✵ Trans Tsp ✵
✵ Editor Halfmoon ✵
=======================================================================================
Dựa vào kỉ nguyên của tàn tích cổ đại mà nó được tìm thấy trong đó,
cỗ máy này không phải là một vật dụng đơn giản được sử dụng thường ngày
đến mức nó trở thành một biểu tượng tín ngưỡng.
=======================================================================================
“Hai người phải đi săn ở xa vậy sao?”
“Đúng vậy…”
Chúng tôi ngồi quanh đống lửa lách tách ngoài trời, cha của Luka—Tauro vẫy đuôi yếu ớt. Cậu ấy nói tôi rằng họ đã phải đến một địa điểm cách đây ba ngày đường.
Sáu ngày đi đường, một ngày đi săn. Lũ trẻ vui vẻ tận hưởng số chiến lợi phẩm mất bảy ngày mới có được. Nhìn thấy tụi nó ăn uống nhiệt tình như vậy thật dễ chịu, nhưng số thịt mà Tauro và vợ mình mang ra cho chúng nhanh chóng biến mất. Cứ thế này… chẳng phải là không đủ dù chỉ một ngày sao?
Tôi hiểu rằng lykos cũng giống hầu hết các loài ăn thịt khác rằng họ có thể nhịn đói được vài ngày không vấn đề gì, nhưng kể cả là như vậy, thế này thì có hơi quá.
“Tại sao lại phải đi xa vậy?”
Nhân lang đều di cư tùy theo mùa. Những túp lều đơn giản không trói chân họ ở một chỗ vì chúng được dựng lên với ý định có thể di động được. Không như con người, họ chỉ ăn thịt, khiến họ không thể làm đầy bụng với trái cây và rau củ và thay vào đó phải phụ thuộc hoàn toàn vào số thịt họ kiếm được qua việc săn bắt. Vì vậy, họ di chuyển đến những nơi có đủ con mồi trong suốt mùa đó. Nếu nơi họ sống không có đủ thức ăn, họ chỉ cần dọn đi nơi khác.
Ít nhất
thì đó là cái nhìn đơn giản của tôi.
“Mỗi người chúng tôi đều có lãnh thỗ riêng, chúng tôi không được phép săn trong lãnh thỗ của những đàn khác. Lãnh thổ được quyết định thông qua những trận đấu giữa thủ lĩnh với nhau. Tuy nhiên…”
Tai Tauro xìu xuống khi cậu ấy nói vậy, miệng lẩm bẩm một cách chán nản.
“Vậy là ông đã thua.”
“Nè, Yuuki.”
Yuuki nói vậy không có ý xấu, nhưng vẫn khiến đuôi Tauro cụp xuống hơn nữa.
“Đó là tại sao cha đã phải vào rừng, bên ngoài lãnh thổ của bất kì ai.”
Đang lau miệng ho em gái mình, Luka thay Tauro giải thích. Lãnh thổ lykos chỉ nằm trên những thảo nguyên. Họ đi săn bằng cách bám đuôi con mồi của mình và tấn công một khi chúng đã kiệt sức. Cách đi săn đó không thích hợp khi săn trong rừng.
“Là vì tôi có thứ Sensei đã làm cho tôi.”
Nói rồi, Tauro rút ra một ngọn giáo có mũi đá.
“Nhớ hồi đó quá ha. Vậy ra cậu vẫn còn sử dụng nó sao?”
Tôi đưa nó cho cậu ấy cũng được vài chục năm rồi. Nó là một thứ tôi làm cho Tauro vì cậu ấy đi săn không được tốt lắm. Mặc dù những người ở Scalet phải dùng ma thuật để ném nó, Tauro không cần làm vậy. Với khả năng chạy nhanh như gió nhờ phần thân sói giúp cậu ấy có thể bắt cả những con thỏ nhanh nhẹn. Đối với cậu ấy thì đi săn trong rừng có khi còn dễ hơn trên thảo nguyên.
“Hãy giúp họ đi, onii-chan!”
“Hmm. Anh đang nghĩ đến chuyện đó rồi.”
“Họ chỉ cần thắng là được phải không? Em sẽ dạy họ cách chiến đấu!”
Hầu hết lykos không thể sử dụng ma thuật thông thường. Mặc dù chắc chắn họ sẽ thắng một cách dễ dàng nếu có thể kết hợp với ma thuật chuyên về chiến đấu theo nhóm của Yuuki...
“Không, anh không nghĩ đó là ý hay.”
Ngạc nhiên là ma thuật cường hóa cơ thể của một người lại khá khó. Phần cường hóa thì dễ, chỉ là phần di chuyển cơ thể của mình sau đó mới là phần khó. Khó có thể kiểm soát được lượng sức mạnh đó, nên kể cả nếu bạn muốn sử dụng một lượng nhỏ sức mạnh để làm những việc như đi hoặc chạy, hầu hết mọi người sẽ ngã lăn ra thôi. Thực sự, chiến đấu nhờ ma thuật cường hóa cần luyện tập rất nhiều và phải có giác quan tốt. Kể cả tôi cũng không thể sử dụng nó một cách thành thạo được.
Tộc Kenbu chuyên về loại ma thuật này qua nhiều thế hệ rồi. Yuuki có thể dễ dàng cường hóa bản thân gấp ba lần đồng thời làm đối thủ yếu đi, nhưng đối với em ấy nó gần như là một môn biểu diễn nhào lộn. Chưa kể đến tôi, cả Nina cũng không thể bắt chước em ấy.
“Anh cũng không nghĩ nó hợp với tính cách của Tauro cho lắm.”
Tôi đã quen biết cậu áy kể từ khi cậu chỉ là một con cún nhỏ hơn cả Luka bây giờ. Cậu ấy quá tốt bụng để hợp với mấy chuyện phân chia lãnh thổ. Cũng giống như tôi.
