The Dungeon Seeker

mở đầu : nỗi niềm của đại hiền triết ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Cái gì........mi muốn đưa ta ra ngoài ?」

Sau khi Takeda Junpei rời khỏi tầng Dryad , cậu hiện đang đứng trong một không gian trắng xóa huyền bí .

Trước mắt cậu là , một God Shota bất tử 300 triệu tuổi đã triệu hồi Junpei và những người còn lại đến một thế giới khác theo ý thích .

Trong một thời gian rất dài , rảnh rỗi buồn chán và thậm chí không thể nào chết , nó thực sự buồn chán ngoài trí tưởng tượng , không thể chịu nỗi việc tra tấn sống vô thời hạn và đó chính là một tên God có đầu óc một chút tựa như " thế " .

Hiện cậu ta đang mặc áo khoác da màu đen cùng với quần da bó sát thông thường .

「Ngươi đang thiếu kiên nhẫn đấy..........ta sẽ đề cập đến chuyện đó sau.........Ma~a nè , nói cách khác , ngươi đã trở thành một người chơi 」

Với Junpei người rõ ràng vẫn đang mơ mồ , God đã nói thế trong khi nở một nụ cười bạo dạn .

「Người chơi.........?」

God ngắt lời Junpei bằng cái quơ tay , và lắc đầu qua lại .

「Nói điều này thì quá sớm hử.........ma~a , dù cho giờ ta có giải thích cho ngươi , thì xác suất ngươi chết sẽ cao hơn trước khi ngươi đến được chỗ đó..........thôi quên đi 」

「Có vẻ cũng vô ích cho dù ta có bảo mi chỉ cho ta」

「Tuyệt lắm khi ngươi hiểu nhanh đấy . Nói tóm gọn , đó là ngươi đã đi đến một chiều không gian khác . Khi nghĩ đến việc , lũ quái vật mà ngươi đã giết , thì bọn chúng đều có sức mạnh tựa như Quỷ Vương ở thế giới bên ngoài . Ngươi đã đánh bại hết chúng bằng chính thực lực của mình 」

Khi đó Junpei hiện lên một nét mặt ủ rũ , và nói thẳng thừng .

「..........ờ thì........hầu hết đều không phải là phương thức đáng được ca ngợi đâu」( Vc : đang nói cách diệt boss )

「Hee~.......」

Mím môi lại , *Hyuu* , God huýt sáo .

「hử ? Gì ?」

「Đã chấp nhận nó là lẽ tự nhiên rồi hử........Ta nghĩ ngươi đã trở thành thứ cặn bã rồi đấy , thế nhưng điều này sẽ thú vị lắm đây . Trong khi ngươi đang tắm máu và bò lết trên địa ngục nhuộm đầy phân và nội tạng........dường như ngươi vẫn còn một chút lương tri nhỉ . Ta nghĩ rằng nó là cái gì đó không dễ dàng thực hiện được hử 」

God vỗ vai Junpei và giật đầu vài lần .

Rõ ràng nét mặt của Junpei đã vỡ ra , cũng như vào lúc khi God đang vỗ vai , cậu đã hỏi thẳng .

「Vậy , mi thật sự muốn cái chi ? Sẽ tuyệt nếu mi tiếp tục bắt đầu điều mà mi nói hồi nãy là mi sẽ đưa ta ra khỏi đây ?」

「Ngươi lạnh lùng đấy.........chúng ta chỉ mới đoàn tụ sau một thời gian thôi mà , ngươi ít nhất không thể thân thiện với ta xíu được hay sao ?」

「Thân thiện ?..........cho dù có những thứ chết tiệt đang xảy ra với ta chỉ bởi thú vui của mi ?」

「Nghĩa là , ngươi ghét ta ?」

Junpei gật đầu trong khi liếc nhìn .

「Thật sao , người đàn ông mà ngươi (ghét).........có thể cho nổ banh xác cơ thể ngươi chỉ với cái búng đấy biết không ?」

Junpei nhớ lại cảnh tượng bắn tung tóe đã xảy đến với tên Kido Shouta khi đã được triệu hồi cùng với cậu vào ngày hôm đó , nét mặt của cậu bất chợt dao động , nhưng một lần nữa , cậu trừng mắt nhìn God .

「Từ lúc , ta ăn thịt Vua Xác Sống..........Ta đã quyết định」

「Đã quyết định ?」

「Không còn nữa , với những đứa sử dụng bạo lực như là vũ khí của chúng..........bất kể đó là ai , ta sẽ không bao giờ phải cúi đầu . Ngay cả Kido..........và thậm chí cả mi」

Chỉ trong chốt lát , God hiện lên một gương mặt cứng đơ .

Và khi nét mặt vỡ òa , cậu ta bắt đầu bật cười như là một cơn lũ .

「Haha……fufufu……hahaha!! HAHAHAHAHAHAHAHAHAHA!!」

Cậu ta thu người lại , và gục xuống .

God ngã xuống , đổ nhào và lăn lộn quanh trong khi ôm bụng mình cùng với những giọt lệ buồn cười chảy ra ở khóe mắt của cậu .

「Hahahaha!! Fufu!! Hyaha!……bụng ta……nó đahaha!!」

Junpei hoàn toàn cứng đơ luôn cả người , nhưng God chẳng hề quan tâm và tiếp tục cười .

Sau vài phút lăn lộn quanh .

Khi cuối cùng cũng bình tĩnh lại , cậu ta đứng dậy , hít một hơi thật sâu , và bắt đầu nói .

「Uhh , un . Ngươi quá ưa là tuyệt , ngươiーーTa thích ngươi rồi đấy」

「Sỡ dĩ ta đã nói với mi , thế éo nào tại sao mi lại đến đây ?」

「Ahh , đúng rồi , đúng rồi , về việc đó . Có một tin xấu」

Với giọng điệu vô tư và nhẹ nhàng đến kỳ lạ của God .

ーーtên này là kẻ có tư tưởng tất cả mạng sống của con người đều vô giá trị , thì『Tin Xấu』từ hắn ta chắc hẳn là........ ( Vc : từ giờ sau ' ーー ' sẽ là suy nghĩ của một ai đó hoặc của main )

Có linh cảm xấu từ nó , mồ hôi lạnh chạy dọc trên sống lưng Junpei .

「Tin xấu........?」

「Un . Đó là tin xấu thậm chí cho ngươi và ngay cả với ta . Cho đến tận bây giờ thì , với ta , ngươi vẫn có thể tiếp tục sống ràng buộc cho thú vui của ta ーー tức là nó rất quan trọng 」

「........nhanh lên và nói đi」

God mỉm cười nham hiểm .

「Trong số những tên bước vào mê cung này , có bao nhiêu kẻ đã ăn thịt Vua Xác Sống ở tầng một ?」

「Làm thế đếch nào ta có thể biết được , thằng ngốc 」

God lắc vai một cách cường điệu , và tinh nghịch lè lưỡi dài ra .

Thực sự rất bực mình , mỗi cử chỉ của cậu ta đều phù hợp với những bức họa và các tác phẩm điêu khắc được trưng bày ở một viện bảo tàng nghệ thuật .

「Các mạo hiểm giả đi vào mê cung , cũng như những tên hiến tế bị cưỡng chế ném vào........tổng cộng là 400882 đứa . Và trong số những tên đó..........ngoài ngươi ra , hiện có 15 tên đã ăn miếng thịt đó 」

" Oi........" , Junpei đáp lại với một giọng điệu sửng sốt .

