đó cũng là những gì mà Yoo Yeonha muốn. Cô đáp lại với nụ cười chắc chắn.

"…Dĩ nhiên."

“Vậy thì tốt. Ta mong đợi được làm việc với cô."

Cuộc gặp gỡ của cô với Ah Hae-In đã diễn ra thành công từ đầu đến cuối.

Bàn tay Yoo Yeonha nắm chặt vì sung sướng.

Tin tức về việc Ah Hae-In bắt tay với Nan chi Bản chất sẽ khiến kẻ thù của họ ngạc nhiên và khích lệ bạn bè của họ.

Công chúng và các đối thủ của họ sẽ phản ứng như thế nào với màn hợp tác này đây?

Yoo Yeonha không thể không mong đợi nó.

"Ồ, nhân tiện thì, anh chàng Fenrir đó sao rồi?"

Rồi đột nhiên, Ah Hae-In hỏi một câu khá kì lạ.

Yoo Yeonha tròn mắt ngạc nhiên trước sự xuất hiện bất ngờ của cái tên ấy.

"Ngài cũng quan tâm đến lính đánh thuê sao?"

“Không phải, chỉ là cậu ta đã để lại một ấn tượng sâu sắc cho ta thôi. Đã bốn năm trôi qua, vậy mà ta vẫn chưa thể quên. "

"Ah... Ý ngài là cuộc thi bắn cung, phải không?"

Yoo Yeonha nhớ lại những gì đã xảy ra 4 năm trước.

Trong cuộc thi giữa các lớp của Cube, Kim Hajin đã biểu diễn một phát đạn cong vút bí ẩn trước Baire Moren.

Chỉ với một mũi tên, Kim Hajin đã có được một lượng người công nhận và thu hút sự chú ý của nhiều Hội về cậu.

"Đúng vậy. Đối với một kẻ già cỗi như ta, việc sử dụng súng với một cung thủ bậc thầy như cậu ta quả là một điều lãng phí ”.

“…Dù vậy thì, cậu ta đã mở rộng tầm mắt của chúng ta với tư cách là ‘Xạ thủ’ (Gunner) duy nhất và độc nhất. Cậu ta đã được xem như là hình tượng thần thánh trong lĩnh vực ấy. "

Ah Hae-In cười với đôi mắt của mình. Nụ cười không cho thấy nếp nhăn mặc dù bà đã có tuổi.

"Là vậy sao? Nhưng dù sao thì, ta nghe nói rằng Fenrir có quan hệ rất tốt với Nan chi Bản chất. Có nghĩa là sớm hay muộn ta cũng sẽ được gặp cậu ta sao? "

“Hiện tại cậu ta đang ở trong Tháp, vì vậy tôi không thể chắc chắn hoàn toàn. Nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ không ngần ngại gặp Đại công tước Ah Hae-In ”.

“Hahaha. Thật vậy sao?"

Những lời trao đổi thân thiện tiếp tục diễn ra giữa họ.

Yoo Yeonha cười và nói, cẩn thận tránh những hành động phù phiếm hoặc xử sự không hay và kết thúc cuộc trò chuyện.

“…Vậy thì tôi xin phép.”

“Ừm. Muộn rồi đấy nhỉ. Tạm biệt. Dành thời gian cho một người đẹp trẻ trung khiến ta cũng cảm thấy mình trẻ ra hẳn. ”

Ah Hae-In không đứng dậy mà chỉ đơn giản là duỗi tay ra ghế của mình. Yoo Yeonha nắm lấy tay cô ấy trong khi cười rạng rỡ.

Ah Hae-In bị mặc cảm về chiều cao của mình.

Cô ghét phải đứng dậy trong trường hợp mình thấp hơn người khác ngay cả khi đã đi giày cao gót. Vì lý do đó, Yoo Yeonha đã đi giày bệt vào hôm nay.

