Chương 1: : Ngày xửa ngày xưa, Một chúa Quỷ Dâm Dục đã từng nói
Edit: Therenoparadie
Trans:Therenoparadie
Ngày xửa Ngày xưa, một Chúa Quỷ Dâm dục đã nói như này,
“Ngay cả khi không có Sự Quyến rũ quyết đoán, ngươi vẫn có thể lấp đầy được tham vọng của mình. Nếu chỉ là để thỏa mãn cơn đói tộn cùng, chả có gì sẽ cản trở ngươi hết.”
Sau khi nói điều đấy, cô đã ăn thứ mà đáng ra cô không nên ăn, và trong khi tiếp tục hoang phí như thế, cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu tôi.
Vẻ đẹp khác lạ của cô và sự quyến rũ của cô ấy cũng đủ để làm một người phụ nữ như tôi rung động nhất định. Cố ấy đẹp đến mức đủ để khiến một binh đoàn trở nên xa đọa, và trong khi tôi khen vẻ đẹp ma mị của cô ta đến người nào, tôi không thể không ngăn được cảm giác ghen tị với cô ta.
Có lẽ, cô ta là con quỷ 『Dâm Dục』 duy nhất trong mắt tôi, và tôi muốn cô ta xem tôi như con quỷ 『Dâm Dục』duy nhất. Cô ta là một người phụ nữ vô cùng ngọt ngào, bí ẩn, và rất khó nắm bắt.
Chúa Quỷ đó đã chết trận từ rát lâu rồi, nhưng những bài học mà cô ta dạy tôi khiến tôi vẫn nhớ đến tận bây giờ, và tôi biến chúng thành sẽ sống của mình.
Dâm dục được cho là dục vọng khó để thỏa mãn nhất trong tất cả các Nguyên tội.
Những con Quỷ không dễ dàng sa đọa vào sắc đẹp đến vậy.
Sự Giàu Có cho Tham Lam, Danh Vọng cho Kiêu Ngạo, Lòng Tham Ăn cho Cuồng thực, còn có Đố Kị và Phẫn Nộ, tất cả ham muốn đều nằm trên nhũng lối rẽ khác nhau.
Lười biết thì một mình ngài ấy một thế giới riêng rồi, và ngài ấy sẽ chả bao giờ nhớ đến cái tên của tôi.
Và là một con Quỷ Cấp cao, Một con Quỷ càng mạnh bao nhiêu, thì càng phải thỏa mãn dục vọng của nó bấy nhiêu và càng phải đắm chìm sâu hơn trong dục vọng của mình. Một khi chúng đạt đến cấp Chúa Quỷ, những cái dục vọng kia, cảm xúc kia trở thành thứ rẻ tiền chả khác gì mớ giấy vụn. Chúng gần như biến mất hết.
Hiện tại, kẻ thù lớn nhất của tôi không phải ai đó như Chúa Quỷ Cuồng thực kia, mà là Chúa Quỷ tôi đang phụng sự.
Ruốt cuộc đã bao nhiêu thập kỉ, bao nhiêu thiên nhiên kỉ tôi đã phụng sự cho anh? Ít nhất thì, anh có thể nhớ được tên của tôi.
Có phải Nguyên tội của tôi khiến tôi nghĩ theo hướng đấy?
Tôi cực kì Ghét Deijie- Tham Lam. Nhưng tôi phải thừa nhận khả năng chiến đấu của anh ta.
Cái Tên Kiêu Ngạo kia và tôi chẳng bao giờ có ý định chủ động tấn công và phát động đòn đánh một mình. Tôi sẽ nói thêm rằng cả Leigie-sama cũng chả có ý định chơi solo chút nào, vì thế với Deijie, người mà luôn luôn chiếm hết tất cả những trang bị mạnh mẽ như khoản đề bù cho chính hắn, hắn sẽ tiếp tục là công cụ hữu ích cho đội quân của Leigie-sama.
