Một tuần trôi qua nhanh thật đấy.
Không có gì đáng kể xảy ra, tôi vẫn tiếp tục công việc giáo viên và tập riêng cho Alia và Iris như mọi ngày.
À mà này, năng lực của họ thực sự rất cao.
Chỉ trong ba ngày, họ đã đạt được trình độ kiếm thuật do tôi đề ra.
Tất nhiên, sức mạnh của họ còn xa mới đến mức hoàn hảo.
Không phải là vì tôi mong đợi họ sẽ đạt đến trình độ này trong một thời gian ngắn như vậy.
Điều tôi muốn là họ thể tự vệ trước các sát thủ từ Hội kiếm khách.
(Chà, sắp đến lúc rồi nhỉ)
Tôi đợi Iris gần cổng sau của học viện.
Đợi cô ấy ở ký túc xá nữ sẽ gây quá nhiều sự chú ý, tốt nhất là nên gặp nhau ở nơi ít người thì càng tốt.
Mặc dù đã là cuối tuần*, nhưng vẫn có học viên ra vào học viện.
(Sabbath day: Ngày nghỉ của Chúa, theo Thiên chúa giáo là Chủ nhật, Đạo hồi là Thứ Bảy.)
Vẫn còn sớm, nên tôi chắc là chúng tôi sẽ gặp nhau sớm thôi.
Đây rồi, Iris đang chạy về phía tôi.
“Xin lỗi, đã làm thầy phải chờ ~”
“Không sao mà, không có gì phải vội. Tôi chưa thấy Iris mặc như này bao giờ nha."
“Ah.... Trông có lạ lắm không?”
Đáp lại lời tôi, Iris nhìn xuống với chút lo lắng.
Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, và mặc quần áo màu be.
Mang lại một cảm giác nhẹ nhàng.
Trong khi nhiều học viên khác mặc đồng phục, hay những bộ trang phục sang trọng của họ, Iris còn ăn mặc nghiêm túc hơn vậy cơ.
Ngay cả quần áo bình thường của cô ấy cũng như thế.“Không đâu, hợp với em đó.”
“C-cảm ơn” – Hai má Iris đỏ ửng.
.... Ư.. Bầu không khí này thực sự làm nó giống một buổi hẹn hò.
Mục địch cuối cùng là theo kế hoạch – Dụ lũ sát thủ của Hội ra mặt.
“Thầy Schweiss.... Thầy vẫn mặc như bình thường nhỉ.”
“Là bởi tôi không có bộ nào khác ngoài đồng phục giảng viên và quân phục hiệp sĩ*.” (Kight regalia: tượng trưng cho Hiệp sĩ hoàng gia.)
“Vậy chẳng phải quá ít sao?”
“Tôi chưa thấy có vấn đề gì nhiều, vì tôi luôn làm việc.”
Tất nhiên, tôi không phải là một kẻ nghiện công việc đâu nhé.
Tôi đã từng định sẽ nghỉ bớt việc đi ngay khi có tiền lương.
Nhưng xem ra ước mơ đó ngày càng xa dần xa dần rồi.
Hoặc có thể, là do tôi thực sự thích việc làm giáo viên.
(Tôi, một Hiệp sĩ bậc Thánh kiếm và đi làm giáo viên. Nghe thì có vẻ nhiều tiền đấy..... nhưng không được đến thế)
Tôi không thể cứ thế nhận mình là Thánh kiếm được.
“Um... Thầy Schweiss?”
“Aa. Xin lỗi. Ta đi chứ? Mà trước đó thì, Alia -”
“Em đây” – Alia lên tiếng, ngó ra từ sau lưng Iris.
Cô ấy trốn sau Iris, hoàn toàn che giấu sự hiện diện.
Thực sự khó nhận ra mà.
Alia khoác áo choàng đen, trông khá là thoải mái.Mặc vậy, khi cô ấy di chuyển bạn vẫn có thể nghe thấy tiếng kim loại va chạm.
Có vẻ như cô ấy đang giấu thứ gì đó trong tay áo của mình.
“Chào buổi sáng, thầy Schweiss.”
“Chờ đã, Alia! Cậu được yêu cầu theo yểm trợ chúng tớ sao?” – Giọng Iris có chút ngạc nhiên.
Nếu chúng tôi di chuyển đông người, kẻ địch sẽ nhận ra điều gì đó.
Kế hoạch là ít người nhất có thể, nên lần này tốt nhất là chỉ có tôi và Iris.
Nếu Alia muốn tham gia cùng, thì cô ấy sẽ phải giữ khoảng cách.
“Mình phải bên cạnh, để bảo vệ Iris.”
“Mình rất vui khi nghe vậy, nhưng ...”
“Được mà đúng không, thầy Schweiss?”
Trong nháy mắt, Alia đứng trước mặt tôi.
Qua đấu tập hay những buổi huấn luyện tôi nhận ra rằng Alia luôn luôn tỏ ra hiếu thắng.
Tôi đoán là vì cô ấy muốn bảo vệ Iris.
Thêm nữa, không thực sự khác biệt lắm nếu chúng tôi di chuyển theo nhóm 2 hay 3 người.
Nó trông không có gì quá khả nghi.
Và không chỉ có tôi bảo vệ Iris, cả Alia cũng vậy.