“Tuy nhiên, có vẻ cũng khuya lắm rồi, cô có thể ở lại đêm nay nếu muốn. Các phòng dành cho khách nơi đây tốt hơn hầu hết các khách sạn năm sao đấy. ”

Ah Hae-In tốt bụng đưa ra lời đề nghị. Bà cảm thấy tương đối hài lòng với buổi gặp mặt hôm nay.

“…Tôi trân trọng lời đề nghị ấy, nhưng làm sao tôi có thể chịu được việc chỉ ở lại đây một đêm đây? Nơi này quả thật quá đẹp, tôi sẽ tiếc nuối vô cùng khi phải rời đi mất. "

Yoo Yeonha khéo léo từ chối.

"Là vậy sao? Chà, chắc cô phải bận lắm. ”

Ah Hae-In nắm được ý cô.

…Nhưng thật ra, cuộc gặp này là thứ cuối cùng trong lịch trình của Yoo Yeonha cho ngày hôm nay. Hơn nữa, ngày mai là một "ngày nghỉ ngơi", một ngày đặc biệt mà Yoo Yeonha dành riêng cho bản thân mỗi sáu tháng.

“Vậy thì, hãy nghỉ ngơi cho tốt. Thứ lỗi cho ta đã lấy đi quá nhiều thời gian của cô ”.

"Không, không. Không sao thưa ngài."

Yoo Yeonha đã định trở về ngay lập tức.

Không phải là do cô không thích Ah Hae-In hay biệt thự của bà.

Ah Hae-In là một phụ nữ Pháp hiếu khách, người đã học tiếng Hàn từ các bộ phim truyền hình Hàn cổ trang , và biệt thự của bà ấy khang trang và ấm cúng hơn nhiều so với nơi ở của Yoo Yeonha.

Vấn đề ở đây là ngủ.

Chính xác mà nói, là chiếc giường.

Yoo Yeonha không có lý do gì để ngủ ở nơi khác khi cô ấy có một chiếc giường đáng yêu và hiệu quả như vậy ở nhà.

Không, đến lúc này giống như là cô không thể ngủ ở bất cứ nơi nào khác thì đúng hơn.

Trước khi cô nhận ra, chiếc giường mà Kim Hajin tặng cô đã trở thành bảo vật quý giá nhất của cô.

‘Mình sẽ về nhà và ngủ nướng nguyên ngày ~’

Yoo Yeonha rời biệt thự của Ah Hae-In và vui vẻ chạy về phía chiếc limousine của cô ấy.

Chiếc xe khởi động suôn sẻ và đi về phía trạm dịch chuyển.

“…?”

Yoo Yeonha đang nhìn ra ngoài cửa sổ ô tô trong hạnh phúc thì bất ngờ bắt gặp một cảnh tượng mà cô không thể nào bỏ qua được.

“Chờ đã tài xế. Chậm lại một chút ”.

Chiếc xe limousine chạy chậm lại, Yoo Yeonha có thể thấy rõ hai người đang đi trên phố.

Một người phụ nữ cao ráo và một đứa trẻ đang nắm tay nhau.

Cả hai đều nổi bật từ phía xa.

Tuy người phụ nữ cao có đeo kính râm… nhưng nhìn vào ai cũng biết được đó là Yun Seung-Ah.

—Evandel, đi du lịch nước ngoài có vui không?

—Dạ~ Vui lắm ~

—Ta chả biết tại sao Haeyeon lại không thích nữa ~

Yun Seung-Ah chắc hẳn đang ở Pháp để đi nghỉ mát, nhưng chính đứa trẻ bên cạnh cô ấy mới là điều đáng nói.

Đứa trẻ có mái tóc vàng và nụ cười mắt híp đáng yêu có thể dễ dàng nhận ra ngay cả khi nhìn từ xa.

Yoo Yeonha nhìn chằm chằm vào đứa trẻ với vẻ mặt nghiêm túc.

