1.
Gafor’s Top.
Một trong 10 tổ chức lớn nhất ở thành phố Liss và đã giành được quyền lực một cách nhanh chóng.
Xét về lịch sử và truyền thống, nó vẫn chưa thể sánh bằng với tổ chức còn lại ở thành phố cảng Liss.
Dù vậy, Gafor’s Top vẫn chiếm tòa nhà cao và lớn nhất ở thành phố cảng Liss.
Số lượng người đến và đi từ tòa nhà Gafor’s Top cũng lớn như chính diện tích của nó.
“Không phải tên đó trông khá quen sao?”
“Tên nào? Tao không thể nhìn ra với lượng người như thế này.”
Có quá nhiều người ở đây để có thể nhận ra mặt của nhau.
Việc nhận ra khuôn mặt của các mạo hiểm giả thậm chí còn khó chứ đừng nói đến của một tên của nô lệ.
“Kia kìa!”
“Ồ, là Paume!”
Tuy nhiên, El Paume là một ngoại lệ. Cậu nổi tiếng hơn bất kỳ mạo hiểm giả nào ở chi nhánh Liss của Gafor’sTop.
Điều đó có thể hiểu được.
“Tên đó lại sống à?”
“Bất ngờ thật, hắn lại sống sót trở về như một nô lệ.”
Cậu đã sống sót trở về trong nhiều năm với tư cách là một nô lệ mồi nhử, một chuyện rất hiếm khi xảy ra.
Nhìn vào El Paume, người ta thường nghĩ:
“Nhìn hắn cứ sống sót trở về như vậy, có vẻ như Gafor’s Top thực sự rất khủng khiếp.”
"Đương nhiên rồi. Thà chết còn hơn là chạy trốn khỏi bọn chúng."
Việc cậu không chạy trốn khỏi Gafor's Top mặc dù phải vượt qua địa ngục, thì chắc chắn Gafor's Top còn đáng sợ hơn cả địa ngục.
"Đợi tí."
Tuy nhiên, bầu không khí hướng đến El Paume bắt đầu thay đổi một cách đáng lo ngại vào thời điểm ấy.
“Sao mày lại trở về một mình?”
"Một mình?"
"Mày có thực sự tự sống sót qua Mystic Gate không?"
Suy cho cùng, những kẻ sống sót trở về từ Mystic Gate đều bị coi là những kẻ kì lạ.
Chưa kể El Paume là nô lệ mồi nhử nên những ánh mắt hướng về cậu sắc bén hơn bình thường là điều đương nhiên.
Những ánh mắt ấy, đủ để làm nghẹt thở cả những người mạnh nhất, đang hướng về phía El Paume.
‘Nó giống hệt như lần đó.’
Tuy nhiên, El Paume không quan tâm.
Thành thật mà nói, cậu thậm chí còn không cảm nhận được điều đó.
So với sáu cái nhìn từ ba cái đầu của con quái vật Horntail đó, điều này chẳng là gì cả.
Tất nhiên, trước khi cậu trở lại, El Paume của ngày xưa rất khác.
‘Hồi đó, đầu óc của mình còn non trẻ.’
Trạng thái tinh thần của El Paume đã bị phá hủy sau khi bất ngờ bị ném vào làm mồi nhử, chứng kiến cái chết của những mạo hiểm giả khác, đồng thời thoát khỏi đám nấm cam đang lao tới trong gang tấc để tìm lối ra.
Trên thực tế, vào thời điểm đó, cậu thậm chí còn không biết rằng mình đã mở Vòng tròn thứ nhất.
Cậu đến đây với vẻ mặt ngơ ngác, chỉ nghĩ rằng mình phải báo cáo sự thật này với Gafor's Top.
Tuy nhiên, bây giờ đã khác.
“Nhưng tại sao vẻ mặt của hắn lại bình tĩnh thế? Nhóm của hắn có thật sự bị quét sạch không vậy .”
El Paume bước qua tòa nhà Gafor's Top với vẻ mặt lạnh lùng vô cảm.
“Chờ một chút.”
Và rồi, cậu sẵn sàng để thể hiện điều đó.
“Đó có phải là… một vòng tròn trên cổ tay hắn không?”
2.
Lakan, một trong những giám đốc điều hành của Gafor's Top.
“El Paume? Là tên nào vậy?"
Phản ứng của hắn khi lần đầu tiên nghe về El Paume là một sự nghi ngờ.
