The Darkness Was Comfortable for Me

chướng 48: sáng ngày hôm sau và cuộc đua bắt đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng sớm ngày hôm sau, tôi tới nhà trọ của Rifreya.

Những gì xảy ra ngày hôm qua hệt như một giấc mơ vậy.

Có điều, tôi chắc chắn đấy chính là thực tại, bởi dòng chữ “Đua view đại chiến đang diễn ra !” to đùng đang nhấp nháy lòe loẹt trên Bảng trạng thái.

(Hẳn là Rifreya vẫn sẽ nhớ những gì xảy ra tối qua nhỉ…) (Hikaru)

Thực ra đây mới là điều mà tôi lo ngại. Lỡ xảy ra diễn biến do quá say nên giờ cô quên hết thì tôi đành bó tay.

Đêm qua, khi trở về nhà trọ, tôi có xem qua thử cái ‘Đua View đại chiến’ này. Chỉ nói ‘đua view’ không thôi sẽ khiến nhiều người thắc mắc rằng cái này nó tính ‘Người xem theo thời gian thực’, ‘Tổng số lượt xem’ hay ‘Lượng người xem trung bình’, nên Chúa đã giải thích luật rõ rằng như sau:

- Trong khoảng thời gian “Đua View đại chiến” diễn ra, ‘Tổng thời lượng theo dõi’ sẽ là mốc thước đo để xác định người chiến thắng.

Ví dụ: Nếu một người xem bạn tám tiếng thì ta sẽ tính tám tiếng đấy. Người chiến thắng sẽ là người có tổng thời gian theo dõi của tất cả khán giả cộng lại cao nhất. Một cách tính đơn giản nhưng hiệu quả phải không nào?

- Các Người được chọn có thể hợp tác và trao đổi thông tin với nhau bằng hệ thống tin nhắn.

Tôi chẳng quan tâm cái này lắm, vì tôi chơi solo mà. Tuy nhiên, có lẽ nhiều người sẽ dùng cách này, bởi nó vừa tăng độ an toàn vừa dễ kiếm view.

- Một phần thưởng vô cùng đặc biệt đang đón chờ những người chen chân được vào Top 10. Các bạn mau mau thử sức tham gia đi nhé!

Nhìn danh sách phần thưởng thì đúng là ngon thật, nhưng thứ duy nhất lọt vào mắt tôi chỉ có vật phẩm ở trên đỉnh cao: Ngọc Phục Sinh dành cho người đứng đầu.

- Những người sử dụng hệ thống Vay Điểm sẽ ngay lập tức mất quyền tham gia sự kiện.

Nghĩ lại mới nhớ, hình như hồi trước có cái thông báo vay điểm gì gì đấy thì phải. Mà, nếu dùng Điểm để đổi vật phẩm lấy lợi thế thì có hơi bất công thật. Về khoản này thì Chúa làm gắt đấy chứ.

Sau khi tìm hiểu hết từ đầu đến chân, tôi xem lại các thông số của bản thân mình.

[Người xem theo thời gian thực: 192.330.000 người]

[Tổng số lượt xem: 7.630.000.000]

[Tổng lượt yêu thích: 1.510.000.000]

[Tổng số Pha lê nhận được: 78]

[Tổng số Điểm nhận được: 6]

[Số Người được chọn còn sống: 709/1000]

[Lượng Pha lê hiện có: 39]

[Lượng Điểm hiện có: 5]

Lượng người xem theo thời gian thực của tôi bỗng tăng vọt, hẳn là do sự tình đêm qua với Rifreya rồi. Thú thực đến tận lúc này, tôi vẫn cứ thấy chuyện đấy ảo ma kiểu gì, tới mức tôi tự hỏi xem “tôi” của hôm qua có phải là “Hikaru” hay không, nhưng hơi ấm của cô ấy còn vương lại trên người tôi đã khẳng định mọi thứ đều là sự thật. Đúng là chẳng có chuyện gì xảy ra sau đó cả, cơ mà nghĩ đến việc trong số hàng triệu lượt xem kia có cả cha mẹ tôi khiến tôi chẳng thể nào giữ bình tĩnh nổi.

(Tạm thời cứ kệ thôi, việc quan trọng hiện giờ là chú tâm vào đống Điểm này.) (Hikaru)

Lượng Điểm hiện tại cũng bằng lượng Điểm tôi nhận được khi dùng [Sáng tạo Tử linh] và hái được Ngân Nguyệt Hoa. Tôi có thể đổi chúng lấy những vật phẩm ngon hơn, ngoài ra cũng có thể tăng vào [Sức mạnh Thể chất] hay [Sức Đề Kháng]. Có điều, cái tôi muốn lấy nhất là mấy cái Kĩ năng đặc biệt, nhưng nó thuộc phạm trù khác rồi nên đành chịu vậy.

