7 GIỜ SÁNG
Nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ treo trên tường nhà, tôi đi vào bếp và pha một tách cà phê.
Đèn trong biệt thự đã tắt và tôi là người duy nhất trong nhà. Bố mẹ tôi đã đến bang hội và Nola hiện đang ở nhà trẻ.
Khẽ lách cánh cửa dẫn ra vườn, tôi cảm nhận làn gió ban mai mát rượi thổi vào tôi.
Trong vài ngày qua, tôi đã khá bận rộn.
Sau khi dành rất nhiều thời gian để sửa sang lại nhà kho cũng như ôn tập cho kỳ thi sắp tới, tôi hầu như không có thời gian để tập trung vào việc luyện tập.
Khoảng thời gian duy nhất tôi rảnh rỗi thường là vào sáng sớm.
"fuuuuu..."
Hít một hơi thật sâu, tôi khoanh chân ngồi trong vườn. Đã đến lúc tôi đột phá cấp hạng của mình.
Lấy ra vài lọ thần dược từ kho lưu trữ không gian của mình, tôi mở nắp lọ cỡ ngón tay cái và tu một hơi cạn sạch.
-Ực!
Lúc đầu, lọ không có mùi vị gì cả. Nhưng ngay sau đó, dư vị đắng bắt đầu lan ra trên đầu lưỡi tôi.
Dư vị tương tự như vị của một tách espresso vậy. Rất đắng.
-Hùuu!
Thở ra và hít một hơi dài sâu, tôi tập trung tâm trí vào việc la thuốc khắp cơ thể.
Ngay lập tức, các tế bào trong cơ thể tôi rung lên.
-Ực!
Ngay lập tức, sau khi tôi cảm thấy tác dụng của lọ thuốc đầu tiên hết tác dụng, tôi ngay lập tức nốc thêm lọ thuốc khác.
Cứ như vậy, tôi lặp lại quá trình này thêm ba lần nữa cho đến khi tôi đột nhiên cảm thấy cơ thể mình phình ra và các cơ bắp co giật.
-Hộc! -Hộc!
Thở hổn hển nặng nề, tôi giải tỏa tâm trí của mình. Ngay sau đó, cơn co giật dừng lại và một làn sóng năng lượng tràn qua cơ thể tôi, như hồi phục tất cả các cơ bắp của tôi. Đầu óc tôi trở nên minh mẫn, và các giác quan của tôi cũng vậy.
Đột nhiên, mọi thứ xung quanh tôi trở nên rõ ràng hơn.
Những giọt nước nhỏ giọt từ ngọn cỏ ở đằng xa cũng trở nên rõ ràng hơn. Tiếng chim hót líu lo, và cả mùi nồng nặc xung quanh tôi cũng rõ hơn.
Cảm giác như thể mọi thứ xung quanh tôi đều nằm trong tầm tay của tôi ...
"fuuuuuuu..."
Thở ra, tôi bình tĩnh lại và nhìn vào cửa sổ thông số của mình.
===Trạng thái===
Tên : Ren Dover
Xếp hạng: F +
Sức mạnh : F +
Nhanh nhẹn : F +
Sức chịu đựng : F
Trí thông minh : F
Trữ lượng mana : F +
May mắn :E
Sức hút : G
-> Nghề nghiệp:
[Kiếm thuật lv.2]
Mức độ hiểu biết về kiếm kỹ đã phát triển lên một tầm cao mới. Người dùng sẽ thấy dễ hiểu hơn các khái niệm mà trước đây khó hiểu hơn.
--> Bộ Kỹ Năng :
[ ★★★★★ Kiếm Kỹ Keiki] - Cấp thành thục kỹ năng thấp
Kiếm thuật được tạo ra bởi Đại Sư Thầy Toshimoto Keiki. Là bộ kỹ năng năm sao tập trung chủ yếu vào việc đạt đến đỉnh cao của Kiếm Kỹ và tốc độ. Sau khi thành thục thì kiếm thuật sẽ trở nên nhanh đến mức trước khi đối thủ kịp nghĩ về bước di chuyển tiếp theo thì đầu của chúng đã lăn trên mặt đất.
[ ★★★ Tinh Cầu Tường Minh] - Cấp thành thục kỹ năng thấp
Kiếm thuật cao cấp tạo ra một vòng kết giới bảo vệ xung quanh người dùng. Khi thành thạo, vòng kết giới có thể tạo ra một quả cầu ba chiều để bảo vệ người dùng từ mọi phía. Vì không có khả năng tấn công, sách kỹ năng này đã được xếp loại ba sao.
[★★★ Tốc Lướt]
Kỹ năng di chuyển tăng tốc theo từng bước. Với mỗi bước đi, tốc độ của người dùng sẽ tăng lên. Trừ khi người dùng dừng lại, tốc độ sẽ liên tục tăng cho đến khi người dùng hết mana hoặc bị thương.
-> Kỹ năng:
[{G} Uy Thế Hoàng Đế]
Một kỹ năng giúp người dùng có thể xóa bỏ mọi cảm xúc, và trở thành hoàng đế tối cao vô cảm chỉ tính toán đến hướng đi có lợi nhất cho tình hình.
