Sau khi tản ra, từng người, từng người một đã tập trung về tại thị trấn phía sau khu rừng.
- Thật may vì chúng ta đã tới được đây mà không gặp phải bất kì sự cố nào! (Beta)
- Di chuyển đường dài...thật phiền phức...(Eta)
Eta phàn nàn vì phải di chuyển một quãng đường dài. Thông thường, cô sẽ nhốt mình trong phòng thí nghiệm. Dù cho có một vài lần ngủ quên trên đường tới phòng thí nghiệm, các thành viên của tổ chức sẽ đưa cô trở về phòng của mình.
- Bởi vì cô suốt ngày giam mình trong phòng nên mới cảm thấy như vậy đấy.(Epsilon)
- Khoảng cách... không phải vấn đề... Vốn dĩ từ đầu... việc di chuyển... đã rất phiền phức. (Eta)
-Ngay cả khi cô nói lại điều đó, tôi cũng không thấy bị thuyết phục một chút nào đâu. (Epsilon)
- Công chúa... nếu không có cô ta... tôi đã có thể được mang đi... (Eta)
- Những người vẫn còn ý thức vui lòng hãy tự di chuyển bằng đôi chân của mình! (Beta)
Trong lúc đó, Alexia đã tỉnh lại sau cơn chấn động từ đòn tấn công của Diabolos.
- À..ừm... Cảm ơn vì đã mang tôi đi. Thật may vì đã không có sự cố nào xảy ra. (Alexia)
Cùng lúc đó Duet và Pente cũng đã về tới thị trấn.
- Hai người bất tỉnh khác cũng đang được bạn của các bạn mang theo tới đây. (Duet)
- Rốt cuộc thì các bạn là ai vậy? Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh vô cùng lớn ở mỗi người các bạn. (Pente)
- Trước hết... Mấy người không phải kẻ địch, đúng chứ? (Olivier)
- Lạ quá! Delta vẫn chưa tới đây sao?! Không lẽ... (Alpha)
- Cô ta đã chạy thẳng vào rừng. Nói gì đó về việc săn lợn rừng... Cô ta thật vô tư làm sao... (Claire)
Alpha nhận ra người vừa nói điều đó là Claire, chị gái của Shadow. Có vẻ như việc Shadow...không, Cid đã chết trước mắt cô ấy đã làm cô ấy mất đi ý chí.
- Alpha-sama! (Delta)
Delta đã trở về, mang theo một con lợ rừng còn lớn hơn cả cơ thể cô.
- Delta và... đó là gì vậy!? (Alpha)
- Lợn rừng! Tôi đã bắt nó! Chúng ta có thể cùng ăn! (Delta)
- Cô thật sự không biết để ý thời gian nhỉ! (Zeta)
- Hả!? Cô nói cái gi?! (Delta)
- Dừng lại ngay, hai người. Quan trọng hơn, cô có thấy Gamma đâu không, Zeta? (Alpha)
- Gamma đang đi kiểm tra nhà kho của căn cứ này. Cô ấy muốn biết họ có và còn thiếu thứ gì, có lẽ đó là bệnh nghề nghiệp của cô ấy. (Zeta)
- Tôi hiểu rồi... Vậy thì Zeta, hãy tập hợp mọi người lại, có điều tôi cần giải thích. (Alpha)
- Mọi người? (Alpha)
- Những người ở cùng thời đại chúng ta , tất cả mọi người. (Alpha)
- Vậy còn Gamma thì sao? (Zeta)
- Cô ấy nắm bắt mọi thứ rất nhanh. Tôi sẽ nói riêng với cô ấy sau. (Alpha)
- Tôi hiểu rồi. (Zeta)
Và sau khi mọi người đã tập hợp lại, Alpha đã giải thích nhanh cho mọi người về kế hoạch của mình cùng những thông tin về chiếc dồng hồ. Cô cũng lược bỏ những chi tiết về việc Delta đã hóa điên và tấn công mọi người, cô không muốn xảy ra bất cứ sự tranh cãi không cần thiết nào vào lúc này.
