Tôi sử dụng pha lê đỏ để chế tạo trang bị cho ải tân thủ tiếp theo.
Tiêu tốn mười phần trăm ma lực của dấu thánh để chia khối pha lê đỏ thành ba phần. Phần pha lê sắc bén được sử dụng để làm giáo, phần pha lê lớn để làm rìu và phần còn lại để làm dây câu cá.
Giáo, rìu và cần câu cá thì rất đơn giản. Tôi chỉ cần tháo tấm gỗ của phòng chờ ra, đẽo nó và đặt những phần pha lê lên trên.
Vấn đề giờ đây là dây câu cá. Ban đầu tôi không biết phải xử lí ra sao, nhưng cuối cùng mọi thứ lại trở nên thật dễ dàng khi sử dụng Dấu thánh. Ngay sau khí tôi truyền ma lực vào khối pha lê đỏ, nó chuyển thành một chất bán rắn. Sau khi mày mò, chất bán rắn đó trở thành một sợi dây câu dài và chắc chắn.
“…Hm.”
Tôi nhìn vào những thứ tôi làm một cái giáo, một cái rìu và một cái cần câu.
Với cấp độ thông thạo Khéo léo khá thấp cùng với việc không có Aether trong tay, những thứ này trông không có vẻ gì đẹp mắt về mặt thẩm mĩ. Tuy nhiên, chúng vẫn tốt hơn rất nhiều so với các mặt hàng được sản xuất đại trà. Ít nhất chúng đủ tốt để sử dụng trong phần tân thủ.
Lúc này, cửa sổ hệ thống hiện ra.
[Bạn nhận đạt được một kĩ thuật, ’Lv1 Chế tác’.]
“Đúng rồi!”
Tòa tháp này có một hệ thống kĩ thuật khá tốt.
___
[Chế tác Lv1]
*Bạn có thể dễ dàng tọa những vật phẩm LV.0.
___
Tòa tháp Hi vọng giống như một tựa game nhập vai. Bằng cách thực hiện các hành động nhất định Người chơi sẽ nhận được những phần thưởng phi thường. Kĩ năng Chế tạo giúp tôi trực tiếp tạo ra những vật phẩm, bỏ qua các bước trung gian. Điều này cũng bao gồm hệ thống thăng cấp giống như hầu hết các game nhập vai khác...
[Còn lại 10 phút trước khi ải tân thủ thứ hai bắt đầu.]
[Hãy thử truy cập vào cộng đồng.]
Trong khi tôi đang tập vung rìu và giáo, hệ thống đưa cho tối một lời khuyên khác.
Tôi nghĩ rằng một trong những hệ thống quan trọng nhất của Tòa tháp chính là ‘Cộng đồng’.
__
[Cộng đồng Tòa tháp]
「Diễn đàn chung」
「Khu đấu giá」
「Tạo nhóm」
…
…
「Tin nhắn」
「Thông tin người chơi」
__
Như dự đoán, Cộng đồng Tòa tháp có rất nhiều chức năng.
Khu đấu giá mang ý nghĩ đúng như cái tên của nó, và Tạo nhóm được dùng để lập đội. Thông tin người chơi thì tương tự như Facebook nhưng cao cấp hơn nhiều.
[Thông tin người chơi]
Người chơi có thể tạo hai trang hồ sơ, một cái sử dụng biệt danh của họ và cái còn lại ẩn danh. Mỗi người chơi có đầy đủ quyền hạn để làm màu thông tin của họ.
Họ có thể biến nó thành một cửa hàng bằng cách bày bán vật phẩm hoặc sử dụng nó để mua bán thông tin.
Tôi thử chạm vào từng chức năng.
[Thông tin người chơi có thể được sử dụng sau khi kết thúc phần tân thủ.]
[Khu đấu giá có thể được sử dụng sau khi kết thúc phần tân thủ.]
[Tin nhắn có thể được…]
Như tôi nghĩ, chỉ có diễn đàn chung là chức năng duy nhất có thể hoạt động bây giờ.
[Diễn đàn chung]
=
[Có phải tôi là người đăng đầu tiên?(3)]
[Wow, điều này thật thú vị. Ai đó bình luận vào đây! Tôi cần biết nếu có ai còn sống. (6)]
[Có ai đã vượt qua phần tân thủ chưa? (2)]
=
Chỉ có ba bài đăng trong diễn dàn. Có vẻ như mọi người khá là bận rộn để cố gắng qua phần tân thủ.
