Bên trong một căn phòng tối tăm và ẩm thấp, một người trẻ tuổi đang quỳ một chân trên sàn nhà.
"Thưa nữ chúa tể, tất cả chuẩn bị xong, mồi đã được thả."
Ngẩng đầu lên, một chiếc ngai vàng đập vào mắt gã. Bên cạnh ngai vàng đỏ, hai sinh vật to lớn giống như con chó săn địa ngục hung dữ đang ngồi trên mặt đất. Đôi mắt của chúng có màu đỏ đậm, và hàm răng cực kỳ sắc nhọn khiến máu gã đông cứng lại.
Ngồi ngay ngắn trên chiếc ngai đỏ máu và đầy gai, là một người phụ nữ tuyệt đẹp. Cô ta mặc một chiếc váy dài màu đỏ lộng lẫy, viền được tô điểm bằng những hình hoa văn ảo diệu. Chiếc váy của cô ấy có màu đỏ đậm và khoe thân hình tuyệt đẹp của cô ấy. Mái tóc đen buông xõa nhẹ nhàng từ vai xuống eo. Đôi môi mọng đỏ của cô ấy nở một nụ cười lạnh lùng khi cô ấy gõ nhẹ vào ngai vàng của mình.
"...tốt."
Giọng nói đầy mê hoặc ấy trong trẻo và dễ chịu truyền đến tai người trẻ tuổi kia và khiến gã ta bị hớp hồn.
Nhìn cô ấy, gã không ngừng nuốt một ngụm nước bọt, cố hết sức trấn tĩnh trái tim đang đập phừng phừng của mình.
Ánh mắt gã hơi nán lại trên chiếc váy lộng lẫy tôn lên thân hình hoàn hảo của cô. Thân hình gợi cảm vô cùng quyến rũ có thể khiến trái tim bất cứ người đàn ông nào đập mạnh hơn bình thường. Đôi chân trần sáng mịn không tỳ vết càng làm tăng vẻ gợi cảm ấy. Tuy nhiên, nếu không có hai chiếc sừng đen trên đầu, gã có thể sẽ nhầm tưởng cô ấy là một con người.
Nhận ra mình đã nhìn chằm chằm quá lâu, người trẻ tuổi mạnh mẽ cúi đầu nhìn xuống đất, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Tuy rằng không thể phủ nhận bóng dáng trước mắt cực kỳ mê người, nhưng nếu như vô tình đụng phải nàng... chết là cách ra đi dễ chịu nhất.
"Nếu không phải vì tên ngu ngục Everblood đó thì ta đã không cần phải đẩy kế hoạch của mình tiến xa đến thế này."
Khẽ bĩu môi, nữ chúa tể tĩnh vuốt ve hai con chó trước mặt. Chẳng mấy chốc, bầu không im lặng nặng nề bao trùm mọi thứ.
"Thưa nữ chúa tể, khi nào chúng ta nên bắt đầu kế hoạch?"
Phá vỡ sự im lặng, chàng trai trẻ lên tiếng.
Suy nghĩ một chút, nữ chúa tể nhìn thiếu niên trước mặt rồi nói.
"...mhhh, cứ từ từ thôi. Mặc dù tên Everblood đã thất bại, nhưng chúng ta vẫn còn một chút thời gian. Trước tiên, ngươi nên cố gắng bắt mục tiêu của chúng ta đã."
"Như người mong muốn, thưa nữ chúa tể."
Gật đầu, gã hôn lên tay nữ chúa tể và cúi đầu.
"Tốt lắm."
Khẽ mỉm cười, nữ chúa tể nhìn chàng trai trẻ đẹp trai trước mặt.
'Elijah Turner'
Đó là tên của chàng trai trẻ trước mặt cô.
Mặc dù cô buộc phải lập giao ước với gã ta vì nguyên nhân nhất định, nhưng sau khi ký giao ước với gã ta hơn một năm, cô đã có chút cảm tình với gã ta. Mặc dù gã không tài giỏi, nhưng gã ấy rất ngoan ngoãn... và cô rất thích điều đó.
Khẽ dừng lại, nữ chúa tể nhìn gã, rồi một áp lực khổng lồ giáng xuống gã khiến đôi chân gã hơi khập khiễng.
"...à, nhưng ta hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng. Chúng ta không được phép thất bại."
"H-Hiểu rồi."
Cố gắng di chuyển hoặc lên tiếng, gã phải gồng hết ý chí của mình để đồng ý với nữ chúa tể.
"ku ku ku, đúng là một tên nhóc dễ thương".
Cười nhẹ, áp lực nhanh chóng biến mất và gã cuối cùng đã có thể di chuyển tự do.
"Đây"
Ném một quả màu tím cho gã đang thở hổn hển, nữ chúa tể nhìn gã chật vật với lấy quả một cách thích thú.