==========
Tôi đã làm được rồi.
Tôi đã đột phá lên cấp tiếp theo rồi.
Bây giờ tôi chỉ còn cách hạng một chút nữa thôi.
Xét theo tiến trình hiện tại của tôi, nếu không có gì bất thường xảy ra, thì trong vòng một hoặc hai tháng, tôi sẽ có thể đột phá tiếp nữa.
Hehe, vì tôi đã tiêu thụ hạt giống giới hạn nên tốc độ luyện tập của tôi thậm chí còn nhanh hơn cả Kevin.
Cơ mà, cậu ta có một hệ thống hậu thuẫn, nên cũng chẳng khác biệt là mấy.
"hừ hừ. . ."
Đứng dậy, tôi vươn vai. Tôi có thể ngay lập tức cảm thấy các thớ cơ của mình cứng rắn và linh hoạt hơn. Gần như thể sức mạnh bên trong chúng đã tăng gấp đôi.
-Kacha!
Đấm vào không khí, một làn sóng xung kích nhỏ quét qua khu vườn. Cỏ xung quanh khu vực tôi đấm nứt ra.
"Không tệ chút nào..."
Gật đầu hài lòng và nhìn chằm chằm vào nắm đấm của mình trong vài giây, tôi quyết định quay vào nhà.
Đến lúc tôi tập luyện kỹ năng di chuyển mới mà cha tôi đã cho tôi. Khu vườn này quá nhỏ đối với tôi, nên tôi quyết định đi đến công viên.
Mang giày vào, tôi nhanh chóng rời khỏi nhà.
-Lạch cạch!
...
-Vù vù!
Như một tia chớp, bóng dáng của tôi lướt quanh công viên với tốc độ đáng kinh ngạc.
Khi tôi chạy, thế giới xung quanh tôi ngày càng chậm lại, gần như thể thời gian cũng đã chậm lại. Tuy nhiên, điều đó không kéo dài lâu khi tôi dần cạn kiệt mana.
"Hừ, hừ, hừ"
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Dừng lại và đặt tay lên đầu gối, tôi cảm nhận làn không khí trong lành buổi sáng lướt qua mình.
Mệt mỏi thật.
Với mỗi bước đi, tốc độ của tôi tăng lên. Nó gần giống như tôi đang tăng tốc không ngừng.
Tốc Lướt.
Đó là tên của kỹ năng chuyển động mà tôi đang luyện tập.
Với mỗi bước tôi đi, tốc độ của tôi sẽ tăng theo. Lúc đầu, tôi chạy với tốc độ bình thường, nhưng thời gian trôi qua và càng chạy lâu, tôi càng trở nên nhanh hơn. Nó nhanh đến mức tôi suýt đâm vào một vài cái cây dọc đường.
Điều này chủ yếu là do tôi không thể kiểm soát cơ thể của mình đúng cách khi chạy. Khá là nguy hiểm phết.
Nếu chỗ này mà không phải không gian rộng lớn thì tôi chắc chắn đã bị thương.
-Ực!
Uống một bình [Thuốc hồi phục thể lực], sau đó là một lọ [Thuốc hồi phục mana], rồi tôi chuẩn bị chạy một vòng quanh công viên một lần nữa.
Tuy nhiên, ngay khi tôi chuẩn bị tiếp tục luyện tập, một giọng nói ấm áp dễ chịu gọi tôi.
"Ren, đã lâu không gặp ha."
"...hửm?"
Cau mày, tôi nhìn về phía giọng nói phát ra.
Khoanh tay và dựa vào một cái cây, một thanh niên mặc bộ vest đen xám xuất hiện. Cậu ta trông như đang ở độ tuổi thanh thiếu niên vậy. Gương mặt cậu ta khá điển trai và nổi bật trong đám đông.
Bộ vest đen không một nếp nhăn cộng với phong thái và khí chất có phần tự tin hơn người.
Giọng cậu ta trầm ấm, và cách cậu ta cười khiến những người xung quanh có thiện cảm với cậu ấy.
Nhưng cậu ta là ai?
Tôi không nhớ mình có quen biết người này...
Cậu ta là một trong những người quen của Ren cũ phải không nhỉ?
Ngay khi tôi định hỏi cậu ta là ai, miệng tôi đột ngột nhiên mở ra và phát ra tiếng nói.
"Xin chào, Matthew."
'Hử?'
Khẽ mỉm cười, cậu thanh niên rời khỏi cái cây và tiến về phía tôi và mỉm cười nói.
"Hahaha, cậu vẫn chẳng thay đổi gì kể từ lần cuối gặp nhau ha. Vẫn luôn nhút nhát như thường ngày..."
Thình thịch. Thình thịch
Tim tôi chợt đập mạnh, mồ hôi lạnh toát ra sau lưng tôi, và cơ thể tôi bất giác run lên bần bật.
Cảm giác này là gì đây?
Là… nỗi sợ ư?
Tại sao tôi lại cảm thấy sợ hãi trước một người mà tôi chưa từng gặp bao giờ...
"Sao thế?"
Càng đến gần, cảm giác này càng tăng lên dữ dội.
