Lý do Phi Dương khẳng định hắn không hạ được Võ Hoàng rất đơn giản. Đó chính là cái biến đổi của Võ Hoàng so với Võ Tướng khác.
Võ Tướng tuy mạnh nhưng hắn bay không cao chút nào. Còn Võ Hoàng thì bay lên mẹ nó tận mây. Tuy giờ hắn không mạnh bằng Võ Hoàng.
Mà nếu hắn mạnh hơn đối phương so ra, muốn cầm được đối phương lại rất khó. Đặt biệt giao chiến nếu hắn từ trên cao ném cả quả núi xuống thì cũng đủ mệt.
Nói chung chính là cảm giác có lực nhưng không có chỗ để phát đó mà. Tuy nhiên, Phi Dương sẽ không bỏ qua hắn phải để cho đối phương biết rằng hắn không sợ.
Phi Dương cầm lấy thạch truyền âm cho bọn thuộc hạ chạy lúc nữa tập hợp ở cổng, lũ này cứ để hắn lo. Còn thuộc hạ sống chết ra sao hắn không quan tâm.
"Giết"
Tên lão giả hô lên một tiếng, - tên Võ Vương đỉnh từ phía sau hắn bay ra lao vút về phía Phi Dương.
Đám thuộc hạ của Phi Dương biến sắc, chạy toán loạn mỗi người một hướng bỏ trốn. Phi Dương thì nhìn về phía bảy, tám tên lao về chỗ mình. Khí tức của hắn lập tức tăng lên đến Võ Tướng.
Bọn kia thấy cả lũ bỏ trốn đi không khỏi cười thầm, tách ra hai người truy đuổi còn sáu người đánh về chỗ hắn.
Hai bàn tay hắn vận khởi lên, ngọn hỏa diễm màu xanh xuất hiện, tia nguyên lực tiêu chuẩn miểu sát Võ Vương được áp súc vào tay của hắn.
Lão giả phía sau đang điềm đạm nói chuyện phiến với tên thiếu chủ đột nhiên biến sắc hô lên: "Dừng tay."
Hắn nói thì cùng đã chậm rồi. Phi Dương giơ tay lên tung quyền về hai tên võ giả.
"Song đấu cực quyền."
Ngọn lửa bốc hơi mà lên, bành trướng đánh thẳng vào hai quyền của hai tên Võ Vương.
Ầm!
Gấp , bạo phát phản chấn vào tay hai người này. Tiếng kêu "răng rắc" vang lên liên tục từ tay hai người tràn vào cơ thể. Toàn bộ xương cốt của bọn triệt để tan vỡ.
Phanh! Ầm ầm ầm
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
Hai tên võ giả tử vong tại chỗ, bay như đạn pháo bắn đổ cả dãy nhà. Bốn tên võ giả vây quanh hắn chưa kịp làm gì đã thấy hai người đánh trước chết nhanh như vậy không khỏi hố hoảng nhảy lùi về phía sau.
Nhưng Phi Dương làm sao sẽ cho bọn này cơ hội. Ẩn sát thuật(kỹ năng gấp hai tốc độ) thi triển mà ra. Phi Dương thò tay ra đằng sau.
Chiếc hộp vũ khí tự động mở ra, cây tử phủ được bắn lên từ hộp về tay hắn. Chộp lấy cây tử phủ, hắn quét ngang về phía bốn tên Võ Vương còn lại.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Cả bốn tên võ giả liên tiếp bị chém đứt làm đôi từ trái qua phải. Máu thịt vẩy trời cao, ruột gan lòi hết ra ngoài.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
Hai tên võ giả đang lao đi truy kích lũ bỏ trốn đột nhiên biến sắc ngoảnh lại về sau. Phi Dương rút ra đoản kiếm bên hông quán chú nguyên lực vào ném về phía một tên.
Phập!
Thanh kiếm bay vút về chỗ hắn, tên kia chỉ kịp dơ tay lên đỡ nhưng đoản kiếm đã chọc xuyên tay hắn chọc, chọc thẳng vào đầu rồi chọc xuyên qua đầu hắn cắm thẳng về một bức tường.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
Một tên khác thì vì sợ quá, hắn chạy như ma đuổi lao thẳng rời xa đi chỗ Phi Dương. Phi Dương cũng sẽ không cho tên này cơ hội. Gấp hai tốc độ thi triển mà ra trượt thẳng một đường về phía tên kia.
Lão giả trong quán đột nhiên biến sắc, hắn chạy thẳng ra quán đuổi về phía Phi Dương. Trước khi ra khỏi quán hắn để lại một câu: "Lão hủ sẽ giữ chân hắn lại, thiếu chủ ngài mau trốn đi."
Khi lão giả chạy ra đi, tên thiếu chủ ngẩn người ra, hắn chỉ ngơ ngác mà lúc rồi hoảng sợ chạy đi. Kỳ thật đây là lần đầu tiên hắn bị người đánh chạy đi mà.
Hắn là thiếu chủ, cha hắn mạnh, phách lối là hắn có vốn rồi. Hắn cũng là kẻ biết nặng nhẹ biết người không nên đụng, nhưng đây là lần đầu hắn xem nhầm. Lòng hắn thầm mắng Phi Dương dấu nghề.
Đám võ giả xung quanh tấm tắc lắc đầu, đúng là suốt ngày gây sự kiểu gì họa cũng ập đến a, hảo hảo thu liễm có phải tốt nhường nào.
Chạy liên tục m, cuối cùng lão giả cũng nhìn thấy thân ảnh Phi Dương. Nhưng đã chậm, cái hắn nhìn thấy lúc này chính là Phi Dương đã lấy tay đánh xuyên lưng tên Võ Vương này.
Vọt!
Tay hắn rút mạnh ra một cái, trên tay hắn còn cầm cả trái tim của tên Võ Vương. Phi Dương cười nhẹ, tay hắn bóp mạnh "Bùm" trái tim nổ tung thành một đống máu nhìn vô cùng ghê tởm.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được điểm."
Lão giả nhìn Phi Dương vẻ mặt khiêng dè: "Thật độc ác người trẻ tuổi, sao ngươi có thể giết người không ghê tay như vậy."
Phi Dương nhìn lão giả cười tươi như hoa lên: "Ta thật không muốn giết người a, rất tiếc là rắc rối tự tìm đến."
"Ta đã triệt để đắc tội các ngươi nếu không quyết liệt thì có lẽ không được rồi."
Câu nói vừa rơi xuống, khí tức của Phi Dương lập tức dâng cao. Hư ảnh con quỷ hai sừng xuất hiện sau lưng hắn. Từ chiếc cốt thứ mọc ra rồi lại đến tay, chân rồi đến toàn bộ cơ thể xuất hiện đến. Đây chính là pháp tướng của hắn.
"Keng, hệ thống kích hoạt chức năng ẩn, tăng kích cỡ cây tử phủ lên cho phù hợp."
Cây tử phủ của Phi Dương bành trướng lên cuối cùng nắm chắc tại tay con pháp tướng. Còn thân ảnh hắn thì đã ngồi ở tim nó.
"Người trẻ tuổi, lão hủ sẽ đánh đến cùng với ngươi." Lão giả trầm giọng nói một câu. Sau đó pháp tướng của hắn thình lình cũng xuất hiện mà ra từ cột sống cho đến tay. Thình lình chính là một vị kiếm sĩ pháp tướng.
P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.