[Caïssa - Trụ sở chính]
"Đây là tất cả các thông tin của những người mà cậu yêu cầu tôi tìm."
"Được rồi, cám ơn."
Không liếc nhìn Smallsnake ngồi bên trái, tôi lấy tập tài liệu từ tay cậu ta và ném chúng lên bàn tôi đang làm việc.
Một tuần đã trôi qua kể từ khi tôi biết về quá khứ của Ren, và không có gì thay đổi cả.
Nhà kho hiện tại đã được cải tạo lại khá nhiều. Với ngân sách hạn hẹp của mình, tôi chỉ có thể trang trí lại nơi này để nó trông đẹp mắt hơn, nhưng thực sự không có bất kỳ thiết bị công nghệ cao hay phòng huấn luyện nào ở đây.
Một con đổ nghèo khỉ như tôi làm gì có khả năng đó.
"...Cậu đang làm gì đấy?"
Thấy tôi vứt đống hồ sơ mà cậu ta vừa đưa cho tôi sang một bên, đảo mắt, Smallsnake liền hỏi.
"Tôi đang chuẩn bị."
"Chuẩn bị cho cái gì?"
"Chà, cứ cho là bốn tháng nữa tôi sẽ có một chuyến du lịch dài ngày với một vài người đi..."
Cau mày, Smallsnake không khỏi nghiêng đầu bối rối.
"...nếu là bốn tháng nữa đi, thế tại sao cậu cần bắt đầu chuẩn bị ngay bây giờ?"
"Cậu sẽ không tin tôi ngay cả khi tôi nói cậu nghe đâu."
Tôi sẽ tìm ra cách hoá giải một lời nguyền đã được tất cả mọi người thừa nhận là không bao giờ chữa khỏi.
...là những gì tôi muốn nói, nhưng cậu ta sẽ không tin tôi ngay cả khi tôi nói với cậu ta như vậy.
Hơn nữa, tôi cũng không nói với cậu ta rằng tôi sẽ không ở trên trái đất trong suốt chuyến đi đó.
Thế nên tôi chỉ có thể đánh trống lãng thôi.
"..."
Không nói nên lời, Smallsnake chỉ có thể véo giữa lông mày và tiếp tục.
"Dù sao đi nữa, tôi đã xem qua hồ sơ của những người mà cậu đã giới thiệu trước đó để tham gia nhóm lính đánh thuê của chúng ta, và tôi vẫn không hiểu tại sao cậu lại chọn họ?"
Cầm lấy tập hồ sơ mà tôi ném trên bàn, Smallsnake mở ra và lấy ra ba hồ sơ.
"Tôi hiểu tại sao cậu muốn tuyển dụng Ryan Polive, nhưng tại sao lại tuyển thêm một người thuần thú sư và một lính đánh thuê già cỗi chi thế?"
Chỉ vào hồ sơ của Eva và Leopold, Smallsnake cau mày.
"Không phải lớp thuần thú sư rất vô dụng vì họ chỉ có thể điều khiển một con thú thôi sao? Hơn nữa, theo tôi nghe được, con thú mà họ thuần hóa thậm chí còn không thể tăng sức mạnh nữa."
Không liếc nhìn Smallsnake, tôi tiếp tục viết nguệch ngoạc trên một tờ giấy.
Điều cậu ta nói không hề sai chút nào hết.
Những thuần thú sư không được săn đón nhiều do hạn chế về số lượng quái thú mà họ có thể thuần hóa. Thông thường là một, rất hiếm người có thể kiểm soát được hai con.
Hơn nữa, những con thú mà họ có thể thuần hóa không thể trở nên mạnh hơn. Sức mạnh của chúng đã được cố định lại. Có nghĩa là nếu bạn thuần hóa một con quái vật cấp thì chỉ vậy thôi.
Bất kể bạn cho nó ăn bao nhiêu thức ăn hay bỏ ra bao nhiêu thời gian để huấn luyện nó, con quái vật này sẽ mãi mãi ở hạng .
Trừ khi bạn có một con mới, bạn không thể nâng thứ hạng của nó lên.
...và vấn đề từ đó phát sinh.
Các chi phí cần thiết để duy trì một con quái vật là vô cùng lớn.