“Cái gì, một tên nô lệ?”
Khi nghe lời giải thích sau đây, Lakan rất ngạc nhiên.
Tuy nhiên, hắn không tức giận.
Hắn biết tại sao.
“Không phải ngươi đang nói với ta rằng có một nô lệ duy nhất còn sống trở về đấy chứ? Chuyện gì đang xảy ra thế?”
Có lý do tại sao một nhân viên cấp thấp của Gafor's Top lại đến chỗ hắn, một giám đốc điều hành.
“Tên đó đã mở vòng tròn thứ nhất?”
Và chỉ khi nghe lời giải thích hắn mới chấp nhận lý do của tên nhân viên.
“Ừm.”
Tuy nhiên, hắn không đặc biệt ngạc nhiên.
“Một nô lệ mồi nhử đã mở một vòng tròn…….”
Đây không phải là lần đầu tiên điều này xảy ra. Không, nó xảy ra thường xuyên hơn người ta tưởng.
Có nhiều người mở ra Vòng tròn thứ nhất hơn mọi người nghĩ, và đó là lý do tại sao kỷ nguyên của những mạo hiểm giả mới có thể bắt đầu.
Vì vậy, việc El Paume mở Vòng tròn thứ nhất không phải là một vấn đề lớn.
“Một tên nô lệ.”
Vấn đề là người được đề cập là một nô lệ mồi nhử, một kẻ không thể có ý tốt với Gafor's Top.
Chưa kể, cậu không chỉ là một nô lệ mồi nhử.
"Ba năm?"
Có thể nói rằng trong số những nô lệ làm mồi nhử còn sống sót, El Paume có nỗi căm phẫn to lớn nhất đối với Gafor's Top.
Điều này đặt ra một vấn đề.
“Hắn có thể trở thành một kẻ khốn nạn nếu sau này trở thành một mạo hiểm giả thành công.”
“Liệu hắn có duy trì mối quan hệ tốt với tổ chức không? Kể cả nếu hắn làm vậy thì chúng ta cũng sẽ phải nỗ lực rất nhiều.”
Từ quan điểm của Gafor's Top, loại bỏ El Paume có vẻ là giải pháp dễ dàng nhất.
Tuy nhiên, điều đó cũng không đơn giản như vậy.
“Chúng ta không thể giết hắn được.”
“Gafor's Top có thể làm một số điều xấu, nhưng họ vẫn coi trọng các hợp đồng. Niềm tin với người ký hợp đồng còn quan trọng hơn cả mạng sống!”
Điều tương tự cũng áp dụng cho El Paume. Họ đã có hợp đồng với cậu. Họ có nên giết cậu vì cậu đã gây rối không? Hành quyết bí mật là một lựa chọn, nhưng nguy cơ bị bắt là rất lớn.
Mặt khác, việc giết El Paume sẽ không mang lại lợi ích cho Gafor's Top ở trước mắt. Một mạo hiểm giả có thể trả hết nợ là một tài sản quý giá, và giết người đó đồng nghĩa với việc mất đi nguồn thu nhập tiềm năng ấy.
Lakan cần phải cân nhắc những ưu và nhược điểm. El Paume là mối đe dọa lớn đến mức nào? Báo cáo đề cập đến thái độ bình tĩnh của El Paume khi đến nơi.
Điều này thật bất thường.
Những mạo hiểm giả và nô lệ thường bị suy sụp tinh thần sau những chuyến thám hiểm bên trong Mystic Gate.
Tuy nhiên, El Paume dường như không hề bối rối.
Báo cáo tiếp tục thông báo cho Lakan rằng El Paume đã đề xuất một hợp đồng mới, một hợp đồng phù hợp với một mạo hiểm giả.
Sự ngạc nhiên nhường chỗ cho ánh mắt đã nheo lại trên khuôn mặt Lakan.
Đây không phải là một tình huống lý tưởng.
Như đã đề cập trước đó, một nô lệ mồi nhử không hề có bất kỳ cảm xúc tích cực nào đối với Gafor's Top.
Theo quan điểm của Gafor's Top, việc nô lệ làm mồi nhử trở thành mạo hiểm giả là một tình huống có tiềm ẩn nguy cơ cao.
Tuy nhiên, nỗi sợ rủi ro không phải là lựa chọn dành cho một thương gia muốn sống sót.
‘Tên đó là một kẻ có tiềm năng.’