「Nhưng , cần phải có kỹ năng Đề Kháng Bách Bệnh để ăn được miếng thịt đó.........nó chắc chắn không thể là thứ bình thường được . Trên hết , rất khó để đánh bại nó..........đúng thế , chất độc đó không thể nào hấp thụ được chỉ bởi cách thức thông thường............sở dĩ thế , không phải do việc hiếm khi xảy ra mà ta đã có thể sống sót được ? 」

God tiếp lời với vẻ mặt lạnh lùng .

「Nếu những tên ban đầu đó có trạng thái kỹ năng đề kháng bách bệnh , thì điều đó có phải là một việc kỳ lạ hay sao ?」

「Uhh……」

Sau khi suy nghĩ một hồi , Junpei tiếp tục .

「Vậy , chuyện gì đã xảy đến............cho họ ? Có phải họ đã có thể phá đảo nó ?」

Và rồi God nói cùng với một giọng điệu nhè nhẹ như thể đang nói về thời tiết ngày hôm nay .

「Tất cả bọn chúng đều chết ngươi biết không ? Và cũng rất chi dễ dàng nữa 」

「eh……?」

「Nếu ta không lầm , thì ngươi đã nhận được lời giải thích ngay từ đầu đúng chứ ? Đây là một mê cung với tỷ lệ sống sót 0%」

「Có 15 người trong số họ..........và toàn bộ họ ? Bao nhiêu tên có được hiệu ứng tàn khốc của chất độc này.........cũng do ta đã từng trải nghiệm nó trực tiếp.........? 」

「Chuyện đơn giản thôi , trong mê cung này từ giờ trở đi..........chất độc thần kinh sẽ không hề có nhiều hiệu lực như thế nữa . Đơn giản chỉ thế thôi . Trên hết , ngươi có nghĩ rằng mình thật may mắn kể từ khi trạng thái bệnh tật đã có ảnh hưởng đến lớp boss Cerberus không ?」

ーーnhững lời của God chỉ ra , như một án tử hình cho Junpei .

「Oi oi , đợi chút đã........chất độc........ngươi có nói nó sẽ không còn tác dụng gì nữa.........?」

Với câu hỏi gần như đang gào thét của Junpei , * Kokuri * , God gật đầu .

「Chính xác ? Nhưng.........ngươi không phải là tên ngốc đúng chứ ? Và ngươi , không mong đợi điều đó.........ngươi cũng hem có tin vào điều đó đúng không ?」

「Không , đó là sự thật . Quả thật ta cũng đã dự tính được điều đó trong đầu mình..........nhưng , uhmmm , nói thẳng thì , có một chút..........」

「Bị sốc đúng không ?」

Sau một lúc ngập ngừng , Junpei thành thật thú nhận nó .

「Nói chung , nó sẽ như thế」

" Hmm........" , sau khi suy ngẫm một hồi , God nói .

「Dẫu đã nói thế , nhưng ta chỉ nói rằng nó sẽ khó khăn hơn để chất độc có tác dụng ngươi biết đấy ?

Không có vẻ như toàn bộ lợi thế về chất độc của ngươi có hiện giờ đã biến mất đâu 」

Nét mặt của Junpei dịu đi một chút , nhưng nó ngay tức thì khuất đi một lần nữa .

「Nhưng , tất cả những tên có kỹ năng độc..........tất cả họ đều chết rồi đúng chứ ?」

" Haha " , God bật cười thích thú .

「Ái chà , bên trong đám quái vật , rốt cuộc cũng có những đứa có thể vô hiệu hóa chất độc ngươi biết đấy ? 」

Đúng rồi trước đó , God đã nói rằng , lợi thế chất độc đã không hề biến mất .

Nhưng trong cùng một hơi thở , lời tuyên bố vô hiệu hóa đó .

Junpei có trạng thái đề kháng của riêng mình , nhưng đề kháng và vô hiệu hóa lại có nghĩa hoàn toàn khác nhau .

Theo cách nói tránh của God , đã gia tăng cơn giận dữ của Junpei .

「Tên khốn nạn........mi giả ngu đó à ? Chẳng phải mi vừa nói điều chết tiệt rằng..........lợi thế của ta đã không biến mất..........?」

「Ái chà , điều này thật khó chịu . Quả thật , ta chả hề nói dối . Từ giờ trở đi , về cơ bản sẽ khó khăn hơn để chất độc phát tán . Và , cũng có những tên có thể vô hiệu hóa nó . Cũng như có những đứa có thể bị ảnh thưởng bởi nó mà cũng có những đứa không thể . Không hề có sai lệch ngôn ngữ gì ở đây phải không ?」

「……?」

「Ờ thì , cứ giống như lần với Cerberus , để nó ăn phải một tay.........từ giờ trở đi , một chiến lược như thế , ngươi sẽ không biết được liệu chất độc có tác dụng hay không , vậy nên........có lẽ ngươi không thể làm được . Nếu ngươi muốn làm việc đó lần nữa , ngươi sẽ không bỏ đi với chỉ mình tay chân đâu biết đấy ? 」

「Đúng như ta nghĩ , mi quả thật đang giả ngu hử ? Về cơ bản , những chiến lược của ta cũng tựa như thế . Và , ta chỉ có thể làm được thế.........Ít nhất , mi phải hiểu chứ ?」

「Giả ngu , ngươi nói.........ái chà , nếu có vui , thì ta sẽ làm bất cứ thứ gì ? Khiến ngươi vui vẻ , cũng là một phần trong số đó 」

Và , God chỉnh sang thái độ vui tươi của mình , và gật đầu nghiêm túc .

「Khiến ta vui vẻ........mi nói」

「Hay có lẽ ーー thậm chí cả số phận của ngươi nữa」

「Số phận của ta.........?」

Hơi lắc đầu qua một bên , God biểu lộ một nét mặt khó khăn như thể đang nghĩ đến điều gì đó .

「Không , có lẽ thích hợp hơn nên gọi nó là sự biến đổi.......」

Junpei không thể nào hiểu được cậu ta đang cố nói cái gì , nhưng God là một tên như thế nên chẳng thể làm gì được .

Tuy nhiên ngay cả thế , cậu vẫn gặng hỏi một câu để đàm thoại .

Xét cho cùng , với mỗi từ của cậu nhóc này............có thể có thông tin chết người nếu cậu bỏ lỡ nó .

「Xin lỗi , mi có thể nói rõ nó để ta có thể hiểu được không............ý của mi là gì 」

God lắc đầu như là không thể tán thành được những lời đó .

「Nói nghiêm túc thì , có những quy tắc trong mê cùng này thậm chí cả ta cũng không thể nào chống lại được . Và một trong số những quy tắc đó , là『Không thể nào phá đảo được』.......... có thứ gì đó đang áp dụng đến ngươi hiện giờ , do đó , sẽ có thể chống lại các quy tắc đấy 」

「Quy tắc ? Hồi nãy mi nói là cái gì............?」

God nghiêng đầu như thể đang gặp rắc rối .