“Mình… Mình đã từng gặp cô bé đó trước đây….”

Cô đã từng nhìn thấy đứa trẻ ở đâu đó trong quá khứ.

Chắc cách đây 3, 4 năm rồi. Cô không thể nhớ chính xác ngày tháng, nhưng cô chắc chắn rằng cô đã nhìn thấy đứa trẻ. Cô khá tự tin vào trí nhớ của mình.

Cô bé đó chắc chắn đã ở cùng Kim Hajin. Hồi đó, cả hai dường như đang tay trong tay đến một nơi nào đó, giống như Yun Seung-Ah và đứa trẻ tóc vàng lúc này….

"Nhưng tại sao…?"

Tại sao đứa trẻ đó đi với Yun Seung-Ah?

Hơn thế nữa, em ấy là ai?

"…Có thể nào là?"

Khi suy nghĩ của cô chạm đến đây, đầu óc cô trở nên trống rỗng.

Ding— Tiếng chuông vang lên trong đầu cô.

Ding— Tất cả những suy nghĩ trong đầu cô đã được xóa sạch.

Ding— Những suy đoán kỳ lạ lấp đầy khoảng không.

Nếu thực sự như vậy…

Đứa trẻ đó đã nhuộm tóc vàng để ‘mối quan hệ’ của họ không bị lộ ra ngoài sao?

“Ư….”

Yoo Yeonha dựa lưng vào ghế.

Không, không thể nào.

Một gam màu tự nhiên như vậy không thể có được từ thuốc nhuộm. Vậy thì, chắc hẳn phải là một sự trùng hợp…

“Khoan đã."

Đột nhiên, một ý nghĩ nào đó hiện lên trong đầu cô.

Ân hận bản thân vì quá thông minh, Yoo Yeonha nhanh chóng bật smartwatch và tra cứu nhật ký cuộc trò chuyện.

[Tôi hơi thiếu tiền. Cho tôi vay một ít để tôi có thể mua nhà được không. Bán cổ phiếu của mình thì hơi phí.]

[Hử? Nhà nào?]

[Đây này. <Địa chỉ>. Nó trị giá 20 tỷ won. Tôi có 18 tỷ rồi, vậy nên cậu chỉ cần cho tôi vay 2 tỷ.]

[Cậu sẽ cần thêm 2 tỷ tiền thuế. Dù sao thì, tôi sẽ chuyển tiền sớm cho cậu.]

Yoo Yeonha đã cho Kim Hajin vay 4 tỷ won. Yoo Yeonha nhanh chóng tra cứu giấy chứng nhận đăng ký căn hộ Seocho.

Chủ sở hữu là Kim Hajin, nhưng tòa nhà đã được cho thuê.

Tên của người thuê nhà là Yun Jiho.

Anh ấy là anh trai của Yun Seung-Ah và là giám đốc điều hành của một công ty giải trí.

“Mọi việc đang trở nên kì lạ theo từng phút…”

Yoo Yeonha vô tình đưa tay lên đầu.

“Không… Không thể nào, không thể nào….”

Mặc dù đã phủ nhận điều đó, nhưng những sợi tóc của Yoo Yeonha đã bắt đầu dựng đứng. Đó là một thói quen cũ xuất hiện mỗi khi cô nghĩ đến điều gì đó kỳ quái và thô tục.

**

[Tháp Ước Nguyện, Tầng 3 Prestige]

Ngày hôm sau.

“….”

Tôi hiện đang quan sát thành viên mới của Chameleon Troupe, Ghế Bạc Kaita.

Kaita, người vừa đến, đang nhai kẹo cao su khi xem nhiệm vụ của Medea.

[Để lắp đặt một mặt trời nhân tạo trong Prestige, ta sẽ cần 100kg quặng hắc ám, 1111 rễ cỏ pyrogen, 1 cây cỏ ba lá và ‘Tinh chất Mặt trời’ từ 「Lâu đài Số 5」 ở tầng 5.]