- Đó là những gì đã xảy ra. (Alpha)
- Vậy, chúng ta chỉ cần tìm ra kẻ chủ mưu sử dụng chiếc đồng hồ và lấy nó từ tay chúng? (Zeta)
- Manh mối để chúng ta trở lại thời đại ban đầu có lẽ cũng nằm ở đó. (Epsilon)
- Một tạo vật thú vị... Trong lúc chờ đợi... Tôi muốn nghiên cứu về nó.... (Eta)
- Việc nghiên cứu hãy để sau đi , bây giờ chúng ta cần thu hẹp phạm vi nghi phạm (Beta)
- Vậy, nếu chúng ta sử dụng thứ đó, Shadow và ... Cid có thể hồi sinh... ? (Claire)
- Chắc hẳn là vậy rồi, Claires-san! Pochi sẽ quay lại! (Alexia)
- Vì Cid, tôi sẽ làm bất cứ điều gì. Tôi sẽ đánh bại bất cứ kẻ thù nào...! (Claire)
- Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy vậy, tôi sẽ dùng hết sức để có thể hồi sinh cậu ấy! (Rose)
- Trong những tình huống tồi tệ nhất, các thành viên của Thất Ảnh vẫn tiếp tục hướng về phía trước... Tôi thật non nớt khi nghĩ rằng họ sẽ mất đi ý chí. Tôi xin thề sẽ cống hiến cả thể sinh mạng này để lấy được món tạo vật đó. (Victoria)
- Hehehe, cứ như tia sáng ở cuối đường hầm. Đây hẳn là thứ được gọi là Hi vọng. (Yukime)
Hi vọng ư... đúng vậy. Alpha cảm thấy dường như gương mặt mọi người có vẻ đã tươi sáng hơn một chút. Trong khi đó, đầu óc cô gái người thú Delta vẫn đang quay vòng .
- Ư... Thật là khó hiểu...Quan trọng hơn... TÔI ĐÃ ĐÓI RỒI!!! (Delta)
- Ugh...Thật là ồn ào... (Eta)
Mặt khác, Olivier cũng đang có cuộc thảo luận với những người đồng đội của mình.
- Vậy đó là điều họ thảo luận sao..Đồ ăn...Thật là vô tư làm sao. (Duet)
- Mọi người vẫn chưa tập trung hết tại đây, nhưng chúng ta có nên trở về căn cứ trước không ? (Pente)
- Cả Lili và Freya đều chưa về! Mọi người nghĩ sao? Chờ họ hay quay lại chuẩn bị căn cứ trước ? (Olivier)
- Tôi nghĩ vế sau sẽ hợp lí hơn. Chúng tôi không muốn lãng phí thời gian hay bỏ lỡ bất cứ thông tin nào trong quá trình tìm kiếm của mình. (Alpha)
Ngay lúc này, Alpha đã tới bên cạnh họ.
- Các cô không có căn cứ cố định sao? (Alpha)
- Chúng tôi có một nơi nhỏ, nhưng với số người hiện tại đã gấp đôi, nó sẽ trở nên khá chật chội. (Olivier)
- Vậy thì chúng ta nên tìm một nơi rộng rãi hơn. Có nơi nào có thể chứa khoảng hơn 20 người không? Tôi muốn mọi người sớm được nghỉ ngơi... (Alpha)
- Gah...?
Đột nhiên tiền thét của một cô gái vang lên
- Huh?
Alpha và Olivier nhìn về phía âm thanh phát ra, đó là Claire, cô ấy đã bị một lưỡi kiếm xuyên qua từ phía sau.
- Ugh...ư...C-Cid!!! (Claire)
- Claire-san!!! (Alexia)
- Gamma...? Cô đang làm cái gì vậy?! (Epsilon)
Và người đã đâm thanh kiếm xuyên qua người Claire đó chính là Gamma. Lúc này tóc cô đã trở nên trắng xóa.- Dáng vẻ đó của cô?! Chuyện gì đã xảy ra vậy? (Beta)
( Đang đùa có đúng không? Delta không nổi cơn thịnh nộ, nên mình nghĩ mọi thứ đã an toàn, vậy mà lại đến lượt Gamma mất kiểm soát ma lực của mình!? Tương lai đã thay đổi sao?) (Alpha)
- Sao cô dám...Sao cô dám làm điều đó với Claire-san!!! (Alexia)
Alexia phẫn nộ lao vào tấn công Gamma nhưng thanh kiếm của cô dễ dàng bị chặn lại.
- Cái gì? Cô ta đã chặn được!? (Alexia)
- Vậy thì bây giờ, đến lượt của tôi.(Gamma)
Gamma vung kiếm, hất văng Alexia ra xa.
