Một ngày sau kì huấn luyện. Việc nhóm chúng tôi đứng đầu đã trở thành chủ đề nóng, nhưng mọi sự đánh giá đều đổ về Amelia.
“Haa…Tôi chịu hết nổi rồi”
“Chắc là mệt lắm ha.”
“Chứ gì nữa…..”
Hiện tại, tôi, Amelia, Evi và Elisa đang ngồi ăn tại căng tin trường. Amelia khá mệt mỏi khi phải xử lý những quý tộc, nên cô ấy tới chỗ chúng tôi giải tỏa.
“"Không hổ là Miss. Rose!" Bọn họ luyên thuyên mãi câu đó. Tôi có thể vượt qua kì kiểm tra là nhờ sự giúp sức của mọi người. Thế nên tôi rất ghét khi bọn họ nói thế.”
“Maa… Cứ để họ nói những gì họ muốn. Chỉ cần chúng ta biết được những thành tựu của nhau, thế là đủ rồi.”
“Phải ha! Tôi cũng quen với việc lời ra tiếng vào rồi! Hầu hết là về Ray cả.”
“Haha ….Ra là thế, Evi.”
“Fufu, không phải sao?”
“Umm…Mình rất vui…Mình có thể tự tin hơn một chút…và, mình rất mừng vì đã có ích.”
“Ahh. Lạy chúa trên cao, Elisa dễ thương chết mất!!”
“Whoa!!!”
Amelia ôm chầm lấy cô nàng Elisa ngồi bên cạnh.
Chắc chắn là stress dữ lắm. Tôi thì không biết gì về giao thiệp giữa các quý tộc, nhưng tôi hiểu rằng Amelia hẳn không thích việc đó.
Chúng tôi chỉ thoải mái tận hưởng giờ nghỉ.
◇
“Huh…..Huh……Ray, cậu muốn làm việc này thật à?”
“Ờ. Cũng sắp tới giờ rồi…….hah…..hah..!”
“Được rồi!….. hoo… hoo…”
Đêm hôm khuya khoắt. Chúng tôi nói chuyện với nhau trong phòng của kí túc. Dĩ nhiên cả hai chỉ mặc mỗi cái quần đùi. Nếu ai đó nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ nghĩ bậy.…[note26892]
Luyện tập cơ bắp.
Tin vào cơ bắp, tôn thờ cơ bắp, và ngươi sẽ được cứu rỗi.
Đây là một trong những điều sư phụ dạy. Mặc dù tới giờ thì đỡ rồi, nhưng hồi đó sư phụ cũng luyện tập cơ bắp, việc không phù hợp với phái nữ. Tôi hiện đang luyện tập ngay cả khi đã trở thành học sinh.
Và lý do tôi luyện tập cơ bắp mình thế này chỉ có một.
“Cậu đã xem xét chưa vậy??”
“Rồi. Nhưng dĩ nhiên……….Nếu phải chọn, tôi sẽ chọn câu lạc bộ nghiên cứu môi trường và câu lạc bộ trồng trọt.”
“… Một sự kết hợp kì lạ, nhưng tôi nghĩ vậy là tốt rồi.”
Cả hai người bọn tôi hoàn thành bài luyện tập và giờ chúng tôi gần như khỏa thân đang bổ sung protein. Protein đối với cơ bắp như là ah em vậy.
Nhân tiện, vừa rồi bọn tôi đang nói về hoạt động câu lạc bộ.
Học viện ma pháp Arnold không chỉ dạy ma pháp, mà trong đó có cả những hoạt động câu lạc bộ của học viện. Tôi không hề biết việc đó, nhưng sau khi nhập học, nhiều học sinh đã tham gia câu lạc bộ, mặc dù chỉ là tạm thời. Lý do trải dài từ việc giải trí đến hoạt động luyện tập.
Tôi đã dành ra hai tháng để quan sát các hoạt động của câu lạc bộ mỗi khi tan trường. Có nhiều lúc không thể quan sát rõ, nhưng đây là thứ tôi đã quyết định. Tôi đã quyết định về câu lạc bộ mà tôi sẽ gia nhập.
Vì tôi được cho phép, tôi quyết định gia nhập Câu lạc bộ nghiên cứu môi trường và Câu lạc bộ trồng trọt, trong số các câu lạc bộ.
