“Chết tiêt, chết tiệt.”
Trong khi chửi rủa, Folt đè lên tay phải của hắn
Kể cả sau khi đến được căn nhà hoang, máu vẫn không ngừng chảy xuống, và hắn vẫn đang tức giận.
Trước mặt hắn ta là một người đàn ông có mái tóc màu
tro. Một vết sẹo trên mặt ông ta, và bộ râu 3 ngày chưa cạo..
Người đàn ông — Adyl Grash, nhìn xuống Folt.
“Cô ta thế nào, Kiếm công chúa ấy?”
“Đừng có hỏi về điều đó! Thằng nhóc đó đã làm điều này với ta. Hiệp sĩ trẻ nhất kị sĩ đoàn. Hắn ta chả phải là giáo viên, hắn là một kị sĩ. Một kị sĩ!” “Tên hắn là gì?”
“Alta Schweiss. Thằng khốn đó. Tao sẽ không bỏ qua chuyện này đâu...” – Folt nói khi đang xé áo để buộc lại để làm máu ngừng chảy.
Có thể nói rằng hắn ta quả thật là một phần của Hội Kiếm Khách, vẫn còn có khá là nhiều sức để chửi khi mất một cánh tay.
Nhưng đối với Adyl, nhiêu đây nhằm nhò gì.
“Thế, thằng đấy như thế nào?”
“Chả có gì... Lần tới nếu tao gặp được nó, tao sẽ giết quách nó đi!”
“Điều đó sẽ chẳng bao giờ xảy ra, đánh giá từ vết thương của mày. Thì có vẻ hắn thực sự khá,huh?”
“Tao chưa thua!”
“Sao cũng được. Ít nhất ngươi có thể nói rằng kiếm thuật của Alta vượt trội hơn ngươi.”
“Sai! Thanh kiếm chết tiệt đó có lợi thế hơn thanh của tao, thế thôi! Nếu bọn tao có một trận đấu thực thụ, thì...!”
Adyl chế nhạo thằng nhóc.
Một trận đấu kiếm thực. Cứ như thể là hắn chưa bao giờ đấu thực với ai.
Nhưng, theo Folt, đó là điều tất yếu phải xảy ra.
Folt làm mất cả thanh kiếm và cánh tay của mình.
“Ma pháp mà hắn đã sử dụng là gì?”
“Aa? Hắn nói hắn sử loại chất độc “ Phá vỡ được dòng chảy ma pháp,”hắn nói vậy.”
“Ooh, thú vị đấy.”
“Pff, thế nào cũng được. Mà mày hỏi làm gì? Chả phải ngươi là cái dạng mà sẽ tìm hiểu dối thủ khi mà đang đánh sao?”
Adyl có vẻ không dao động lắm khi mà Folt nói với hắn về thanh kiếm đó.
“Đó là sự thât. Nhưng hắn đã đánh bại hai trong số những thành viên của hội ngươi biết đấy. Nếu mà lần tới chúng ta thua, danh tiếng sẽ thực sự xuống dốc đấy ngươi biết chứ.”
“Tao đã bảo là tao chưa thua!”
“Không, ngươi đã thua.”
“Cái giì-“
Folt nhìn lên tìm kiếm câu trả lời . Nhưng ngay sau đó mặt hắn chuyển thành sự bối rối.
Adyl vung thanh đại đao của mình về phía Folt. Một âm thanh khô không khốc vang lên – Nó đã được phủ lên bởi máu. Ngay cả cái ghế mà Folt ngồi cũng bị nghiền nát xuống đất.
“Sẽ có ích hơn nếu loại bỏ nhưng kẻ vô dụng – điều đó cũng áp dụng với ngươi nữa.”
Hắn cắm lưỡi kiếm được phủ lên bởi máu trên mặt đất.
Folt luôn có thói quen là nói tất cả thông tin cho người khác.
Hắn có thể sẽ bép xép khá nhiều nếu bị bắt – Nên Adyl đã đảm bảo là hắn sẽ chết khi hắn quay về.
Tất nhiên, Folt không xứng đáng đứng ngang hàng với Azuma. Hắn ta đã chạy trốn khỏi cuộc đấu, chứ không chết vì đấu.
“Vì danh dự của ngươi?”
Từ phía sau, một người phụ nữ bước vào ngôi nhà bỏ hoang.
Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài màu vàng kim. Với đôi mắt nhắm lại và với biểu cảm thanh tịnh, cô hỏi Adyl.
Tên cô là Fiss Maiden. Cũng như là Adyl, cô cũng là một phần của Hội Kiếm Khách.
“Có gì ?”
“Chúng ta không quan tâm về sự hiện diện của mình, đúng chứ.”
“Tất nhiên. Người giết chúng ta là người sẽ đoạt lấy chỗ của chúng ta trong Hội. Đo là lý do tại sao chúng ta chỉ luôn có những kẻ mạnh nhất.”
