[Đùi Lợn rừng]
[Cổ Lợn rừng]
[Thịt bụng Lợn rừng]
[Thịt…]
“Tốt rồi, tốt rồi~”
Aileen nhìn kho lưu trữ của mình và mỉm cười đầy hài lòng. Con lợn rừng từng chiếm gần hết chỗ trong kho lưu trữ của cô giờ đã biến thành đồ ăn có thể nấu được. Dù cho có ăn đống này đến căng bụng mỗi ngày đi, thì chỗ thịt này vẫn đủ cho hai tuần.
「Yongha, tôi phân tách được con lợn rừng rồi này.」
Điều đầu tiên cô ấy làm là nhắn tin cho Yi Yongha. Dạo gần đây cậu ta hay phàn nàn về việc bị bỏ đói còn Aileen thì rất hào hứng muốn thể hiện mình như một người chị cả đáng tin cậy.
FlameWizard:「Cái gì? …Tại sao chứ? -.-」
“…?”
Tuy nhiên phản ứng của cậu ấy làm Aileen bối rối. Aileen nghiêng đầu băn khoăn, chẳng lẽ cậu ta cuối cùng cũng đói đến phát điên sao.
「Sao trăng cái gì? Không phải cậu kêu đói sao?」
FlameWizard:「Nếu Aileen-ssi phân tách nó thì nhiều phần ăn được sẽ bị lãng phí mất. Phân tách một con thú không dễ thế đâu, cô biết chứ-.-」
“Ah~”
‘Ra đó là điều cậu ấy lo. Heh, đúng là đồ ngốc.’
Aileen khúc khích cười và gõ tin nhắn một cách tự hào.
「Tôi không làm việc đó. Tôi nhờ một người qua đường giúp đó.」
FlameWizard:「Oh? Cuối cùng cô cũng dùng được Linh Ngôn lên người khác rồi à?」
「Không, ma lực của tôi vẫn chưa hồi phục đủ để ra lệnh cho ai đó, nhưng sẽ đủ để nhận lại một phản hồi tích cực.」
Mặc dù người kia có lẽ không nhận ra nhưng Aileen đã dùng Linh Ngôn khi cô ấy nhờ phân tách con lợn rừng hộ. Ý định của cô ấy là thuyết phục người đó đồng ý.
FlameWizard:「Tuyệt! Thế kỹ thuật Phân tách của anh ta là bao nhiều?」
「Lv.3. Kho lưu trữ của tôi giờ toàn thịt và thịt thôi, hehe.」
FlameWizard:「Anh ta có kỹ thuật Lv.3 ư? Wow, tuyệt thật đó. Mà thôi, chúng ta nên gặp nhau đã.」
「Nhớ xem xem tôi có mua được rau xà lách trên đường về không để tí chúng ta còn ăn ssam*.」
(*một món ăn trong ẩm thực Hàn Quốc, trong đó, thông thường, lá rau được dùng để bọc một miếng thịt như thịt lợn hoặc các loại nhân khác.)
Cuộc trò chuyện của họ kết thúc ở đây và Aileen bắt đầu đi về phía thành phố một cách tự hào.
Nhưng không lâu sau đó, năm con zombie chui lên từ mặt đất. Chúng tỏa ra luồng khí u ám nguyền rủa đầy kì lạ và chắn đường đi của Aileen.
“Hmph.”
Aileen khịt mũi khinh bỉ rồi giải phóng ma lực của cô ấy.
Trước tiên cô ấy chỉ định tiêu diệt chúng như mọi khi. Nhưng bởi đang trong tâm trạng tốt và cô muốn thử xem mình đã hồi phục được bao nhiêu phần sức mạnh rồi nên cô ấy tích tụ ma lực lại thành một vũ khí dạng như gậy.
“Nghe đây.”
Zombie Lv.1 không sở hữu trí tuệ và chỉ hành động theo bản năng.
Trong Linh Ngôn, ‘Ngôn từ’ chỉ là một phương tiện truyền tải. Sức mạnh thực sự của Bậc thầy Linh Ngôn sẽ không bị giới hạn chỉ bởi tiếng nói.
“Cây búa này~”
Cô ấy chỉ tay vào vũ khí cô ấy vừa mới tạo ra từ ma lực của mình.