(Sẽ tốt hơn nếu có cô ấy ở gần, hơn là cảnh giới cho chúng tôi từ xa...)
“Được rồi. Cũng không phải vấn đền gì lớn, 3 người chúng ta cùng đi nhé.”
“Wha- whaaaaa…”
“Yay, đi hẹn hò 3 người nào.”
Alia là kiểu người chỉ hỏi những gì cô ấy muốn, ít quan tâm đến Iris và các vấn đề của cô ấy.
Tôi có thể lên giọng với tư cách là giáo viên, nhưng một lần nữa, tôi chỉ là đứa trẻ 12 tuổi thôi mà.
Theo góc độ khác, chúng toi giống như anh chị em trong đội hình này.
“Thầy phải nói trước, cái vài hiệp sĩ của phục sẵn cách xa chúng ta một chút. Họ ở đó để đảm bảo rằng trận chiến có nổ ra, thì mọi người được an toàn. Theo kế hoạch ban đầu thì chỉ có tôi và Iris tham gia chiến đấu, nhưng giờ ta phải nhớ rằng Alia cũng đang tham gia.”
“Em hiểu rồi. Alia, nếu thấy quá nguy hiểm, cậu nhớ phải rút lui ngay đấy, được chứ? Hội kiếm khách chỉ nhắm đến mình thôi?”
“Mình hiểu, nhưng mình sẽ không chạy trốn, mình không thể. Mình nhất định sẽ hạ kẻ muốn hãm hại Iris”.
“Em thật đáng tin cậy, Alia. Nhưng tôi vẫn phải yêu cầu em đừng có làm gì dại dột".
(Tất nhiên, tôi sẽ bảo vệ hai đứa bằng tất cả sức mạnh – Không, tôi sẽ cho hai em mượn tất cả những gì mình có để chiến đấu.)
"À cần nhớ là, nếu mà ăn một đòn thì đó cũng là kết thúc của mấy em rồi.”
Giống trận đánh với Azuma và Folt - Chỉ một nhát kiếm cũng có thể để lại vết thương chí mạng.
Để điều đó không xảy ra, tôi sẽ làm hết sức mình, nhưng ai biết được trên chiến trường sẽ xảy ra điều gì chứ.
Bạn có thể ra đòn trượt, hay phòng thủ quá chậm – Mất mạng vì những điều như vậy là quy luật của chiến trường.
Ngay cả sau khi thất bại, bạn cũng không có nhiều thời gian để đau buồn về những gì đã xảy ra.
“Tất nhiên em biết. Nhất định nó sẽ không xảy ra đâu” –
Iris nói trong khi làm tư thế nghiêm túc chưa từng có của mình.
Cô ấy luôn tốt trong việc trả lời nhanh chóng – Nhưng từ ngữ có vẻ hơi trịnh trọng quá.
Cảm giác như cô ấy có kinh nghiệm với những thứ như thế này.
Tôi muốn giải thích nhưng quyết định để lần khác vậy.
Tốt nhất bây giờ không nên làm giảm sự tập trung của Iris với những thứ không quan trọng.
“Vậy giờ ta đi đâu đây?”
“Được rồi. Trước tiên, ta phải quyết định nơi sẽ xảy ra trận chiến.”
Nhưng có vẻ như điều đó hơi đường đột, vì vậy chúng tôi sẽ phải đi đường vòng một chút.
Và ý tôi là – Chúng tôi chưa quyết định được địa điểm thích hợp.
“Nếu hai em có ý tưởng nào, tôi rất vui được nghe đấy”
“Oh... Vậy ra là thế...”
“Dù sao đây cũng là cuộc hẹn ba người... Vậy nên cả ba cùng cho ý kiến xem ta nên đi đâu chứ nhỉ? Thầy thì thiếu một chút kinh nghiệm đi chơi nên...”
“Yeah, thầy là người nhỏ tuổi nhất mà, thầy Schweiss.”
“Hahaha, phải, phải rồi. Bỏ qua cho em nha.”
Tôi thường cắm đầu vào công việc ngày này qua ngày khác.
Nếu nói về sở thích, điều duy nhất tôi làm là tập luyện và trui rèn cơ thể – Điều đó vẫn không hề thay đổi.
Tuy nhiên, gần đây, tôi cũng có khá nhiều ngày nghỉ.
Xem ra rốt cuộc thì cũng phài tìm lấy một sở thích gì đó để làm thôi nhỉ.
“Hmm, thế này đi... Ta đi mua quấn áo nhé, thầy Schweiss? Thầy chẳng có gì ngoài mấy bộ đồng phục cả, nên..”
“Tôi thực sự không cần chúng... Đi mua quần áo cũng là lựa chon tốt đấy”
“Vậy đầu tiên ta sẽ đi xem mấy tiệm quần áo nhé~”
Alia đi lên trước để dẫn đoàn.
Cảm giác giống như đang tận hưởng ngày nghỉ vậy.
Mặc dù chúng tôi đang chuẩn bị cho trận chiến, cũng tốt khi tận hưởng một chút không khí trong lành trước lúc đó.
“Alia, em dẫn đường được chứ?”
“Được ạ, chỗ em thường đến nhé.”
“Có vẻ hôm nay chúng ta sẽ thưởng thức gu của Alia.”
Trong khi đi bên cạnh Iris, chúng tôi dấn thân vào hành trình mua sắm của mình.