Mặt trời đã đã khuất bóng sau ngọn núi Kuguse.
Ở đằng trước ‘căn nhà’ của Kafka hiện đang có một thứ gì đó gần giống với lều tuyết và một đống lửa đang cháy rực.
Thịt được xiên bằng các nhánh cây, nướng trên ngọn lửa hồng, mỡ xèo xèo chảy xuống từng gọt thơm phức.
“Thật sự bọn anh được ăn chúng sao?”
“Đương nhiên rồi! Dù sao bây giờ chúng ta đã là thành viên cùng một tổ đội và mọi người cũng đã giúp đỡ mẹ em mà.”
Thứ họ đang chuẩn bị được ăn chính là chỗ thịt hun khói Lucella đã dày công dự trữ.
Dù quân đội của Maltgratz đã buộc phải rút lui nhưng cũng rất nguy hiểm nếu họ muốn xuống núi sau khi mặt trời đã lặn.
Vì vậy mà Kafal đã mời các thành viên của Golden Helmet về tổ và bảo họ qua đêm ở đó.
Viola trông xúc động vô cùng sau khi nhìn thấy những xiên thịt nướng thơm lừng đó, cô đưa tay lên chỉnh lại kính.
“Trời ơi! Tôi đã nghĩ mình sẽ không bao giờ được thưởng thức cái loại thịt Biến thể xa xỉ này chứ! Tôi phải ghi chép kỹ lưỡng tất cả các hương vị và truyền lại nó cho con cháu đời sau mới được.”
“Truyền chúng lại sẽ có ích gì chứ….?”
“Anh ngây thơ thật đấy, Wein à. Ta không thể biết được các loại nghiên cứu nào có giá trị hay không, vì vậy phải nghiên cứu và ghi chép lại mọi thứ có thể.”
Tim gỡ chỗ thịt đã được nướng chín rồi bầy chúng lên đĩa đồng thời lấy thêm gia vị từ hành lý họ mang theo.
Lucella cắn thử một miếng, cô mở to mắt ngạc nhiên.
Vị mặn đã hòa quyện với vị ngọt từ mỡ làm miếng thịt lên một tầm cao mới trong khi đó thảo dược còn giúp tăng thêm dư vị của thịt.
“Không thể tin được, vị nó hoàn toàn khác xưa luôn. Em chỉ biết nướng chúng lên là cùng nên đây đúng là một trải nghiệm hoàn toàn mới luôn đó...”
“Bọn anh có rất nhiều gia vị khác nhau mà. Em có thể thử hết chúng đó. Trong các cuộc thám hiểm thi thoảng chỉ có thực phẩm do Hội cung cấp nên bọn anh phải mang thêm nhiều loại gia vị để tăng thêm các tầng hương vị vào món ăn nữa.”
“Nói đến chúng mới nhớ, tôi tự hỏi chỗ thực phẩm đó được làm từ cái gì và cách chúng được làm đấy…”
“Có tin đồn rằng nếu ai đó phát hiện ra thì sẽ bị một đơn vị bí mật của Hội tìm đến giết để bịt miệng đấy.”
Các mạo hiểm giả bắt đầu ngấu nghiến chỗ thịt trong khi bắt đầu những câu chuyện phiếm.
Lucella cũng đã ăn uống no nê sau khi luyện tập chăm chỉ… ít nhất đó là dự định của cô nhưng lượng thức ăn mà cơ thể của một cô bé có thể nhét vào là có giới hạn. Mà dù sao đi nữa thì họ đã có một bữa ăn rất vui.
“....Đáng lẽ nên mang thêm tí rượu thì ngon.”
“Ừ, chúng ta lại không mang một chút nào đi cả cơ chứ….”
“Tôi có thể niệm phép ‘Moonshine’ lên anh nếu muốn.”[note52714]
“Thôi không cần đâu. Cảm giác say rượu thì có gì vui cơ chứ”
Lucella đột nhiên tự hỏi rằng liệu Kafka có uống rượu không.
Những con rồng có thuộc tính nước không chỉ yêu thích kho báu mà còn cả rượu nữa, có cả một giai thoại về một con ác long thích uống rượu đến nỗi say khướt để rồi bị rơi vào bẫy và bị giết.
“Etou…”
Lucella nhặt một miếng thịt đã được nướng chín rồi mang đến chỗ của Kafal.
Cơ thể của bà ấy đang nằm nghỉ ngơi bên trong lều để hồi phục các vết thương trong cuộc chiến trước đó nhưng cái thế thân thì đang ngồi gần đống lửa giống như mọi người.
Lucella nhớ lại cảm giác khi sử dụng chiếc nhẫn của Giselle và nói.