「Ta sẽ giải thích nó đơn giản hơn một chút . Lắng nghe cho cẩn thận vào được chứ ? Không hề có giới hạn đối với ngươi , những cánh cửa của mê cung này dành cho tất cả con người nhiều hơn một độ tuổi nhất định . Không , trong các đặc tính của mê cung này , nó cần phải được mở ra............Ồ , nếu ta giải thích nhiều hơn thế này thì ngươi sẽ chỉ hoảng loạn thêm mà thôi , vậy ngươi chỉ cần nhớ thế này . Mê cung này có thể cần được phá đảo bởi ai đó ở nơi nào đó . Ngay cả khi khả năng làm điều đó gần như là bằng không , nhưng nó không phải hoàn toàn là bằng không . Tuy nhiên........trên thực tế , có một vấn đề đang xảy ra . Nói ngắn gọn.......cho dù chuyện gì xảy đến , ngươi cũng không thể hoàn thành tầng kế tiếp với chỉ số của ngươi 」

「Không thể hoàn thành ?」

「Ngươi nghiêng về một chỉ số quá nhiều」

「……?」

「Chẳng hạn , ngươi càng tiến lên các tầng khác , lũ quái vật cũng càng trở nên mạnh mẽ hơn với một chiều hướng khác . Nếu chuyện đó xảy đến , toàn bộ cơ sở vật chất..........các bức tường , hay cửa ra vào cần phải được kiến cố hơn nữa . Sỡ dĩ đó từ giờ trở đi , thậm chí có một tình huống nực cười sẽ thật sự xảy đến đó là ngươi sẽ không thể nào mở được cánh cửa với sức mạnh của mình cũng bởi vì nó quá nặng . Trước tiên , nó là một mê lộ đã được tạo cho những tên không phù hợp với thể loại con người . Chỉ có điều người ta không hề mong đợi một ai đó yếu hơn người bình thường có thể đến được đó 」

「Nghĩa là ?」

「Đối với tên tạo ra mê cung này , hắn không hề mong đợi ai đó có thể đặt chỉ số lên tột đỉnh nhiều như ngươi . Thế nên ta đã xuất hiện ở đây để giúp ngươi một tay」

Junpei bắt đầu nói chuyện với giọng điệu tràn ngập một chút giận dữ .

「Ta không thích vòng vo . Sẽ tốt hơn nếu mi nói từ phần kết luận ? 」

God đưa ra một lưu ý cho Junpei .

「Điều này nữa , đối với những thứ như mở cánh cửa , hay địa thế bên trong căn phòng ーー chẳng hạn , liệu ngươi có thể chịu đựng được mắc ma từ xa không , chỉ số trang thái ít nhất cần thiết để chịu được chúng nghĩa là thế đó . Ngay cả khi ngươi sử dụng cái đầu của mình đến thế nào , cho dù ngươi làm gì ーー chỉ số cơ bản mà không cần bổ sung trang bị.........không thể không có chỉ số này được . Nói đúng hơn nếu ngươi không rõ được cái này , thì nó sẽ ở cấp độ mà thậm chí không thể cho ngươi kịp thở được bên trong căn phòng tại các tầng khác từ giờ trở đi」

Và khi đó , Junpei nhăn mặt lại .

「Cho dù ta muốn sửa chỉ số của ta ít nhất ở các điểm cần thiết theo cái lưu ý này nói , thì cấp độ của ta còn thiếu hàng trăm..........nếu mi có thể tăng chỉ số của ta bằng cái gì đó như sức mạnh của God , thì thực sự đáng để cảm ơn đấy」

God lắc đầu qua lại .

「Ta không thể trực tiếp hợp tác được nhiều chừng đấy」

「Mi có biết không ? Đứa cặn bã tồi tệ nhất là kẻ chỉ nói được cái miệng mà chẳng làm được cái đếch gì cả ? 」

God bật cười vui vẻ .

「Haha ! Chà chà , đó chỉ là một chuyện cỏn con thôi chỉ cần nghề nghiệp Thợ Săn Kỹ Năng trở thành một thứ cao cấp 」

「Nâng cấp nghề nghiệp ? Khả năng của ta là thất nghiệp............」

「Khả năng từ khi ngươi được sinh ra , nghĩa là , nghề nghiệp đã được quyết định cho dù ngươi có giỏi ở một cái gì đó hay không . Nhưng điều đó chỉ là thiết lập ban đầu , và cũng có thể thay đổi nghề nghiệp hay nâng cấp nghề nghiệp nếu ngươi thỏa mãn yêu cầu . Chẳng hạn , với chỉ số tốc độ của ngươi hiện giờ , ngươi sẽ có thể thay đổi thành nghề nghiệp đạo chích hạng cao nhất」

「Khi nghĩ về nó , đám thân cận của Kido........chúng từng nói điều gì đó như..........khi đạt được một lượng chỉ số nhất định sau khi trở thành một mạo hiểm giả Hạng-A , thì yêu cầu dành cho một nghề nghiệp cao cấp sẽ thỏa mãn , hoặc thứ gì đó đại loại như thế」

「Đúng rồi . Thứ được gọi là hội mạo hiểm giả , nó cũng có nghĩa như là hội kỹ năng nghề nghiệp . Nếu ngươi chỉ thỏa mãn yêu cầu , thì chúng sẽ giúp ngươi thay đổi nghề nghiệp . Đó là lý do tại sao , tất cả bọn chúng , đều nhắm đến việc trở thành mạo hiểm giả Hạng-A , hoặc hơn thế nữa 」

Và khi đó , Junpei buông ra tiếng thở dài .

「Thế nhưng , thật là vô nghĩa dù cho ta có thể làm việc đó . Xét cho cùng , ta không thể rời khỏi đây được kể từ khi ta đã bị mắc kẹt ở trong mê cung này 」

Và khi đó , God nhún vai và tiếp lời .

「Ta đã nói với ngươi trước đó rồi đúng không ? Mê cung này , dành cho tất cả những người sống trong thế giới này.......ngay cả khi tỷ lệ rất thấp , vào thời điểm chúng đi xuống tầng đầu tiên , có khả năng nó cần phải được hoàn thành . Và , tình huống xảy ra ngay hiện giờ không phải là trách nhiệm của ngươi như một người chơi , mà là của mê cung này ーー chỉ có những người có nghề nghiệp cao cấp mới có thể bước vào nó , rõ ràng là do sự kém cỏi của tên tạo ra mê cung này . Đó là lý do tại sao , ngươi cần phải đi ra thế giới bên ngoài từ đây và có được nghề nghiệp của ngươi khi lên hạng 」

Lặng đọng trong chốc lát , và sau một chút do dự ーー

Junpei theo bản năng lên tiếng .

「Oi , điều đó có nghĩa............không phải mi định nói với ta rằng ta có thể ra khỏi được ?」

「Đó là lý do tại sao , ta đã nói với ngươi từ trước đó rồi đúng chứ ? Và cũng như...........đi ra ngoài chỉ là tạm thời mà thôi . Linh hồn của ngươi đã bị ăn bởi mê cung này như là một vật hy sinh , và ta không thể nào can thiệp được với số mệnh đó」

「Ăn mà ngươi muốn nói là gì..........?」

Không trả lời câu hỏi đó , God đặt tay lên vai Junpei .