“Tôi thì có thể gia nhập bình thường, nhưng Ray thì sẽ khá là khó khăn đấy.”
“Khỏi lo. Tôi vẫn có thứ này…”
Tôi lấy một tấm thẻ ở bàn bên cạnh. Nhìn qua thì nó chỉ là một tấm thẻ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ rất là bất ngờ.
“Cái gì!? Thật luôn!”
“Ah. Thật ra, tôi mới nhận nó năm ngoái.”
“…Haha. Ghê thật. Chắc chắn quản lý hội sẽ rất hài lòng, nhưng cậu nên để dành nó cho đúng dịp.”
“Tại sao?”
“Chẳng phải như vậy sẽ thú vị hơn sao?”
“Haha, Cậu nói đúng.”
Chúng tôi mỉm cười với nhau.
Sau đó chúng tôi đi ngủ sớm. Nghỉ ngời là một phần quan trọng cho cơ bắp. Đã luyện tập cơ bắp là không bao giờ có chuyện thức khuya.
◇
“Mà này, Ray. Tôi sẽ không ở đó giới thiệu cậu được đâu.”
“Oh, tôi biết mà.”
“Với sức mạnh của cậu thì vẫn có thể làm được àm, nhỉ?”
“Tôi là người muốn làm việc này. Vậy thì, một khởi đầu khá khẩm đấy. Một tên thường dân và là Pháp sư héo úa... Tôi sẽ tự mình giải quyết những sai lầm đó.”
“Vậy thì tôi sẽ đợi cậu ở phòng câu lạc bộ”
“Đã rõ”
Sau giờ học.
Sau khi nói chuyện với Evi, tôi rời đi.
“Được rồi....Đi thôi nào”
Có nhiều thứ cần phải làm rõ trước khi gia nhập Câu lạc bộ nghiên cứu môi trường. Và đó chính là mối quan hệ giữa các thành viên. Vì thế tôi nhờ Evi không xen vào. Tôi đã quen với Evi hai tháng trước....
“Fooh…Có lẽ cả cơ ngực của mình cũng đang cười đây.”
Khi tôi chạm vào ngực của mình, Tôi hướng vào phòng câu lạc bộ.
“…Hãy bắt đầu thôi nào!”
Rồi tôi gõ cánh cửa phòng. Tôi bước vào tòa nhà của câu lạc bộ, và hiện đang đứng trước cánh cửa có bảng tên là "Câu lạc bộ nghiên cứu môi trường"
“…Ai đấy?”Một nam nhân nói thế khi đi ra mở cửa.
“Ray White”
“……Ồ là cậu cái cậu thường dân hả? Có chuyện gì không? “
“Em muốn xin gia nhập câu lạc bộ."
“Huh… có vẻ cậu biết mặt anh nhỉ.”
“Em đã tìm hiểu trước khi đến đây.”
“…Được rồi, ngồi xuống nói chuyện nào.”
“Xin phép.”
Tôi được dẫn vào căn phòng sau khi nói lời cảm ơn.
Có một cái bảng trắng và một cái khóa cho mỗi thành viên sử dụng.
Và dù có thành viên, số lượng lại không nhiều. Bảy người bao gồm cả Evi và quản lý. Nếu thêm cả tôi vào thì sẽ là tám người.
“Mà thì, các cậu là người muốn gia nhập mà. Cứ thời điểm này mỗi năm…”
Người quản lý nói với tôi, và trong số mọi người có một người lườm tôi một cách sắc bén.
Có một người đàn ông cao to nhưng không đen ở phía kia.
Câu lạc bộ Nghiên cứu môi trường. Đó là một câu lạc bộ hoạt động bao gồm những mạo hiểm giả trong các khu rừng, đồi núi, sông ngòi và ngay cả những khu vực băng tuyết. Để có thể hoàn thành việc nghiên cứu mọi loại môi trường khác nhau, họ khám phá những môi trường ấy cả ngày lẫn đêm. Những người nghiên cứu môi trường ấy được gọi với cái tên "Thợ săn". Có những người muốn trở thành thợ săn sau khi tốt nghiệp, và câu lạc bộ này là nơi tụ tập của những người như thế.