"C-Cảm ơn người!"
Cậu bé hào hứng chộp lấy trái cây và ăn ngấu nghiến ngay lập tức.
"A a a a a!"
Chẳng mấy chốc, những đường gân đen nổi lên khắp cơ thể gã ta, và gã ta vặn vẹo trên mặt đất. Cơ bắp của gã ấy co thắt dữ dội và móng tay gã dài ra rồi trở lại bình thường.
Trái ác quỷ (Darkie: hmmm, coi chừng có thanh niên cao su cùng thanh niên tóc xanh nào đó đi lạc qua bộ này)
Đó là tên của loại trái cây mà Elijah vừa ăn.
Bởi vì gã ta không hề giỏi, nên để tránh không bị lộ danh tính, gã ta phải ăn trái ác quỷ.
Trái ác quỷ, trước đây được gọi là trái cây thế giới, là một loại trái cây thuộc về cây thế giới từng thuộc sở hữu của tộc Elf. Sau khi chinh phục hành tinh quê hương của tộc elf, lũ quỷ đã thành công trong việc làm cây thế giới biến dạng, biến nó thành cây quỷ mang trái ác quỷ.
Sau khi hấp thụ, trái ác quỷ sẽ làm cho dòng máu của những con quỷ cấp thấp trở nên thuần khiết hơn. Chỉ riêng điều đó đã cho thấy tầm quan trọng của trái ác quỷ cao đến cỡ nào.
Với nó, sức mạnh của các quỷ tộc đã tăng đáng kể.
Một chức năng khác của trái ác quỷ là nó cho phép những người ký giao ước, những tên phản diện, tăng cường tài năng của mình. Hơn nữa, nó cũng tăng cường giao ước hai bên. Nếu một kẻ như Elijah, người có tài năng ở mức thấp nhất, thì sau khi ăn trái ác quỷ, ngoại hình của gã ta không chỉ được cải thiện mà còn không thay đổi nhiều, như đáng ra phải xảy ra sau khi thực hiện hợp đồng.
Do nhu cầu cao và nguồn cung hạn chế, trái ác quỷ rất được săn lùng trong giới ác quỷ. Việc họ trao nó cho Elijah cho thấy sứ mệnh của gã quan trọng đến nhường nào.
"Được rồi, cậu có thể đi rồi."
"Cảm ơn người."
Cúi chào một lần nữa, gã rời khỏi phòng. Ngay sau khi gã ta rời đi, một cái bóng xuất hiện bên cạnh nữ chúa tể. Bởi vì trời tối, hình dáng của nó bị che khuất, không ai ngoại trừ nữ chúa tể biết.
"Cô có chắc là nên để gã ta làm nhiệm vụ này một mình không?"
Khẽ mỉm cười, nữ chúa tể nhìn về phía gã và nói.
"Chà, nếu hắn ta không đủ năng lực để làm việc nhỏ này, thì hắn ta nên chết quách đi, mặc dù đúng là sẽ có vấn đề nếu để gã chết sau khi đã đầu tư quá nhiều vào gã."
...
-Riiiiip
Mở chiếc hộp lớn vừa được chuyển đến từ sáng sớm, tôi hào hứng xem qua những thứ bên trong.
"Quả nhiên là Melissa."
Chiếc hộp chứa đầy thần dược.
Chỉ ba ngày trôi qua kể từ khi tôi yêu cầu Melissa chế tạo thuốc cho tôi, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đó, cô ấy đã hoàn thành yêu cầu của tôi và gửi cho tôi tất cả các loại thuốc mà tôi đã nhờ cô ấy chế tạo.
...thật lòng mà nói, tôi rất ấn tượng.
Mặc dù điều kém ấn tượng hơn là việc tôi đã phải bỏ ra tổng cộng 6 triệu U chỉ riêng cho mớ nguyên liệu thô.
Nhưng khi nhìn vào những lọ thuốc chất lượng cao này, nỗi đau ví ngay lập tức biến mất. Ngay sau đó, tôi bắt đầu lấy tất cả các lọ thuốc ra khỏi hộp.
"Mười sáu lọ [Thuốc phục hồi mana], tám lọ [Thuốc tăng cường sức mạnh], tám lọ [Thuốc hồi phục thể lực], chín...."
Đếm tất cả các lọ thuốc để đảm bảo không thiếu thứ gì, tôi sắp xếp các lọ thuốc thành nhiều cái khác nhau, mỗi cái tùy thuộc vào loại thuốc.
Bởi vì tất cả chúng đều trong suốt và có nhãn của Melissa, nên nếu tôi không phân loại chúng ra, tôi có thể sẽ dùng nhầm.