Cúi đầu xuống, miệng tôi một lần nữa mở ra và với một giọng run run...
"À, k-không có gì đâu M-atthew."
'Chuyện gì vậy?'
'Matthew là ai cơ?'
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
Và tại sao tôi lại không thể nói được gì hết vậy?
Hàng triệu câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi khi tôi cố gắng hết sức để kiểm soát cơ thể của mình.
Tuy nhiên, tất cả đều vô ích.
Cảm giác giống như tôi là một khán giả, chỉ có thể nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt mình. Cảm giác thật bất lực. Giống như một con chim bị nhốt trong lồng không có lối thoát vậy.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
...
-Kít
Dừng ngay trước mặt Ren, Matthew nhìn cậu ta thật kỹ. Nhận thấy vai cậu ta run lên, nụ cười trên khuôn mặt Matthew càng sâu hơn.
"À vậy à, tôi rất vui khi gặp lại cậu đấy, Ren."
"Tôi cũng thế..."
Bằng một giọng nhẹ nhàng, gần như thể cậu ta đang nói chuyện với những người hạ đẳng tầm thường, Matthew nói
"Tôi có nghe nói cậu đã đánh bại Alex... chúc mừng nhé. Tôi không biết cậu lại có thể làm được vậy luôn đó, bạn của tôi. Cậu biết đấy, khi tôi nghe tin cậu đánh bại Alex, tôi đã khá ngạc nhiên đấy. Ý tôi là, hồi ở trường cấp hai, không ai có thể ngờ rằng cậu thậm chí còn vượt xa hạng G nữa là, chứ đừng nói gì đến hạng F. Cậu sẽ không thể tin được rằng tôi đã ngạc nhiên đến mức nào khi nghe rằng bạn đã đạt đến hạng F luôn cơ đấy. Sốc kinh ha…”
Khi Ren lắng nghe Matthew nói, cơ thể cậu ấy sẽ thỉnh thoảng rung lên.
Mặc dù đã cố gắng không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào trên khuôn mặt của mình, nhưng đôi lúc, khuôn mặt của cậu ấy sẽ xuất hiện những cảm xúc như buồn bã, giận dữ, bất lực và tuyệt vọng trong thoáng chốc.
"...Tôi rất vui vì cậu đã tiến xa đến mức này sau nhiều tháng không gặp đấy."
Khi Matthew nói xong, Ren lẻn bẻn nói.
"Haha, tôi chỉ gặp may thôi mà."
"May mắn hả, chắc vậy..."
Gật đầu vài lần, Matthew dừng lại. Nhìn thẳng vào mắt Ren, thái độ của cậu ta hoàn toàn thay đổi. Ban nãy, cậu ta giống như một người anh trai thân thiện, còn bây giờ thì cậu ta trông giống như một kẻ săn mồi hung ác đang lăm le con mồi của mình.
"Ren, với tư cách là bạn thân nhất của cậu, tôi đến để cho cậu một lời khuyên...đừng làm những việc không cần thiết." Vỗ vai cậu ta và ghé sát vào tai cậu ta, Matthew thì thầm, "...Chúng ta không muốn sự cố tương tự như lần trước xảy ra ngay lúc này đâu nhỉ?"
Gật đầu, giọng Ren run lên.
"V-vâng."
Nghe lời xác nhận của Ren, Matthew bật cười thành tiếng.
"Ahahha, tuyệt, tuyệt. Tôi rất vui vì chúng ta có cùng quan điểm đấy. Tôi rất lo lắng rằng cậu có thể làm điều gì đó ngu-"
-Ring! -Ring!
Dừng lại giữa chừng, tiếng chuông lớn phát ra từ túi của cậu ta vang vọng khắp xung quanh.
Cau mày, lấy điện thoại từ trong túi ra và nhìn ID người gọi, Matthew liền trả lời.
"Alo?...Rồi rồi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đến ngay."
-Tách!
Sau một cuộc gọi ngắn, cúp điện thoại, thở dài, Matthew lại nhìn Ren. Sửa lại cổ áo, cậu ta vẫy tay với Ren rồi quay người lại.
"Có vẻ như tôi cần phải đi rồi... Tôi đoán cuộc hội ngộ nho nhỏ của chúng ta đến đây là kết thúc vậy. Mặc dù khá ngắn ngủi, nhưng tôi rất vui vì đã gặp cậu. Hẹn gặp lại lần sau ha!"
Vẫy tay về phía Matthew, Ren mỉm cười đáp lại.
"Ừm, hẹn gặp lại lần sau."
Vẫy tay cho đến khi Matthew biến mất, khuôn mặt của Ren nhanh chóng trở nên thờ ơ lại. Đến một chiếc ghế dài gần đó, cậu ngồi phệt xuống.
"Fuuuuuu..."
Hít một hơi thật sâu, tầm nhìn của cậu bỗng tối sầm lại và cậu bất tỉnh.
[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ DARKIE DỊCH]
-Bịch!
#Darkie
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/the-authors-pov-goc-nhin-cua-tac-gia/chuong-85-qua-khu-hien-tai-va-tuong-lai-1