Vào lúc đó, một sức mạnh kì lạ yểm lên vũ khí ấy.
‘Sức mạnh của ngôn từ’, một hiện tượng khó hiểu biểu thị qua lời nói. Đây chính là Linh Ngôn, một sức mạnh hữu hình vượt qua thuật thôi miên tầm thường.
“Sẽ nghiền nát đầu các ngươi.”
Ngay lập tức cây gậy di chuyển, nhưng nhìn qua thì nó vẫn như cũ không nhúc nhích. Chỉ có thể thấy dư ảnh mờ nhạt còn sót lại trong không khí của cây búa và hậu quả để lại là những chiếc đầu bị nghiền nát của năm con zombie.
“Huhu.”
Aileen mỉm cười tự hào.
Mặc dù chỉ số của cô ấy đã bị áp chế nhưng kỹ nghệ điều khiển ma lực được khắc sâu trong cơ thể cô, như cái cách mà từng giọt máu chảy trong huyết quản.
[Ma lực của bạn tăng 0.02 điểm.]
Một thông báo từ hệ thống vang lên, làm nhiệt huyết của cô càng thêm tăng cao.
“À phải rồi.”
Ngay khi cô chuẩn bị chạy qua lũ zombie, cô mới nhớ ra việc dò soát xem xác của lũ zombie có gì hữu dụng không.
Tuy nhiên cả năm con zombie Lv.1 đều chết mà không rơi ra vật phẩm gì cả.
“Rác rưởi cả một lũ.”
Sau đó Aileen tung tăng đi về phía Prestige. Có lẽ bởi màn trình diễn sức mạnh đáng kinh ngạc trước đó mà không con zombie nào dóm ló mặt làm phiền cô ấy.
Khi cô vừa về lại thành phố, cô đi ngang qua vài Người chơi đang chết đói rồi trở về lại nơi ẩn náu.
[Lv.0 Căn cứ của Đền Công lý]
Sau khi đọc được tin trên Cộng đồng nói về việc có căn cứ sẽ giúp việc hồi sức được tăng cường và các chỉ số cũng sẽ được tăng, Aileen và Yi Yongha đã nhanh chóng mua căn cứ này với giá thuê hàng tháng là 150TP. Họ bớt đi được một nỗi phiền muộn vì may thay giá đất không đắt như giá thực phẩm.
Ngay khi cô ấy bước chân vào căn cứ, Aileen lập tức lấy ra chảo rán và bếp.
Tak, tak.
Đúng lúc Aileen định cho miếng thịt lên chảo rán thì…
“Aileen-ssi!”
Yi Yongha vội vàng chạy vào căn cứ với vẻ mặt đầy xúc động.
“Oh, cậu đến đúng lúc đấy. Đến nướng thịt đi.”
“Trước đó, để tôi xem kho lưu trữ của cô đã.”
“Được thôi, cứ tự nhiên đi.”
Dường như Yi Yongha không hoàn toàn tin lời của Aileen cho đến khi cậu ấy tận mắt chứng kiến.
Aileen hất mái mượt đầy tự hào của mình và chia sẻ kho lưu trữ cho cậu xem cùng.
“Wow… nếu chúng ta tiết kiệm, tất cả chỗ này sẽ đủ cho một tháng đó. Tạ ơn trời chúng ta mang theo một con lợn rừng từ tầng 2.”
“Phải đó.”
Theo những gì họ biết, chỉ có những kẻ mất não mời quên mang thực phẩm sau khi hứng chịu Độ khó Cao nhất của Thị trấn Tân thủ.
Vì lí do này, Aileen cảm thấy thương tiếc cho những Người chơi đến từ phần hướng dẫn có độ khó thấp hơn. Trong mắt cô, họ đang trả giá cho việc chọn con đường dễ nhất.
“Tất cả đều là nhờ tôi phải không~? Tôi là người đã bắt con lợn rừng Lv.3 đó tại tầng 2 mà~”
“Rồi, rồi, ssp. Chắc chắn rồi, ssp…”
Aileen trả lời nửa vời trước những gì Yi Yongha nói trong khi nhìn chằm chằm vào miếng thịt rán và nuốt nước bọt. Mặc dù cô ấy có nhiều câu hỏi muốn hỏi cậu ấy nhưng tâm trí cô trở nên trống rỗng khi miếng thịt mọng nước kia đập vào mắt cô.