Đối với hắn, những tham vọng đã trực tiếp đưa hắn đến những trận đánh, hắn là người duy nhất luôn sục sôi ý chí chiến đấu trong binh đoàn củ chúng tôi.
Tôi chỉ đơn thuần đố kị với hắn ta.
Ngay cả tôi… có những thứ tôi cũng muốn theo đuổi. Chỉ là tôi chưa bao giờ chọn cách theo đuổi trực tiếp đến thế. Đó chả bao giờ là thứ sẽ giúp ích cho cây kĩ năng của tôi phát triển cả.
Tôi cố gắng để tránh giáp mặt với kẻ thù trong một vài giây.
Mặc dù vậy, tôi vẫn là một con Quỷ Cấp Cao. Tôi thường được mọi người chỉ trỏ rằng tôi bé, không thân thiện hay tôi không phô ra tí vẻ đẹp quyến rũ nào cả nhưng những điều đấy làm gì có tác dụng khi chiến đấu. Với bước tiến của một con Quỷ Cấp Cao, tôi dậm nát nền đất cằn cỗi dưới chân mình, trước khi Giao Chiến với Binh Đoàn Cuồng Thực cách mình vài cây số. Hơn một trăm ma ảnh của tôi vẫn ở trạng thái ẩn thân, nhưng, Binh Đoàn Của Cuồng Thực cách tôi vài trăm mét vẫn chưa biểu hiện tí gì về việc phát hiện ra tôi.
Phần lớn các kĩ năng của Cây Kĩ Năng Dâm Dục là triển khai các Skill làm hủy hoại tâm trí.
Chúng bao gồm các phép Mê Hoặc tới tạo những Ma ảnh theo ý muốn và thậm chí có thể đưa người khác vào giấc ngủ.
Ngay cả thế, cũng không có tác dụng nhiều lên những con Quỷ.
Một trong những kỹ năng đầu tiên mà một con Quỷ nhận được khi đạt được Cây Kĩ Năng Căn bản là kĩ năng bị động kháng Mê Hoặc Tâm Trí. Bên Cạnh Thiên Thần và Quỷ, các chủng tộc khác hiếm có những kĩ năng như này, nhưng trong hai loài này, nó lại càng hiếm hơn khi tìm kẻ nào không có kĩ năng trên.
Bởi vì thế, Những con Quỷ Dâm Dục thường bị khinh thường. Cây kĩ năng Dâm Dục, từ cấp thấp đến cấp Cao hơn, có thể hoàn toàn loại bỏ đi một trong số những kĩ năng đầu tiên của Cây kĩ năng cơ bản.
Trong trường hợp tệ nhất, chúng tôi bị gọi là những kẻ Quyến Rũ Vô Dụng, và tôi đã hoàn toàn bỏ mặc những kẻ nhìn tôi với những quan điểm ấu trĩ như thế. Họ không tỏ ra chút hứng thứ nào với tôi đến khi tôi gặp khó khăn, nhưng như một trò đùa, thay vì giúp đỡ họ lại cố gắng sỉ nhục sự Kiêu Ngạo của tôi và kích động sự Phẫn Nộ của tôi, và ngay cả khi tôi giỏi kiểm soát hai lĩnh vực này.
Nói chung, Thuộc tính của Dâm Dục chả liên quan đến hai nguyên tội kể trên. Họ tự mình tạo nên những hiểu lầm vô cùng nghiêm trọng.
Nó không phải như… Tôi thiếu sự quyến rũ vốn có của người phụ nữ hay tôi không có ham muốn gì kia. Tóc của tôi, làn da và cả trang phục, tôi chăm chút vô cùng kĩ càng, và tôi cũng đã cố gắng hết sức mình để có thể khiến biểu cảm của tôi luôn tươi tắn và trìu mến, dễ thương nhất có thể.
Vẻ ngoài luôn như này không phải lỗi của tôi. Đó là vì hồi bé tôi không được cho ăn uống đấy đủ dinh dưỡng. Lúc mà khi tôi bắt đầu chú ý đến điều ấy, thì tất cả đã quá muộn.