...à, đúng vậy,, thực ra tôi đã tưởng đống thuốc sẽ có đủ loại màu sắc khác nhau, nhưng tôi đã nhầm. Thực tế hoàn toàn khác xa, và tất cả các loại thuốc đều giống như nước, hơn nữa, chúng được đựng trong ống nghiệm chứ không phải một chiếc bình cầu kỳ như trong game.
...lừa đảo vkl!
Sau khi phân loại thuốc và đảm bảo không thiếu thứ gì, tôi đứng dậy và chuẩn bị đi học.
Mặc dù tôi rất nóng lòng muốn thử một lọ thuốc, nhưng tôi chỉ có thể kìm lại sự cám dỗ và đi đến lớp. Khi uống thuốc, nếu không đủ tập trung, thì chỉ tổ làm chính bản thân bị thương. Đó là lý do tại sao tôi chỉ nên tiêu thụ chúng khi có thời gian rảnh rỗi.
"hm ... mình đang thiếu gì nhỉ?"
Nhìn quanh phòng, tôi nhận thấy chiếc mp3 của mình trên bàn và ngay lập tức mang nó theo.
Trong vài ngày qua, tôi càng lúc càng chứng minh mình là kẻ lập dị trong lớp.
Mọi người trong lớp, kể cả giáo viên, không chỉ thấy cách tôi luyện tập trông thật lố bịch, nên tôi không có bạn bè. Một tháng trôi qua, mọi người trong lớp gần như đã tạo nhóm của riêng mình và có ít nhất một người bạn, vậy mà tôi thậm chí không có một người để nói chuyện cùng chứ đừng nói đến một người quen. Tôi chính là kẻ chống đối xã hội trong mắt mọi người trong lớp.
Tệ hơn nữa, giờ đây tôi đang sử dụng một thiết bị trông cổ lỗ sĩ kèm theo tai nghe có dây, thứ đã tuyệt chủng từ ba thập kỷ trước, nên vị trí kẻ lập dị trong lớp của tôi càng vững như núi Thái Sơn.
...Thành thật mà nói, tôi không chắc phải cảm thấy thế nào về điều này. Đối với tôi, tôi trông hoàn toàn bình thường, nhưng tôi không thể đến đó và nói với họ rằng tôi tái sinh vào cuốn tiểu thuyết do chính tôi viết ra được đâu?
Thở dài vì cuộc đời khốn khổ của mình, tôi lấy chìa khóa và đi ra cửa.
-Click!
Đóng cửa phòng lại, tôi đeo tai nghe và vội vã bước đi.
...không thể vào học muộn, nếu không thì say good bye với lễ tốt nghiệp luôn là vừa.
...
Bài giảng hôm nay kết thúc muộn hơn thường lệ, và sau khi bị Donna đối xử lạnh lùng, cuối cùng tôi cũng có thể thoát khỏi lớp học.
Dù đôi chân không còn cảm giác, nhưng tôi vẫn phải lết xác đến lớp tự chọn. Sau khi môn tự chọn kết thúc, tôi phải tập luyện hàng ngày. Chỉ nghĩ về điều đó thôi đã khiến tôi chán nản. Nếu tôi biết trước điều này, tôi đã yêu cầu Melissa chế tạo thêm nhiều thuốc [Tăng cường thể lực]. Đôi giày của tôi đã bắt đầu mòn vì tôi đã làm việc quá sức.
…Dù sao đi nữa, tôi hiện đang hướng đến phòng học tự chọn. Có lẽ bởi vì tôi có xu hướng gặp xui xẻo khi đụng độ các nhân vật chính, nhưng...Amanda đang đi trước tôi vài mét.
Ở phía sau cô ấy, tôi có thể ngay lập tức ngửi thấy mùi hương hoa hồng của cô ấy. Thật hơi khó xử khi chúng tôi đi về cùng một hướng mà không nói chuyện với nhau. Từ quan điểm của người khác, có vẻ như tôi đang bám đuôi cô ấy vậy. Ý tôi là, cô ấy quá đỗi tuyệt vời.
May mắn thay, chúng tôi nhanh chóng vào trong lớp và ngồi vào chỗ giống như lần trước.
Khi chúng tôi đến, Elijah Turner, lớp trưởng, đã đứng trên bục đọc một số giấy tờ. Cẩn thận lật các trang, có vẻ như gã đang sắp xếp các bài giảng hôm nay.
Không lâu sau, căn phòng đã chật kín khi các học sinh còn lại bước vào lớp. Tuy nhiên, trái ngược với lớp học trước, khi mọi người ngồi bất cứ nơi nào họ muốn, giờ lớp học hôm nay được chia thành ba nhóm khác nhau, năm nhất, năm hai và năm ba.
'...Có vẻ như mối quan hệ giữa các học sinh đang dần bắt đầu trở nên xấu đi.'