Tôi tạo một bài đăng.
[Hãy chia sẻ thông tin.]
Lượt xem tăng lên ngay khi tôi đăng nó lên, và ai đó đã bình luận trong bài viết của tôi.
-?? Extra7-nim? Tại sao anh ở đây? Đợi đã, anh có phải là Extra7 mà tôi biết?
“…Làm sao người này lại biết tôi>”
Tôi lắc đầu và kiểm tra biệt danh của người bình luận.
Biệt danh của người bình luận là… ‘Nayunjajangman’.
Phần ‘Nayun’ của cái tên đó làm tôi có chút không thoải mái, tuy nhiên bởi vì đã khá quen với nó nên tôi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
“Cậu ta cũng ở đây?”
[Tầng hai của ải tân thủ, ‘Con đường Sinh tồn’, sẽ bắt đầu sau ít phút nữa.]
[Hãy sẵn sàng.]
Tôi đang cố bình luận nhưng hệ thống cảnh báo hiện lên.
Tôi tắt Cộng đồng đi và thu thập những trang bị đã làm.
“Tôi đã sẵn sàng.”
[Bạn sẽ được chuyển tới tầng hai của ải tân thủ.]
“Vâng.”
Cùng với hệ thống cảnh báo, hàng loạt ánh sáng trắng hiện lên. Khiến tôi nhắm mắt lại. Tôi có thể cảm thấy được hơi ấm từ các phần tử ánh sáng bao bọc lên tôi, cùng lúc một cảm giác kì lạ xuất hiện như thể tôi đang trôi nổi trên không.
Tssss.
Sau vài giây, tôi có thể cảm thấy mình đứng trên một bề mặt mềm.
Tôi mở mắt ra.
“Ta tới rồi.”
Chwaaa…
Tiếng sóng thanh bình vang lên.
Đứng hình một lúc, tôi nhìn về phía trước. Một vùng biển rộng lớn bao phủ tới tận chân trời.
Tôi đang đứng trên bãi biển đầy cát. Đằng sau lưng là vô số cây cọ tạo thành một rừng cây rậm rạp.
Đây hẳn là một hòn đảo hoang.
[Mục tiêu – sống sót qua 14 ngày.]
[Từ tầng thứ hai, bạn sẽ được xếp hạng dựa trên biểu hiện của bạn và sẽ nhận được mức thưởng tương ứng.]
Mục tiêu của tầng hai ải tân thủ này là sinh tồn.
Để sống sót trong khoảng không gian rộng lớn này trong 14 ngày.
Tuy nhiên, việc mạo hiểm trong cửa tân thủ này là đáng giá. ‘Phần thưởng dựa trên biểu hiện’ là một thứ gì đó đã vượt qua tiêu chuẩn của một ải tân thủ thông thường.
[Hãy thử nghĩ đến hoặc nói ra ‘Cửa sổ trạng thái’.]
Một thông báo khác hiện lên.
Tôi làm nhứ nó nói.
“Cửa sổ trạng thái.”
___
[Biệt danh-Extra7]
○Thể lực - 43/100
○Ma lực - 30/30
○Số kĩ năng – [1]
○Kĩ năng – Kĩ năng thưởng「Xúc sắc ngẫu nhiên」
___
Thể lực va ma lực tức là HP và MP của tôi đã được số hóa. Ma lực của tôi không phải là 0 rất có thể bởi vì tôi đã mất Thể chất rối loạn ma lực.
Nhưng tại sao hệ thống muốn tối thấy nó?
[Thể lực bị ảnh hưởng bởi lượng sát thương, độ đói và sự mệt mỏi.]
[Khi thể lực của bạn rơi xuống 0, Người chơi Extra7 sẽ chết. Những người chơi chết trong ải tân thủ sẽ không được hồi sinh.]
Hiểu rồi, vậy là hệ thống sẽ cho tôi biết được khi nào cần ăn. Nó chắc hẳn khá lo lắng cho tôi, thật là tử tế và lịch sự… kuhum.
“Cảm ơn.”
Tôi đáp lại một cách tích cực và nhìn lại xung quanh.