Nhưng tôi không thể đổ lỗi cho số phận được.
Nhưng như này cũng được. Tuy đây không phải là câu nói ưa thích của tôi, nhưng điều này cũng chả mấy quan trọng. Nó không phải là tôi không thích… tôi muốn trở thành người gợi nên dục vọng tình dục của những kẻ khác, hay là tôi muốn tất cả mọi người đều phải xung quanh tôi.
Phần lớn Binh Đoàn Cuồng Thực của Zebul bao gồm những con Quỷ với nguyên tội là Tham Ăn.
Đặc tính chính của cây kĩ năng ấy là tấn công diện rộng. Nó là cây kĩ năng có sức tấn công rất mạnh chỉ đứng thứ hai sau Cây kĩ năng Phẫn Nộ.
Nhưng nó thực sự rất vô dụng nếu không đánh chúng mục tiêu.
Sự thật là mọi người có thể kháng Hủy Hoại Tâm Trí và nó có nghĩa có rất ít khả năng để khiến họ miễn kháng.
Đặc biệt, kĩ năng Dâm Dục 『 Kì Nghệ Ma Ảnh』không đơn thuần là kĩ năng tạo ảo ảnh bình thường. Hình ảnh của mỗi và tất cả những ma ảnh của tôi sẽ truyền lại tất cả khoảng nhìn của chúng đến đầu tôi.
Kẻ đứng đầu tiên trong đoàn Quân của Hắn ta, một con Quỷ cuối cùng cũng ngăn lại được tầm nhìn của tôi và dừng chân lại.
Sức mạnh mà tôi cảm nhận được từ đội quân của hắn ta không hề yếu. Đội quân của hắn khá mạnh.
Đội Quân Cuồng Thực này quả là lũ dị hợp. Hoàn toàn không có bất cứ con quỷ nào mang hình dáng con người cả. Những động vật, thực vật thích hình dáng nguyên thủy… cả những tiếng hú ghê rợn từ những con sói vang vọng khắp sa mạc đã nói lên chúng đang đói khát đến chừng nào.
Ma thuật mà tôi cảm nhận được từ mỗi và từ tất cả bọn chúng đều cao hơn với những con quỷ ở Binh Đoàn Rank 3 này, nhưng nó cũng chả cách biệt nhiều lắm. Những gã này không biết nhìn xa trông rộng tí nào. Chúng tự mình đi chống lại Quỷ Vương Vĩ Đại Kanon, và giờ chúng còn hạ gục cả hai Chúa Quỷ, không còn đường lui nào cho chúng nữa rồi. Trừ khi chúng hoàn toàn áp đảo chúng tôi, thì chúng sẽ chả có tí cơ hội nào đối đầu với mười năm Chúa Quỷ Khác dưới trướng của Kanon.
Từ những gì tôi nghe được, lí do mà Kẻ Cuồng thực này bắt đầu nổi loạn là do sự thiếu hụt lương thực. Thức ăn dự trữ từ tự nhiên trong Quỷ Giới rất ít ỏi. Không, từ quan điểm của một con Quỷ Bình Thường, số lượng thức ăn tự nhiên của Quỷ Giới là vô cùng dồi dào, nhưng thuộc tính của Phàm Ăn mạnh lên nhờ vào số lượng thức ăn tiêu thụ theo cấp số nhân. Chúng càn ăn nhiều, chúng càng đạt được nhiều sức mạnh. Giống như sức mạnh của Dâm Dục tăng lên nhờ mức độ tiếp xúc da thịt mà chúng đạt được từ những kẻ khác. Nhưng đối với Đố Kỵ,sức mạnh của chúng tăng lên bằng lòng khao khát sở hữu những thứ kẻ khác đang có.
Con Quỷ chú ý đến tôi bằng việc kích hoạt một kĩ năng của Cuồng Thực.
Một làn sóng ma thuật đen tỏa ra từ hắn và nuốt chửng lấy tôi.