Năm phút sau…
“Tôi nghĩ chúng chín rồi đó, Aileen-ssi.”
“Ừm, ăn thôi.”
Miếng thịt mất năm phút để nấu đã bốc hơi trong chưa đầy một phút.
“Lần này ăn thịt cổ nhé?”
“Nghe ngon đó.”
Aileen lấy thêm miếng thịt nữa và Yi Yongha vừa nhìn tin nhắn từ Cộng đồng vừa nướng thịt.
“Ah!”
“Hiik! …Ah, trời ạ, cái gì thế?!”
“Aileen-ssi, nhìn này.”
Yi Yongha chỉ cho Aileen một bài viết trên diễn đàn cộng đồng.
===
[Cửa hàng Anh em đã nhập vật phẩm mới.]
Đăng bởi: Prementium
Cửa Hàng Anh em có một Trượng Khuếch đại Ma thuật Lv.3 và ba trang bị Lv.2.
Oh, họ cũng có cả bình thuốc nữa, bình mana và bình máu tiêu chuẩn. Họ còn có những bình thuốc khác nữa, trung bình giá của chúng là 150TP một lọ. Vấn đề là, những bình thuốc này được xếp trên một bậc so với những bình thuốc vớ vẩn bán ở Thị trấn Tân thủ…
===
“…Trượng Khuếch đại Ma thuật?”
Mắt Aileen sáng lên hào hứng.
“Ăn xong chúng ta đi luôn nhé. Nếu có gì chúng ta có thể mua vài bình mana.”
“Được đấy. Cậu còn bao nhiêu?”
“Tôi còn khoảng 1500TP.”
“Nhiều thế á?”
“Cô biết mà, Gift của tôi chuyên dùng để săn quái.”
Yi Yongha lật miếng thịt và cười.
Trong khi đó, Aileen lại ngồi trầm tư suy nghĩ, ‘vì mình có khoảng 1000TP, chúng mình sẽ có tổng cộng 2500TP. Với chỗ này thì ta có thể mua vật gì đó tốt…. Chính xác thì mình có bao nhiêu ý nhỉ?’
Aileen mở kho lưu trữ của cô ấy để kiểm tra số dư tài khoản.
Và rồi…
“…Eh?”
Cô ấy ngơ người ra.
Nghĩ rằng có lỗi gì ở hệ thống, cô ấy đóng và mở nó lại lần nữa.
Tuy nhiên, không có gì thay đổi cả.
Cô dụi mắt và nhìn lại vào nó.
Cô ấy bị choáng váng và trở nên bối rối.
Aileen chớp mắt ngơ ngác rồi lục tung túi quần cả cô.
“…Có chuyện gì à?”
Sssk, sssk
Thấy Aileen rầm rộ lục túi quần như một người điên, Yi Yongha ngờ vực hỏi.
“Ah, um, cậu thấy đấy….”
Tất cả TP của cô ấy đều đã biến mất.
Không còn lại dù chỉ là một cắc.
Chỗ TP cô đã làm việc cật lực mới kiếm được đã bay hơi.
‘Ở đâu, rốt cuộc chúng đi đâu cơ chứ…’
Aileen trả lời với giọng run run.
“T-Tiền của tôi, nó… nó biến mất rồi….”
Đôi môi run rẩy vừa khẽ nói, nước mắt bắt đầu lăn trên khóe mi cô.
**
[Lv.5 Hang của Grahamson]
Tôi đứng trước một cái hang nơi bọn quỷ ‘Grahamson’ sống.
Tôi đến đây là để tìm một vật phẩm. Mặc dù nó không đủ đểđáng được gọi là mảnh ghép ẩn, nhưngnó đáng giá hơn một vật phẩm thông thường nhiều.
“Hmm….”
Click.
Trước khi bước vào hang động, tôi kiểm tra khẩu Đại bàng Sa mạc. Cũng chả có gì đáng lưu tâm cả, chỉ là kiểm tra xem cò súng có bị kẹt hay không.
[Cảnh báo! Nếu bị giết bởi quỷ, bạn có thể mất tới ba mạng!]