Tôi nghĩ và nhìn những học viên năm đầu tiên bị những năm cuối cấp tránh như tránh tà.
Đúng tám giờ, Elijah bắt đầu bài giảng của mình.
"Chào buổi chiều, mọi người. Có vẻ như có rất nhiều người có mặt ha..."
Khi gã ấy nói, những câu từ của gã vào tai này ra khỏi tai kia của tôi. Tôi chẳng buồn để ý đến những lời huyên thuyên của gã.
May mắn thay, tôi đã học được bài học đầu đời, và không chơi ngu bằng cách ngáp nữa. Mặc dù nói thật là nước mắt bắt đầu chảy dài trên má tôi sau mười phút vì tôi không dám ngáp.
"Hôm nay chúng ta sẽ nói về vương quốc thực vật. Như hầu hết mọi người đã biết, khi mana xâm nhập hành tinh của chúng ta, không chỉ chúng ta và các loài thú vật tiến hóa, mà cả thực vật cũng vậy. Về cơ bản, tất cả các sinh vật sống trên hành tinh này đều tiến hóa...Mặc dù hầu hết các loài thực vật đều có không có tri giác, nhưng đừng xem thường thực vật, vì một số thực vật đã tiến hóa thành những thứ đáng sợ mà ngay cả những anh hùng cấp SS cũng muốn tránh bằng mọi giá. Chúng đã tiến hóa từ những cái cây bình thường thành những con quái vật cấp A mà nếu đông thì thậm chí sẽ gây khó dễ cho các anh hùng dày dặn kinh nghiệm nhất ngoài kia. Điều này dẫn đến..."
Mặc dù tôi biết hầu hết những thứ này, tôi vẫn chú ý nghe nói vì kiến thức tôi có không chi tiết như thông tin mà Elijah đang dạy.
"...mấy đứa đã hiểu chưa?"
Nhìn quanh lớp, Elijah liên tục đặt câu hỏi cho từng học sinh để đảm bảo rằng ai cũng đang chú tâm. Nhìn xung quanh và thấy mọi người đều gật đầu, Elijah mỉm cười hài lòng và nói.
"Được rồi, tôi đoán đã đến lúc chúng ta kết thúc ngày hôm nay rồi."
Bài giảng kéo dài tổng cộng một giờ. Thật bất ngờ, có rất nhiều điều để tìm hiểu như điểm yếu của một số loại cây, những khu vực cần tránh và sự khác biệt giữa thực vật vật chất (physical plants) và thực vật phi vật chất (nonphysical plants), ví dụ như cây tấn công trực tiếp con mồi và cây sử dụng chất độc. Tôi học thêm chi tiết về những điều mà tôi đã quên giải thích trong cuốn tiểu thuyết của mình, trong khi quan sát những em nữ sinh dễ thương liếc mắt đưa tình với Elijah.
Vui mừng vì không phải nghe gã nói nữa, tôi chuẩn bị ra khỏi lớp nhưng chưa kịp đi thì đã nghe gã nói với cả lớp.
"Nếu ai quan tâm vì hôm nay tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc sau giờ học nho nhỏ. Sẽ rất tuyệt nếu các em có thể đến tham dự!"
"...Hở?"
Cái này làm gì có trong tiểu thuyết
Làm quái gì có bữa tiệc nào cơ chứ.
"....hm? Amanda không từ chối ư?"
Amanda, người thường thờ ơ với mọi thứ, liền gật đầu với Elijah và xác nhận rằng cô ấy sẽ tham gia.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không phải cô ấy thường lờ đi tất cả mọi thứ sao? Chuyện gì đang xảy ra thế?
Khi tôi đang nhìn Amanda với vẻ sững sờ, tôi không để ý rằng có hai con mắt đang nhìn chằm chằm về phía tôi. Khi tôi để ý, tôi thấy Elijah đang đứng cách tôi hai mét đang mỉm cười.
"Còn em có muốn tham gia cùng chúng tôi không?"
"...err, chắc rồi?"
"Tuyệt, chúng ta sẽ đi sau một giờ nữa, nên hãy về ký túc xá để sửa soạn đi nhé."
Mỉm cười, Elijah quay lại và nói chuyện với các học viên khác.
Thành thật mà nói, tôi CHỈ đồng ý tham gia cùng họ vì tôi bắt đầu lo lắng cho Amanda. Một kịch bản chưa bao giờ xảy ra trong tiểu thuyết bỗng đang diễn ra ngay lúc này.
Tôi có cảm giác rằng kể từ hôm nay, cuộc sống bình lặng yên bình của tôi sắp rẽ sang một hướng tồi tệ nhất...
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/the-authors-pov-goc-nhin-cua-tac-gia/chuong-44-xung-dot-trong-hoc-vien-2