Nhiệm vụ ‘Ánh Dương’ khá đơn giản. Ta chỉ cần thu thập các vật liệu cho một "mặt trời nhân tạo" và chuyển chúng đến chỗ của Medea. Nhưng vì thành phần cuối cùng chỉ có thể được tìm thấy thông qua việc chinh phục một lâu đài, rất có thể một cuộc chiến sẽ xảy ra.

“Huam. Một nhiệm vụ? Này, Cung Thủ, tôi có thể kiếm được gì tốt từ vụ này không? "

Kaita hỏi tôi. Tôi càng nhìn càng thấy anh ta giống một trong những tên ‘đầu trọc’ đến từ Nga.

“Phần thưởng sẽ sớm được công bố trong video.”

"Ah ~ Thật sao?"

Medea bắt đầu liệt kê những phần thưởng.

[Về phần thưởng, bạn sẽ nhận được 1000TP mỗi 1kg quặng hắc ám, 100TP trên mỗi gốc cỏ pyrogen và 3000TP cộng với một món quà đặc biệt cho cây cỏ ba lá. Đội mang về Tinh Hoa Mặt Trời sẽ nhận được 10000TP và 5 phần thưởng rất đặc biệt.]

Tôi đã có quặng hắc ám và một thứ cây cỏ ba lá. Nhưng thành thật mà nói, cái giá mà Medea đưa ra cho loại quặng đen quá rẻ. Giá hợp lý phải là 2000TP trên 1kg.

Dù sao thì, nhiệm vụ này là một trong những sự cố mà Kim Suho và Đoàn Kịch Tắc Kè đã va chạm.

Kaita sẽ hợp tác với ‘Zurahan’, đại diện của Liên minh Người thường*, và hành động hấp tấp trước khi bị Kim Suho giết chết.

Điều này dẫn đến việc Kaita ôm mối hận với Kim Suho. Sau đó anh ta đuổi theo Kim Suho trong thế giới thực và cuối cùng dẫn anh ta đến cái chết thực sự.

Tôi không có ý định ngăn cản hắn ta.

Gã này là điên rồ nhất trong số tất cả các thành viên của Đoàn Kịch Tắc Kè. Hắn ta coi giết người, cắt xẻo và những tội ác thù hận không thể kể xiết khác là "sở thích". Hắn ta là một nhân vật phản diện đích thực được thiết kế để đẩy Kim Suho vào cơn bão phẫn nộ của chính nghĩa. Nếu cứ để yên, một ngày nào đó cậu ta sẽ trở thành kẻ phản bội và lật lọng với Sếp.

Nếu Kim Suho không giết cậu ta, tôi sẽ phải tự mình làm điều đó.

“… Nhân tiện, Lính Mới này.”

Jin Yohan, người đang xem qua Cộng đồng, đột nhiên lên tiếng.

“Cuộc ‘thành chiến’ mà mọi người đang nói tới là gì vậy? Họ nói rằng có một cuộc tấn công vào lâu đài hôm nay. "

Tôi xem qua bài viết.

[Tại 6 giờ tối. Ngày hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc thành chiến vào Lâu Đài Số 1. Những người bình thường nên tránh xa khu vực-3 của tầng 5.]

“Ồ, đúng như tên gọi của nó. Họ sẽ phá hủy một lâu đài. "

"Vậy sao?"

"Những con bọ này làm nhiều chuyện kỳ quặc quá ta ~"

Kaita bình luận một cách mỉa mai khi Sếp bước ra khỏi phòng ngủ.

Đúng như dự đoán của Sếp, có vẻ như cô đã hồi phục gần hết thể lực.

"Sếp, cô đã tốt hơn chưa?"

“Ư, ư. S-Sếp à. X-Xin chào. ”

Jin Yohan mỉm cười chào Sếp nhưng Kaita có vẻ rung động trước vẻ ngoài của cô ấy.