Trong khi tôi đang kiểm tra trang bị, một thông báo từ hệ thống hiện lên.
Như đã thấy từ thông báo này, cho những Người chơi đến tận bảy mạng cũng là đang đưa họ vào cạm bẫy. Bởi nó khiến các Người chơi lười hơn và buông lỏng hơn trong các trận chiến.
Sự thật là, nếu nguyên nhân của cái chết không phải là một trận sòng phẳng PvP (Player versus Player) thì mỗi lần chết sẽ lấy đi ít nhất hai mạng. Hơn nữa, bị giết bởi một trong bốn chủng tộc của Tháp gồm - ‘quỷ’, ‘celestial’, ‘Cự nhân’, ‘hellwraith’ - sẽ mất ít nhất 3~4 mạng.
Do đó, mỗi Người chơi chỉ có thể hồi sinh từ hai đến ba lần.
“Cảm ơn vì lời khuyên nhé. Tôi sẽ cẩn thận.”
Như mọi khi, tôi đáp lại thông báo của hệ thống thật lịch sự.
Sau đó tôi lấy Chân thư ra để giám định lại một lần nữa.
[Lv.6 Grahamson]
—Sống ở ‘Lv.5 Hang của Grahamson’.
—Chỉ huy nhiều quái vật undead. Là một thuần hóa sư huấn luyện quỷ, thứ đã ra lệnh cho một đội quân undead tấn công Prestige.
—Điểm mạnh: Chiêu hồn
—Điểm yếu: khả năng phục hồi chấn thương vật lí.
Grahamson là quỷ Lv.6.
Mặc dù chỉ số cao nhất của nó có lẽ khoảng 5~6 điểm nhưng tôi sẽ có thể hạ gục nó nhờ khả năng phục hồi chấn thương vật lí thấp của nó. Một viên đạn từ súng ngắn sẽ dễ dàng tiễn nó đi.
Dù vậy, tôi vẫn chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.
Đầu tiên tôi lấy ra [Siêu xe của Người lùn] từ kho lưu trữ.
“Ooh.”
Nó trông vẫn đẹp và tao nhã như lần đầu tiên tôi thấy.
Tôi Nhảy vào xe và phù phép [Lv.3 Lá Yggdrasil] lên nó.
[Chiếc Siêu xe của Người lùn đã được ban phước!]
[‘Lv.3 Lá Yggdrasil’ thì thầm khả năng của nó cho bạn.]
[Mẹo! ‘Lv.3 Lá Yggdrasil’ nói nó có thể ban phước vĩnh viễn cho năm trang bị.]
[Bạn có muốn nó ban phước cho Siêu xe của Người lùn bằng một phước lành vĩnh viễn không?]
Đây là hệ thống đang cố giúp mình ư?
Tôi gật đầu.
[Chiếc Siêu xe của Người lùn đã được ban phước vĩnh viễn!]
[Tất cả hiệu ứng vĩnh viễn tăng 1 cấp.]
[Một hiệu ứng ma thuật tiềm tàng đã được thức tỉnh.]
○ Lv.2 Nhanh như Gió
—Bạn có thể tăng hoặc giảm lực ma sát của xe.
—Trong một khoảng thời gian ngắn, nó có thể lướt trên không khí ở độ cao thấp.
“Oh?”
Ngoài khả năng di chuyển cả dưới nước và trên cạn, nó còn có thể bay?
“Thật đáng kinh ngạc.”
Sau khi hoàn tất việc kiểm tra các vật phẩm, tôi lại Siêu xe của Người lùn vào trong.
Ssss— Chiếc xe vào hang một cách từ từ và lặng lẽ. Mặc dù cái hang này tối đen như mực nhưng phần xung quanh tôi đã sáng lên rõ thấy khi tôi bật đèn xe lên.
Sau khoảng 15 phút lái xe…
“Hm?”
Hang động bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Dudududu—
Cả cái hang đang rung lên như gặp phải một cơn địa chấn. Dường như thứ gì đó đang đào đường trồi lên mặt đất. Tôi dừng xe lại và quan sát kỹ xung quanh.
“…Oh, quái vật undead.”
Từ mặt đất, những con quái undead trỗi dậy như lúa giữa đồng.