Chi phí bắt và cho ăn một con quái vật cấp có lẽ tương đương với chi phí cần thiết để nuôi nhiều anh hùng cấp .
Quá vô lý và lãng phí.
"Thậm chí đừng để tôi nói thêm về gã lính đánh thuê."
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Thấy tôi vẫn đang viết nguệch ngoạc, Smallsnake tiếp tục.
"Qua những gì tôi tìm thấy trong hồ sơ, ông ấy có vẻ là một thành viên quen thuộc và-"
"Dừng lại."
Haiz
Đặt bút xuống, tôi tựa người vào ghế nhìn Smallsnake rồi thở dài.
"Smallsnake, cứ tin tôi đi. Tôi biết mình đang làm gì mà."
-Vút!
Vuốt cây bút đang lăn trên giấy, tôi tiếp tục.
"Cậu nghĩ rằng tôi sẽ chỉ chọn những người ngẫu nhiên mà không suy nghĩ gì về họ à?"
Lắc đầu, Smallsnake trả lời.
"Không."
"Vậy thì hỏi để làm gì? Cứ đợi đi, và tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy rằng phán đoán của tôi không sai đâu."
Cau mày trong giây lát, Smallsnake cuối cùng cũng gật đầu.
"...được rồi."
Thấy Smallsnake gật đầu, tôi nở một nụ cười nhạt trên môi.
Mặc dù Smallsnake là một người rất có năng lực, nhưng cậu ta có xu hướng thường thắc mắc mọi quyết định của tôi.
...ừm, cũng không sai khi cậu ta làm vậy. Ý tôi là, ngoài sự cố tập đoàn dược phẩm CB ra, cậu ta vẫn chưa thực sự nhìn thấy hết khả năng của tôi.
Cậu ta cũng không biết tôi là tác giả của cuốn tiểu thuyết này.
Cậu ta không sai khi nghi ngờ tôi. Đặc biệt là khi cậu ta không biết khả năng thực sự của các thành viên mà tôi dự định tuyển dụng.
Cuối cùng, với thời gian thích hợp, Smallsnake cuối cùng cũng sẽ hiểu những gì tôi đang làm.
"Còn vấn đề gì nữa không?"
"Thực ra là còn đấy.”
Mỉm cười, lông mày tôi giật giật.
“Đó chỉ là câu hỏi tu từ thôi ba…”
Lắc đầu và phớt lờ tiếng lầm bầm của tôi, Smallsnake tiếp tục.
"Theo thông tin bên trong hồ sơ, Ryan Polive, đứa trẻ 12 tuổi mà cậu rất muốn tuyển dụng hiện đang được một bang hội cấp vàng chiêu mộ."
"Cấp vàng luôn á?"
"...Ừ."
Tôi úp mặt vào tay, khẽ lầm bầm
"Chà chà chà. . ."
Một bang hội cấp vàng.
Tôi biết rằng Ryan hiện đang được một bang hội cấp vàng để mắt đến, nhưng điều đó vẫn không thay đổi được sự thật rằng đây là một vấn đề khá căng.
Các bang hội được chia thành năm cấp bậc khác nhau, đồng, bạc, vàng, bạch kim và kim cương.
Để một bang hội đạt đến cấp vàng, điều đó có nghĩa là ít nhất họ phải có một anh hùng xếp hạng trong bang hội của họ.
Đối với hạng bạch kim, họ phải có ít nhất một Anh hùng cấp , còn đối với kim cương thì cấp .
'...Hạng B hả.'
Cho đến nay, đối thủ mạnh nhất mà tôi phải đối mặt là khoảng hạng ...và tất cả đều là nhờ tôi tận dụng triệt để hoàn cảnh.
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Chiến đấu với cấp B với sức mạnh hiện tại của tôi chẳng khác nào tự sát cả.
Khi suy nghĩ của tôi dừng lại ở đây, một nụ cười chợt xuất hiện trên khuôn mặt của tôi.
...nhưng ai nói gì về việc công khai chống lại bọn họ chi?
Chuyển sự chú ý sang Smallsnake, tôi ra lệnh.
"Smallsnake, gửi cho tôi tất cả thông tin liên quan đến công hội cấp vàng đang muốn chiêu mộ thành viên tương lai của tôi..."
