The Magic Academy's Physicist

chương 01: nô lệ chất lượng cao

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đã là lần thứ hai tôi theo học cao học.

Bắt đầu mỗi ngày là việc quét dọn sân trường, giáo viên đáng yêu của chúng ta cần đi và về trên con đường không còn bóng của cái lá nào.

Trận mưa đêm qua làm hành lang trở nên bừa bộn, những tạo tác của thiên nhiên nằm rải rác khắp nơi, bạn đồng hành của chúng chính là nước, họ đã hòa làm một với nhau, nhất quyết bám chặt lấy mặt đất chứ không chịu để tôi quét đi.

Đôi tay yếu ót của tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi gần như đã quăng cái chổi đi.

"Mình không thể chịu được nữa."

Các sinh viên đã tốt nghiệp thường bị trêu là nô lệ, nhưng họ cũng đâu phải quét dọn trường? Đây là công việc thường được giao cho các công ty vệ sinh.

Suýt nữa thì quên, tôi vừa là nô lệ, vừa là sinh viên đã tốt nghiệp. Tôi chỉ cảm thấy bất mãn khi so sánh với quê nhà của mình thôi.

Groowl.

Đói quá, tôi đã bắt đầu quét từ sáng sớm nhưng đến giờ vẫn chưa có gì bỏ bụng. Có khi nào tôi sẽ chết vì đói không?

Không thể. Cơ thể tôi cần được nghỉ ngơi, nếu không nó sẽ gục xuống mất.

Tôi lau qua chiếc ghế ướt rồi ngồi xuống, xương sườn của tôi thậm chí còn kêu lên răng rắc vì ngồi sai tư thế.

Đến cả tiếng răng rắc còn có cảm giác ẩm ướt, như thể hơi ẩm đã thấm đẫm vào cơ thể tôi.

"Em có nghĩ mình xứng đáng được nghỉ ngơi không?"

Chà, đôi lúc cuộc sống sẽ diễn ra như vậy. Ví dụ nhé, bạn đã học khá lâu và có suy nghĩ kiểu "Nghỉ ngơi một chút thì sao nhỉ?", và ngay khi bạn cầm điện thoại lên, mẹ bạn sẽ bước vào phòng.

Vừa ngồi dậy đã đứng lên sẽ rất tiêu hao sức lực, nhưng nếu tôi không nhanh đứng dậy, rất có thể một quả cầu lửa sẽ bay về phía tôi.

Một đôi đồng tử đỏ dưới vầng trán nhăn nheo, nó thuộc về giáo viên của tôi, bà nhíu mày và liếc nhìn xung quanh, tôi nghe nói những người có màu mắt như vậy tính khí thường rất nóng nảy, có phải do họ nhận ban phước từ Hỏa Tinh Linh không?

"Vẫn tệ như mọi khi, ta tưởng ba năm là đủ để em thành thạo việc dọn dẹp rồi?"

Tôi cúi đầu.

"Em xin lỗi."

"Nếu hiểu thì lần sau phải làm tốt hơn."

Đây là cách tốt nhất đối phó với Giáo sư Klais Hasfeldt, chắc ai cũng tưởng tượng ra hậu quả khi dám chống đối lại người thừa kế của công tước Hasfeldt - Người đã lãnh đạo Đế Chế từ những ngày đầu tiên.

Tôi nhặt lại cây chổi dưới chân mình, nhưng một cơn gió thổi qua đã làm hành lang lại trở nên bừa bộn, thậm chí còn có chiếc lá ở trên đầu tôi.

"Bên ngoài hành lang rất bừa bộn, các học sinh sẽ thấy khá khó khăn đấy."

"..."

"Còn ngẩn ra đó làm gì nữa? Nhanh chóng quét dọn lại đi."

Chết tiệt!

Tôi thật sự muốn nhổ hết đám cây ở học viện đi, nhưng nếu làm vậy thì khả năng tóc của tôi cũng có số phận tương tự, do một số cây được chính gia đình hoàng gia và các quý tộc cấp cao tặng.

"Geez."

"Geez?"

"Trời hôm nay đẹp quá, phải không giáo sư?"