Chắc hẳn tên này rất sợ Sếp.

Chà, tôi cũng sẽ sợ nếu tôi bị đánh đến mức hấp hối mà thôi.

“…Kaita, ngươi cũng ở đây à.”

Sếp chào đón Kaita theo một cách khá khác so với khi cô ấy đối xử với tôi. Ngay cả tôi cũng sợ hãi trước cái cách mà đôi mắt cô ấy ánh lên vẻ lạnh lùng đầy ma lực.

“V-vâng. Nhưng tôi đã không làm bất cứ điều gì t-trên đường tới đây. Thật đấy."

Mặc dù có vẻ ngoài ảm đạm, Kaita là một trong những thành viên cốt cán của Đoàn Kịch Tắc Kè, và anh hơn Sếp tận 4 tuổi.

"…Ngươi."

“K-Không ~! Tôi đang nói thật mà! Hơn nữa, mọi người sẽ hồi sinh ngay cả khi bị giết mà!? Dẫu vậy, tôi đã không làm bất cứ điều gì! "

Tôi nhìn Kaita một lúc, rồi đứng dậy.

"Sếp, tôi đi ra ngoài."

“Mm? Lần này đi đâu vậy? ”

Sếp nhanh chóng lấy lại ánh hào quang đe dọa.

“Đến cửa hàng của tôi. Tôi có lẽ sẽ không trở lại hôm nay. Tôi có việc phải làm rồi. ”

"…Là vậy sao?"

Trông cô ấy hơi ủ rũ.

"Tôi sẽ đi ngay bây giờ ~"

“…”

Tôi gật đầu và đi ra ngoài. Qua khe cửa, ánh mắt của Sếp dán vào tôi.

Tôi biết đôi mắt đó.

Chúng là ánh mắt đang thèm ăn.

Vì không có nhiều thời gian nên tôi quyết định lờ đi ánh mắt của cô ấy cho ngày hôm nay.

Tôi bước nhanh và đến xưởng của Kedrick.

Có rất nhiều người bên trong. Có vẻ như hầu hết các NPC mà tôi cứu được từ trại giam đều ở đây.

"A, Chủ Nhân kìa!"

"Ồ-!"

Những người đàn ông cơ bắp chào đón tôi.

Tôi cười khổ và tiến lại gần Kedrick.

"Mọi việc thế nào rồi?"

"Tốt. Rất tốt. Gạo rất tốt, và ngô cũng vậy. Hahaha. ”

"…Vậy thì tốt. À, và những thứ này. ”

Tôi lấy ra một đống đồ trước mặt Kedrick đô con.

[Phôi thép]

[Quặng Frozentianium]

[Đá xây dựng]

[Thép đúc]

Tôi đã mua hầu hết các loại quặng linh tinh mà Người chơi đưa ra đấu giá.

“Hãy sử dụng những thứ này làm vật liệu. Ngoài ra, tôi muốn mượn xưởng một lúc. "

“Được thôi, tất nhiên rồi. Tên kia! Di chuyển những thứ này! ”

"Hây da ~!"

Tôi đứng trước lò nung với các NPC mạnh mẽ mang đống quặng đi.

Ssss—

Tôi bật lò bằng sức mạnh ma thuật của Dấu Thánh.

Sau đó, tôi nấu chảy các thỏi quặng hắc ám và sử dụng Tài nghệ của Người lùn trẻ tuổi và sức mạnh ma thuật của Thánh tích để tạo ra [Mũi tên quặng Hắc ám].

Toàn bộ quá trình diễn ra trong 3 giờ.

Tôi có thể hoàn thành nhanh hơn, nhưng phải mất thời gian để quặng tan chảy và nguội.

[Mũi tên Quặng hắc ám Lv.5 x15]

Như vậy, tôi đã tạo ra 15 mũi tên quặng hắc ám.