“Thịt. Phần của mẹ… ạ.”
“Ara, XXXX. Nhưng ta đã ăn XX XXXX hai ngày trước mà và chúng ta XXX mọi người XXX không đủ XXXXXXX phải không?”
Kafal đáp lại bằng Long ngữ.
Một dòng câu chữ với mức độ như thể ở một chiều không gian khác ập đến Lucella.
Lucella lặp đi lặp lại những từ cô ấy vừa nghe được và cuối cùng đã hiểu được phân nửa những điều Kafal vừa ói.
“Nhưng… ăn… cùng nhau… quan trọng.”
“Mồ….!”
Kafal nở một nụ cười đầy yêu thương và ôm Lucella vào lòng.
“Trông ấm áp quá.”
“Đúng vậy.”
Các mạo hiểm giả ngồi nhìn họ với nụ cười dịu dàng.
“Nhưng chúng ta chỉ được nghỉ ngơi một chút thôi. Tôi rất mong Maltgratz sẽ bỏ cuộc sau vụ này…”
“Chúng ta sẽ khiến chúng bỏ cuộc. Chắc chắn phải khiến chúng bỏ ý định tấn công. Vì vậy đầu tiên phải….!”
“Mọi người, XX XXXXX! Một thứ gì đó đang tới!”
Nó xảy ra quá đột ngột. Thế thân của Kafal ngẩng lên về phía bầu trời đêm và cơ thể của bà cũng nhanh chóng nhìn lên và gầm gừ với một giọng sắc bén và cảnh giác.
“Sao thế?”
“Mẹ bảo có thứ gì đó đang tới….”
Một lúc sau khi Kafal cảnh báo, Lucella mới nhận ra.
Bầu trời đêm đang gào thét.
-Cái cảm giác này…. là sao….! Giống như không khí đang trở nên nặng hơn vậy…
Một áp lực mạnh mẽ ập đến từ phía trên bầu trời.
Và nguồn cơn dần hiện hữu.
Dù kích thước hơi khiêm tốn so với một con rồng nhưng nó vẫn khá đáng sợ, nó lướt qua trời đêm với một âm thanh xé gió.
Lucella có thể nhìn trong đêm khá tốt nên cô có thể nhìn thấy nó khá rõ.
Một con thằn lằn bay với một cái gì đó đầy gai nhọn đang bay lượn trên bầu trời đêm và tiến về chỗ họ, trên lưng còn có một bóng người.
“Biến thể Hạ long?”
Những con Hạ long- những sinh vật giống rồng và được thừa hưởng một phần sức mạnh của rồng.
Nghe nói chúng là những sản phẩm được tạo ra từ chính các con rồng để làm kẻ hầu, một số lại nói rằng chúng là sản phẩm của một nhà giả kim điên từ thuở xa xưa.
Dù nguồn gốc không chắc chắn nhưng ngay cả khi chúng không mạnh bằng các con rồng thực sự, chúng vẫn ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với những quái vật thông thường. Một Biến thể Hạ long đó cũng sẽ mạnh một cách đáng sợ.
Và cái người đang cưỡi trên lưng con rồng nhỏ đó là ai? Cái áp lực như muốn bóp méo cả thế giới tỏa ra là như thế nào vậy?
Con thằn lằn bay làm một cú lượn. Họ đều nghĩ rằng nó sẽ tấn công nhưng khi xuống gần mặt đất thì người cưỡi nhảy xuống và con rồng bay lại lên cao.
Lucella đã tưởng tượng sẽ có một đợt sóng xung kích rồi là mặt đất rạn nứt khi người đó hạ xuống nhưng thực tế thì cú hạ cánh lại nhẹ nhàng đến không ngờ.
Một ông già có một khuôn mặt nghiêm nghị xuất hiện.
Dù đầu hói đấy nhưng trên người thì mặc một cái áo choàng như một ẩn sĩ và bộ râu dài thì có một màu đỏ rực như lửa.
Cơ thể săn chắc như thể được làm từ thép, ánh mắt của ông cháy rực như lò luyện kim.
“Có vẻ như đã có vài chuyện rắc rối xảy ra nhưng có vẻ mọi thứ vẫn ổn. Làm tốt lắm. Nhưng ở đây có vẻ đông hơn ta nghĩ nhỉ.”
Ông dang đôi tay ra và nói với Kafka.
“Ôi chà, hay sẽ tốt hơn nếu ta dùng Long XXX thay vì XXX?”
“Cha!”
“Ểểể?!”
*****
Ly: hú hú, vậy là 500 tim rồi, chuẩn bị bom to cụ thể là 2 chap thôi