À tôi hiểu rồi… đây là một kĩ năng Cuồng Thực. Thật thô bỉ. Ma thuật cuốn quanh cơ thể tôi đã bị chọc thủng với những lỗ lớn từ các chiếc răng nanh và những vết cắn. Thuật Cường Hóa Cơ Thể mà tôi đang sử dụng đã bị vô hiệu hóa, chuyển hóa về dạng ma thuật thuần túy và bị hút đi.
Đây là… một kĩ năng để nuốt chửng hoàn toàn sức mạnh của người khác và biến nó thành của mình.
Có vẻ như hắn không biết chân thân thật của tôi đang ở đâu, vì thế hắn cố gắng ăn hết tất cả Ma Ảnh của tôi. Phạm vi kĩ năng của hắn là một bất lợi lớn với những kĩ năng Dâm Dục của tôi.
Tôi biết ngay từ lúc đầu tiên, rằng điều này sẽ là thứ phiền phức.
Đó là lí do tôi xuất chiến đầu tiên. Tôi, một trong ba vị tướng chỉ huy lãnh đạo Binh Đoàn của Leigie Sama.
Bất kể sức quyến rũ của tôi có tệ đến nhường nào, không quan trọng ra sao khi tôi không phù hợp đế chiến đấu, thì bạn cũng không thể đánh giá tự phụ về sự khác nhau trong khả năng cùng năng lực của chúng tôi được.
Dục vọng của tôi kéo được ánh mắt của anh ta, và chúng tối sầm lại trong một khoảnh khắc. Hắn đánh giá thấp tôi quá rồi.
Nhưng hắn chỉ bất động trong một thời gian ngắn và Tham Ăn bắt đầu lần nữa nhuộm trọn đôi mắt hắn ta, Những kẻ này thậm chí sẵn sàng ăn thịt cả đồng loại. Không, ý không không phải là về nhục dục mà là theo nghĩa đen luôn. Đó là lí do mà tôi ghét chúng. Không, nó không phải giống như việc tôi muốn bị ăn trọn trong lúc giao hợp hay bất cứ gì khác liên quan đến ăn.
Những móng vuốt tàn nhẫn từ ngón tay hắn đang tiến thẳng đến mặt tôi. Trước khi tôi đổ máu, tôi dùng tay mình đâm thủng cổ họng của gã. Tên đầu tiên bị hạ. Không cần quay đầu nhìn lại kẻ đang nằm xõng xoài kia, tôi trực tiếp đá hắn xuống đất.
Nếu có thể, tôi muốn sử dụng những kĩ năng của mình, nhưng nếu miễn là chúng liên tục chắn khoảng nhìn của tôi, tôi chỉ cần dùng tay không hạ ngục từng tên. Thế là quá đủ.
Những cái răng nanh sắc nhọn để lộ ra phía sau cắm xuyên qua bụng tôi, và như thế, một ảo ảnh của tôi lại bị ăn thịt. Dòng máu chảy ra nhanh chóng hòa vào không khí và biến mất.
Một trong những tầm nhìn thuộc lĩnh vực của tôi biết nhất. Nhưng những thứ như thế sẽ chả gây chút sát thương nào lên tôi.Tấn công trực diện của tôi luôn hiệu quả, nhưng cả với những con Quỷ Tham Ăn. Nó giống hệt như đòn đánh vật lí đầu tiên mà lúc nãy tôi tung ra, hiện thì nó vẫn hiệu nghiệm. Tôi có thể làm như vậy cả ngày.
Deijie là tên phiền phức, nhưng anh ta thật sự là kẻ am hiểu chiến tranh. Anh ta có một số phần thô thục, nhưng tôi không thể khinh thường sức mạnh mà anh ta có được khi chỉ huy vị trí kia trong 10 năm nay.
Trách nhiệm được giao cho kẻ có thể kiểm soát và chỉ huy sành sỏi năm cánh quân mà chắc chắn sẽ chả bao giờ đem cánh quân kia bị hủy diệt thảm hại.
Vai trò của tôi hiện giờ là để xác định được sức mạnh mà Chúa Quỷ có. Kể cả không ai bắt tôi làm thế, việc hiểu rõ sức mạnh của đối thủ rất quan trọng.