Đánh giá từ vẻ ngoài của cậu, rõ ràng cậu không còn là mạo hiểu giả thiếu kinh nghiệm vừa mới mở Vòng tròn thứ nhất của mình nữa.
Tất nhiên, Lakan không nghĩ nhiều về điều đó.
Suy cho cùng, El Paume chỉ là một mạo hiểm giả mới vào nghề vừa mở Vòng tròn thứ nhất của mình.
Từ góc nhìn của một Gafor's Top khổng lồ, cậu chẳng khác gì một viên sỏi lớn ở bên đường.
Cậu không phải là người mà Lakan, một trong những giám đốc điều hành cốt lõi của Gafor's Top, cần phải quan tâm sâu sắc.
Vì vậy Lakan đã đưa ra quyết định.
“Hãy để El Paume cho Ebisu.”
3.
“Vậy ngài là Ebisu.”
Người đàn ông vừa nói vừa đưa tay ra có khuôn mặt được bao phủ hoàn toàn bởi bộ râu dày.
Hắn cũng có kích thước khổng lồ.
Một vẻ ngoài không thể nào quên một khi đã nhìn thấy.
‘Ebisu.’
Đó là tên của hắn.
‘Cánh tay trái của Lakan, một trong những giám đốc điều hành hiện tại của Gafor’s Top.’
El Paume dễ dàng nhớ lại tên và danh tính của người đàn ông trước mặt từ ký ức cũ.
‘Một mẻ cá không tệ.’
Và cậu hài lòng với việc Ebisu đã đến.
‘Điều này có nghĩa là Lakan đang chú ý đến mình.’
Trước khi thoái lui, El Paume đã hành động như một kẻ ngốc hoàn toàn vào thời điểm cậu mở vòng tròn thứ nhất của mình.
Cậu đã cư xử theo cách thông thường và Gafor's Top cũng đối xử với cậu theo cách thông thường.
El Paume đã bị lợi dụng cho đến phút cuối cùng, giống như người ta thường biết rằng những mạo hiểm giả nợ rất nhiều tiền của Gafor's Top sẽ bị lợi dụng cho đến khi họ chết.
Đó là lý do tại sao cậu phải mất ba năm mới tìm được tự do.
Khoản nợ ban đầu của cậu là 1 triệu mesos, nhưng trong quá trình hoàn thành các yêu cầu của Gafor's Top, cậu không còn cách nào khác ngoài việc vay tiền hoặc vật phẩm từ chúng.
Rốt cuộc thì cậu không thể để mình chết được.
Vì vậy, cuối cùng cậu lại mắc nợ, và khoản nợ ngày càng tăng.
Đó là lý do tại sao phải mất ba năm.
El Paume vẫn là một trường hợp tốt hơn. Hầu hết mọi người đều sống cả đời dưới bàn tay của Gafor's Top.
‘Mình không có ý định lặp lại lịch sử ấy.’
Không cần phải nói, nhưng El Paume không có ý định bị lợi dụng như thế nữa.
Đó là lý do tại sao cậu đã hành động kỳ lạ và giám đốc điều hành Lakan đã phản ứng theo cách cậu muốn.
‘Ebisu là lựa chọn tốt nhất.’
El Paume càng hài lòng hơn khi nhận ra người trước mặt mình chính là Ebisu, cánh tay trái của giám đốc điều hành Lakan.
Cánh tay trái có nghĩa là một trong những phụ tá thân cận nhất.
‘Hắn là kiểu người muốn trở thành cánh tay phải.”
Điều đó cũng có nghĩa là hắn không hài lòng với vị trí hiện tại của mình.
Và đó chính xác là những gì cậu mong đợi.
Ebisu, người đã đến nơi này, đang suy nghĩ với bộ râu dày của mình.
‘Tên này chắc chắn không phải một người bình thường.’
Gafor's Top đã trở thành một trong 10 tổ chức hàng đầu nhờ xử lý các nhiệm vụ có độ rủi ro cao mà các tổ chức khác không thể chạm tới.
Hầu hết các mạo hiểm giả mà Gafor's Top gặp phải đều có chất lượng kém về nhiều mặt.
Đã trực tiếp gặp và làm việc với những kẻ như vậy, kĩ năng phán đoán của Ebisu đương nhiên rất đặc biệt.
‘Tên này có tiềm năng.’
Đối với Ebisu, El Paume rõ ràng khác với một mạo hiểm giả vừa mở Vòng tròn đầu tiên của mình.
