Chào mọi người, Shuri đây. Các bạn thế nào rồi. Sau khi bị bao phủ bởi ánh sáng kì lạ trên đường về nhà, trước hoàn toàn nhận thức được mọi việc thì bỗng nhiên tôi đã trở thành đầu bếp cho nhóm lính đánh thuê ở một ngoại quốc nào đó. Đúng là không ai có thể biết trước điều gì sẽ xảy ra trên đời ha.
Từ đây tôi được chỉ dạy về thời điểm hiện tại bởi Chỉ huy-san, Ganglabe-san.
Bằng một cách nào đó thì đây có vẻ như là thế giới khác. Tôi chưa từng nghe về lục địa nào có tên là Sabraeu cả.
Sự tồn tại của cái gọi là phép thuật càng khẳng định cho giả thuyết nơi này không phải Trái Đất. Bình thường thì tôi cũng sẽ có được tài năng với phép thuật và trở thành vô song MUHAHA! Nhưng mọi chuyển chẳng giống vậy chút nào cả.
Tôi đã khóc một chút.
Bây giờ thì trở lại với thực tại nào, tôi đã ở đây được một tuần rồi. Có vẻ như chúng tôi đã giành chiến thắng trong trận chiến lần này. Và hình như phe ta cũng không có thiệt hại về người nào. Ganglabe-san nói
“ Tất cả đều nhờ những bữa ăn cậu nấu, chúng cũng cấp sức mạnh cho bọn tôi ngoài chiến trường “
Dù cậu ấy có nói vậy nhưng chắc chắn tất cả là nhờ sự dũng cảm và sức bền bỉ của binh lính phải không nào.
Giờ thì chuyển sang vấn đề về phần thưởng trong cuộc chiến lần này, tất nhiên chính là tiền rồi. Tôi ngay lập tức yêu cầu việc mua thêm nguyên liệu và gia vị cho nấu nướng. Quả nhiên chỉ có muối thì hơi khó khi chế biến.
Gia vị, dấm, nước mắm... tất cả chúng đều dưới sự quản lý của tôi. Nhưng tôi không hề biết là những người trị vì đã làm khó khi mọi người thu mua chúng. Vì tình hình lương thực khá là khó khăn trong thời chiến nên tôi không thể nói gì được.
Tôi rất biết ơn Ganglabe-san khi gia tăng thêm quân lương bởi vì thực sự thì tôi chán ngấy món hầm và nướng rồi. Tinh thần của tôi phải chịu chấn thương dài hạn khi mà tôi ăn cũng một món ăn ngày qua ngày.
Hơn nữa một vài vấn đề cũng bắt đầu xuất hiện, tôi đang không biết phải làm sao đây.
Đó chính là vấn đề về chiếc bếp của quân đoàn.
Về cơ bản thì nó chỉ biết làm nóng những thứ ở bên trên, bạn còn không thể điều chỉnh được nhiệt độ nữa . Tác dụng duy nhất của nó là luộc nên tôi không thể nấu gì ngon với nó ngoại trừ những món hầm hay súp.
Khi tôi nghe về việc họ dùng nó để nướng cá thì tôi thực sự cạn lời. Có vẻ như họ cứ ăn cá hoàn toàn cháy đen trong một thời gian, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến tôi thấy ớn lạnh về việc sớm muộn gì họ cũng sẽ mắc bệnh ung thư nếu tiếp tục ăn như vậy. Tôi tự hỏi liệu nó chỉ là lời đồn đại bâng khua? Như là không tốt cho sức khỏe khi ăn đồ ăn được bảo quản trong thùng kim loại kín, có rất nhiều ý kiến trái chiều cho những việc như vậy. Đúng là đôi khi chúng chứng minh một phần sự thật , ngưng đôi khi cũng chỉ là lời nói dối. Dù sao thì việc nó không tốt cho sức khỏe vẫn là không thể chối cãi. Sau khi nghe tôi giải thích tác hại thì Ganglabe-san đóng băng trong giây lát, những đơn vị khác cũng khá sốc khi nghe được việc này.
Thảo luận cùng với Ganglabe-san, cậu ấy đưa tôi đến gặp một trong những vị chỉ huy, đồng thời cũng là bạn thủa nhỏ của cậu ấy.
Chỉ huy đơn vị Chế Tác Ma Pháp Cụ , Riru-san.
“ Vậy nên Riru-san, hãy cùng hợp tác nhé”
“ Nnn”
Kết quả là chúng tôi cùng đi đến lều của đơn vị Chế Tác Ma Pháp Cụ để thảo luận.
Đơn vị Chế Tác Ma Pháp Cụ là nơi thiết kế những pháp cụ, nạp nhiên liệu pháp cho chúng, và đồng thời sản xuất hàng loạt là công việc của họ. Đây chính là nơi sản xuất những đồ vật ma pháp như trong sách đó. Và dường như kể cả việc xây dựng cũng hoàn toàn do họ phụ trách, tôi được biết khu trại mình đang ở hiện tại phần lớn được dựng lên bởi Riru-san.
