Con grimoire Sloth đang chiếm lấy t. :((((
.
.
.
Trong lúc đó, tại phía trước đoàn xe, một cảnh tượng hoàn toàn khác đang diễn ra.
Số lượng hobgoblin ở phía trước thật sự không thể so sánh được với lũ ở phần rìa. Khó mà đếm nổi bọn hobgoblin đang tràn ra từ bóng tối, chúng xông lên với áo giáp vũ khí đầy đủ.
Kuwaaaack!
Kieeek! Kiyaaak!
Và khoảng 10 phút sau đó…
Pasak!
Vince dẫm lên đống than dưới chân ông với vẻ mặt lạnh lùng. Gần như không còn lại dấu vết nào của bọn hobgoblin vừa tấn công. Thứ duy nhất còn sót lại là đống kim loại bị nóng chảy từ mấy bộ áo giáp.
Tư thế oai nghiêm của một người duy nhất đang đứng giữa tàn cuộc. Lờ mờ có hơn 100 cái xác ở gần nhau, nghĩa là có ít nhất 100 con hobgoblin đã bị giết chỉ trong 10 phút.
‘Đ-Đây là một bậc thầy ma pháp sư bậc 5…!’
Mắt Gordon mở to ngạc nhiên khi ông nhìn vào Vince.
Ông ta nghĩ rằng mình đã hiểu được tầm quan trọng của một ma pháp sư, nhưng cái cảnh tượng Vince vừa cho ông thấy quả thực còn hơn cả tưởng tượng của ông. Gordon nhận ra rõ ràng tại sao ma pháp sư mới là những người làm chủ chiến trận, chứ không phải là những hiệp sĩ.
Thế nhưng trên hết, điều đáng sợ ở đây không phải thứ cảnh tượng kinh hoàng được tạo ra bởi ngọn lửa ấy.
“Thật tầm thường.”
Chính ngài ma pháp sư đã biến hơn 100 con hobgoblin cháy thành than mới là thứ khủng khiếp. Mặc dù chúng chỉ là hobgoblin và không phải con người, Vince vẫn dửng dưng thiêu cháy chúng như thường. Đúng là nhờ vậy, Vince và mọi người khác mới có thể sống sót, nhưng những người lính đánh thuê không thể không nuốt nước bọt với biểu cảm kinh hãi.
Không, theo một cách nào đó, đây mới chính là bản chất của Vince.
Hình tượng của ông tại học viện là một giáo viên tốt, nhưng sự thật là số người ông đã giết không còn có thể đếm được nữa.
Sức mạnh của ma pháp sư chiến đấu bậc 5, nhất là hoả pháp sư, thật sự là nằm ở đẳng cấp của một vũ khí công thành. Qua vài thập kỉ trong cuộc đời ông, mỗi trận chiến Vince đều đã sát hại hơn 100 người.
Đã từng có thời gian, ông được gọi với cái tên, ‘Thảm hoạ lửa’ hay ‘Hoả sát nhân Vince’.
“Gordon.”
“Huh? Ah, ah, vâng!” Gordon bất ngờ trước lời gọi đột ngột và khó lắm mới phản ứng được.
“Điều thêm người tới vùng rìa đi. Có thể lũ hobgoblin cũng tấn công chỗ đó. Họ có vẻ đã phản ứng lại tử tế, nhưng có thể chúng có hơn một chỉ huy.”
Vince muốn đi tới vùng rìa đó, nhưng bây giờ nếu ông rời bỏ vị trí hiện tại, cả tuyến phòng thủ tiên phong này sẽ rơi vào nguy hiểm.
Những con hobgoblin đã bị đánh bại, nhưng vẫn còn đó con chỉ huy. Nếu Vince rời đi mà chưa giải quyết con chỉ huy, hậu quả khó lường sẽ xảy ra. Những con hobgoblin bại trận sẽ tiến hoá thành những kẻ địch xảo quyệt và độc ác hơn.
Đứng ở đó là một con tu sĩ hobgoblin cầm quyền trượng.
“...Đó là tạo vật sao?”
Một cái trượng gỗ, với tinh thể tím được gắn trên nó. Tuy tay nghề của người làm còn thô, nhưng lượng sức mạnh ma thuật toả ra từ nó vẫn rất đáng kể. Có lẽ chính vì cây trượng này nên con hobgoblin đó mới có thể sống sót qua ngọn lửa của ông.
Vince không ngờ ông sẽ tìm được một món quà tốt đến vậy ở đây.
“Ta đoán ta nên khẩn trương lên.”
