Translator: Deemo
__________________
Có thứ ‘gì đó’ khó tả đang bò trên cơ thể tôi.
Như thể nó là một sinh vật sống.
(Đây là…mana của Erinyes…?) (Eugene)
Hay đây là ether, một dạng cao cấp hơn của mana?
Nó không giống với ether Ifrit của Sumire.
Một loại mana hoàn toàn khác.
Dù thế, tôi thấy như thể mình thứ năng lượng tối thượng nào vậy.
(Đây…là sức mạnh của Quỷ Vương từng thống trị Nam Lục Địa trong quá khứ…) (Eugene)
Nỗi sợ trước Thần Thú đã hoàn toàn biến mất.
Cơ thể tôi run lên, thèm muốn được nghiền nát kẻ thù.
Tôi vung nhẹ thanh gươm vào không trung.
*Vúuuuuuuut”
Một nhát chém năng lượng khổng lồ chém vào khu vực trước mặt tôi.
Những thân cây trong khu rừng bị cắt gọn như thể một cái liềm vừa vụt qua chúng.
Sự tàn phá ấy chỉ với một cái vung tay.
Chuyện gì sẽ xảy ra khi tôi dùng hết sức để vung kiếm…?
Nhưng ngay lập tức.
(...Guh!) (Eugene)
Sức lực rời khỏi cơ thể tôi.
Không…không phải sức lực, cảm giác như sinh lực của tôi vừa bị bòn rút đi vậy.
Tôi không giữ trạng thái này lâu được.
May mắn thay, Cerberus đã giữ khoảng cách với tôi như thể đang cảnh giác.
Tôi nhìn xuống thanh gươm của mình.
*...Sst…pss…pssss…*
Mana của [Flame Blade] đã sắp cạn kiệt, màu đỏ của nó đang mờ dần.
(Mình phải nhanh chóng…thi triển Ma Kiếm lần nữa…) (Eugene)
Quỷ Vương và Thiên Thần Sa Ngã, Erinyes, có 4 sức mạnh.
Màu Đen của Bạo Lực.
Màu Chàm của Độc Tố.
Màu Tím của Chết Chóc.
Và cái cuối cùng…
(Không…) (Eugene)
Ý thức của tôi mờ dần.
Tôi không thể tập trung được.
Như thể có thứ gì đó đang muốn kiểm soát cơ thể tôi.
(Eugene! Này, ngươi đang làm gì vậy?!)
Đó là giọng Eri à?
Không ổn. Mình đang hoang tưởng rồi…
(Hoang tưởng cái đầu ngươi à?! Ta là hàng thật! Hàng thật~!) (Eri)
(...Eri?) (Eugene)
(Đúng rồi! Người vừa chấp nhận khế ước, phải không? Vậy nên ta có thể trò chuyện như thế này.) (Eri)
(R-Ra vậy…) (Eugene)
(Quan trọng hơn, dùng ma pháp kết giới để bảo vệ tâm trí ngươi ngay. Ngươi không chịu được chướng khí của ta trong tình trạng này đâu.) (Eri)
(...Hiểu rồi.) (Eugene)
Tôi ngoan ngoãn nghe lời Eri.
–Ma pháp kết giới: [Steel Heart].
Đó là một phép bảo vệ thần trí mà tôi ít sử dụng.
Ý thức tôi dần tỉnh táo lại sau khi kích hoạt nó.
(Cô vừa cứu tôi đấy, Eri.) (Eugene)
(Đúng chứ, khi ngươi dùng mana của ta, phải luôn bảo vệ tâm trí của mình. Bằng không ngươi sẽ mất trí luôn đấy.) (Eugene)
Nếu Eri không cảnh báo tôi thì tôi đã gặp nguy rồi…
(Cảm ơn. Tôi sẽ tới tạ ơn sau.) (Eugene)
(Fufufu, không sao. Vậy ngươi cuối cùng cũng trở thành của ta. Fufu…) (Eri)
(Cô vừa…nói gì hả?) (Eugene)
(Nào nào, đừng mất cảnh giác thế. Cerberus-chan đang ở trước mặt ngươi đấy.) (Eri)
Hình như tôi vừa nghe được thứ gì đó đáng sợ.
Tôi sẽ hỏi cô ấy sau vậy.
Nhưng Eri nói đúng, tôi phải xử lý con Thần Thú này đã.
Tôi hít một hơi thật sâu.
– Ma Kiếm: [Dark Blade].
Tôi dùng mana đen từ Eri để kích hoạt Ma Kiếm.
Lưỡi gươm được nhuộm một màu đen úa.
Mana Đen đại diện cho bạo lực thuần túy.
Tôi không nghĩ mình có thể dùng những ma pháp phức tạp với mana của Eri ngay lập tức.
Vậy thì tôi sẽ kết thúc trong một đòn với chiêu thức mạnh nhất của mình.
“....Grrrrrrrrrrr.”
Cerberus gầm gừ như thể cảnh giác tôi.
Không, đôi mắt kia…
(Nó đang cười…?) (Eugene)
Cerberus như thể đang hào hứng.
(Fufu, có vẻ Cerberus-chan đang vui mừng vì được gặp ai đó xứng tầm. Nó thường ở Hades và phục vụ Thần Chết, ông già Pluto. Nên tất nhiên là nó muốn được quậy phá thỏa thích ở Nhân Giới rồi.) (Eri)
Eri hình như cũng đang vui vẻ.