“Aiya, cậu đã biến tất cả đống thỏi đắt tiền đó thành những mũi tên….”

Một NPC nói với giọng lo lắng, nhưng tôi chỉ mỉm cười.

Sử dụng [Tổng hợp Lv.3], tôi hợp nhất 15 [Mũi tên Quặng Hắc ám Lv.5] với 5 [Mũi tên Quặng Hắc ám Lv.7].

[Cảnh báo! Cấp độ cao của vật phẩm làm giảm cơ hội thành công.]

[Tổng hợp thành công!]

[Cảnh báo! Cấp độ cao của vật phẩm làm giảm cơ hội thành công.]

[Tổng hợp thành công!]

[Cảnh báo! Cấp độ cao của vật phẩm làm giảm cơ hội thành công.]

[Tổng hợp thành công!]

Xác suất thành công thấp đến nỗi tôi chỉ thành công 12 trong số 15 lần kể cả với sự may mắn ngớ ngẩn của mình.

Do đó, mũi tên quặng hắc ám của tôi vẫn ở cấp 7, nhưng may mắn thay, sức công phá và sức xuyên của chúng đã tăng thêm một cấp.

===

[Mũi tên Quặng đen Lv.7]

—Lv.6 Sức mạnh hủy diệt

—Lv.6 Sức mạnh Xuyên thấu

—Lv.6 Quỹ Đạo Đen

—Lv.5 Ma thuật phá huỷ

— Lv.1 Điều khiển từ xa

===

Cả năm đều có các lựa chọn giống nhau.

“A, Chủ nhân. Henry và Kiri nói rằng cửa hàng cần thêm kệ đỡ”.

Kedrick nói ngay sau khi Tổng hợp kết thúc.

“Ừ, ta đã nhận được tin nhắn rồi.”.

Tôi đã lên kế hoạch sửa sang lại quán.

Tôi sẽ thuê thêm nhân viên và chia cửa hàng thành các khu khác nhau để một khu có bình thuốc, một khu khác có vũ khí, và một khu khác có áo giáp… Sau đó, cửa hàng sẽ tiếp tục phát triển cho đến khi trở thành một ‘địa danh’ của Prestige.

Tài nghệ của Người lùn trẻ tuổi kết hợp với con mắt thẩm mỹ của Aether đủ để tôi nghĩ ra một thiết kế đáng ngưỡng mộ.

"Ngài định đi đâu vậy?"

Khi tôi chuẩn bị rời đi, Kedrick hỏi tôi.

"Hử? Ồ…."

Sau một lúc dừng lại, tôi chỉ nói: "Tôi sắp rời đi để leo lên Tháp."

**

[Tháp Nguyện Ước, Quỷ Địa Hiện Hoá Tầng 5]

Sau khi nâng cấp các mũi tên của mình, tôi đã đi lên tầng năm.

Giờ đây vũ khí của tôi đã sẵn sàng, mục tiêu hôm nay của tôi là lên đến tầng 6.

Bạn hỏi làm sao điều đó có thể thực hiện được trong khi tôi còn chưa hoàn thành đến một nửa tầng thứ năm? Đó là bởi vì có một 'con đường ẩn' trên tầng này cũng giống như với nhiều trò chơi khác.

"Xem nào…."

Tôi lấy ra Chân Thư.

Câu hỏi tôi muốn hỏi như sau.

"Hồ Tiên ở đâu?"

Hồ Tiên.

Đó là con đường mà Kim Suho sẽ sử dụng trong tương lai, nhưng thứ tự không thực sự quan trọng. Phần thưởng sẽ được trao cho người đầu tiên lên đến tầng thứ sáu, nhưng nó không phải là thứ gì đó quá tuyệt vời. Vẫn ổn ngay cả khi Kim Suho không có nó.

[… Hồ Tiên đã được định vị.]