Mặc dù tôi vẫn đang ở trên bờ, nhưng có vẻ chả có thứ gì để ăn trong hòn đảo có độ khó cao nhất này. Nói cách khác, tôi phải tìm thức ăn ở ngoài biển.
Đó là lí do tôi làm cần câu và một cái rìu. Để bắt cá và chế tạo một con thuyền.
Ục…ục––
Bụng tôi đã bắt đầu sôi lên và tôi dần cảm thấy đói.
Trước khi chế tạo một cái thuyền để đi ra ngoài biển, tôi lấy cần câu từ
trong hành trang của mình. Tôi có thể sử dụng những quả dừa thành nguồn nước cho mình, vậy nên giờ đây tìm kiếm thức ăn là ưu tiên hàng đầu.
“Để xem nào…”
Tôi nhìn vào cái cần câu trong tay tôi, rồi sau đó cầm no bằng cả hai tay
Trước khi đi vào Tháp, tôi đã tập câu cá chỉ vì điều này.
“…Huup!”
Tôi vung cần câu bằng một lực lớn.
Whish––
Dây câu vẽ ra một đường cong trên không.
Có vẻ dễ dàng hơn tôi nghĩ. Một phần là bởi tôi đã tập câu cá trước đó nhưng có vẻ phần lớn đến từ Khéo léo và Siêu xạ thủ của tôi.
Phóc!
Móc câu chìm xuống biển.
…Thời gian lẵng lẽ trôi. Cơn đói ngày càng lớn, nhưng cần câu không có động tĩnh gì.
Tôi không sử dụng mồi câu, bởi vì móc câu được làm bằng pha lê đỏ, nên thứ đó là không cần thiết. Quái vật biển có thể ngửi thấy mùi ma lự và mò tới.
“…Haam.”
Tôi tiếp tục chờ đợi. Tôi có một niềm tin vững chắc vào chỉ số may mắn của mình.
30 phút sau, mặt nước bắt đầu có dấu hiệu.
“Ah!”
Dây câu căng mạnh. Thứ gì đó đã hoàn toàn cắn vào nó.
Dù đó là cái gì đi chăng nữa thì nó hẳn rất khỏe. Cần câu bằng gỗ hoàn toàn bị uốn cong.
“….”
Sau vài lần kéo cần bất thành, tôi cầm chiếc giáo lên. Bởi vì Thể lực của tôi còn ít nên làm việc này rất tốn thời gian. Dù sao đi nữa giết nó rồi kéo lên cũng giống như việc kéo lên rồi giết.
Nắm chắc cây giáo, tôi bình tĩnh quan sát chuyển động của con cá đang di chuyển dưới mặt nước.
Rồi…
Chíuuuuu!
Tôi ném chiếc giáo.
Mặc dù chỉ số sức mạnh của tôi bị giảm đi 65%, nhưng vẫn không vấn đề gì. Bị xiên bởi cây giáo khiến con cá ngưng vùng vẫy, và tôi dễ dàng kéo nó lên.
[Bạn nhận được một kỹ thuật, ‘Lv1. Câu cá’.]
*Bạn có thể tăng tỉ lệ cá cắn vào móc câu của bạn.
[Bạn vừa bắt được một con cá bóng loáng. Thông tin của nó đã được ghi lại trong Bách khoa toàn thư của người chơi.]
“…Một con quái vật biển.”
○Bách khoa toàn thư về quái vật
[Cá biển da trơn][Hạng-Thấp Cấp-7 quái vật biển]
-Một quái vật biển có vị như cá thu.
Tôi rút chiếc giáo ra khỏi con cá rồi bắt đầu làm lửa trại. Tạo lửa rất dễ. Tôi chỉ cần chà sát đống gỗ tôi nhặt được với cái rìu pha lê. Khi lửa đã bắt đầu cháy tôi xiên con cá đặt trước đống lửa.
Tsss.
Dầu cá thơm phức chảy ra khi nó được nấu lên.
**
Cúng lúc đó.
Sếp người đã vượt qua tầng đầu tân thủ khó nhất trong nháy mắt, hiện đang trầm ngâm ngồi trên bãi biển.
