Ngang raw eng rồi (︺︹︺)
Trans + edit : Lice
Kể từ lúc đó, hoàng tử đã ngừng việc chạm vào tôi.
Thời gian trôi qua như thế này thật thích ý.
Nhưng có vẻ là tôi vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nó.
"Letty hôm nay nàng vẫn cực kì đáng yêu như thường"
Clark - sama đang thả thính tôi với gương mặt tươi cười của anh ta khi đang uống trà chiều cùng nhau.
Đúng vậy, tôi đã mắc phải một sai lầm chết tiệt vào lúc đó.
Tôi đáng lí cũng nên nói anh ta ngưng việc tán tỉnh tôi đi. Hơn nữa tôi lúc đó cũng phải nói anh ta là ngưng luôn cái việc đến phòng khi không cần thiết đi.
Tôi bây giờ đang vô cùng hối cmn hận vì đã không nói điều đó vào lúc ấy.
Tôi nghĩ đến việc sử dụng những từ ma thuật đó thêm lần nữa, nhưng nếu tôi cứ sử dụng chúng mãi như thế, tôi dám chắc là nó sẽ mất công hiệu ngay.
Chỉ có những từ mà tôi có thể dùng để miêu tả cái vấn đề này - Mình đã mắc phải cái lỗi chết tiệt.
"Leticia nàng sẽ cho ta nghe giọng nói đầy xinh đẹp của nàng chứ ?"
"Tôi bây giờ chỉ muốn yên lặng"
"Đó là điều không thể nào"
Anh ta cười toe toét.
Tôi chỉ có thể nói một chữ ' Hửm ?' và thở dài ngay trước mặt của anh ta. Dù đây là một điều thật vô lễ nhưng Clark - sama không thèm để tâm đến nó.
"Leticia nàng đúng là một cô gái chăm chỉ mà. Ta vẫn luôn chú ý đến mặt tốt đó của nàng"
"Vậy sao ?"
Tôi cố gắng đớp thính của Clark - sama đang cứ rải đều nhiều nhất có thể. Ở phía sau, Maria đang cảm thấy khó chịu. Một người phụ nữ cứ thích hóng những câu chuyện tình yêu của người khác. Bảo sao cô ta lại có hứng thú với cuộc trò chuyện giữa tôi và Clark - sama.
Tôi thở dài thêm một lần nữa khi mà Clark - sama cứ vừa cười vừa nói cho tôi nghe về những điều mà anh ta thích ở tôi.
-------( Là Lá La ta đi ngang qua :3 )------
"Và giờ thì, cô nghĩ tôi nên làm gì vào lúc này bây giờ ?"
"Tôi nào biết"
Khi mà tôi nói điều đó với Burikko, người được đưa đến uống trà với tôi ngày hôm nay, cô ta trả lời với chất giọng đầy thờ ơ không quan tâm tí nào.
"Cứ việc nhanh chóng ôm lấy ngài ấy sau đó thì chạy đi"
"Như thế có chút cẩu thả quá rồi"
"À còn nữa, tôi đã cược rằng cô sẽ ôm lấy ngài ấy"
"Đừng có dùng người khác để cá cược"
Mặc dù nói với cổ là tôi đang cảm thấy bị xúc phạm, Burikko lấy một cái bánh ngọt với biểu hiện đầy vô cảm. Và nở nụ cười với Maria khi cô ấy rót cho cô ta thêm một tách trà khác.
"Tôi cũng đã cược giống hệt như thế đấy ạ !"
"TA KHÔNG NHỚ LÀ CÔ CŨNG SẼ CHƠI CÁ CƯỢC ĐẤY !"
Maria chỉ cười cười ngay cả khi tôi hét lên câu đó.
Cô ta đã dạy cho đứa trẻ thuần khiết và ngây thơ này cái gì thế hả ? Dù tôi có lườm Burikko toé lửa đi chăng nữa cô ta vẫn cứ bình thản hớp một ngụm trà, như không hề nghe thấy hay nhìn thấy gì sất.
"Tình huống của tôi cũng chả khác gì so với cô đâu. Tôi có hứng thú với việc tìm cách làm cho anh trai của cô đổ tôi nhiều hơn đấy"
"Cô chỉ việc đẩy cái ngọn đồi cao ngất của cô ép vào anh ấy là được chứ gì"
"Tôi không có hứng thú với lời khuyên của cô, từ khi biết người nghĩ ra trò này là cô"
' Thật thô lỗ ' tôi nghĩ. Lỗi của tôi khi mà đã trả lời không suy nghĩ dù cô không hề yêu cầu điều đó !
"Cơ mà, chà, có vẻ như việc để cho cô tán tỉnh qua lại với hoàng tử là điều bất khả thi nhỉ ?"
"Sao cơ ?"
Tôi di chuyển ánh mắt đối diện Burikko khi mà cô ta đang ăn cái bánh ngọt.
Cô ấy đang nhồi bánh vào 2 bên má của mình với gương mặt không cảm xúc.
"Cô làm sao có thể yêu một người nào đó khi mà cô không tán tỉnh họ chứ ?"
"Chả biết nữa"
"Thêm nữa, hãy giả thiết rằng cô có tán tỉnh lại anh ta đi. Hoàng tử người đã và đang rất gấp gáp hẳn là cuối cùng sẽ cưỡng hiếp cô"
"Tôi không muốn chuyện đó xảy ra đâu !"
"Vậy thì tìm một cách nào đó để thoát khỏi nó đi"
Tôi miễn cưỡng gật đầu với Burikko sau những lời mà cô ta nói.
Nhưng mà.........
"Thế nhưng tôi vẫn không muốn đồng ý với những gì cô nói"
"Cô muốn đánh nhau với tôi đúng không ?"
"Maria cho ta một tách khác"
"Cô nên lắng nghe những gì mà người khác nói đi !"
Hãy xỏa mọi căng thẳng của mình lên Burikko. Quyết định xong, tôi cầm lên tách trà mà Maria rót cho tôi.
[note19783]