「Thời hạn 6 tháng . Vào thời điểm đó , dù cho ngươi không có một nghề nghiệp cao cấp , hoặc thậm chí nếu nó trở thành một tình thế không thể nào hoàn thành được ( Note : ' Hoàn thành ' ở đây là hoàn thành yêu cầu để có được một nghề cao cấp ), thì ngươi vẫn sẽ bị cưỡng ép đưa vào trở lại 」

「Nếu , lúc đó , ta không có một nghề nghiệp cao cấp , mi sẽ định làm gì ?」

「Hử ? Ahh , ái chà , tất nhiên . Ta sẽ cười trong khi nói rằng『Chết tức tưởi trong mê cung này rồi à』ngươi biết đấy ? Sau đó , ta sẽ không có gì để chơi với ngươi nữa . Rốt cuộc , ngươi chỉ được có thế thôi..........Ta sẽ chỉ cần tìm món đồ chơi khác 」

「........Giờ ta hiểu rồi」

「Ahh , đó , đó , về cái đó . Và vì lý do đó mà ta đang đứng về phía ngươi đấy.........chỉ đơn giản thế thôi , thứ gì đó mà ta rất tò mò 」

「Tò mò về........?」

「ーーTa cũng đã nói với ngươi cái này hồi nãy rồi , ta muốn xem trò chơi trả thù của ngươi . Đó là điều mà ta quan tâm nhất hiện giờ」

Junpei đã đơ cả người cùng với cái miệng mở to .

「……?」

" Un , un " , God gật đầu vài lần .

「Ta sẽ lặp lại nó lần nữa , nói thành thật ngươi biết đấy . Ta thực sự éo quan tâm nếu ngươi chết . Dù cho ngươi có chết trong mê cung , hay Carnival và thậm chí ngươi bị giết bởi những kẻ bên ngoài . Nếu nó vui , cái nào trong số chúng cũng đều tuyệt cả . Thế nhưng , ngươi hiện giờ đã đạt đến cấp độ phi nhân loại , với lũ bạn cùng lớp của ngươi trước đây , và những người bình thường ở thế giới bên ngoài , về cách mà ngươi sẽ đối đãi với chúng như thế nào ーー chỉ cần nghĩ về nó thôi , thực sự đã khá thú vị rồi đấy ngươi biết không ! Đây quả thật là một thứ gì đó mà ta thực sự cảm nhận được !」

Và , cậu ta tiếp tục .

「ーーvà trên hết , ta muốn thấy điều đó !! Ta từ chối để cho ngươi chết trước đó !! Nếu ngươi sắp chết , làm ơn chết sau khi ngươi trở lại mê cung này !! 」

*Gokuri*, Junpei giữ hơi thở của mình .

「Vậy.........ta phải làm gì để được ra ngoài...........?」

Và khi đó , * Pan * , God vỗ tay , và mỉm cười dịu dàng .

「Và nhân tiện , bỏ nó sang một bên...........」

「Không , đừng bỏ nó sang một bên ! Mi không thể để lại việc đó sang một bên được đúng chứ !」

God hoàn toàn phớt lờ lời cầu khẩn của Junpei mà gần như muốn hét lên .

「Nee〜, ngươi không muốn biết sao ?」

「Cái gì」

God tiến lại gần mặt Junpei , và đưa đôi môi của mình lên tai cậu .

Khi hơi thở của cậu ta ùa vào tai của Junpei , God thì thầm lời gợi ý .

「Việc tạo ra mê cung này , hoặc thứ gì đó như...........là ý nghĩa tồn tại của nó」

「Việc tạo ra mê cung này.........ngươi nói?」

Trong khi đẩy lui ngực của God nhằm loại bỏ đi cảm giác khó chịu ở tai , Junpei đã nghĩ về những lời nói của God .

Mê cung này với Junpei , cậu chỉ thừa nhận nó như là trò chơi trừng phạt tồi tệ nhất trên thế giới .

Nhưng , nghĩ về nó thật kỹ càng thì , không , dù cho bạn không nghĩ được chừng đó , thì quả thật là có rất nhiều thứ kỳ quái .

Đầu tiên , lũ quái vật hoàn toàn bỏ qua cả hệ sinh thái của thế giới bên ngoài , thế nhưng tại sao chúng vẫn còn tồn tại ở bên trong hang động này .

Thực sự đúng là rất tò mò về nó .

「Ban đầu , độ khó của mê cung này không phải là bất thường . Nhưng ngay cả khi ta nói thế……u〜n , làm sao ta có thể giải thích điều này đây nhỉ」

Sau khi suy nghĩ một hồi , *Pon* , God đập vào lòng bàn tay .

「Có lẽ dễ dàng hơn khi nói rằng nó là thứ mà ngươi gọi trong trò chơi RPG , như là mê cung đặt biệt hử ? 」

「Phó bản phụ sau khi đánh bại boss cuối và phá đảo trò chơi ? Nhưng , lũ quái của mê cung này có sức mạnh ngang bằng với Quỷ Vương........và lớp mạo hiểm giả mạnh nhất hạng S , có rất nhiều người đã bị giết ở tầng một như cỏ rác đúng chứ ? Nếu nó là một game phó bản phụ bình thường , sao các tổ đội lại bị tiêu biệt ở lần chạm trán đầu tiên.........không nên có mức độ khó đến như thế đúng chứ ? 」

「Un un , nhìn nhận thế cũng không sai . Và thì.........độ khó ở đây ban đầu chỉ khoảng được chừng đó . Nếu ngươi có sức mạnh để chinh phục thứ được gọi là Quỷ Vương ở thế giới bên ngoài , hay có thể , nếu ngươi là một mạo hiểm giả Hạng S.........ngươi sẽ có thể vượt tầng đầu tiên ở một mức độ nào đó , hay có lẽ ngươi sẽ có được một cách để quay trở lại thế giới bên ngoài.........đó là loại mê cung như thế 」

「Ngươi nói.........rằng nó đã bị thay đổi thành mê cung nực cười này chỉ bởi vì cái gì đó ?」

「Ái chà , dẫu hơn một nửa lý do là ta 」

「Giờ ta hiểu rồi . Ờ thì , ta nghĩ rằng có thể do hoàn cảnh」

Khi God mỉm cười ngọt ngào , Junpei lấy ra Răng Nanh của Cerberus ra khỏi thắt lưng của cậu , và một đòn tấn công hoàn toàn bất ngờ , cậu đã ném nó với tất cả sức mạnh mà cậu có thể đến cậu nhóc cùng với một lượng sát khí .

Như thể đòn tấn công đột ngột bất ngờ đấy là cái gì đó khá thú vị , God đã chụp lấy Răng Nanh của Cerberus ở trong không khí đồng thời mỉm cười .

「Nếu Răng Nanh Cerberus có thuộc tính Sát Thần thì sẽ có ảnh hưởng đến mi , ta muốn nhìn thấy nó..........」

「Ta sẽ không bình luận thêm về việc đó........cho dù nó có ảnh hưởng hay không , trong trường hợp ngươi đã có thể thực hiện một đòn tấn công như thế vào ta , ta muốn nhìn thấy nét mặt của ngươi vào lúc đó..........nhân tiện , ta muốn hỏi vài điều」

「Hử , cái gì ? Có phải tại sao ta lại muốn giết mi ?」

「Không , sai rồi . Ngươi........Ta biết ngươi luôn nung nóng sát khí với ý định giết ta nếu có cơ hội . Và ta cũng nói điều mà như thể đổ dầu vào đó . Ái chà , chưa hẳn là thứ gì đó không quan trọng như việc đó , điều ta muốn hỏi là ーー ngươi thực sự không sợ ta sao ?」

God đặt ngón cái và ngón trỏ chạm vào nhau , làm một tư thế để cậu ta có thể búng ngón tay bất kỳ lúc nào .