Ông cảm nhận được những làn sóng ma thuật ở vùng rìa đang trở nên dồn dập hơn. Tiếng kim loại va chạm nhau chưa hề ngừng lại. Nếu ở vùng rìa cũng xuất hiện một kẻ địch cấp chỉ huy, chắc chắn Theo sẽ gặp rắc rối.
Vince thả lỏng sức mạnh đã bị kiềm chế của ông để tránh làm tổn hại đến những người xung quanh lúc trước.
Clack!
Ngay khi ngón tay ông di chuyển, một cột lửa khinh khủng bùng lên từ mặt đất.
*****
Ngọn lửa ở phía trước nóng tới nỗi mà nhiệt lượng nó toả ra đến vùng rìa cũng cảm nhận được. Tất nhiên, có thể là Theo chỉ đang tự lừa bản thân cậu mà thôi, nhưng cảnh tượng đó vẫn rất lạ mắt.
Theo, người vừa ngắm ma pháp Fire Bolt vào đầu một con hobgoblin, nhìn về phía trước đoàn xe.
“Wah, có vẻ đằng đó cũng lộn xộn thật.”
Những ma pháp hệ lửa được đánh giá là hữu hiệu nhất khi đối phó với một quân đoàn lớn. Sóng xung kích tạo ra bởi dư chấn từ vụ nổ sẽ nghiền nát nội tạng của những người tiếp xúc trực tiếp với nó thành cám, trong khi nhiệt lượng từ nó sẽ làm hại đến phổi của nạn nhân.
Chỉ riêng Fireball bậc 3 thôi đã mạnh đến vậy rồi, thì chẳng cần nói cũng biết bậc 4, bậc 5 mạnh đến thế nào.
‘Blaze Shell… không, Flare Burst. Nếu mình đang ở cạnh giáo sư lúc này thì, mình đã bị nướng chin rồi.’
Theo tặc lưỡi rồi bắn ma pháp Lightning Bolt vào con hobgoblin đang chuẩn bị đánh lén một người lính đánh thuê. Con hobgoblin bị đánh trúng bởi tia sét, nó co giật trước khi ngã xuống. Với những kẻ địch thuộc loại sinh vật, ma pháp sét rất hiệu quả với chúng. Theo nhận ra điều này một lần nữa và bắt đầu sử dụng sức mạnh ma thuật của cậu.
‘Mặc dù vậy, Lightning Bolt tốn quá nhiều năng lượng ma thuật. Mình cũng không thể sử dụng Fireball trong tình huống cận chiến như thế này.’
Cậu không có đủ năng lượng ma thuật cho những ma pháp tấn công đơn mục tiêu, và có khả năng đồng minh của cậu cũng sẽ bị thương bởi ma pháp tấn công diện rộng. Những ma pháp sư chiến đấu còn non nớt sẽ không biết phải xử trí thế nào trong trường hợp này, nhưng Theo lại di chuyển không hề do dự.
Nếu đây là tình huống cận chiến, cậu sẽ tận dụng nó. “Shock Bolt”, Theo hét lớn, và rồi tám mũi tên sét xuất hiện.
Sát thương của chúng yếu hơn Lightning Bolt nhiều, khiến cho nó hạ gục một con chuột còn khó. Nhiều học sinh quên đi ma pháp này sau khi học nó.
Thế nhưng, chừng này là đủ rồi.
Paijijik!
Tám mũi tên Shock Bolts được ngắm về phía bọn hobgoblin. Ma pháp này chậm hơn tia sét bình thường, nhưng tốc độ của chúng vẫn ở mức độ mà bọn hobgoblin không thể tránh. Hơn nữa, chúng hiện đang cầm kiếm, thứ dễ thu hút sét.
Kiruruk?!
Kiyaaak?
Tia điện lan ra khắp người bọn hobgoblin. Cơ thể bị điện giật sẽ tạm thời trở nên mất kiểm soát, cơ chế cảm nhận nỗi đau và bản năng cũng sẽ bị tê liệt trong khoảnh khắc. Tất nhiên, chúng chỉ kéo dài vài giây, nhưng như vậy là đã quá đủ.
“Cái gì? Sao tự nhiên ta lại có vết bầm thế này?”[note22123]
“Biến đi!”
Điều này tạo ra sơ hở ở kẻ địch giúp cho những người lính đánh thuê chiến đấu với chúng. Lũ hobgoblin đột nhiên ngừng di chuyển, bị chém gọn, rồi ngã xuống đất.