Không chỉ có một hay hai con. Mà có ít nhất là một trăm, hai trăm, ba trăm….Đây là cả một đội quân lớn nhưng tôi không thực sự lo lắng vì chúng đều là Lv.1 hoặc Lv.2.
Ah, cũng có vài con Lv.3 bị lẫn vào.
“Pft.”
Tôi vô tình cười khẩy.
Thật không may cho chúng, chiếc Siêu xe của Người lùn cũng có khả năng tấn công. Tôi chỉ cần lái thật nhanh và cán qua chúng.
Như mọi khi, những kẻ yếu đuối không gây ra vấn đề gì dù số lượng của chúng có đông như thế nào đi nữa.
Guoooo—
Kegelgelgel—
Hàng trăm con zombie, quái xương, quỷ ăn thịt và ma trơi đồng loạt tiến về phía tôi từ mọi hướng.
Tôi cứ như vậy mà đạp lên chân ga của Siêu xe của Người lùn.
Sss…. Động cơ ma thuật của xe bùng cháy lên. Trait Tài nghệ của quỷ lùn trẻ tuổi chắc hẳn cũng phần nào tác động tới kiểu ‘lái xe phản cảm’ này của tôi.
Thuận thế, tôi lái chiếc xe phi thẳng lên.
Bzzzzz—!
Một vụ nổ kinh thiên động địa vang lên. Chiếc Siêu xe của Người lùn phóng về phía trước, tỏa ra ánh sáng vàng chói và bắn ra những tia lửa dữ dội.
Chiếc Siêu xe của Người lùn không bị ảnh hưởng bởi địa hình, độ cao, các bức tường hay ngoài không gian rộng mở, hẹp hay rộng, và trên trần nhà hay dưới mặt đất. Nó không thể bị ngăn cản bởi bất cứ thứ gì. Khi chiếc xe lao về phía trước, nó nghiền nát mọi thứ nó chạm vào. Thịt của lũ zombie, xương của bọn quái xương và móng tay của đám quỷ ăn thịt rải rác trong không khí.
[Kỹ thuật Lái xe của bạn đã lên Lv.4]
—Bạn có thể lái các phương tiện mượt hơn.
—Nhận thức về ‘đường đi’ đã đạt đến trình độ sáng tạo của một thiên tài.
Chỉ mất 10 phút để thông báo trên hiện ra.
Vào lúc tôi hoàn thành chuyến xe điên cuồng của tôi vào khu vực hang động khổng lồ, một đoàn quân quái vật đã bị tiêu diệt.
“Auu, giờ thì mình chóng mặt quá.”
Có một tác dụng phụ. Mùi máu tanh và sự chóng mặt từ việc lái xe khiến tôi muốn nôn mửa. Để lấy lại hơi thở, tôi xuống xe. Trong khi tôi bịt mũi và cau mày khó chịu… ma lực đột nhiên bùng cháy trước mắt tôi.
“….!”
Một luồng ma lực chứa đầy sát khí đang lao về phía tôi.
Người tấn công là một [Lv.3 Pháp sư Xương].
Ánh sang xanh hắt ra từ hốc mắt rỗng của nó.
Đã quá muộn để tránh.
Tuy nhiên tôi cũng không cần phải làm thế.
[Bạn đã kích hoạt kỹ năng, Trích xuất và Vật chất hóa Vĩnh viễn.]
Tôi đứng im và kích hoạt kỹ năng.
Tia sáng dừng ngày trước mặt tôi và ngưng tụ lại thành một vật thể rắn.
Tk—
Một cục ma lực hình khối rơi xuống đất.
“…Whew, mỉnh tưởng mĩnh sẽ chết cơ. Giật mình thật đấy.”
Nó không hét lớn tên kỹ năng hay gì đấy trước khi tấn công được à?
Tôi thở phào nhẹ nhõm và nhặt khối lập phương lên.
[Lv.3 Tinh thể Nguyền rủa của Pháp sư Xương]
Tôi tạm đặt nó vào trong kho lưu trữ. Chắc chắn nó sẽ hữu dụng cho thứ gì đó.