Ngó qua đống Pha lê thì tôi có 39 viên, tương đương với 1 Điểm. Tuy nhiên, Pha lê nó cũng có công dụng của riêng chúng, tốt nhất là không nên đổi vội.

(Lại quay trở về với ‘5 Điểm’ này nữa…) (Hikaru)

Đúng là một con số đáng quan ngại mà. Với 5 Điểm này, tôi có thể nâng [Thể lực] và [Phòng ngự] lên Cấp 1. Cho vào mấy loại tự phục hồi các thứ cũng khá ổn, nhưng có vật phẩm phụ trách mảng này rồi, tạm bỏ qua. Về phần ‘Kháng’ thì tôi có [Kháng Độc], [Kháng Bệnh], [Kháng lão hóa], kết luận là không cần phân bố Điểm vào thêm nữa. Tinh linh Kĩ thì mỗi người chỉ được sử dụng một loại nên không nói chuyện nốt. Chung quy lại, [Thể lực] với [Phòng ngự] là ưu tiên hàng đầu, dẫu cho tăng Bậc có giúp cơ thể tôi phát triển thêm nữa thì khi hiện tại hai cái này vẫn là quốc sách.

Đắn đo một hồi, tôi chợt nghĩ rằng: dùng hết 5 Điểm ngay lúc này không khác đánh bạc là bao. Hồi còn ở trong khu rừng quái quỷ kia, nhờ còn dư Điểm mà tôi mới toàn mạng trở ra. Huống hồ tôi còn hành cái nghề mạo hiểm giả đầy rẫy hiểm nguy, bị kẹt vào tình cảnh tương tự (hoặc tệ hơn) là chuyện như cơm bữa. Ừ thì tôi còn dư một viên Kết giới Thạch, nhưng rồi sao nữa, dùng xong thì đến Chúa cũng chưa chắc cứu được cái thân này. Dẫu có sống sót được lần ấy, trong tương lai có mệnh hệ gì thì coi như xong.

(Đánh nhau mà được bảo hộ thế kia thì sao mua vui cho khán giả được, đúng không…) (Hikaru)

Tôi đã quyết định chọn cái Top 1, và từ khoảnh khắc ấy đã không còn đường lui cho tôi nữa rồi.

(Mình muốn tăng lượng khán giả cao nhất có thể, vậy thì khi cuộc đua diễn ra, mình sẽ dùng

chúng.) (Hikaru)

Sau đó, tôi leo lên giường ngủ.

…Thật lòng thì, nhớ lại sự việc với Rifreya khiến tôi chẳng thể ngon giấc được…

Trở về với thực tại, trong lúc đứng chờ Rifreya, tôi quyết định sử dụng Điểm. Sau khi xác xác nhận rằng xung quanh không có ai, tôi cất tiếng vào khoảng không:

“Xin chào mọi người, tôi là Kurose Hikaru. Từ hôm nay trở đi…” (Hikaru)

Tôi dừng giữa chừng. Tôi không chắc mình có nên thông báo bản thân sẽ nhắm tới cái Top 1 không nữa, vì dẫu sao tôi đang là người bị ghét nhất mà, tự nhiên đùng một cái tuyên bố tôi muốn đứng đầu rồi người ta cố tình không xem nữa thì lại khốn. Nếu tôi nói rằng mình muốn Ngọc Phục Sinh để hồi sinh Nanami thì, câu hỏi đặt ra là, ai sẽ tin tôi chứ? Với cả, kiểu gì người ta cũng sẽ nghĩ tôi dùng nó cho việc khác thôi… ví dụ như bán lấy tiền chẳng hạn. Từ đó, những luồng suy nghĩ ngày càng tiêu cực hơn sẽ xuất hiện. Giờ tự nhiên có ai đưa ra giả thuyết ‘Hikaru muốn cái Top 1 để không ai có thể phục sinh Nanami được nữa, để sự thật về cái chết của cô ấy sẽ mãi mãi chìm vào bóng tối’, nói trắng ra là bịt mồm Nanami lại ý, thì tôi không quá bất ngờ đâu. Miệng lưỡi nhân gian, nào đâu cản được, đã vậy điều kiện để được hồi sinh là “quan trọng với bản thân” lại càng khiến mấy lời lẽ vô căn cứ ấy thêm phần đáng tin cậy.

Hầu hết các Người được chọn gốc Nhật Bản đều biết mặt Nanami, việc cô ấy thân một hai người gì đó cũng không phải là chuyện lạ…Chà, nếu bọn họ có ý muốn hồi sinh Nanami thì tôi chẳng có quyền gì để phàn nàn cả, thậm chí còn giơ hai tay hai chân ủng hộ luôn ấy chứ. Nhưng chỉ vì lời tuyên bố của tôi mà khiến những người có cùng chí hướng quay qua ‘cắn’ xé, cản trở nhau rồi rốt cuộc chẳng ai cứu được cô bạn thuở nhỏ của tôi thì đúng là một “Bad Ending” chẳng thể nào tệ hơn.