Zebul- Kẻ Cuồng thực. Tôi sẽ phải sự dụng cơ thể của mình để tiếp đón một trong những kĩ năng cấp cao của Chúa Quỷ mà chúng tôi đã được nghe về nó và chứng kiến sức mạnh ấy. Và đó là công việc hoàn hảo cho một kẻ sử dụng ảo ảnh như tôi. Ngay cả khi Binh Đoàn số Ba của Deijie chuyên về tấn công và luôn linh động trong từng lối đánh thì cũng sẽ bị tổn thất nặng nề nếu chỉ biết vung đòn như những kẻ ngu.
Kể cả bạn có xếp cho anh ta thuộc vào hàng Chúa Quỷ, thì anh ta vẫn luôn có sự chênh lệch sức mạnh vốn có. Sức tấn công, sức bền, sự khéo léo, bản ngã, cùng những khả năng đặng biệt. Tôi không hề nghi ngờ sức mạnh của Zebul, nhưng đây là điều cần thiết cho tôi để xác định rõ ràng tham vọng của hắn ta với cơ thể tươi ngon này của tôi.
Gây tổn thất cho binh đoàn là gây tổn thất cho Leigie-Sama. Nên phải tránh thương vong.
Tại thời điểm này, toàn bộ binh đoàn của Zebul dừng chân lại.
Cơ thể tôi bị sốc. Cảm giác như toàn bộ cơ thể tôi bị xuyên thủng và bị ngấu nghiến sạch sẽ.
Trong trung tâm của một cái bóng đứng bất động trên quả đồi kia. Đó là lí do khiến tôi thấy rùng mình.
Một sự hiện diện không chỉ khiến toàn bộ cơ thể cùng tâm trí bị sụp đổ và ăn sạch, ngay cả lòng kiêu ngạo của một người cũng biến mất hoàn toàn.
Tất cả lkinh cảm của tôi về mọi thứ và hết thảy những thứ khác đều bị dội trôi đi sạch sẽ.
Đó là cảm giác mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trước đây suốt những năm tháng trung thành với Sếp.
Cơn sốc khiến đôi tay tôi run rẩy.
Điều này không thể nào… Đây là…
Khoảnh khắc khiến tâm trí tôi dừng hoạt động, những ảo ảnh của tôi đồng loại biến mất.
Nhưng điều mà khiến tôi bận tâm không phải việc này.
Trận chiến giữa các Chúa Quỷ là những trận đánh để tranh dành lãnh thổ.
Ngay bây giờ, kết quả của việc chênh lệnh sức mạnh giữa các lực lượng đã được chứng minh.
“Lực lượng của Leigie-Sama đã bị ăn sạch..?!”
“…Oy, oy, tiểu thư của tôi đột nhiên nhảy từ nơi khỉ gió nào ra thế?”
Deijie thốt ra chất giọng vô cùng ngạc nhiên khi tôi xuất hiện trước mặt anh ta.
Không sao. Khu vực này vẫn còn cách xa cỡ vài cây số nữa trước khi bị ảnh hưởng bởi lĩnh vực.
Toàn bộ những cơ thể của tôi đều bị phá hủy và nuốt trửng không còn sót lại một mảnh. Khi tôi quay đầu chạy, những thứ trông như xúc tu cuốn lấy chân tôi, thế là tôi tung mình trên không trung. Vào lúc đấy, một thứ màu đen, trông như những quả bóng giống như bánh bao theo sau tôi và phóng ra những xúc tu để bắt tôi lại. Đó là hình ảnh cuối cùng mà tôi thấy được thông qua ma ảnh cuối cùng của tôi. Không có bất kỳ nghĩa lý nào để kháng cự, các ma ảnh của tôi ra đi hệt như một tia sáng, mất toàn bộ liên lạc khi bị bóng đen đó nuốt chửng.
Cái thứ sức mạnh quái quỷ gì gì thế không biết. Tôi không có thời gian rnahr để lừa gạt Deijie nữa.