Cùng lúc này, tôi giơ khẩu Đại bàng Sa mạc lên và lập tức khai hỏa. Viên đạn xuyên thẳng qua đầu của con quái pháp sư và ánh sáng trong mắt nó vụt tắt.
“Chờ đã, nghĩ lại thì…”
Nhặt tất cả các vật phầm nằm rải rác xung quanh sẽ là một vấn đề.
Tôi nhìn xung quanh.
Cả khu hang động rộng lớn giờ đâu đâu cũng ngổn ngang xác chết và xương.
Giữa chúng có một vài vật phẩm, có thể tạm coi là ‘vật phẩm rơi’.
“Mình sẽ giải quyết Grahamson trước rồi nhặt chúng sau.”
Tôi vào lại Siêu xe của Người lùn và lại vào phần sâu hơn của hang động.
Không lâu sau đó, tôi đã đến đường cụt. Một ngai vàng được đặt giữa không gian rộng lớn tại mai mà tôi đang ở. Grahamson đang ngồi chiễm chệ trên đó, cố gắng trông thật uy nghiêm.
Tôi bước ra khỏi Siêu xe của Người lùn.
“…Một tên nhân loại?”
Grahamson lẩm bẩm.
Vì có vẻ như hắn cũng không cần câu trả lời, tôi không nói gì và tiến lại gần với khẩu súng nắm chắc trong tay.
Tap, tap.
Tiếng bước chân ghê rợn vang lên trong hang động trống rỗng.
“Đây chính là vấn đề của nhân loại các người.”
Grahamson tiếp tục nói. Tôi cũng tiếp tục tiến lại gần hơn đổi Đại bàng Sa mạc thành dạng súng ngắn.
Lí do tôi tiếp cận hắn là để tiến vào vùng ‘trường bắn’ của súng ngắn.
Mỗi bước chân của tôi là thứ mà hắn nên tìm cách ngăn lại.
“Các ngươi không có khả năng hiểu thực thể đang đứng trước các người là ai và các cư xử đúng đắn.”
Tuy nhiên, Grahamson vẫn kiêu ngạo và xấc xược, chỉ lẩm bẩm lời thoại của mấy bọn phản diện hạng ba.
Tôi tiếp tục đi tới, mặc kệ những lời luyên thuyên vô bổ của hắn. Chẳng bao lâu sau tôi đã ở một khoảng cách thích hợp.
Tôi kiểm tra lại băng đạn của khẩu súng ngắn.
Nó được nạp hai viên đạn.
“Nhân loại ngu xuẩn…”
“Ngươi mới kẻ ngu.”
“…Ngươi dám!”
Tôi chĩa súng về phía con quỷ từ cách đó 20m.
Tuy nhiên, Grahamson dường như không biết vũ khí của mình có thể được những gì.
“Đó là thứ gì?”
“Ngươi không cần phải biết. Ngươi sẽ không cần sớm thôi.”
KWANG!
Cùng với câu trả lời của tôi, tôi bóp cò. Một viên đạn bắn thẳng về phía hắn, để lại một vệt ma lực đằng sau nó.
“Kuhuk—!”
Viên đạn ghim vào ngực của con quỷ.
“Đ-đồ rác rưởi…!”
Đáng ngạc nhiên là Grahamson có thể chịu được viên đạn đầu đó. Có vẻ như giáp của hắn khá cao cấp dù rằng nó được làm bằng da.
“Trỗi dậy, hỡi tạo vật của t—”
Tuy nhiên, nhân vật phản diện hạng ba chỉ xứng đáng với một cái chết xáo rỗng thôi.
KWANG!
Tôi nã thêm một viên đạn nữa vào ngực hắn.
Điểm yếu của tộc quỷ không phải đầu mà là tim.
“….”
Grahamson đã chết mà không thể hoàn thành nốt câu nói hay triệu hồi được những tạo vật mà hắn ta rất tự hào. Hắn cúi gục xuống và đập đầu vào ngai vàng.
Ssss—
Cái xác của hắn hóa thành cát bụi rồi bay đi. Chỉ còn lại duy nhất một quyển sách theo sau.
Đó là vật phẩm tôi đang tìm kiếm.
Tôi lại gần ngai vàng và cầm quyển sách lên.