Ôm theo cái bụng đói cồn cào, tôi nhảy dọc theo hành lang dài 200m của khu nghiên cứu được nối với khuôn viên học viện.

Giáo sư Hasfeldt ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế tôi lau lúc nãy, thản nhiên theo dõi các hành động của tôi, điều này khiến tôi có cảm giác não mình bị xoắn lại.

Giáo sư sẽ cho tôi ăn sáng vì tôi đã quét dọn chăm chỉ như vậy, phải không?

"Vậy là đủ rồi, làm nốt rồi theo ta tới phòng thí nghiệm."

"Ừm... Còn bữa sáng thì sao ạ?"

"Hôm nay có việc gấp, nên không ăn sáng đâu."

Chết tiệt, bà ấy chỉ đang trêu tôi thôi đúng không?

***

[ ❖ Tiến trình ]

[ ▹ Hỏa Ma Pháp: 836/1048 ]

[ ▹ Thủy Ma Pháp: 234/992 ]

[ ▹ Thổ Ma Pháp: 351/1005 ]

[ ▹ Không Ma Pháp: 112/824 ]

[ ▹ Không rõ: 0/148 ]

[ Lưu ý: Nếu bạn không thành thạo toàn bộ ma pháp, thì cứ tận hưởng thế giới này đi nhé! ]

"..."

"Aether."

"Vâng, thưa giáo sư."

"Em vào nhà kho rồi lấy cho ta một ít Giấy ma pháp."

Tôi lấy vài cuộn Giấy ma pháp và một túi đá mana từ nhà kho, giáo sư Hasfeldt ngậm tẩu thuốc khi cánh cửa sổ được đóng lại.

Tôi mở cửa sổ và cầm bó cỏ mana mà bà đưa cho.

Sau khi cật lực đóng góp sức lao động từ sáng đến trưa, mọi thứ có vẻ trở nên dễ dàng hơn, vì tôi không được ra khỏi căn phòng này, ít nhất là cho đến giờ ăn tối.

Đã đến lúc lao động trí óc, mặc dù nó ít tiêu tốn calo hơn, nhưng cơ thể cũng sẽ thấy khó chịu nếu không được cung cấp đủ nước.

"Bọn ta được biết là Ma thú đang tràn ngập khắp phía Bắc chiến tuyến, nên sẽ không có thêm nghiên cứu nào cả."

"Thưa giáo sư, điều đó thì..."

"Nghĩa là em sẽ tập trung toàn lực để chế tạo Giấy ma pháp trong tuần tới."

Nói cho dễ hiểu thì ý bà ấy là sản xuất vật tư dùng trong quân sự. Giống như trong thế chiến thứ hai, mọi cơ sở nghiên cứu của các trường đại học trên các nước đồng minh đều nhận nhiệm vụ chế tạo bom hạt nhân.

Giáo sư Hasfeldt sử dụng Hỏa Ma Pháp rất thành thạo, chuyên môn của bà là chế tạo Cuộn lửa - thứ lưu trữ sẵn một ma pháp hệ lửa, thứ có thể kích hoạt để giải phóng câu thần chú trong đó.

"Kị Sĩ Đoàn đã yêu cầu chúng ta 300 cuộn, nên hôm nay chỉ cần vậy thôi."

Nhưng có một vấn đề "nho nhỏ" thế này, mọi công đoạn chế tác đều do tôi thực hiện.

Này, có phải quá nhiều rồi không?

Nhưng nghĩ như vậy là không được, tôi đã chấp nhận lượng công việc vô lí ở trường cao học từ thế giới cũ rồi.

Nhưng tôi cứ có cảm giác mình nhượng bộ quá dễ dàng, liệu đây có phải thứ dùng để đốt gas không?

Tôi ngồi xuống rồi đặt Cỏ mana vào giữa môi, mùi hăng xộc thẳng vào mũi tôi ngay trước khi que củi bén lửa.

Tôi đặt cuộn Giấy ma pháp vào giữa bàn và đặt gần đó một viên đá mana. Từ chiếc túi đeo chéo hông của mình, tôi rút ra một quyển sách bìa cứng dày.