「Sợ ? Ta , với mi ? Đó là một trò đùa tệ hại」

Làm một nét mặt ngẩn ra , God nói .

「Ta không nhớ là đang nói đùa đâu..........nếu ta búng ngón tay , không thể làm được bất cứ thứ gì , ngươi sẽ............」

Và khi đó , Junpei trả lời cũng với một nét mặt ngẩn ra .

「Với mi , bao gồm cả con người , tất tần tật các sinh vật khác đều không có giá trị đúng chứ ?」

「Ở Trái Đất..........trừ những tên đang tạo ra các trò chơi.........thì có lẽ đúng đấy」

「Trên hết , mi đã tự mình đi ra ngoài để đến và quan sát ta đúng chứ ?」

「.......ý ngươi muốn nói gì ?」

" Tóm lại........" , Junpei giơ ngón giữa lên về phía God .

「Mi đang nghĩ rằng ta không hề nhận ra sao thằng cặn bã !! Cho cách giết thời gian của mi........có nghĩa , ta là diễn viên xuất sắc nhất trên sân khấu đó đúng chứ ? Đâm ra , chẳng có lý nào để mi giết ta một cách dễ dàng cả !! 」

Với một nét mặt như thể kinh tởm , hay có lẽ bị ấn tượng , God nói nhỏ .

「Trong tình thế này , ngươi có thể chết chỉ với một sai lầm duy nhất , và trên hết tấn công ta , những lời đó..........」

「Ngài bất mãn sao , thưa God ?」

Với một vẻ mặt rực rỡ , God buông ra tiếng thở dài đầy kinh ngạc .

「Không , hoàn toàn ngược lại . Bây giờ ta đã biết làm thế nào mà ngươi lại có thể tồn tại cho đến tận bây giờ rồi . Quả thật , đạt được giả định rằng ta có lẽ sẽ không giết ngươi , cũng không phải là khó khăn . Nhưng , con người bình thường , để đoán được thế , chúng sẽ không đặt cược mạng sống của mình vào nó........thực sự.......một tên như ngươi...........」

Và khi đó , God bước về phía Junpei , và ôm cậu .

Hít thở , chỗ mà cậu ta có thể cù vào tai của cậu , cậu nhóc lại tiếp tục .

「Ta sẽ thừa nhận điều đó . Toàn bộ những gì ngươi đã nói . Ta rất quan tâm đến ngươi . Liệu ngươi có thể phá đảo mê cung này , hay việc kết thúc màn trả thù mà ngươi sẽ làm ra sao , và ngươi sẽ làm gì trong mê cung này sau khi biết tất tần tật mọi thứ.........un , nó rất là thú vị...........ahh , ta vừa mới nhận ra , nhưng sức mạnh thật sự của ngươi kỳ thực có những đặc trưng của một con bạc 」

「Con bạc..........mi nói ?」

「Không , có lẽ cái mà ngươi gọi là thảm họa . Dù sao đi nữa , đặc trưng đặc biệt thật sự của ngươi , đó là ーー nếu không có chọn lựa nào khác , dù cho phải liều lĩnh...........nhằm có được hy vọng duy nhất , và đó cũng là lựa chọn tốt nhất , về việc ngươi có thể đặt cược tất cả mạng sống của mình vào nó 」

Và , God tiếp tục coi bộ đang vui vẻ từ tận đáy lòng .

「Việc đó , không phải là điều mà một con người bình thường có thể làm được ngươi biết đấy ?」

Với vẻ mặt kinh ngạc của God , Junpei không thể nói được gì cả .

Im lặng trong một hồi .

「........tránh ra coi !」

Đến cậu nhóc đang cười toe toét trong khi đang ôm lấy cậu cùng với biểu hiện lạ thường đầy gợi cảm và đồng thời cũng nhìn vào cậu , Junpei thô bạo nâng giọng của mình trong khi cảm thấy bồn chồn .

Ngay cả khi cậu biết đó là một chàng trai , cho dù có một khoảng cách giữa gương mặt rất xinh đẹp chỗ hơi thở của họ chạm vào nhau , nhưng cậu vẫn không thể không bị bối rối .

Và ngoài ra , hơi thở không chỉ cù vào tai cậu , mà còn vào mũi của cậu .

Mùi hương ngọt ngào làm tăng nhịp tim của Junpei .

ーー không , có lẽ nào , hắn ta có thể là một cô gái ?

" Với bộ đồ của hắn ta , và với lại ngực của hắn không hề phình ra chút nào........ " , đối với Junpei người đã bắt đầu trở nên vô cùng lúng túng , God hôn nhẹ lên má cậu .

「Oi , mi !........Ý ta , mi là con trai , và ta cũng là con trai.........eh ? ah ?.........eh ?!」

「Ngươi thật đáng yêu , hử . Thôi , từ giờ trở đi , khi ngươi tiến sâu vào mê cung này , ta sẽ cảnh báo ngươi phải cẩn thận với những lời mời gọi tình dục」

Và khi đó , God bỏ hai cánh tay của mình ra khỏi Junpei , và lấy khoảng cách tầm một bước chân .

「Oi , mi là ーー」

「Liệu ta có phải là trai hay gái...........thì đó là một bí mật . Nếu có lúc khi chúng ta ở chung giường thì............ta đang rất trông chờ biểu hiện của ngươi vào lúc đó đấy 」

「Giường , mi nói........Ý là , mi khá giấu giếm hử」

Giơ ngón trỏ ra phía trước mặt của mình ,

*ChiChiChi* , God tặc lưỡi một cách tinh nghịch .

「Sẽ rất vui nếu ta nói với ngươi , cũng như nếu nó không vui , ta sẽ không làm ngươi biết hem ? Tại sao ngươi lại nói những điều bình thường như thế ?」

「.......không làm thứ gì đó ngoài việc lãng phí thời gian hử . Này , sẽ thực sự rất tuyệt nếu mi bắt đầu vào phần chính đi . Tạo thành mê cung này phải không ? Ý ta muốn nói là , chuyện gì sẽ xảy ra nếu đi ra ngoài...........」

「Liên kết chính xác đến việc đi ra ngoài . Do thế ngươi có thể thư giãn và lắng nghe cho đến cùng . Ái chà........thành thực , những kẻ đó đang sử dụng các quy tắc nhằm nghiêng về phía chúng..........có một chút khó chịu . Tuy nhiên ngay cả nói thế , nhưng không giống như ta có thể làm nó bằng chính bản thân mình」

「........dù cho ta hỏi " những kẻ đó " là cái đệch gì , thì đáp lại vẫn là mi không thể trả lời ?」

*Hyuu*, God mỉm cười vui vẻ .

「Chính xác........mà thôi , với việc , tạo thành mê cung nàyーーđúng không ?」

Junpei xác nhận bằng việc gật đầu mà không nói gì .

「Ngươi nên nhớ rằng ta đã dành thời gian để ở một mình mà không thể tưởng được đúng chứ ? Về nhà tù thời gian được gọi là bất tử 」

「Ờ thì , người ta sẽ quên ai nào đó mà hắn đã có một bài giới thiệu tác động nhiều chừng đó trong buổi gặp mặt đầu tiên 」

「Thành ra , dù cho thế giới bên này nằm ngoài sự quản lý của ta , nhưng ta vẫn có thể can thiệp đến một mức độ nào đó . Và vào lúc khi ta có thể can thiệp ngươi trực tiếp , là khi ngươi đạt đến cấp 1000.........thôi , việc đó cũng chả quan trọng . Dù sao , ta đã can thiệp vào mê cung này , do thế ta đã ở đây」

「Can thiệp........hử」

「Và đâm ra . Đã có lúc ta can thiệp vào mê cung này trước đó 」

Nhún vai , Junpei đáp lại .