Nhân tiện thì, để dễ bề hoạt động, có vẻ như câu lạc bộ này hiện không có thành viên nữ.
“Huh…”
“Cậu ta trông gầy gò khiếp”
“Dù không để ý chuyện cậu ta là thường dân thì cái cơ thể này có hơi...”
“Quả nhiên là gầy thật…”
Đó là lời của những thành viên. Dĩ nhiên Evi không phản ứng gì cả.
“Được rồi, lột đồ ra. Ta sẽ xem xét cái này trước.”[note26892]
Người to cao và cơ bắp nhất nhóm với mái tóc đen được cắt tỉa. Đó là trưởng hội. Có vẻ anh ấy hiện học năm 4 và có bằng thợ săn mức Vàng. Nói cách khác, anh ấy là thợ săn Vàng cấp. Cũng giống như các pháp sư, các thợ săn cũng được phân theo cấp.
Trong số họ, có mười thợ săn đứng đầu hiện đang chu du khắp thế giới.
“Vâng.”
Tôi đã lường trước được việc phải cởi đồ. Đó là vì Evi cũng đã trải qua rồi. Đó là lý do tôi rèn luyện cơ bắp cả cơ thể.
Tôi không ngần ngại cởi hết ra trừ chiếc quần đùi.
Và phô ra cơ thể của tôi. Một cơ thể áp đảo được bao phủ toàn cơ bắp.
“… Cái gì thế này!?”
“Đống cơ bắp đó là sao vậy…!?”
“Lớn quá! Cậu là loại người mà trông rất gầy nếu mặc quần áo à?!?”
“Huh…Hiểu rồi.”
Anh quản lý nhìn chằm chằm vào tôi không chút ngạc nhiên.
“Ray, phải chứ…”
“Vâng. Quản lý”
“Cơ ngực chính, cơ bắp tay, cơ đùi, cơ thang, độ cân bằng rất tốt, nhưng.... Cậu là người tập đúng chứ?
“……Anh nhận ra à?”
“Chứ cậu nghĩ anh là ai? Anh là thợ săn cấp Vàng đấy. Anh nhờ thực chiến mà cớ được cơ bắp. Chúng không được dùng để khoe khoang. Cơ bắp của anh có được nhờ hoạt động vật lý..”
“Tuyệt thật. Thật đáng khâm phục.... Thật ra, nhà cha mẹ em nằm gần rừng Dogma. Em từng chạy nhảy xung quanh đó.”
Các thành viên khác mỉm cười.
“Ra thế…!? Rừng Dogma à…?”
“Độ khó xác định là khu rừng cấp S!?”
“Hoh…Hiểu rồi…đó là lý do cho cái thân hình săn chắc kia…!”
Rồi quản lý cũng cười và nói:
“Được rồi, nhóc đỗ bài kiểm tra đầu tiên. Giờ.... là tới thực tiễn.”
“Em hiểu rồi.”
“Hôm nay chúng ta sẽ tới rừng Kafka. Mọi người chuẩn bị.”
“Đã rõ! “
Rồi chúng tôi quyết định tiến đến rừng Kafka.
◇
Tám người đến khu rừng Kafka. Dĩ nhiên là tôi chưa nói với Evi lời nào. Chưa đến cuối cùng thì vẫn chưa thể nào mừng vội được.
“Ray”
“Vâng”
“Nhìn đi”
“… Đó là một con Cự xà. Mức độ nguy hiểm, B.”
“Xử lý nó đi.”
“Một mình, đúng chứ?”
“Phải. Cậu có khả năng. Vì năm nay mới chỉ có Evi là tốt. Tôi đang rất mong chờ đấy. Chứng minh rằng đống cơ bắp đó không phải là giả đi.”
“....Vâng ạ”
Rồi sau đó tôi cường hóa cơ thể và tiếp cận con rắn đó. Tôi mang theo một thanh trường kiếm bình thường. Tôi và con rắn phóng vào nhau cùng một lúc. Tôi vung kiếm ngay khoảnh khắc quyết định.
Tôi chém vào cổ nó.