"Ngươi nói rằng ngươi muốn thay đổi hợp đồng?"
"Đúng."
“Chuyển đổi từ hợp đồng nô lệ sang hợp đồng mạo hiểm giả, đó không phải là điều khó để thực hiện. Ta sẽ thay đổi nó cho ngươi. Vì vậy, từ giờ trở đi, ta sẽ phân loại ngươi là mạo hiểm giả hạng F và thay đổi hợp đồng.”
“Tôi yêu cầu thăng lên hạng E.”
“Hạng E? Đối với một kẻ thậm chí còn chưa nhận được thứ hạng từ Hiệp hội Mạo hiểm giả?”
Và có một cái gì đó khác.
“Tôi đã phiêu lưu qua Cổng thần bí hàng trăm lần với tư cách là nô lệ mồi nhử. Ngay cả khi ngài gọi tôi là mạo hiểm giả hạng F, với nhiều kinh nghiệm như vậy, việc tôi nhận được hạng D cũng không có gì lạ.”
Rốt cuộc, cậu đã có một thành tích đặc biệt.
Tất nhiên, không có nghĩa đó là việc dễ dàng.
Suy cho cùng, cách đối xử hạng D không phải là cách đối xử thông thường.
Đó là điều đáng được mong đợi vì Hiệp hội Mạo hiểm giả ban đầu chia các mạo hiểm giả thành năm loại:
Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, Đặc cấp, Bậc thầy.
Tuy nhiên, với sự xuất hiện của kỷ nguyên Cổng Thần Bí và sự đổ bộ của các mạo hiểm giả, Hiệp hội Mạo hiểm giả cảm thấy cần phải chia nhỏ cấp bậc của các mạo hiểm giả hơn nữa, và từ đó trở đi, họ bắt đầu sử dụng hệ thống xếp hạng bắt đầu bằng cấp F.
Vì vậy, xét theo hệ thống cũ, việc đối xử cấp D tương đương với mạo hiểm giả trung cấp chứ không phải sơ cấp.
Sự khác biệt về thứ hạng rất rõ ràng.
‘Đó là những gì mình mong đợi.’
Tuy nhiên, Ebisu đã mong đợi El Paume sẽ hành động theo cách này.
Xuất thân làm nô lệ mồi nhử của El Paume chắc hẳn đã góp phần tạo nên thái độ khác biệt của cậu so với những người khác.
Và như El Paume đã nói, đó rõ ràng là một trải nghiệm vô cùng quý giá.
“Điều đó thì tốt thôi, nhưng đó vẫn chỉ là trải nghiệm của một nô lệ mồi nhử mà thôi. Ngươi không có kinh nghiệm săn quái vật thực sự, phải không?
“Những mạo hiểm giả khác rất giỏi săn quái vật. Nhưng tôi giỏi sống sót trước quái vật hơn. Đó cũng là điều đã xảy ra lần này. Tất cả những mạo hiểm giả khác đều chết, nhưng tôi, một nô lệ, vẫn sống sót.”
Đức tính của một mạo hiểm giả là dấn thân vào những cuộc phiêu lưu và sống sót.
Những mạo hiểm giả ban đầu có thể đạt được danh tiếng và danh tiếng lớn như vậy là nhờ họ đã sống sót.
Và chính những mạo hiểm giả như vậy mới là những gì mà một thương nhân như Ebisu cần.
Những mạo hiểm giả sẵn sàng đi đến những nơi không ai dám.
‘Ừm.’
Tất nhiên, El Paume chưa phải là một mạo hiểm giả đáng tin cậy.
Sống sót sau ba năm làm nô lệ là điều rất ấn tượng, nhưng tài năng của một mạo hiểm giả lại là một lĩnh vực hoàn toàn khác.
Thay vào đó, có một điều chắc chắn.
‘Giết hắn là một quyết định sai lầm.’
Ebisu không có ý định giết El Paume.
Điều đó để lại một lựa chọn duy nhất.
“Có một Mystic Gate. Nếu ngươi hoàn thành yêu cầu ở đó, ta sẽ coi ngươi như một mạo hiểm giả hạng E.”
Đó là một bài kiểm tra.
“Ngươi nói ngươi thậm chí còn có thể săn được Horntail.”
El Paume đáp lại Ebisu, người đang lấy ra một hợp đồng cùng với những lời đó.
“Tôi sẽ cho ngài thấy rằng đó không chỉ là nói suông.”
Cậu đã ký hợp đồng.