Chẳng bao lâu, vị trí của ao đã được đánh dấu bằng GPS trên Chân Thư.

Tôi lái Siêu xe Người lùn về hướng đó trong khi liếc qua diễn đàn công cộng.

===

[Cuộc tấn công lâu đài diễn ra thế nào rồi?]

—Hình như họ vẫn đang tiếp tục?

[Nhưng tại sao lại là Pháp viện Hoàng gia Anh với Nan chi Bản chất và Thánh Địa Băng? Họ là mồi nhử à?]

- Đội phó của họ là một tinh linh sư. Tinh Linh sư cực kỳ linh hoạt và hữu ích trong việc tấn công các thành trì kiên cố.

ㄴ Ồ, tôi hiểu rồi.

- Không phải 1 tinh linh sư sẽ tốt hơn 100 người các ngươi sao?

ㄴ? Ý gì đây? PK* không?

(*PK: player kill, đánh nhau giữa các người chơi ý, chắc mấy bác đã quen thuộc với từ này rồi.)

===

“Hừm….”

Mọi người đang nói về cuộc tấn công lâu đài lần đầu tiên diễn ra.

Khi tôi vừa lái xe vừa đọc,

Pzzt—! Pzzt—!

Tôi thấy mana vọt lên bầu trời cách đó không xa.

Nghĩ lại thì, Lâu đài số 1 đang ở gần đây.

Tôi dừng Siêu xe người lùn một lúc và nhìn xung quanh.

Thiên Lý Nhãn xuyên qua mọi chướng ngại vật và cho tôi thấy những gì tôi muốn thấy.

—Nhắm đến các pháp sư phía trên bức tường!

Thoạt nhìn, trận chiến có vẻ là một cuộc chiến cam go.

Tôi nhận ra ba khuôn mặt quen thuộc.

Rachel từ guild Pháp Viện Hoàng gia, và Chae Nayun và Yi Jiyoon từ Nan chi Bản chất.

—Cổng tây, tấn công cổng tây! Đất đâu! Cho ta một trận động đất! Fiery!

—Rachel, tôi cần đi lên tường! Tôi cần sự giúp đỡ từ tinh linh của cô!

Cả Rachel và Chae Nayun đều thể hiện xuất sắc vai trò là một tinh linh sư và một kiếm sĩ. Tuy nhiên, tình hình có vẻ không quá khả quan.

Điều đó đã đươc dự liệu trước.

Có rất ít pháp sư đứng về phía con người, nhưng lại có rất nhiều về phe ác quỷ.

Trong các tiểu thuyết giả tưởng, các pháp sư luôn quan trọng nhất trong các cuộc tấn công lâu đài.

“Hừm….”

Tôi suy nghĩ một lúc.

"Có lẽ mình nên giúp một chút."

Phần thưởng cho cuộc tấn công lâu đài đã được hệ thống đưa ra, vì vậy ta có thể nhận được chúng bằng cách bí mật giúp đỡ họ.

Thêm nữa… tôi cũng không thể lờ đi Rachel và Chae Nayun đang gặp khó khăn.

"Mình sẽ giúp họ đối phó với các pháp sư chỉ một lần thôi."

Tôi trèo lên một cái cây gần đó. Nó khá cao nên tôi có thể nhìn rõ tòa lâu đài phía xa.

“….”

Tôi ngồi trên một cành cây chắc chắn, lấy cung ra và đặt năm mũi tên vào dây cung.

Mục tiêu của tôi là những tên đang sử dụng phép thuật bằng năng lượng quỷ.

Hai tên mỗi mũi tên. Tôi quyết định giết chỉ 10 pháp sư.

Tất nhiên, vì tôi đang bắn từ xa, kẻ thù có lẽ sẽ để ý và sử dụng phép thuật phòng thủ. Nhưng chỉ những pháp sư tầng năm thì sẽ không thể ngăn chặn [Mũi tên Quặng Hắc ám Lv.7]. Hơn hết, ngay từ đầu, quặng hắc ám đã được sử dụng đặc biệt để chống lại các pháp sư.