Mặc dù họ đúng là bạn thân nhất của tôi trong số những lykos, không hẳn là những đàn khác không biết về mối quan hệ này. Nếu đàn của Tauro mở rộng lãnh thổ, thế chỉ có nghĩa là họ sẽ chiếm lấy thức ăn của người khác. Đằng nào cũng bế tắc.
“Vậy… vậy, chúng ta có thể làm được gì không?”
“Không…”
Thấy Yuuki buồn ra mặt, tôi chậm rãi lắc đầu đáp lại.
“Em không nên tranh giành trong những lúc như thế này. Nó chỉ làm mọi chuyện rối rắm hơn thôi.”
* * *
Vài ngày sau.
“Được rồi, đã xong!”
Lau những giọt mồ hồi lấm tấm trên trán, tôi nhìn vào sản phẩm hoàn chỉnh của mình. Xét đến chuyện do một tên nghiệp dư như tôi làm ra, tôi nghĩ kết quả cũng khá tốt. Mà chắc có mình tôi nghĩ vậy thôi.
“Nó là cái gì vậy.”
Yuuki nghiêng đầu và cả Tauro và Luka cũng bối rối không kém. Tôi làm nó từ một thân cây và tạo hình một cái hộp lớn. Những bộ phận với hình dáng lạ lùng tôi thêm vào ở hai bên có lẽ đối với họ chỉ trông giống những vật trang trí kì lạ.
“Đây là một cái xe.”
Tôi lấy tay vỗ lên nó và nói. Trong tất cả những phát minh vĩ đại, có hai loại.
Loại thứ nhất là những thứ vượt qua sự phát triển của công nghệ và nền văn minh. Loại kia hiếm hơn nhiều, những thứ được tạo ra bởi thiên tài—những ý tưởng sáng tạo có thể tái định hình cả thế giới.
Bánh xe sẽ đứng đầu trong số đó. Không phải tôi là một trong những thiên tài đó, dĩ nhiên rồi, chỉ là tôi biết người đầu tiên nghĩ ra nó là một thiên tài. Miễn là tôi biết cách, làm ra một cái bánh xe không khó lắm.
“Nếu cậu để con mồi vào đây sau khi bắt, một lúc cậu có thể chở đi nhiều hơn.”
Tôi kéo sợi dây cột vào nó để họ thấy nó di chuyển như thế nào. Bản thân chiếc xe khá lớn và nặng, nhưng nó di chuyển khá dễ dàng kể cả với dạng người của tôi.
“Nhưng… thế này sẽ không giúp được gì nhiều…?”
Nhìn chiếc xe, Luka nhíu mày, băn khoăn. Lưng của Tauro rộng. Cậu ấy có thể khiêng vừa hai hay ba con hươu. Số lượng họ có thể mạng về nhà sẽ gần như gấp đôi nếu cậu đi cùng vợ mình. So với họ, chiếc xe nhiều nhất cũng chỉ có thể chở được bốn con.
Tauro sẽ không thể vừa kéo xe vừa vác nặng được, vậy nên nó sẽ tăng số lượng lên nhiều nhất là một. Nó nằm trong phạm vi sai số của họ. Điều mà Luka chỉ ra là thích đáng.
“—Đó là nếu như người kéo xe là Tauro.”
Luka ngẩng đầu lên khi nghe câu đó và thấy tôi mỉm cười.
“Yuuki, em thấy thế nào?”
“Hoàn hảo ạ!”
Khi tôi đưa mắt nhìn Yuuki, cô bé tóc đỏ vỗ ngực và quay sang đám em của Luka.
“Được rồi mọi người, làm thôi!”
“Chúng ta, mạnh mẽ!”
Đám trẻ lykos đồng thanh niệm câu thần chú, hai đứa tụi nó cầm sợi dây kéo chiếc xe đi. Và rồi, khi chúng kéo mạnh nó một cái, chiếc xe to lớn hơn chúng bắt đầu di chuyển.
Sử dụng ma thuật cường hóa cho những chuyện như thế này có hơi bẩn.
Điều làm cho sử dụng loại ma thuật đó khó chính là nó sẽ khiến sức mạnh của một người tăng vụt lên nhanh chóng. Nói cách khác, nó giống như thay thế động cơ bốn kỳ với động cơ hemi[note8195] mà vẫn giữ được sức nặng của chiếc xe. Trong trường hợp đó, chỉ cần kéo nặng hơn bằng cách tăng mã lực. Nhìn từ góc độ khác, bạn có thể loại bỏ cảm giác quá nhẹ bằng cách chất thêm hàng lên chiếc xe.
“Như thế này thì cả tụi nhỏ cũng có thể chở những thứ cậu săn được. Bây giờ mọi người sẽ có thể đi săn cùng nhau.”
Hoàn cảnh của họ từng có thêm một vấn đề. Những lykos nhỏ học đi săn bằng cách làm theo cha mẹ của mình. Tuy nhiên, Tauro không có thời gian để làm việc đó. Bị đám trẻ con trì hoãn trong một chuyến đi săn khốc liệt sẽ khiến họ không kiếm đủ thức ăn.
Đó là vì sao họ nhờ Luka dạy em của mình đi săn.
“Vậy Sensei, thế có nghĩa là—!”
“Dĩ nhiên chúng ta sẽ phải thử một vài lần để xem có hiệu quả không. Nhưng…”
Nhìn vào khuôn mặt của cô gái trẻ, tôi hỏi lại một lần nữa.
“Em sẽ đến trường của tụi anh chứ?”
“Vâng! Em rất sẵn lòng ạ!”
Luka gật đầu với nụ cười rạng ngời, đuôi cô ấy vẫy tới vẫy lui trong vui sướng.