"Từ kẻ thù của họ, các chi tiết liên quan đến chủ bang hội của họ, những người điều hành cấp cao nhất và cũng như gia đình của họ, đảm bảo rằng cậu không bỏ sót bất kỳ thông tin gì. Tôi muốn biết thói quen thường ngày của họ, bạn bè, kẻ thù của họ, tất cả mọi thứ!"
"Gì cơ?"
Cau mày, Smallsnake không khỏi bối rối hơn.
Cậu ta cần tất cả những thông tin đó để làm gì?
Đừng nói là cậu ta định tống tiền họ nha?
Không đời nào cậu ta lại nghĩ rằng những VIP của một bang hội cấp vàng sẽ để ai muốn đụng vào gia đình họ thì đụng đâu nha.
Ren càng nói, Smallsnake càng không khỏi bối rối.
Mỉm cười trước khuôn mặt bối rối của Smallsnake, tôi đan các ngón tay vào nhau và tựa cằm lên tay. Liếc nhìn anh tôi hỏi.
"Smallsnake, cậu sẽ làm gì khi đối mặt với một đối thủ mạnh hơn mình rất nhiều lần?"
“Tẩu vi là thượng sách?"
Lắc đầu, tôi bất lực nhìn Smallsnake.
"Smallsnake, bớt thỏ đế lại đi."
"Cậu định-"
Tôi giơ tay ngăn cậu ta.
"Smallsnake, cậu không cần phải là người mạnh nhất trên thế giới để đánh bại một đối thủ mạnh khác... không không."
Giơ ngón tay lên, tôi chỉ về phía đầu mình.
"...bất kể dù ai đó có mạnh đến đâu đi chăng nữa, nếu họ không thể out trình cậu thì họ sẽ không bao giờ có thể giành chiến thắng."
"Trừ khi họ có sức mạnh áp đảo đến mức không mánh khóe hay thủ đoạn nào có thể giúp ta chiến thắng, còn không thì luôn có giải pháp... nhiệm vụ của ta chỉ là cần tìm ra giải pháp đó."
-Tách!
Gõ vào đồng hồ của tôi, một bàn cờ khổng lồ xuất hiện trên bàn của tôi.
Ngáp dài, tôi vươn vai và bắt đầu trò chơi. Tôi vừa đi cờ, và vừa nói.
"Trừ khi là thần thánh phương nào, còn không thì chẳng có sinh vật nào là hoàn hảo hoàn toàn đâu."
Tách!
Di chuyển con tốt của tôi về phía trước để bắt đầu trò chơi, tôi liếc nhìn Smallsnake.
"Mọi người đều có một điểm yếu, bất kể họ cố gắng che giấu nó như thế nào đi nữa... Dù lớn hay nhỏ, giấu hay không giấu thì tất cả họ đều có một điểm yếu... Lấy Achilles làm ví dụ. Mặc dù thực tế là anh ta không thể bị tổn thương trước bất cứ thứ gì đi nữa, nhưng ngay khi một mũi tên xuyên qua điểm yếu chí mạng của anh ta, gót chân, thì anh ta vẫn bỏ mạng trên chiến trường..." (Darkie: tìm hiểu thêm về gót chân của Achilles là hiểu, đây là thần thoại hy lạp)
-Tách! -Tách! -Tách!
Khi tôi nói, các quân cờ trên bàn cờ tự động di chuyển, phù hợp với nhịp độ nói của tôi.
"...Bất kể đối thủ của ta có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, một khi ta tìm ra điểm yếu của họ, ta có thể lợi dụng nó để thay đổi cả thế trận..."
-Tách!
Vừa nói chuyện, vừa tập trung tâm trí vào ván cờ, tôi quan sát những quân cờ luôn thay đổi và thực hiện những nước đi thích hợp. Thời gian càng trôi qua, số lượng quân cờ còn lại trên bàn cờ càng giảm.
Nhìn chằm chằm vào trò chơi trước mặt, Smallsnake nhìn vào khuôn mặt bình tĩnh của tôi và buộc miệng hỏi.
"Nhưng nếu cậu không biết điểm yếu của cậu là gì thì sao?"
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Nhìn Smallsnake, tôi cười khẩy.
"Không tìm thấy ư? Vậy thì mình... tạo ra một cái thôi."
