Tôi ước, mình có thể gặp lại em, mặc cho nơi đó là một chân trời khác―
Để có thể bảo vệ Yoshino, có chết tôi cũng không quan tâm― Nhưng…
[Tôi biết, chỉ ước thôi, sẽ chẳng thể cứu được cô ấy.]
Cuộc sống thường ngày của Junta Hanabishi chỉ xoay quanh những hoạt động như: Dậy => Đi học => Quẩy => Ngủ. Đây là cách duy nhất, cũng như phù hợp nhất để cậu tiết kiệm năng lượng.
Còn Yoshino Watarase thì ngược lại hoàn toàn. Kể cả nghe nhạc BGM cũng phải hợp hoàn cảnh, ví dụ làm việc này thì phải nghe cái này, làm việc kia thì phải nghe bài kia. Ngay cả khi ăn, cô cũng chỉ cảm thấy ngon miệng khi nhiệt độ của thức ăn vừa với khẩu vị của mình.
Cả hai quen biết sau một sự cố, rồi dần dà, cảm xúc phát triển đến tình yêu.
Nhưng rồi, Yoshino nhiễm căn bệnh bí ẩn, vô phương cứu chữa.
Đột nhiên, điều kì diệu xảy đến. Cô khỏi bệnh, nhưng cả hai giờ đây là người dưng.
―Đây là một câu chuyện tình mong manh, dễ vỡ, và vô cùng đẹp của hai con người yêu nhau, yêu đến mức sẵn sàng từ bỏ vì nhau.
chương 1: một học sinh nói quá nhanh về điều mình thích (1)