Nhưng chuyện vẫn chưa xong. Sau khi chém rơi đầu nó, tôi lập tức dùng kiếm xiên vào phần cơ thể còn lại của con rắn. Cự xà có khả năng giúp chúng có thể di chuyển ngay cả khi đầu nó bị cắt rời. Vì thế nên những thợ săn thiếu kinh nghiệm thường chết bởi phần cơ thể còn lại của nó.
“Giờ…như vậy được chưa ạ?”
Ngay lập tức tôi xiên vào cơ thể nó và kết thúc bài kiểm tra.
Đầu và thân đều đã xong. Tôi rất vui vì đã có thể xử lý nó đúng cách.
“Huh…ra thế. Vậy là kinh nghiệm tại rừng Dogma là thật.”
“Vâng. Và đây là một món quà cho mọi người.”
“Cái gì đó?”
“Nước sốt bí mật theo phong cách Ainsworth.”
Tôi mỉm cười và nhờ các thành viên khác nhóm lửa rồi bắt đầu nấu. Tôi cạo sạch những phần vảy với con dao và sau đó là lột da nó và lấy phần thịt dày. Tôi chuẩn bị cho 8 người, và những xiên que rắn được để quay trên vỉ.
Tôi hoàn thành nó với sốt bí mật của Ainsworth.
Sư phụ tôi không biết nấu ăn. Tuy nhiên cô ấy là thiên tài trong việc tạo ra các loại gia vị. Tôi nấu và sư phụ cung cấp gia vị. Kinh nghiệm đó thật đáng nhớ.
“Hoàn thành rồi.”
“Huh…”
“Oh!”
“Tuyệt thật! Trông ngon mắt đấy!”
Họ đều là những người gần đạt tới mức của một thợ săn. Vì thế họ không có vẻ như là ngại ăn thịt rắn.
“Mu…!”
“Uh… ngon!?”
“Cái gì thế này…?! Ngon quá…!?”
Phản ứng đúng như mong đợi.
“Ray”
“Vâng”
“Cậu có nó đúng không?"
“Anh đúng thật rất tinh mắt ạ. Thật ra…”
Sau đó, tôi lấy nó ra khỏi túi, bằng thợ săn của tôi.
“Hmm…!?”
“Cùng cấp vàng, với quản lý…?”
“Đùa à!? Một thường dân lại ở cấp vàng!? Nhưng mà, sau mớ đó thì không thể chối được nữa....Những kỹ năng đó không phải người thường! Cậu này rất tuyệt vời!! “
Khi tôi mỉm cười, quản lý cũng cười lại tôi.
“Ah. Cậu cũng qua được bài kiểm tra đó nhỉ?”
“Vâng, cũng khá là khó nhằn.”
“Anh nhận bằng năm ngoái. Cậu nhận bằng lúc nào?”
“Em cũng năm ngoái”
“…Cậu là một viên đá quý. Nếu cậu đã có thể tới được mức này, sẽ không ai phàn nàn đâu. Tôi cho phép, mọi người thì sao!”
Khi quản lý hô lớn, mọi người đang ăn kabayaki rắn đều trả lời.[note26893]
“Dĩ nhiên!”
“Ahh! Cũng chả sao nếu cậu ta là thường dân đâu! “
“Đúng thế! Ngay từ đầu thì câu lạc bộ này làm gì có quý tộc. Đó là lý do mà bọn tôi không quan tâm việc cậu là thường dân.”
“Ray, phải không? Nhờ cậu giúp đỡ nhé, anh bạn!”
(EN:Trước khi có ai đó phàn nàn là tại sao câu lạc bộ lại không có quý tộc trong khi trường đầy quý tộc và main là thường dân đầu tiên, có vẻ là có những học sinh trong trường không có xuất thân quý tộc. Một số người có gia thế Hiệp sĩ hay là nhân viên chính quyền.)
Có vẻ như tôi đã được cho phép gia nhập câu lạc bộ.
“Fu…Hãy trở thành trụ cột của câu lạc bộ Nghiên cứu môi trường nhé.”
“Vâng. Cảm ơn anh rất nhiều…”
Tôi chân thành cảm ơn anh ấy, và tôi nhìn qua chỗ Evi người đang giơ ngón cái lên với tôi.
Hiện tại thì tôi đã thành công gia nhập câu lạc bộ Nghiên cứu môi trường.
Giờ thì đến câu lạc bộ làm vườn nào.