Di chuyển quân xe xuống bàn cờ, nó nhanh chóng xuất hiện bên dưới một quân xe khác, chiếu quân vua.
"Có thể là thông qua các thủ đoạn, âm mưu, tiền bạc, các mối quan hệ, thông tin... nếu biết cách tận dụng tốt, sơ hở chắc chắn sẽ xuất hiện... và sau đó,"
-Tách
"Chiếu tướng."
[Trò chơi kết thúc - Bạn đã thắng]
Smallsnake vừa nghe, vừa nhìn trận đấu diễn ra trước mắt, tuy có phần đồng tình nhưng cũng không khỏi nhíu mày.
“Ý cậu là một mình cậu có thể đối đầu với cả một bang hội cấp vàng sao?”
Mỉm cười bí ẩn, tôi không trả lời.
"Hai ngày nữa là cậu sẽ biết..."
Sau một hồi im lặng, Smallsnake gật đầu.
"Được rồi, tôi rất tò mò về những gì cậu định làm."
Smallsnake thực sự rất tò mò.
...Lý do tại sao cậu ta tham gia nhóm lính đánh thuê chủ yếu là vì sự tò mò của bản thân.
Nghĩ lại thì, ngoài sự cố của tập đoàn dược phẩm, cậu vẫn chưa bao giờ thực sự thấy Ren làm bất cứ điều gì to lớn hơn nữa.
Chắc chắn việc Ren biết vụ việc liên quan đến tổ chức Monolith cũng khiến cậu ta hơi bị sốc, nhưng... điều đó không có nghĩa là cậu ta hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của Ren.
Ren nói khá nhiều, nhưng cậu ta vẫn chưa bao giờ thực sự chứng minh cho cậu thấy quyết định của cậu ta là xứng đáng để cậu tin tưởng.
...có lẽ đây có thể là một cơ hội tuyệt vời để có thể xác định xem quyết định tham gia cùng cậu ta có phải là quyết định đúng đắn hay không.
Nghĩ đến đây, Smallsnake thở dài và chuyển chủ đề.
"Dù sao đi nữa, vụ lính đánh thuê Leopold Ray ấy, tôi nghĩ chúng ta có thể chiêu mộ ông ấy nếu chúng ta trả đủ tiền cho ông ấy. Dù sao thì ông ấy cũng chỉ là lính đánh thuê... nhưng chỉ có một vấn đề nhỏ."
Cau mày, miệng tôi co giật.
Sao cái quái gì cũng có vấn đề lắm thế?
Sao mọi chuyện không thử êm xuôi một lần được vậy?
Thở dài và xoa xoa trán, tôi hỏi
"Vấn đề gì?"
Dừng lại, và nhìn thẳng vào mắt tôi, Smallsnake do dự một lúc trước khi nói.
"Chúng ta cạn tiền rồi..." (Darkie: nỗi khổ không của riêng ai)
"..."
Bầu không khí im lặng bao trùm cả nhà kho.
"Keumm...Keumm...Đừng lo lắng về nó. Tôi sẽ giải quyết vấn đề này vào cuối tuần."
Phá vỡ sự im lặng, tôi ho để che giấu sự bối rối của mình, rồi dựa vào ghế.
Tiền bạc.
Lúc mẹ nào cũng là tiền hết.
Bất cứ khi nào tôi muốn làm điều gì đó, tiền luôn là điều đầu tiên khiến tôi đau đầu.
Với chi phí đào tạo, cải tạo nhà kho, thuế và các chi phí xàm xí khác mà tôi phải trả, giờ đây tôi đã bần cùng rồi.
Không bao giờ có đủ tiền hết.
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Tôi đã có một vài giải pháp ngắn hạn cho phép tôi kiếm được thêm nhiều tiền, nhưng cuối cùng, nếu tôi muốn duy trì cả một nhóm lính đánh thuê, tôi cần phải suy nghĩ rộng hơn.
Tôi cần tạo ra một nguồn thu nhập ổn định.
...và thật may mắn cho tôi, một kế hoạch mới đã bắt đầu hình thành trong đầu tôi.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/the-authors-pov-goc-nhin-cua-tac-gia/chuong-89-moi-thu-dau-vao-day-2