Tác giả: La Phù MộngThể loại: Cổ Đại, Ngược, Xuyên Không, Hư Cấu Kỳ ẢoTeam dịch:
AnanVăn án:Ta là vị thần cuối cùng trên thế gian này.Ngày thường chẳng có sở
thích gì đặc biệt, chỉ thích đi khắp nơi nghe người ta cầu nguyện – tất nhiên,
có ứng nghiệm hay không thì còn phải xem tâm trạng của ta.Bởi vì nguyện vọng của
loài người cứ lặp đi lặp lại, thật nhàm chán, nên ta đã rất lâu rồi không động
pháp lực.Cho đến khi cô gái kia xuất hiện trước mặt ta.Nàng cầu nguyện với ta
rằng, nàng muốn xuyên không về thời cổ đại, làm hoa khôi.Hoa khôi?Lúc nghe thấy
nguyện vọng này, ta lập tức bật dậy từ trên mây.Phải nói rằng, ta làm thần tiên
bao nhiêu năm nay, thật sự chưa từng gặp nguyện vọng kỳ quái nào như thế, quả
thực còn chấn động hơn cả việc có người bảo ta rằng ta phải đổi đời với một tên
ăn mày.Xuất phát từ ý muốn vui đùa, ta đã đồng ý yêu cầu của nàng – thôi được
rồi, ta thừa nhận vậy, ta muốn xem kịch hay.Dù sao đi nữa, khi ta xuất hiện
trước mặt nàng, cả ta và nàng đều kích động.Ta kích động là vì nàng có dung mạo
khuynh quốc khuynh thành, là một mầm mống tốt để làm hoa khôi, sau khi ta hoàn
thành nguyện vọng của nàng, chắc chắn sẽ có một vở kịch hay ho để xem.Nàng kích
động là vì đã gặp được thần tiên sống, nguyện vọng sắp thành hiện thực, xuyên
qua thời không, tự do tự tại, thật là mỹ mãn!Trên đường đưa nàng xuyên không, ta
đã hỏi nàng, tại sao lại muốn ước nguyện như vậy.Kết quả là nàng vui mừng đến
mức sắp nhảy dựng lên, giọng nói như muốn thay đổi, nàng nói cuộc sống của hoa
khôi là gấm vóc lụa là, người hầu kẻ hạ đông đảo, lại còn được vạn người ngưỡng
mộ, như sao trên trời – bao nhiêu người cầu còn không được!Chờ đến khi kiếm đủ
tiền, không làm nghề này nữa, được chuộc thân, còn có thể cùng bạn thân vui vẻ,
trong sạch mà ca hát kiếm tiền, tránh xa những kẻ buôn bán nhỏ lẻ, phàm phu tục
tử – thật là tự do!Nàng hào hứng nói với ta như vậy.Nếu có thể gặp được một vị
công tử tuấn tú nữa thì…Lúc nàng nói những lời này, đôi mắt sáng long lanh,
khiến ta có vài lời muốn nói nhưng không dám nói, sợ dập tắt nhiệt huyết của
nàng thì ta chẳng còn gì để xem, nên đành nói với nàng:"Được, ta sẽ thỏa mãn
ngươi."
Chương 20: Hoàn