「Và vào lúc đó cũng.........do sở thích của mi hử , một con cừu đáng thương đang khám phá mê cung này sao ?」

「Hông phải , sai rồi . Chuyện rất đơn giản thôi...........tóm lại , ta đã đặt một cái bẫy 」

「Bẫy ?」

「Un . Một cái bẫy.......và..........một cái rất chi là đặc biệt . Giờ nghĩ về nó , ta đã không nghĩ chừng đấy vào lúc đó . Cái bẫy đó quá dơ bẩn」

Có những đám mây đen trên nét mặt của God .

Cậu nhóc không mặc cảm tội lỗi gì khi giết người và chơi đùa với số phận ーー nhưng những từ này thực sự đã trộn lẫn với một tông màu tương phản .

Phản ứng lại việc đó , Junpei giữ hơi thở của mình .

「Thứ đó khiến mi nói thế..........nó thực sự chừng đấy hử ? Mi đã làm..........cái éo gì ?」

「Ahh , ta thực sự đã làm , cái gì đó chừng đấy」

「Và , cái loại bẫy đó là gì ?」

God nhìn đăm chiêu lên phía trần nhà như là lời thú tội .

「Vào lúc đó.........ta có thể đang tìm kiếm tên nào đó có thể hiểu được ta . Uhh , un . Nói cách khác , có lẽ nói đúng hơn là khiến đứa nào đó trải nghiệm thứ ta đã làm 」

「Khiến đứa nào đó trải nghiệm cái đó.........mi nói ?」

God buông ra tiếng thở rất dài .

「À , ta có lẽ vẫn còn trẻ . Ta muốn ai đó thử cảm giác tương tự thứ như ta đã làm . Chỉ có vậy」

Junpei lạnh cả sống lưng .

Một linh cảm xấu đã trở nên tệ hơn cho đến giờ , chạy khắp cơ quan nội tạng của cậu .

「Ý........mi là gì ? Mi đang nói..........」

「Có một vành đai an toàn ở đó đúng chứ ? Ta nghĩ rằng ngươi cũng biết , thế nhưng có nhiều kiểu mẫu , cho đến khi ngươi tới được một vành đài an toàn . Không liên quan đến việc nguy hiểm , mấy tên may mắn đó đã tìm thấy được vành đai an toàn và có thể nghỉ ngơi , hoặc có lẽ , những tên đó đã chạy thục mạng khỏi lũ quái và đã thể đến được đấy bằng cách nào đó . Chà , có rất nhiều trong số chúng . Và cái bẫy ta đã làm cho việc đó」

" Ahh " , Junpei đã hiểu rằng linh cảm xấu của mình đang dần dần biến thành hiện thực .

" Rất có thể là......... " , Junpei vẫn hỏi God cho dù cậu đã biết .

「Nói tóm lại , những gì mi đang mong đợi , đó chỉ trong trường hợp khi chúng có thể chạy tới vành đai an toàn bằng chính mạng sống của mình.........lấy ví dụ , như khi có một con quái ở ngoài trong hoàn cảnh đó , họ sẽ không thể ra ngoài........hoàn toàn ở trong thế bí đúng chứ ? Và.........cái bẫy mà mi làm trong vành đai an toàn đó , nhanh lên và nói nó 」

「Ta đã làm một lối vào mà chỗ chúng có thể đi dưới lòng đất . Có lẽ ngươi chỉ có thể mường tượng ra được một cái lỗ cống ? Hiển nhiên , ta đã viết giải thích chính xác nó là thứ gì ? Thật không công bằng với việc lừa dối 」

Junpei hỏi cùng với một chút giận dữ .

「Do thế ta đã nói , mi đã đưa cái thứ quái quỉ gì vào lối đi đó ?」

God đáp lại thong thả như thể chả có gì .

「Đó là thư viện . Ah , cũng có một phòng huấn luyện nữa .」

「........thư viện ?」

Một từ khác biệt so với những gì Junpei đang nghĩ đến đã xuất hiện , thế nhưng lời nói của God sau đây đã đúng như cậu đã dự đoán .

「Đúng thế . Khi ngươi bước vào đó , quá trình trao đổi chất của cơ thể sẽ bị cưỡng chế ngừng lại , và với thế , người đó đã trở nên gần với một đứa xác sống . Không cần ăn , đi tiểu và đi vệ sinh sẽ làm được trong ngày đầu tiên , nhưng nó sẽ hoàn toàn ngừng lại sau đó . Tất nhiên , ngươi không thể tự sát được . Và , trong thư viện đó có tất tần tật tác phẩm văn học từ khắp mọi lúc mọi nơi đã được tích trữ , ngươi chỉ có thể thong thả nghĩ đến cách thoát khỏi tình thế tiến thoái lưỡng nan đó ーー đó là những gì được viết ở lối vào 」

" Ahh " , lúc này , Junpei ngước lên .

God , nói rằng cậu ta muốn một ai đó sẽ trải nghiệm những gì mà cậu ta đã từng nhận như là một tù nhân của thời gian .

ーー Dĩ nhiên , nếu bước vào đó một lần............

「Và , " nó " sẽ kéo dài bao lâu ?」

「Một ngày」

「Một ngày.......?」

Với Junpei hiện đang cứng đơ cả người , " Un " , God đã mỉm cười vui vẻ như một thiên thần .

「Một ngày ở thời gian này . Ái chà , nó sẽ 90 triệu năm theo thời gian ở thế giới trong thư viện . Và tất nhiên , cái đó cũng được viết ở lối vào . Và , đúng lúc đó , một vị nhóm trưởng đang hoàn thành mê cung đã đón nhận nó」

「……」

Junpei không thể nói được gì .

Ở mặt sau của nụ cười ngây thơ mà có thể được gọi là xinh đẹp , cậu còn có thể cảm nhận được cơn rùng mình từ chúng nữa .

「Nó chỉ là , ái chà , với tất cả cánh cửa đều đóng lại bị lùa vào một góc bởi lũ quái vật . Không có khả năng lật ngược........và , trong tình thế ngươi sẽ chết đói..........không có con người nào mà không chọn việc đó đúng chứ ? 」

「90 triệu năm........hử」

「Đúng vậy . Ngươi có thể nói nó là bất tận . Một năm cho 90 triệu lần . Cả cuộc đời 80 năm nhiều hơn so với một triệu lần . Và một thiên niên kỷ cho 90 nghìn lần」

Junpei thì thầm như thể muốn tuông khỏi .

「Theo một cách khác để sống sót , khiến họ tận hưởng cuộc sống vĩnh cửu còn đau đớn hơn là cái chết hử..........giời ơi , cái đó còn tệ hơn so với một hợp đồng của quỷ thường xuyên xuất hiện trên phim Lớp-B」

「Haha . Ta sẽ coi đó như một lời khen . Chỉ là , với trò lừa đó của ta , một vấn đề đã xảy ra 」

「Vấn đề ?」

「Đó là ta đã cho chúng quá nhiều sách , và bản thân tên đó đã có một ý định tuyệt vời . Nghề nghiệp của tên đó , là Hiền Nhân ngươi biết đấy . Hiển nhiên , đầu óc của hắn ta ーー rất lanh lợi」

「Mi đã cho quá nhiều sách ?」

Và khi đó , God nghiến răng .