Vài người lính đánh thuê biết rằng Theo đã giúp họ và giơ ngón cái lên với cậu. Theo cũng đáp trả lại y hệt, rồi tiếp tục sử dụng Mitra hay ma pháp Ignite để hỗ trợ nhóm lính đánh thuê chiến đấu với lũ hobgoblin.
Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, và sự cân bằng giữa thế trận hai bên dần sụp đổ, phe con người đang chiếm lấy thế thượng phong.
‘Sắp kết thúc rồi.’
Theo tạm nghỉ một lúc trong khi cậu quan sát lũ hobgoblin. Quân sô của chúng đã giảm hơn một nửa. Hội lính đánh thuê hầu như không có thương vong gì, trừ một số người không may mắn. Những người bị thương sau khi băng bó vết thương của họ, lại tiếp tục lao ra chiến trường.
Cứ như vậy, cuộc tấn công này sẽ được giải quyết trong chưa đầy 30 phút. Tuy nhiên, cái giây phút mà cậu thả lỏng tâm trí mình…
Kwaang!
Lý do mà Theo có thể tránh được cú đánh đó hoàn toàn là do may mắn và cảm giác nguy cấp. Theo lộn người về phía trước theo phản xạ, rồi đứng dậy và nhìn lại nơi mà cậu từng đứng.
Mặt đất bị nứt vỡ và da cậu cảm thấy khó chịu từ dư chấn. Nếu đây là một đòn trực diện, chắc chặn xương thịt cậu đã tan nát rồi.
“Keuk, cái… giáo này?!”
Một cái giáo…làm hoàn toàn từ kim loại! Chỉ sức nặng riêng thôi đã khiến việc vung nó khó khăn rồi, thế nên tại sao một con hobgoblin lại có thể ném nó nhanh như tên bắn vậy? Dù có chặn nó bằng khiên đi chăng nữa thì cả tấm khiên lẫn người sử dụng đều đã bị đâm xuyên rồi.
Theo giữ hai cánh tay đang run rẩy lại gần cơ thể cậu và nhìn về phía cái giáo đã được ném đi.
Và ở đó, một dáng hình hiện ra.
Kuwaaaaack―!
Nó lao ra khỏi khu rừng, đồng thời ánh sáng từ một cái rìu léo lên và xẻ đôi hai cở thể trước mặt nó. Thế nhưng những cơ thể đó lại không bị chém đứt mà lai bị xé nát. Nửa trên cơ thể của hai người lính đánh thuê xấu số rơi xuống, và một người lính đánh thuê khác chỉ vừa đủ chặn được lưỡi rìu với cái khiên của anh ta.
“Q-Quái vật!”
“Giết chết Jones với một nhát thôi ư…?”
“Nó là tù trưởng hobgoblin!”
Tiếng hét làm lộ ra danh tính của kẻ địch.
‘Tù trưởng…! Vậy là nó đã ra mặt…’
Theo cũng biết về nó.
Tù trưởng hobgoblin… Một tù trưởng là người dẫn dắt ít nhất 100 cá thể, với nhiều trường hợp lên tới hơn ngàn cá thể. Chỉ đơn giản nắm nhiều quyền lực hơn hay thông minh hơn sẽ không khiến chúng trở thành một tù trưởng. Thường thì, thế giới hoang dã chỉ ưu ái kẻ mạnh mà thôi.
Tù trưởng phải là người mạnh nhất trong nhóm.
Kururuk, kuraaaack!
Tên tù trưởng nhặt lên cây giáo nó đã ném lúc trước và chỉ nó vào Theo trong khi cầm cái rìu bằng tay còn lại.
Có vẻ như Theo là mục tiêu của nó. Điều này chứng tỏ nó có biết về sự tồn tại của một ma pháp sư. Như thể thể hiện rằng nó không hề có ý định muốn trốn thoát, con tù trưởng hobgoblin cầm chắc cây giáo với tư thế sẵn sàng ném nó bất cứ lúc nào.
Không thể nào tránh được việc này.
Theo cảm nhận được điều này và thu lại sức mạnh ma thuật của cậu thay vì giải phóng nó. Tốt nhất là cậu không nên chiến đấu, nhưng nếu như không còn lối thoát nào, cậu cần phải chắc chắn rằng mình sẽ chiến thắng.
Ký ức của Alfred thôi thúc cậu, nói rằng cậu phải giải quyết kẻ địch này.
“Tới đi!”
Kaaaak!
Cơn gió lạnh thổi qua, cả con quái vật và ma pháp sư chạy thẳng tới nhau.