Khoảng giữa tôi và lâu đài là 1 km

Còn khá xa, nhưng tôi bắn tên mà không do dự.

Chwaaaa—

Những mũi tên bay trong bóng tối. Quỹ đạo của chúng là vô hình, nhưng vì chúng mang theo áp suất gió quá lớn nên các mục tiêu có thể dễ dàng phát hiện ra sự hiện diện của chúng.

Họ sử dụng phép thuật phòng thủ cùng với các rào cản.

Nhưng tất nhiên, những cố gắng của họ đều vô ích.

Dù sao mũi tên của tôi là cấp 7.

Krrrrrk—

Những mũi tên phá hủy mọi ma thuật và xuyên thẳng qua cổ các pháp sư.

Những con quỷ chết ngay lập tức không một tiếng động.

5 trong số 13 pháp sư đã chết.

Nhưng rồi những mũi tên được cho là đâm xuống đất sau khi xuyên qua những con quỷ lại một lần nữa bắt đầu di chuyển. Chúng bay vút từ dưới lên trên, vẽ nên một đường cong bất khả thi trên quỹ đạo của chúng.

Chweeek—

Ánh sáng lóe lên từ khóe mắt tôi.

Năm mũi tên giết thêm năm kẻ thù.

“… Hừm.”

Chỉ có mười con quỷ chết. Tuy nhiên, họ là những pháp sư chiếm một phần lớn sức mạnh của lâu đài. Do đó, cục diện của trận chiến sớm bị lật ngược.

Những người chơi trên chiến trường không quan tâm đến việc ai đã bắn tên. Họ không có đủ khả năng để quan tâm. Họ đã quá tập trung vào những gì trước mắt.

"Trở lại."

Sau khi thu thập những mũi tên mà tôi đã bắn, tôi quay trở lại Siêu xe Người lùn.

Sau đó, tôi lái xe đi mà không quay lại.

… Khoảng 30 phút sau.

Tôi đến ‘Hồ Tiên’ nằm ở một nơi rất xa, nơi mà hầu hết mọi người chỉ liếc qua. Mặc dù có cái tên khá đẹp nhưng nơi đây chất đầy bùn và đất.

Đây là 'con đường ẩn'. Mặc dù chiếc hồ có vẻ như là nơi cư trú của những con quái vật, nhưng không có gì sinh sống bên trong, và dưới đáy hồ có một con đường dẫn thẳng lên tầng 6.

“… Phù.”

Một mùi dơ bẩn bao trùm trong không khí.

Tôi cần chuẩn bị tâm lý.

Tôi bịt mũi và cởi hết áo giáp đang mặc để ngăn mùi hôi bám vào chúng.

Tôi đã thực hiện các bài tập khởi động trong trường hợp… hít thở sâu khoảng ba hoặc bốn lần, và rồi…

Tõm!

Tôi đã nhảy xuống hồ.

Oẹeeeee—!

Tôi đã nôn ngay khi bước vào trong.

Và nó bám vào mặt tôi bên trong nước.

Oẹeeee—!

Nó kinh tởm đến nỗi tôi lại nôn tiếp.

Sự chân thành của Kim Suho có thể thanh tẩy cái hồ này, nhưng dường như điều đó nằm ngoài khả năng của tôi.

Tôi chịu đựng sự bẩn thỉu trong 5 phút, rùng mình vì kinh hãi.

Đột nhiên có một cảm giác vặn vẹo, và thông báo hệ thống mà tôi đã chờ đợi hiện lên.

[Bạn là người đầu tiên lên đến tầng sáu!]

[3 giờ kể từ bây giờ, tin tức về sự thăng tiến của bạn sẽ được thông báo cho tất cả người chơi.]

Truyện Chữ Hay