(Cô quen Cerberus sao, Eri?) (Eugene)
(Hiển nhiên. Một thiên thần kỳ cựu sẽ thường xuyên lui tới Hades, và ta thường đem đồ ăn từ Nhân Giới tới cho Cerberus-chan. Đồ ăn ở Hades trông không ngon lành chút nào cả.) (Eri)
(...Cô thực sự đáng kinh ngạc đấy, Eri) (Eugene)
(Giờ mới nhận ra à?) (Eri)
Tôi tưởng mình đã biết cô nổi tiếng thế nào khi ở Quỷ Vương, nhưng lại không được nghe nhiều về những ngày cô còn là một Thiên Thần.
Nếu sống sót rời khỏi đây, tôi sẽ hỏi cô thật nhiều chuyện.
(Cố hết sức nhé, Eugene đáng yêu của ta.) (Eri)
(...Được rồi.) (Eugene)
Tôi muốn phản bác lại, nhưng còn phải tập trung vào vấn đề trước mắt.
Sức mạnh mượn từ Quỷ Vương huyền thoại.
Tôi không thể thua được.
“““Guuuuuuoooooooooooooooon!!!”””
Cùng lúc đó, 3 đầu của Cerberus đồng loạt hú lên.
“Guh…!” (Eugene)
Không trung như nổi cơn cuồng phong.
Cây cối bị thổi bay đi.
Một khu vực trống trải được tạo ra xung quanh tôi và Cerberus - như thể một đấu trường.
(...Sumire sao rồi?) (Eugene)
Tôi liếc về hướng cái cây mà Sumire đang ẩn nấp.
Nó vẫn ổn.
Nơi đó không bị ảnh hưởng.
Kết giới vẫn chưa bị phá vỡ.
Không vấn đề gì.
“...Grrrrrrr.”
Cerberus cúi thấp người và lườm về đây như thể đang nhắm vào con mồi của nó.
Tôi cũng tập trung vào kẻ địch của mình.
Loại bỏ mọi suy nghĩ thừa thãi.
(...Bây giờ, cho một cuộc đấu công bằng.) (Eugene)
Tôi nhắc lại lời của ông già.
Hình như đó là một câu nói để đánh dấu bắt đầu một cuộc so tài ở Đông Lục Địa.
– Trường phái Twin Heavenly Resonance: Lightning Form.
Tôi tra thanh gươm vào vỏ.
Rồi hạ thấp trọng tâm, vào thế rút kiếm.
Nhát chém nhanh nhất của tôi.
….!!!!!
Cerberus biến mất khỏi tầm nhìn.
Nó nhảy lên cao và nhắm thẳng vào tôi.
Tôi sẽ không né tránh, mà đối đầu trực tiếp với nó.
(...Bắt đầu.) (Eugene)
*Bùm!!!!!*
Mặt đất vỡ nát khi tôi tiến lên một bước.
– Tuyệt Kỹ: [Kirin Blade].
Tôi lao xuyên qua Cerberus khi nó tiếp cận tôi với vận tốc siêu thanh.
Như thể chính thời gian đang trôi chậm lại bởi tốc độ của tôi.
Sau một khoảng trễ…
*Xoẹt!!!!*
Cái đầu giữa của Cerberus bị cắt gọn.
“Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaahhhh!”
Cerberus rống lên.
Sau khi quằn quại trong đau đớn, Cerberus, với 2 cái đầu…không gục ngã.
“...!”
Cơ thể tôi trĩu nặng chỉ với một đòn vừa rồi.
Liệu tôi có thể dùng Ma Kiếm một lần nữa không?
Nhưng Cerberus còn tới 2 đầu.
Tôi không thể bỏ cuộc ở đây.
(Chuẩn bị nào, Eugene…Chưa…kết thúc đâu…) (Eugene)
Thần Thú là một sinh vật bất tử.
Nó sẽ không chết cho dù bị chặt đứt hết đầu.
Tôi ép cơ thể mình đứng thẳng lên và chuẩn bị kiếm.
Nhưng Cerberus không di chuyển như thể đã mất ý chí chiến đấu.
Một chốc lát trôi qua.
Rồi một vòng tròn ma thuật xuất hiện dưới chân Cerberus.
Đó là…một vòng triệu hồi?
2 đầu còn lại hướng về phía tôi.
Và nó nhe răng…cười với tôi?
(H-Hả…?) (Eugene)
Đôi tay tôi run rẩy khi vẫn đang cầm kiếm.
Nhưng Cerberus không tấn công tôi.
…Làm tốt lắm, kiếm sĩ trẻ.
Tôi cảm giác như nó vừa nói vậy.
Rồi Cerberus biến mất cùng vòng tròn ấy.
Eh…?
Tôi đứng lại đó.
Cái quái…?
Đau đầu quá.
Tôi không hiểu cái gì vừa xảy ra cả.
– “Xin chúc mừng. Người thách thức đã giành chiến thắng.”
Thông Báo của Thiên Thần vang vọng khắp tầng 20.
Tôi không phản ứng lại những từ ấy ngay lập tức.
(Chiến thắng…?) (Eugene)
Eh…?
Nó…kết thúc rồi sao?
Sức lực rời khỏi cơ thể tôi.
Tôi khuỵu gối xuống và hủy phép Ma Kiếm.
Ngay sau đó, thanh kiếm tôi nhận được từ mạo hiểm giả Liên Bang vỡ vụn.
Tôi không còn vũ khí nào cả. Nhưng cũng không còn kẻ địch ở đây.
(Ra…thế.) (Eugene)
Tôi nhận ra.
Tôi…vừa đánh bại Thử Thách vô lý của Thần…đánh bại Cerberus.
________________________