< Nghiên Cứu Về Mối Quan Hệ Giữa Ma Pháp Và Vật Lý >

- Phụ đề: Cẩm nang dành cho các nhà vật lí trong thế giới giả tưởng (Tân thủ)

"..."

Nghĩ lại thì mọi việc đều do cuốn sách này, nó là thứ khiến tôi đau khổ.

Tôi nhớ lại một kí ức đã dần mờ nhạt, trong kí ức là tôi đang đọc báo.

Mặc dù tựa đề ở nó dài và thật lố bịch, nhưng vì đã nhận tiền phê bình nên...

Tôi gấp tờ báo lại sau khi đọc chỉ vài trang.

Đó là điều tất nhiên, tờ báo nói về đủ loại nhảm nhí, từ phép thuật cho đến những câu giải thích một cách khoa học về các hiện tượng siêu nhiên. Nó chỉ đang ẩn nấp dưới danh nghĩa một tờ báo, thân phận thực sự của nó phải là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng có văn phong kém cỏi, chắc chỉ cần chưa đầy 30 phút là tôi sẽ gửi lại nó cho tác giả.

Có lẽ tác giả nghĩ tôi lừa tiền họ nên một cô gái đã đến để phản đối.

Cô có đôi mắt như vàng phù sa, điều kì lạ là cô đang mặc một chiếc áo chùng dày, thứ không hay xuất hiện trong xã hội hiện đại.

- Cô là ai?

- Cậu.

- Xin lỗi?

- Tôi nói "cậu", cầm lấy nó và cậu sẽ hiểu.

Cô ấy đưa cho tôi một quyển sách bìa cứng dày, mặc dù không muốn nhận nhưng cơ thể tôi lại tự chuyển động đón lấy.

Và lúc tôi tỉnh dậy, tôi đã ở thế giới này, với thân phận là cô gái đó.

Dù sao thì kiến thức khoa học ở thế giới cũ có thể sử dụng với thế giới này, tôi công nhận nó rất hữu ích.

"Tập trung làm Quang Tiễn đi, chúng ta phải giao nó trước."

"Vâng, thưa giáo sư."

Schiliiiff.

[ HỎA MA PHÁP TRUNG CẤP - QUANG TIỄN ]

Mô tả: [ Bắn ra một mũi tên ánh sáng, có tính xuyên phá cực mạnh nhưng khoảng cách rất hạn chế. ]

[ ▹ Kiến thức cần thiết để chế tác: ]

[ ❖ Bắt buộc ]

[ Định luật nhiệt động lực học I (Thỏa mãn điều kiện)]

[ Định luật nhiệt động lực học II (Thỏa mãn điều kiện)]

[ Phương trình Maxwell (Thỏa mãn điều kiện)]

[ Tùy chọn ]

[ Thế Liénard–Wiechert [note57322](Thỏa mãn điều kiện)] - Sử dụng cho mạch tăng khoảng cách.

[ Lý thuyết cơ bản về máy gia tốc hạt Cyclotron [note57323](Thỏa mãn điều kiện)] - Cường hóa khả năng quay.

[ Thuyết lượng tử cũ Bohr-Sommeferfeld (Thỏa mãn điều kiện)] - Tăng khả năng xuyên phá.

***

"Hmm."

Đây là hướng dẫn cơ bản và sơ đồ thiết kế của cuộn giấy. Sau 3 năm được giáo sư Hasfeldt chỉ dạy, tôi đã dễ dàng quan sát được những thứ có cấu tạo tương tự.

Chế tạo cuộn giấy giống như sử dụng mạch điện, đặt đá mana và các sợi dây lên trên tờ giấy ma pháp tương tự như bảng mạch, rồi thêm các nguyên tố ma pháp lên trên, loại phép thuật phóng ra thay đổi tùy vào những thứ trong mạch điện.

"Bọn họ muốn nó có sức xuyên phá cao nhất, em có làm được không?"

"Không thành vấn đề, thưa giáo sư."

Mặc dù Quang Tiễn là ma thuật lửa, nhưng về cơ bản thì nó được cấu thành từ ánh sáng.