“Hội nhóm của chúng ta là một hội nhóm yêu thích sự giết chóc, và đó là những gì mà chúng ta thích.”
Cả Azuma và Folt đều đã đi đời bởi cùng một hiệp sĩ.
Hơn thế nữa, đó chỉ là một đứa trẻ. Một khi công việc đã được giao cho Hội Kiếm Khách sẽ không có bất kỳ sai sót nào được phép diễn ra nữa.
“Vị khách của chúng ta muốn trở thành vị vua tiếp theo, và sau đó bắt đầu chiến tranh. Hơn cả giữ cho Vương Quốc này an toàn, họ muốn chiến đấu cho sự thịnh vượng của Vương Quốc
Có thể là họ muốn hơn nữa. Nhưng Công chúa Kiếm sẽ đoạt lấy ngai vàng. Thật mỉa mai làm sao.”
“Phải rồi? Và chiến tranh, điều đó có vẻ không xứng với lợi ích.”
“Ngươi có yêu chiến tranh không?”
“Không, ta nghĩ sẽ khá lãng phí. Đặc biệt là khi chúng ta phải tham gia vào một cuộc chiến.”
“Chính xác. Chúng ta thích châm ngòi cho những cuộc chiến – Đó là mục đích trong thời điểm này, nhưng chúng ta đã chơi đùa quá nhiều. Và điều đó làm ảnh hưởng đến cái danh tiếng của chúng ta.”
“Việc đó quan trọng lắm ư? Chúng ta chỉ cần di chuyển rời khỏi đây và chiến đấu ở một nơi nào đó.”
“Chúng ta có thể, nhưng lý do ta nhận việc này là do ta có hứng thú với Kiếm Công Chúa. Chả nhẽ ngươi không có cùng lý do đó?”
Fiss lắc đầu của cô trước câu hỏi của Adyl
Bất kể là Fiss nghĩ gì, hắn ta đều chẳng biết. Nhưng khi cô đã là một phần của Hội Kiếm Khách, có một sự khác biệt giữa quan giết người với lợi ích, và ngược lại.
Cô sẽ không làm nếu không có tí lợi ích nào trong đó – Đó là lý do mà cô ta chiến đấu.
Mà Adyl chả có ý kiến về điều đó.
Trong Hội Kiếm Khách, mọi người có thể chọn lý do riêng mà họ chiến đấu.
“Ta cho ngươi mượn sức mình của ta bởi vì lợi ích của riêng ta.”
Nhưng thật bất ngờ bởi sự thật là ngươi có vẻ khá là quan tâm đến Kiếm Công Chúa.
“Theo như lời đồn. Azuma còn không thèm đấu với cô ta.”
“Aah. Đó có thể là do số mệnh.”
“Số mệnh, ta có thể thấy được rất lợi ích của ngươi sau tất cả,huh? ”
“Mà vụ truy đuổi ra sao rồi?”
“Bọn chúng chả có một tên nào thú vị cả, trừ một người.”
“Ooh. Và đó có thể là ai nhỉ?”
“Đội Trưởng Hắc Lang Kỵ Sĩ, Remyl Ein.”
Remyl Ein – Một trong năm Đội Trưởng của một trong năm phái đoàn hiệp sĩ của Vương Quốc, Đội trưởng của Hắc Lang Kỵ Sĩ.
Một đó người đã đấu truóc đây – Lam Kiếm, bell Trusou, là một người dưới quyền của anh ta.
Đối với Remyl đây là cuộc chiến để trả thù
“Tên Đội trưởng thân chinh ra trận? Ngươi đã giết bon chúng?”
“Ta đã tính làm vậy , nhưng chỗ đó trở nên khá là náo loạn, nên ta đã cắt đuôi bọn chúng.” “Aa, tốt quá.”
Nhưng chúng không nên xuất hiện ở trong trận chiến đó.
Điều quan trọng nhất với Adyl và đồng bọn. Không phải là tận hưởng niềm vui trên chến trường, đó là sự giết chóc.
“Ta không thể đến đó chỉ với hai người.”
“Quả là lãng phí nhân lực. Ý của ta là, kể cả Azuma cũng có sự nổi bật của riêng hắn.”
“Ngươi ghét Folt không?”
“Hắn là một quý tộc đến từ một nơi nào đó, nhưng hắn ta đã giết chóc quá nhiều mà chả có một lý do. Nếu mà ngươi không giết hắn, ta sẽ làm điều đó.”
“Vậy, đó là lợi ích của ngươi, phải chứ? Lần tới cúng ta sẽ giết một công chúa. Không có đùa giỡn gì cả. Chúng ta sẽ lấy mạng của cô ta, cùng nhau.”
“Đã hiểu. Ta mong rằng cái chết của cô ta sẽ hữu ích”, Fiss vừa cười vừa trả lời
Adyl cũng đã nở một nụ cười.
Hai thành viên còn lại của Hội Kiếm Khách bắt đầu hành động.