“…”
Liên tục những tiếng thở dài, cô cố di chuyển cái bóng của mình xuống nước. Nhưng nó không thể vươn xa được, nó chỉ quấn quanh cô rồi biến mất. Đó là bởi vì chỉ số sức mạnh của cô đã bị giảm đi 93%.
“…Hmmm.”
Cô đã thử cả chục lần nhưng kết quả vẫn vậy.
Cuối cùng, cô từ bỏ ý định bắt cá bằng ma lực.
Ục…ục..
Cô thầm nghĩ: ‘Đói rồi. Cần có gì đó để ăn. Có lẽ mình lên tiết kiệm thức ăn khẩn cấp của vé cam không?’
Cô đứng dậy và bắt đầu đi xung quanh. Ngay sau đó, cô thấy một tẳng đá lớn. Cô hi vọng sẽ tìm thấy được vài con cua ở dưới đó.
Cô từ từ tiến lại gần tảng đá rồi ném nó sang một bên. Có một con cua đang ở đó. Sếp nhanh chóng bắt lấy con cua đang bỏ trốn.
“…”
Bây giờ, cô cần phải nấu nó lên.
Mở hành trang lên. Dù cô biết mình đã ăn hết toàn bộ thức ăn từ vé cua mình, cố vẫn có bếp ga và một cái chảo rán đi kèm.
Tak, tak.
Cô bật bếp ga lên và đặt con cua lên chảo.
“…sssp.”
Đồ ăn.
Đồ ăn.
Đồ ăn.
Khi cô lẩm bẩm những thứ đó thì mặt trời đã bắt đầu lặn.
**
18 giờ trôi qua kể từ khi tầng hai của ải tân thủ bắt đầu.
Koong, koong, koong.
Tôi đang chặt cây với cái rìu của mình. Bởi vì chiếc rìu pha lê đỏ mang thuộc tính hỏa, nên cái cây không thể trụ được lâu.
Kiiiikk-
Chỉ với 5 lần vung rìu, cái cây đã đổ.
“Cái này chắc sẽ đủ…”
Đây là cái cây thứ ba mươi. Tất cả chúng sẽ tạo thành một cái thuyền.
Homg đảo có dộ khó cao nhất sẽ ko có đồ ăn, và từ tầng thứ 2 của ải tân thủ sẽ có hệ thống xếp hạng theo mức độ biểu hiện.
Tôi phiêu lưu được bao xa, săn được bao nhiên quái vật biển. Tất cả những thứ đó sẽ tích vào điểm xếp hạng của tôi, vậy nên rời hòn đảo này là điều cần thiết.
“Hành trang.”
Hành trang của tôi giờ đây chất đầy những nguyên liệu hữu dụng như xương và da quái vật biển.
Tôi lấy ra một vật phẩm mang tên Da cứng của Cá Đỏ.
“Chế tạo.”
Sau đó, tôi sử dụng Chế tạo để làm liền một mạch vài món đồ.
[Da cứng của Cá đỏ đã được chế tạo thành dây đan.]
[Chỉ số ‘Khéo léo’ đã tác động tới việc chế tạo.]
[Bạn vừa chế tạo dây đan cứng.]
Bằng cách sử đụng Chế tạo, tôi có thể bỏ qua những bước trung gian như một trò chơi thực vậy.
“Whew.”
Bây giờ mọi thứ đã hoàn thành, tôi nhặt cái rìu của mình lên và đi tới đống gỗ.
Ssk, ssk.
Với sự trợ giúp của Khéo léo, tôi bắt đầu cạo lớp vỏ ngoài của từng khúc gỗ. Để tạo ra một chiếc thuyền buồm hoàn chỉnh, tôi cần làm bề mặt của từng khúc gỗ phẳng nhất có thể.
Sssk,sssk.
Sau một giờ đồng hồ try hard…
[Chiếc lá Yggdrasil đã bị ấn tượng bởi sự nỗ lực của bạn.]
Tôi nhận được thông báo khác từ hệ thống.
[Hãy thử kiểm tra Chiếc lá Yggdrasil.]
“Ah, đợi chút.”
Tôi lập tức dừng tay và mở hành trang của mình lên.
___
[Chiếc lá Yggdrasil]
-Phước lành của cuộc phiêu lưu
*Cơ thể của bạn sẽ nhẹ hơn khi bạn có vật phẩm này trong hành trang của bạn.(tăng cường một ít chỉ số vật lí của bạn.)