Bởi thế, tôi quyết định không hé nửa lời về vấn đề này.

“...Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ đồng hành cùng Rifreya thám hiểm hầm ngục.” (Rifreya)

Nhìn vào khoảng không, tôi tiếp tục cất lời, giải thích ngắn gọn kế hoạch của mình. Mọi khi, tôi sẽ mừng lắm nếu khán giả không màng tới tôi, tuy nhiên, ít nhất là với khoảng thời gian này, tôi muốn họ chú ý tôi càng nhiều càng tốt. Tôi sẽ bắt các người phải theo dõi tôi.

Tôi đã quyết giành cái Top 1, nhưng làm sao để đạt được nó thì chịu. Tôi chỉ là một học sinh cao trung bình thường, có phải nhà chức trách hay nghệ sĩ showbiz đâu mà biết cách tương tác câu view. Thứ duy nhất tôi nắm chắc được là: nếu đi cạnh với Rifreya, cô gái có một vẻ đẹp tuyệt trần, lượng khán giả chắc chắn sẽ tăng lên. Sau đó, những lời đàm tiếu kiểu như “Ê, thằng ch* Hikaru vậy mà đi với gái nào xinh lắm kìa bây. M* sao một đứa như nó lại dám ở cạnh một mĩ nhân như thế!? Vô chửi nó cho bõ tức đi anh em!” sẽ lan ra, kích thích sự tò mò, và sẽ có thêm nhiều khán giả hơn nữa. Rồi, lặp đi lặp lại quá trình ấy, như một con virus gây bệnh cho cơ thể, lượng view của tôi sẽ bùng nổ.

Kế hoạch là thế, giờ tôi phải thận trọng từng bước đi của mình, xem xét kết quả liên tục và điều chỉnh hành động để đạt được điều tôi muốn. Bởi thế, như đã nói ở trên, tuyên bố rõ ràng mục đích lúc này lợi đâu không thấy, hại là nhiều thôi. (T/n: không ngờ, “nhìn xa trông rộng” với “bú đá thần chưởng” cách nhau còn mỏng hơn cả tờ giấy)

…Có điều, tôi cảm thấy bản thân thật tệ vì đã lợi dụng thành ý của Rifreya để phục vụ cho mong muốn cá nhân. Cô ấy sẽ vừa bị tôi lừa gạt, vừa bị hàng triệu ánh mắt xỉa xói mà chính cổ cũng chẳng biết; tội nghiệp làm sao. Đáng tiếc thay, tôi chẳng còn cách nào khác cả.

“Trước khi tiến vào hầm ngục, tôi sẽ dùng 5 Điểm còn lại để tăng một cấp vào [Cường hóa Thể Chất].” (Hikaru)

Nói chuyện với không khí đúng là xấu hổ thật, nhưng tôi cần phải làm thế để tương tác với người xem, nói cho họ hiểu chuyện gì đang xảy ra và kích thích sự tò mò, mong đợi của họ.

Tôi mở Bảng Trạng Thái ra và chọn vào mục [Cường hóa Thể chất].

<>

Tôi chọn ‘Có’, chợt đột nhiên nhiệt độ cơ thể tôi tăng nhẹ. Tôi không nghĩ bản thân sẽ thay đổi đáng kể, kiểu như cơ bắp tự nhiên trở nên cuồn cuộn gì đâu. Nếu biểu đạt thành lời thì Linh năng trong cơ thể tăng một chút và trực trào trong khoảng ngắn rồi dịu đi, à phải, giống như lúc tôi hạ quái vật ý. Sau khi thử kiểm tra lại thông số và đánh giá, bất ngờ thay, thể chất của tôi tăng tận gấp đôi. Hiện tại thì không thấy khác biệt, chứ lúc chiến đấu trong hầm ngục là rõ như ban ngày thôi.

Lại một lần nữa, tôi giải thích với khoảng không. Nhìn bề ngoài thì như mấy đứa bị tâm thần chứ thực ra khán giả có tồn tại và vẫn đang quan sát tôi đây này. Tường thuật lại cho họ tưởng là việc cỏn con nhưng chắc chắn không phải thừa thãi. Lỡ có người chẳng hiểu cái quái gì đang xảy ra rồi bỏ đi thì lại mất view - viễn cảnh tôi muốn né nhất hiện tại.

“Bây giờ tôi đang chờ Rifreya, Có vài chuyện xảy ra vào đêm qua nên thật lòng thì…gặp mặt cô ấy bây giờ khiến tôi có chút xấu hổ. Vả lại, bọn tôi còn uống rượu đến say quắc cần câu luôn, không biết cổ có nhớ buổi hẹn hô-” (Hikaru)

“Ủa Hikaru? Cậu nói chuyện với ai thế?” (Rifreya)

“Hyahhhh! Giật hết cả mình…! Ra là cô à, Rifreya.” (Hikaru)

Truyện Chữ Hay