- Agh... (Alexia)
- Gamma... đã đánh bay cô ta đi...? (Delta)
- Có vẻ không chỉ mỗi vẻ ngoài của cô ấy thay đổi. Cô ấy đã trở nên mạnh hơn. (Zeta)
- Chuyện gì đã xảy ra vậy. Sức mạnh của Gamma đã tăng lên! (Beta)
- Cô ấy cũng di chuyển nhanh hơn, cứ như là một người hoàn toàn khác vậy...! (Zeta)
Cũng giống như với Delta, có vẻ như sức mạnh của Gmma cũng đã tăng lên đáng kể.
- A ha... A Ha ha ha! Ra vậy, ra đây chính là cảm giác của kẻ mạnh! Cảm giác có thể chơi đùa và chà đạp đối thủ! Thật là một cảm giác thú vị làm sao ! (Gamma)
- Cô đang nói cái gì vậy, Gamma. Những lời này không giống cô một chút nào... ! (Epsilon)
- Huh? Giống như tôi? Ý cô là gì khi nói là giống như tôi? (Gamma)
- Gamma...? (Beta)
- Ý cô là Người yếu nhất trong Thất Ảnh – "Gamma yếu đuối" có đúng không. Một kẻ yếu đuối hơn các người, chỉ cần kiếm tiền chứ không phải chiến đấu hay ẩn mình trong bóng tối – đó là ý của cô khi nói "giống tôi" có đúng không !?
Dứt lời, Gamma liền vung kiếm.
- Ack...!(Beta)
- Lên chiến lược - đó chính là vũ khí cuối cùng của kẻ yếu!
- Bởi vì ngay cả chiến lược gia tài ba nhất cũng sẽ ngã gục chỉ sau một đòn.
- NGAY CẢ MỘT ĐỨA TRẺ CŨNG CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ!
Gamma lại một lần nữa vung kiếm
- Ack, Gamma, dừng lại đi! (Epsilon)
- Cô là người đầu tiên (Gamma)
Dứt lời Gamma liền vung kiếm vào người Eta.
- Whoa...Nguy hiểm quá... Nếu không né...sẽ trúng đòn mất... (Eta)
Alpha nhận ra cô cần phải dừng Gamma lại. Cô không muốn chuyện này kết thúc như với Delta.
-Grr....Sao cô dám... Gamma! (Delta)
- Có vẻ như mấy người đang gặp khó khăn! (Olivier)
- Hãy để chúng tôi giúp (Pente)
- Eh (Alpha)
- Chúng tôi sẽ kiềm chế cô ấy lại! (Duet)
- ...Liệu mọi người có thể không? (Alpha)
Alpha tỏ ra nghi ngờ, dù cho bình thường Gamma có là người yếu nhất Thất Ảnh, nhưng ma lực của cô không hề tầm thường, hiện giờ nó còn đang được cường hóa thêm nữa.
- Có lẽ vậy. Sau khi quan sát cách chiến đấu của cô ấy, tôi cho rằng điều đó là hoàn toàn có thể! (Pente)
- CÔ VỪA COI THƯỜNG TÔI CÓ ĐÚNG KHÔNG?! TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỂ ĐIỀU ĐÓ XẢY RA MỘT LẦN NÀO NỮA! (Gamma)
- Không phải như vậy! Chúng tôi chưa bao giờ nghĩ như thế về cô! (Beta)
- Điều đó là... DỐI TRÁ!!! (Gamma)
- Ack! (Beta)
- Tôi sẽ đánh bay cô lên tận mặt trăng vào tạo ra một miệng núi lửa mới!* (Gamma)
- Hãy để chúng tôi (Duet)
- Nhưng...! (Beta)
- Rất khó để các bạn chiến đấu với người quen của mình có đúng không. (Pente)
- Không sao đâu. Cô ấy có thể mạnh và nhanh nhưng tôi không hề thấy được bất cứ kĩ năng chiến đấu thực sự nào. Miễn là không có điều gì bất ngờ, chúng tôi sẽ dễ dàng xử lí được... (Duet)
- Blegh?! (Tiếng vấp chân)*
- Gah...?! (Duet)
- Hể? (Beta)
- Eh! (Epsilon)
- Cô ấy...vấp ngã, và... (Olivier)
- Thanh kiếm của cô ấy đâm vào.... (Alpha)
- Khôngggggg! (Pente)
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đọc xong chap này không biết nên khóc hay nên cười với Gamma nữa. Hắc hóa lên mà chẳng ai sợ, có chăng chỉ là ngạc nhiên vì sự biến đổi. Đến cả Eta còn nói nếu không tránh đòn thì sẽ trúng mất? Ủa thế chẳng lẽ Gamma bình thường chém thì không cần né sao. Sao mà phũ với Gamma vậy.
*Đang ngầu thì vấp chân :)))