Chỉ cần để các nguyên tố đã được xử lí chạy dọc theo quỹ đạo của ánh sáng và xuyên phá qua lớp giáp của kẻ địch theo hiệu ứng đường hầm lượng tử.[note57320][note57321]

Với sự khéo léo của mình, tôi hoàn thành 20 cuộn chỉ trong nháy mắt.

"Siiip."

Tôi ngậm một ít cỏ mana sau khi làm xong cuộn giấy, rồi để mana trong cơ thể truyền vào chúng, mục đích là để kiểm tra lại mạch kín.

Tốt rồi, không có sai sót gì cả.

"Ah."

Những viên đá mana tôi cầm theo đã hết.

"Giáo sư, em sử dụng hết đá mana rồi."

"Em có thể kiếm thêm ở bên ngoài mà."

"Em nên mua bao nhiêu ạ?"

"Tại sao lại phải phung phí tiền mua đá mana cấp thấp? Em có thể ra ngọn núi phía sau để tìm."

Oh.

Ý bà ấy là muốn một cô gái tội nghiệp, yếu đuối, không được ăn cả bữa sáng và trưa phải chạy ra phía sau núi tiêu diệt Ma Thú và kiếm nguyên liệu?

"Em sẽ không còn cả bữa tối nếu cứ đứng ngẩn ngơ ra đó."

"Em sẽ quay lại ngay."

"Nhớ về trước 5 giờ chiều nhé."

Bam!

Đúng vậy, phải làm theo thôi. Tôi không muốn bị đem ra đấu giá ở chợ nô lệ vì vô dụng đâu.

Ít nhất giáo sư Hasfeldt cũng là phụ nữ, thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu có một kẻ biến thái, ám ảnh tình dục nào đó đấu giá thắng được tôi?

Đúng không?

"Em sao thế? Em vừa gặp chuyện gì tệ lắm phải không?"

"...?"

Khi tôi chạy xuống khu nghiên cứu, một người phụ nữ đội chiếc mũ rộng vành cười khúc khích khi thấy tôi.

Nhìn qua chiếc áo chùng cô đang mặc, cô không phải học sinh mà là một giáo sư như giáo sư Hasfeldt.

Nhìn lướt qua tôi cũng biết cô ấy là ai.

"Giáo sư Heerlein."

"Một thời gian rồi nhỉ, Aether."

Meriga Heerlein, một trong hai người phụ nữ xinh đẹp nhất học viện Tilette, bao gồm cả giáo sư Hasfeldt.

Cô ấy lướt đến chỗ đến.

Là một Thổ Ma Pháp Sư, cô được biết đến là hay đi loanh quanh cùng hộ vệ Golem - thứ to gần gấp đôi cô ấy.

"Cô đến để gặp giáo sư Hasfeldt ạ?"

"Sai rồi, cô ấy quá ám ảnh với việc nghiên cứu. Cô đến đây để gặp em đó."

Tôi nghiêng đầu.

"Em á? Nhưng tại sao?"

Trước đây giáo sư Heerlein cũng đã để ý đến tôi, nhưng không đến mức xuất hiện ở trước phòng thí nghiệm Hỏa Thuật để đợi tôi.

"Làm việc cùng Klais có mệt lắm không?"

"Không sao ạ, em ổn."

"Đừng như vậy chứ, cứ thành thật nói với cô nhé."

"..."

"Em biết cô là một thường dân chứ? Kể cả một người có trở thành quý tộc thì bản chất của họ vẫn không thay đổi, và cũng không dễ chịu gì nếu vẫn giữ lễ nghi trước đứa trẻ như em. Nên em cứ coi cô như một tiền bối và thoải mái nêu ra cảm nhận của em."

"Em thật sự ổn mà."

Cái miệng hại cái thân, chúng ta phải biết kiềm chế chúng lại.

Đừng nhìn tôi như vậy giáo sư Heerlein, mặc dù mang thân xác thế này nhưng "Tôi" cũng tầm tuổi cô rồi.

"Thật sao? Nếu em ổn thì tốt rồi. Còn nếu em gặp khó khăn thì cô sẽ giúp em đăng kí nhập học."

Huh?

Cô vừa nói gì cơ?

Truyện Chữ Hay