*Bạn có thể ban phước cỡ nhỏ cho các vật phẩm khác. Ban phước sẽ trở lên mạnh hơn khi chúng được sử dụng nhiều hơn trong chuyến thám hiểm.
____
Theo như hệ thống nói, Chiếc lá Yggdrasil có một hiệu ứng mới.
“Tuyệt.”
Mặc dù hiệu ứng đầu tiên chỉ tăng cường một ít, nhưng tôi thích tầm mà nó ảnh hưởng của nó tới sức mạnh vật lý của tôi.
Hiệu ứng thứ hai khá là ngon, bởi vì đó là ‘Ban phước’.
“Cảm ơn.”
Tôi đóng hành trang lại và quay trở lại công việc làm thuyền.
Ssk, ssk.
Tiếng những khúc gỗ đang bị cắt.
Chwaak, chwaak
Tiếng những khúc gỗ đang bị buộc chặt lại bởi một sợi dây.
“…Uuu!”
Sau ba tiếng vất vả, cuối cùng cũng hoàn thành.
Tôi đứng lên vươn vai khiến đầu tôi hơi choáng.
“Tiếp theo là…”
Những quả dừa.
Tôi bắt đầu vứt những quả dừa lên thuyển để sử dụng thay cho nước uống.
Một, hai, ba, bốn, năm… hai mươi ba. Hơn nửa chiếc thuyền đầy ắp những trái dừa.
[Hãy thử ban phước cho chiếc thuyền của bạn.]
“…Đúng rồi.”
Tôi gần như quên mất việc này.
Đó là lí do nên thân thiện với hệ thống. Khả năng cao Chiếc lá Yggdrasil sẽ có được hiệu ứng mới vì tôi rất lịch sự với hệ thống.
Tôi lấy Chiếc lá Yggdrasil từ hành trang của mình và vẫy vẫy nó trước cái thuyền buồm.
[Ban phước của Yssdrasil đã bao phủ lên chiếc thuyền.]
[Bề mặt của chiếc thuyền được bao phủ bởi ma lực.]
[Bây giờ bạn sẽ có một chuyến đi êm ái hơn.]
“Cửa sổ trạng thái.”
Tôi mở cửa sổ trạng thái lên và kiểm tra thông số của con thuyền.
___
[Lv.1 Thuyền buồm kiên cố được tăng cường bởi Lv.2 Ban phước của Yssdrasil]
-Lv.1 Thuyền buồm kiên cố
○Độ bền Lv.1
○Tốc độ Lv.1
○Độ an toàn Lv.1
-Lv.2 Ban phước cỡ nhỏ của Yssdrasil
Tăng cường toàn bộ chỉ số của chiếc thuyền lên một cấp.
___
“…Oh?”
Cấp độ là một khía cạnh quan trọng với những trang bị. Mà Ban phước của Yssdrasil lại tăng cấp độ vật phẩm? Ban phước này không hề nhỏ một chút nào!
“Cảm ơi r~ất nhìu.”
‘Tôi sẽ luôn cảm kích điều này cho đến khi chinh phục được ngọn tháp này, chắc chắn vậy’
Bây giờ đã đến lúc giương buồm.
Tôi đẩy chiếc thuyền buồm ra biển. Rồi nhảy lên với một mái chèo. Một làn gió dễ chịu thổi qua tôi.
Tôi chèo về phía trước.
Chiếc thuyển bắt đầu mạnh mẽ tiến về phía trước.
Mục tiêu của tôi ở tầng này rất đơn giản.
Đi xa nhất có thể và giết quái vật biển nhiều nhất có thể.
Mặc dù mọi thứ có vẻ có chút nguy hiểm, nhưng đó là cách duy nhất để giúp tôi tăng hạng của mình lên.
“…Huh?”
Sau khoảng 30 phút cheo thuyền, tôi chợt thấy một hòn đảo khác.
Đó không phải là vấn đề.
Có một bóng người trên bãi biển.
“Mình có nhìn đúng không đây…?”
Tôi nheo mắt lại và tập trung nhìn về phía hòn đảo xa kia.
Ngay lập tức, tầm nhìn của tôi được mở rộng và khung cảnh của hòn đảo trở lên rất rõ ràng.