Thực sự thì Thứ Sức mạnh mà Hạng Tướng như tôi đạt được sẽ không thể nào hạ ngục anh ta.Sự thật rằng đó là một sức mạnh mà một vượt xa hơn cả một con QUỷ. Một con Quái vật tiến được đến đỉnh cao của Nguyên tội.. Đó là một con Chúa Quỷ Cấp Cao.
Tôi cứ nghĩ rằng nó sẽ nằm chắc trong khả năng hiểu biết của tôi, nhưng nó… không thể nào nó lại mạnh như thế.Tôi thậm chí không thể gọi tên ra thứ kĩ năng mà anh ta đang sử dụng. Không, kể cả khi tôi biết tên của nó, tôi chắc chắn rằng không thể né trảnh nổi nó.
Số liệu thống kê mà chúng ta thu thập được cũng chỉ đến thế mà thôi. Sự cách biệt về cấp độ của chúng tôi là quá xa để có thể tiếp cận gần hơn thêm nữa.
Một trong những bản sao của tôi đã thử giáng vài cú đấm xuống lưng của Zebul. Khi mà tôi nghĩ răng đã đâm xuyên nát bét anh ta, hai bản sao của tôi lại bị nuốt chửng một cách sạch sẽ. Bản sao ấy đã thử kháng cự lại, nhưng vẫn tiếp tục bị làm gỏi và nhận thức của tôi bị gián đoạn.
Kể cả nếu tôi cố để xác định hình huống gì thật sự đang xảy ra, kể cá nếu đó chỉ là một bản sao đi chăng nữa thì tôi không ngờ rằng một Chúa Quỷ có thể giết một con Quỷ Cấp Tướng dễ dàng nhưu thế được.
Bản chất hung hãn nguyên thủy của hắn ta đã giúp hắn tàn sát toàn bộ đội quân Ma Ảnh của tôi mà không hề bận tâm chút nào đến chúng.
Hắn ta có thể là một tên chúa Quỷ mới, nhưng hắn ta đã ăn sạch cả hai Chúa Quỷ khác. Và đây là kết quả.
“Deijie, tệ rồi đấy… Hắn mạnh ghê…”
“Khà, Khà, chả phải đây là điều dĩ nhiên sao. Đối thủ là.. một Chúa Quỷ với Rank khá cao. Hắn đến đây với ý định hoàn toàn là giết Sếp Leigie..”
Deijie điều khiển cà sáu cánh tay của mình một cách thuần thục trong khi thở một hơi dài đằng đẵng.
Thật là một gã khó ưa. Nhưng điều đấy là sự thật.
Tuy nhiên, sức mạnh của Zebul… thật quái dị. Đá nhiều thế kỉ từ khi tôi sinh ra đến nay, nhưng hắn lại là kẻ vượt trội nhất trong số nhwunxg người mà tôi từng biết.
Lúc này tôi thấy chiến thắng chả có ý nghĩa gì nữa. Đó là ấn tượng của tôi sau khi giao chiến với Zebul.
Chúng ta có nên cho rút lui cánh quân và tái cơ cấu lại toàn bộ lực lượng không đây?
“Chúng ta có nên rút lui bây giờ?”
“Không không, với tình trạng bây giờ, bỏ chạy thì quân đội của tôi cũng sẽ bị ăn sạch như cô. Ngoài chiến đấu thì chả có lựa chọn nào hết.”
Deijie cười khẩy trong lúc đưa thanh Quỷ Kiếm của mình ở tay phải lên không trung.
Quỷ Kiếm Celeste. Một thanh kiếm được bao bọc bởi lửa, được đặt với cái tên của con Hỏa Long Huyền thoại đã phong ấn nó trong thanh kiếm này.
Một món quà từ Quỷ Vương Vĩ Đại thưởng cho Chúa Quỷ, một trong những thanh kiếm tốt nhất, đang được phô trương một cách liều lĩnh bởi bản tính tham lam của ai kia.