「Không , dù rằng ta đã nói sách , nhưng đó là sách ma thuật mà mức độ của chúng cũng ở cấp độ của thế giới này , các quyển sách toán học cơ bản và vật lý đến từ trường cấp cao trung ở Nhật Bản . Khác hơn thế , cũng có bách khoa toàn thư và sách lịch sử thông thường . Ái chà........ở đó có , một cuốn sách không hề tốt đẹp chút nào . Việc đó đã không làm cho nó tốt hơn 」

「Có nghĩa là , tên đó , trong khoảng thời gian đó mi đã từng nghĩ là vô tận , hắn ta đã đọc hết toàn bộ chúng và tiếp thu được chúng............và học được từng loại phép thuật khác nhau trong thế giới này...........? Và đó là sức mạnh to lớn.....................thậm chí còn khiến mi cảm thấy khó chịu..............?」

" Haha " , God chế giễu lời nói của Junpei .

「Chỉ khoảng tầm hàng trăm ngàn quyển sách . Sẽ không mất quá một ngàn năm để đọc hết toàn bộ . Và dù cho ngươi có thể học hết được chừng đó ma thuật.......thậm chí trong mê cung có độ khó thấp , sẽ không thể phá đảo được nó」

「Vậy thì , chính xác là gì..........?」

「Bên trong vũ trụ thời gian , một con người bình thường có thể chỉ duy trì trạng thái tỉnh táo của mình trong 100 năm đầu . Và sau một thiên niên kỷ trôi qua , ý thức sẽ bắt đầu biến mất . Nó sẽ trở nên mơ hồ liệu ngươi có đang ở đó hay không 」

「Mi thực sự biết chi tiết hử 」

「........ừ thì , xét cho cùng ta đã từng trải qua nó rồi」

Xác nhận chứng điên loạn trong đôi mắt tím của God , Junpei nín thở .

Sau một lúc im lặng , God bắt đầu nói .

「Và sau hàng trăm ngàn năm trôi qua , một con người chỉ có thể bị phát điên . Ngay cả ta cũng bị như thế , nhưng...........cũng bởi , ta là God thành ra nếu linh hồn của ta hoàn toàn tới " đó " thì sẽ vô cùng tệ , nhưng khi tâm trí ta sắp đi tới " đó " ta cưỡng bức nó quay trở lại」

「Đối với ta , có thể thấy được mi coi bộ cũng là một cư dân của thế giới bên " đó " 」

Trong khi đưa lưỡi ra , God gửi một cái nháy mắt đến Junpei .

「Oh trời ơi , xin lỗi cho việc đó . Uhh , thành thật mà nói , ta có phải bình thường hay bất thường không , hoặc làm thế nào ta có thể nhìn thấy viễn cảnh của người khác , bản thân ta thực sự không biết nữa 」

* Fuu * , buông ra tiếng thở dài , đồng thời Junpei hỏi God .

「Và sau đó , chuyện gì đã xảy ra với người đàn ông đã bị dính bẫy ?」

Có vẻ như , " Ta thực sự quên bẵng........." , * Pon * God đập vào lòng bàn tay mình .

「Nói thẳng ra , hắn ta đã chịu đựng nó mà không bị phát điên 」

「……?」

「Uhm thì , thay vào đó , hắn ta là một tên " cực kỳ " nghiện tìm tòi . Sử dụng toàn bộ thời gian được đưa ra , với tất cả nguyên liệu , hắn ta sử dụng hết chúng để nghiên cứu và khám phá ma thuật nhằm tìm ra sự thật 」

Bên trong đầu Junpei , đã lóe ra một khung cảnh có một sinh viên vật lý cao đẳng lập dị đang lặp lại một thí nghiệm sinh bằng cách sử dụng chuột bạch .

" Nhưng......." , cậu nghĩ .

「Ở một mình trong 90 triệu năm.........? Mà không hề bị điên...........?」

「Hình như hắn ta đã hoàn thành nghiên cứu của mình sau vài triệu năm thì phải . Và , việc này quả thật nực cười , nhưng..........vào khúc cuối cùng , thứ mà hắn ta đang nghiên cứu là dịch chuyển thời không . Hắn ta đã đi đúng hướng nhằm trốn thoát khỏi thư viện , thế nhưng hắn ta lại không thể hoàn thành nó với chỉ nguyên vật liệu ở đó . Và thành ra , hắn ta đã từ bỏ việc thoát khỏi . Nhưng , có vẻ như hắn ta cũng rất nghiêm túc 」

「Nghiêm túc , mi nói?」

「Tựa như ngươi...........trả thù . Có lẽ mối hận thù sâu đậm với ai đó đã cầm tù hắn vào căn phòng đó , trong khoảng thời gian không thể nào tin được.........hử . Và giữa nghiên cứu của mình , hắn ta đã có thể đạt đến được thực thể của ta trên chính bản thân mình 」

" Và " , God vẫn tiếp tục .

「Ngươi có biết đó đại loại là thứ điên cuồng............con người ban đầu có chúng như là một phản ứng tự bảo vệ」

「Trong trường hợp khi mi không thể chịu đựng được việc căng thẳng quá nhiều , não bộ sẽ sử dụng một hiện tượng sinh lý được gọi là mất trí như một cách nhằm giải tỏa vấn đề đó , phải nó không ?」

「Đúng thế . Ngươi thực sự biết rất nhiều thứ khi còn là một học sinh cao trung hử ?」

「Khi ta khép mình ở nhà vào lúc còn bị bắt nạt , thì sở thích của ta là đọc rất nhiều loại bài viết trong bách khoa toàn thư trên mạng............hàizz , đừng bận tâm 」

「Hắn ta đã có thể phát hiện ra rằng . Nếu hắn ta trở nên điên loạn thì mong muốn trả thù của hắn sẽ biến mất . Trước hết , thật khó có thể tiếp tục căm ghét một ai đó trong suốt 90 triệu năm . Xét cho cùng xúc cảm là thứ tựa như thời tiết..........đó là nói thế thôi , dù sao.............thành thực , ta cũng rất ngạc nhiên . Thọc gậy xuyên qua tai mình và xiết chặt lấy bộ não , sử dụng một loại thuốc cực mạnh cho bản thân mình , dù sao...............cứ như thế , hắn ta vẫn tiếp tục giữ gìn lương tri của mình , và trong khi nâng cao sức mạnh ma thuật của bản thân , hắn ta đã dành thời gian rất dài mà ngươi có thể gọi là phi lý」

「.........mi có vẻ rất vui sướng nhỉ」

" Un " , God gật đầu và nói .

「Đó là một cách tốt nhằm giết thời gian 」

「.........giết thời gian........hử」

「Đúng thế , khá giống với việc quan sát ngươi vậy...........ngươi biết không」

Với đôi mắt nhìn đăm chiêu , God bắt đầu nói trong khi cẩn thận nhớ lại mỗi người trong số họ .