“Và? Yêu cầu? Nhanh”
Riru-san có vẻ là người không thích nói nhiều.
Với dáng người nhỏ nhắn, cô ấy là kiểu Loli Bishoujo chính thống. Quần ảo của cô ấy khá đơn giản, chỉ có chiếc áo choàng trắng ( áo thường mặc trong phòng thí nghiệm) khoác ngoài, với chiếc áo ngắn tay và quần màu chàm bên trong. Sau cùng là mái toác màu xanh lục và đôi mắt mở nửa tạo cảm giác như khinh thường người đối diện. Nếu cô ấy đến thế giới của tôi thì chắc cô ấy sẽ được chiều chuộng bởi những onii-san to béo, nổi tiếng ( e hèm *idol* * nhà sản xuất* *hentaivn*)
“ Đầu tiên, nó là như thế này... “
Tôi giải thích khái niệm với một hình ảnh đơn giản, nó như là một chiếc bếp ga xách tay vậy.
“ Hãy chế tạo nó làm sao để ta có góc dẫn lửa ra tốt nhất , khi bật lên thì lửa có thể làm nóng nồi từ mọi phía”
“? “
“ Sau đó mình muốn điều chỉnh nhiệt độ và mức to nhỏ của lửa ở chỗ này”
“ Tôi hiểu rồi”
Bất chợt ánh mắt tôi bắt gặp đống dụng cụ ở góc lều.
“ Chúng là gì vậy? “
“ Vật liệu đánh lửa. Giấy sẽ cháy khi truyền mana vào”
“ Xin hãy sử dụng nó”
“? “
Về cơ bản thì sử dụng loại giấy này hoàn toàn ổn. Hơn nữa còn một loại giấy không thể bị ướt dù có tiếp xúc với chất lỏng. Hãy kết hợp chúng lại nào.
Tôi ngay lập tức yêu cầu sự kết hợp của 2 loại giấy.
Thành quả là loại giấy có thể cấp lửa, không thể bị ướt và dù bạn có cuộn nó lại thì sau một lát nó cũng sẽ tự trải lại hình dáng ban đầu. Và khi lửa được truyền từ giấy lên, sẽ có 2 quả bóng nhỏ bay ở trước với phép thuật hay gì đó. Hai quả bóng này có tác dụng điều chỉnh mức độ lửa. Nhân tiện hãy cài luôn việc tự động ngắt sau một khoảng thời gian không sử dụng, tai nạn về lửa thực sự rất đáng sợ mà.
Sau khi nghe tôi trình bày về ý tưởng của mình, Riru-san làm một khuôn mặt ngạc nhiên rồi ngay lập tức bắt tay vào việc chế tạo.
Chỉ một lát sau chiếc bếp đã hoàn thành.
Nó như một chiếc bếp gas mini vậy, nhưng thay bằng kiềng và bình gas thì ta có một vòng tròn ma pháp ở trên mặt. Đúng như những gì tôi yêu cầu.
“ Cái này thật tuyệt vời, Riru-san! ”
“ Tất nhiên rồi”
Riru-san ưỡn ngực ra và “hmp” một tiếng, dáng vẻ ấy khá là dễ thương.
“ Giờ thì hãy làm những món ăn mới thật ngon nào”
“ Ồ! “
Tôi bắt đầu nấu ăn ngay lập tức.
Lần này sẽ là món Thịt Hamburger. Nước sốt sẽ được làm đơn giản từ hai nguyên liệu chính là nước mắm và loại củ tương tự như daikon (củ cái trắng). Nhưng nếu chúng ca cứ trộn nước mắm vào như vậy thì sẽ tạo ra mùi cá ranh khá là nồng, vậy nên để khắc phục điểm này, ta sẽ cho thêm hành tây vào trong nước sốt. Maaa~ dù có vậy thì cũng không thể hoàn toàn loại bỏ mùi cá được nhưng ít ra cũng sẽ áp mùi và giúp những nguyên liệu khác không bị lấn áp.
Sau đó tôi trộn lẫn thịt bò với một chút bột và hoàn thiện nó.
(đoạn này tác giả có vẻ như đã quên mất công đoạn rán thịt, bày biện, thêm nước sốt...)
“ Cảm ơn vì đã đợi”
“ Un! “
Riru-san lúc vui vẻ khá là dễ thương.
Cô ấy dùng dĩa cắt ngỏ miếng thịt và từ tốn đưa lên miệng.
“ Uun! Mm,mm!”
Tốt quá, có vẻ như nó là một thành công.
Tôi mỉm cười với Riru-san lúc này đã trở lại với khuôn mặ vô cảm. Món Thịt Hamburger được dọn sạch trong chớp mắt ngay sau khi cô ấy ăn miếng đầu tiên.
Vậy là chiếc bếp mới đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên một cách xuất sắc.
Sau đó chúng tôi lại tiếp tục ra trận, nhưng có vẻ như Ma cụ của Riru-san đóng một vai trò khá lớn trong chiến thắng lần này.
Đúng như mong đợi từ Riru-san, cô ấy thật hoàn hảo.
p2 = ảnh bìa vol1