===
[Lv.6 Sách Ghi chép Ma thuật Đặc biệt - Lời nói Xảo quyệt của Quỷ] [Độc nhất]
○ Trang sách được ghi chép
—Chủ nhân của quyển sách này có thể dùng phép đã được ghi trong quyển sách này bằng ma lực của bản thân.
===
Quyển sách này là một vật phẩm rất hữu ích. Nói một cách đơn giản thì nó là sách chứa các kỹ năng. Sử dụng nó như một phương tiện kết nối, tôi có thể dùng các ‘kỹ năng hiệu ứng’ sau.
===
○ Nhiệm vụ Dối trá
—Bạn có thể tùy ý cấp nhiệm vụ cho Người chơi.
—Độ khó, cấp và phần thưởng của nhiệm vụ tùy ý do người dùng đặt. Phần thưởng không phải trả.
===
Đầu tiên là Nhiệm vụ Dối trá.
Đây là kỹ năng hoàn hảo để giả vờ làm một NPC và ra lệnh Người chơi. Sau cùng thì những Người chơi đều phát điên khi nói đến nhiệm vụ.
===
○ Giọng nói khiêu gợi
—Bạn có thể phù phép gợi ý thôi miên lên bản thân hoặc những người khác.
—Tuy nhiên bạn không thể ra những mệnh lệnh thiếu thực tế hay quá chi tiết. Hiệu quả của việc gợi ý thôi miên tăng giảm dựa vào lượng ma lực người dùng sử dụng (hiệu quả hơn khi tự dùng lên chính bản thân hoặc những mục tiêu với trí thông minh thấp).
—Khi sử dụng, bạn có thể đổi giọng của mình trong 30 phút (gợi ý thôi miên có thể sẽ tăng hoặc giảm hiệu quả tùy vào độ đáng tin cậy của chất giọng bạn đã đổi nghe như nào).
===
Tiếp đó là Giọng nói Khiêu gợi
Đây là một kỹ năng rất tốt. Dùng gợi ý thôi miên lên những người khác không đặc biệt hữu dụng lắm nhất là bởi nó chắc chắn sẽ không dùng được với những người mạnh hơn tôi. Tuy nhiên tự thôi miên sẽ cực kì hữu ích cho việc ‘huấn luyện’.
===
○ Lời nói dối Hèn hạ
—Bạn có thể truyền ma lực vào những lời nói dối với Người chơi hoặc NPC.
—Những lời nói dối quá mức phi thực tế hoặc vô nghĩa sẽ không hiệu quả nhưng những lời nói dối ‘có thể tin được’ sẽ càng trở nên đáng tin.
===
Cuối cùng là Lời nói dối Hèn hạ.
Đây…
Tiring— Trong khi tôi đang chăm chú nhìn quyển sách, một tin nhắn vang lên.
CaptainBritain: 「Hajin-ssi, cậu đã ghé thăm cửa hàng chưa?」
Đó là từ Rachel.
「Cửa hàng?」
CaptainBritain: 「Của hàng Anh em ý. Đó là cửa hàng nổi tiếng nhất ở Prestige… ah, dạo này cậu không kiểm tra Cộng đồng à?」
「Không, dạo đây chẳng có thời gian rảnh nào cả.」
CaptainBritain:「Như thế là không được!!(#`皿´)」
Một nụ cười chợt nở trên khuôn mặt tôi.
Rachel không nói nhiều khi chúng tôi ở riêng nhưng qua tin nhắn thì cô ấy thể hiện cực kì nhiều sắc thái biểu cảm khác nhau.
Có phải là do mấy biểu tượng cảm xúc kia? Cô ấy nghe đặc biệt dễ thương.
CaptainBritain:「Dù sao thì cửa hàng Anh em này hiện nay là cửa hàng có tên quan trọng nhất ở ngoại thành. Dạo này họ còn bán cả bình thuốc nữa, và chúng rẻ hơn, chất lượng cũng cao hơn những cái bán ở nội thành. Tôi đang đứng trong hàng chờ nên Hajin-ssi cũng nên đến đây nhanh đi…」
Trong khi tôi đang băn khoăn nên trả lời tin nhắn khá dài của cô ấy…
—…Nơi này là địa phương nào đây?
Giọng của ai đó vang lên từ phía ngoài hang động.