「Và cứ như thế , vào một ngày khi thế giới đấy kết thúc , và hắn ta đã trở lại . Và khi đó , hắn ta đã rất ngạc nhiên . Rốt cuộc , cho đến tận lúc đó , Cerberus đã buộc bọn chúng vào vành đai an toàn , hắn ta đã có thể giết được nó bằng một đòn ma thuật tấn công cơ bản . Ahh , hiển nhiên . Dẫu độ khó của mê cung lần đó thấp , nhưng xét cho cùng nó là thứ đã xảy ra ở tầng sâu hơn..........ngươi có thể nghĩ rằng nó tựa như Cerberus mà ngươi đã gặp phải vậy」

「.........nhóm đó , không , chuyện gì đã xảy ra với tên đó ? Và , đối với tên đó , độ khó tăng lên của mê cung này có một mối quan hệ như thế nào ?」

God đập vào lòng bàn tay như thể để kết thúc câu chuyện đó , và lắc đầu qua lại trong khi cười .

「Ngươi sẽ thấy điều đó ở chính bản thân mình . Xét cho cùng không tốt khi đứng về phía ngươi quá nhiều . Và cũng như..............cư dân mà ngươi sẽ gặp ở tầng kế tiếp trong mê cung này , chúng sẽ giải đáp cho ngươi một số câu trả lời」

" Hmm....... " , khi Junpei đặt tay lên cầm , God gật đầu hài lòng .

「Và thế thôi , vậy thì , tạm biệt !」

Khi God đang vẫy tay với một nụ cười rất rộng , Junpei buông ra một giọng nói giận dữ .

「Oi !! Không phải mi sẽ để ta ra khỏi đây sao !!! 」

" Ahh , giờ ngươi mới nói " , God tròn xoe mắt .

「Ta quên mợ rồi . Về việc đó............sau , 5 tầng」

「5 tầng ?」

「Đúng thế . Sau 5 tầng...........sẽ có một sự kiện thú vị xảy ra . Thành thử , ta nghĩ rằng khoảng chừng thời gian đó để ngươi đi ra ngoài ngươi biết không ? Nếu thời cơ chín muồi , ta sẽ xuất hiện trước mặt ngươi lần nữa . Nhân tiện ーー tầng kế tiếp thực sự khiến nó không thể cho ngươi hoàn thành nó được............đâm ra ta đã thay đổi nó . Đó là những gì ngươi gọi là xử lý khẩn cấp , và ngươi có thể nghĩ rằng loại phương thức đó sẽ chỉ xảy ra một lần 」

" Và " , God tiếp tục .

「Kết thúc màn phục vụ ở đây . Từ giờ trở đi , vĩnh viễn , ta sẽ hoàn toàn không bao giờ lưu ( Note : từ save này là save trong game offline ấy )được trong mê cung này . Ta sẽ không hồi sinh được ngươi ngay cả khi ngươi chết . Và thậm chí ở 5 tầng sau đó , sẽ không có một ngoại lệ được chứ ?」

「.................không ai mong đợi chừng đấy」

" Nhân tiện........." , Junpei lấy ra tấm bảng trạng thái khỏi thắt lưng , và đưa nó cho God .

「Mới đây...........có một chỉ số mà ta có thể nhìn thấy.........」

「……un?」

Lấy tấm bảng trạng thái , God nhăn mặt trong ngờ vực .

「Điểm kho tàng này , là cái gì ?」

Và , như thể nắm được vấn đề , God gật đầu .

「Ahh , ta hiểu rồi , ngươi cuối cùng cũng đã " có thể thấy " nó hử 」

「Sở dĩ thế , ta đang hỏi mi cái này là gì」

God đặt tay trước mũi của cậu gợi ý , và thì thầm với một giọng nói nhỏ .

「Kho tàng..........có nghĩa là『Ngân Khố』trong tiếng Hy Lạp . Nhưng , ơn trời.........cô ta cũng sử dụng một cái tên cũ」

「……cô ta?」

「Ờ thì , có lẽ một ngày nào đó..........ta sẽ giải thích nó tựa như cái Hộp Pandora」

「.........Do thế , ta đang hỏi mi nó nghĩa là gì . Nhân tiện , mi không có ý định trả lời về ai là『cô ta』hử ?」

「Hiển nhiên rồi . Nếu ta giải thích nó , ta sẽ khiến cô ta tức giận.........ý ta là cũng sẽ trở nên khá nhàm chán . Ái chà , có rất nhiều thứ đã xảy ra với ngươi kể từ khi ngươi được chuyển đến một thế giới khác............Tức là , ngươi thực sự đang bước đi dưới một vận mạng khó khăn hử . Ngoài ra ta cũng quan tâm đến ngươi . Ah , đúng rồi , đúng rồi , về điểm kho tàng hử . Khi ngươi bị ném vô đây , con số 100 đã bị giảm còn 7 , và giảm còn 4 trong suốt trận chiến với Cerberus , giảm đi 3 trong suốt trận chiến với Vua Xác Sống , và giảm xuống 3 với việc tái hợp với ta . Tổng cộng , 17 điểm đã giảm , và con số hiện tại là 83 . Ahh , yêu cầu được công nhận đã hoàn thành khi nó giảm xuống dưới 90 nếu ta không lầm hử............ái chà , ngươi sẽ biết kết quả sớm thôi . Tuy nhiên , kích hoạt ngẫu nhiên thành ra nó không phải là thứ mà ngươi nên dựa dẫm vào được chứ」

「........mọi thứ đã xong rồi sao ?...........oh , mi có lẽ chẳng có ý định trả lời đúng thế chứ ? 」

Với một nụ cười toe toét , God gật đầu .

「ーーđúng giồi . Dù sao , ngươi cần phải phá đảo năm tầng còn lại . Nếu ngươi hoàn thành các yêu cầu , ta sẽ một lần nữa xuất hiện trước mặt ngươi khi thời cơ đến」

「Ơn trời.........mi thực sựーーnày , eh ?! Oi ?!」

ーーvà .

Junpei hiện đang đứng trong một không gian hình mái vòm .

Những chiếc lá xanh tươi cù vào mũi cậu . Nếu nói theo ở Nhật Bản , đó là tầm vào đầu mùa hè , nó có thể gần với mùi xung quanh một con suối .

Trong không gian đầy mùi hương thơm xanh tươi của cây cỏ , Junpei đang đứng đó .

Hầu hết khu vực xung quanh đều là rừng cây , nhưng ở phía trước tầm nhìn của mình , cậu đã có thể thấy những cánh đồng trải dài , và lời nói phát ra từ miệng cậu .

「Vậy là , khi mình nhận ra nó.........God đã biến mất」

Khu dân cư trải dài trước mắt cậu , Junpei đã quan sát rất kỹ càng .

Thời điểm khi cậu đã cảm nhận mùi của một nền văn mình , đây là lần thứ hai kể từ khi cậu bị quẳng vào mê cung này .

Trong khu định cư , có những túp lều tựa như cái được sử dụng bởi bộ lạc du mục như người Mông Cổ được gọi là Ger (

) được tụ tập lại .

「Và , một màn chào đón của những tên có vẻ thân thiện.............hử」

Như cậu đã nói , cậu có thể thấy một vài người đàn ông đã rời khỏi lều liền đang tiếp cận cậu trong khi vẫy tay .

Junpei nhún vai và thì thầm như thể cậu muốn tuông ra .

「Thực sự là ーー một chuyện rất chi là tồi tệ 」

Truyện Chữ Hay