CV + Edit: Ý Ý
Mười hai rưỡi trưa, là thời gian để mọi người nghỉ ngơi sau buổi sáng mệt mỏi và chuẩn bị tiếp tục buổi chiều làm việc. Học sinh ở tại kí túc xá nếu không phải là ngủ, thì cũng là nói chuyện phiếm hoặc đánh bài cho hết thời gian, chỉ có một người vẫn đang đứng một mình trước cửa học ngoài hành lang.
Tuy rằng còn chưa tới mùa đông nhưng thời tiết vẫn còn khá lạnh, khiến cho người con trai tay chân thon dài, hé lộ một nửa khuôn mặt góc cạnh nghiêng ngiêng vẫn đang đứng ngoài hành lang mà nói, gió thổi vào người không thể bảo là không lạnh.
Hơn nữa, hắn đứng hứng gió đã đến nửa tiếng đồng hồ.
Cho dù là người trời sinh có tính kiên nhẫn tốt, hay người có tính cách trầm ổn lặng lẽ đi nữa thì chút đắc ý ban đầu nhất định cũng chậm rãi bị làm hao mòn bằng hết. Nếu không phải muốn bảo trì phong độ với nụ cười lạnh lẽo hàng ngày, hắn đã sớm chửi ầm lên, ” Lý Xa Xa chết tiệt, ăn một bữa cơm cần lâu như vậy sao?”.
Năm phút đồng hồ, năm phút đồng hồ nữa mà ngươi còn chưa đến, toàn trường trên dưới tất cả giáo viên sẽ được cầm trên tay số ảnh này của ngươi.
” Cái kia, bạn học Trịnh.” Bỗng nhiên một ngón tay chọc chọc lưng của hắn, một thanh âm quen thuộc ân cần thăm hỏi vang lên.
” Là em.” Hắn quay đầu lại, là nữ sinh ngồi cùng bàn với Lý Xa Xa, cô ta gọi là gì hắn không nhớ rõ. Vừa rồi thấy cô ta đi tới hắn còn tưởng rằng cô chỉ đi ngang qua, cho nên không lưu tâm.
” Có chuyện gì vậy? Em có thấy Lý Xa Xa ở đâu không?” Trịnh Diệp lộ ra chiêu bài nở nụ cười tà ác, tính toán kĩ càng lên kế hoạch để bắt con nhỏ tiểu gia hỏa kia sập bẫy.
” Cậu ấy trở về kí túc xá giáo viên nghỉ ngơi rồi.”
” Hảo, cám ơn.” Trịnh Diệp xoay mình muốn đi bắt người, đáng tiếc chân hắn lại bị gắt gao kéo lại, ” Làm sao vậy?” Nhìn Ngô Nguyệt Hồng vẻ mặt đỏ bừng, xem ra là đã dùng sức quá độ.
” Lý Xa Xa nói với em là cậu ấy có hẹn với anh, cậu ấy nói không đến được nên em thay mặt cậu ấy đến hỏi anh có chuyện gì không, em sẽ truyền đạt lại cho cậu ấy cẩn thận.” Oa, khí lực của hắn thật lớn, thiếu chút nữa là không giữ được hắn rồi.
” Lý Xa Xa bảo em đến đây hỏi anh có chuyện gì?” Khá lắm Lý Xa Xa, dám khinh thường hắn cho nên phái một tiểu binh không có sức chiến đấu này đến làm món ăn khai vị cho hắn sao?.
” Đúng vậy.” Thấy Trịnh Diệp hiểu được ý của mình, Ngô Nguyệt Hồng buông tay ra, sắc mặt hồi phục bình tĩnh.
” Đưa cho Lý Xa Xa.” Đơn giản rõ ràng, hắn cầm trên tay một túi ảnh chụp đưa cho Ngô Nguyệt Hồng, ” Cô ấy xem sẽ hiểu.”
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn tin chắc có thể được thưởng thức bộ dạng hiếu kì xem ảnh của tiểu binh này sau đó lại tán gẫu thêm vài câu. Hắn biết, lòng hiếu kỳ có thể giết chết một con mèo, mà lòng hiếu kỳ của con gái, còn nguy hiểm hơn thế gấp bội phần.
Quả nhiên, vừa đón lấy túi giấy to kia, Ngô Nguyệt Hồng tuyệt không che dấu, lập tức mở túi, lấy ra ảnh chụp, vừa nhìn vừa nói, ” Thật không thể tin được, làm sao có thể!”
” Sự thật là như thế, có ảnh chụp làm chứng.” Nhất là cái đoạn KISS kia, hắn phải ẩn núp thật lâu mới bắt được khoảnh khắc hiếm có đó.
Như con mèo bị voi dẫm đuôi, Ngô Nguyệt Hồng lập tức kích động lên, quơ lấy tập ảnh chụp ném thẳng vào mặt Trịnh Diệp. Nhất thời tập ảnh bay tung tóe, chậm rãi rơi xuống đầy mặt đất, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc không thể tin nổi của hắn.
” Sao anh có thể hèn hạ như vậy, sao anh dám ghép ảnh bậy bạ thế này, đã thế lại còn dám ghép ảnh hôn môi nữa. Anh có hiểu nếu để cho người khác nhìn thấy, sẽ khiến cho Lý Xa Xa cùng thấy giáo Tiêu phải đối mặt với biết bao nhiêu phiền phức không?”.
” Ghép ảnh?”.
” Dù Lý Xa Xa tận miệng nói em cũng còn không tin. Không nghĩ tới anh lại có thể xấu xa như vậy. Đúng như Lý Xa Xa nói, loại người phú gia công tử nhàn rỗi như anh không có việc gì liền thích trêu cợt người nghèo làm niềm vui.”
” Dừng!” Trịnh Diệp một phen che miệng của Ngô Nguyệt Hồng, lại bị cô hung hăng cắn trả, ” Con nhỏ này, anh còn quay phim nữa, ngay cả phim ảnh cũng có thể ghép được sao?”
Ngô Nguyệt Hồng buông miệng ra nhưng vẫn trừng mắt với hắn, ” Hiện tại khoa học kỹ thuật tân tiến như vậy, có cái gì là loại có tiền như anh làm không được?”
Cái gì? ” Là phim ảnh đó, tiểu thư, phim ảnh làm sao có thể ghép ra được? Nó không giống như ảnh chụp có thể ghép lại được đâu?”
Ngô Nguyệt Hồng trầm mặc một lát, ” Anh! Anh thế nhưng lợi dụng em ngu ngốc mấy vấn đề về công nghệ, đến nghe nhìn cũng lẫn lộn. Em cho anh biết, tuy rằng em không biết nhiều về công nghệ, nhưng những điều cơ bản em vẫn biết.”
Kiến thức công nghệ ngu ngốc? Biết những điều cơ bản? Trời ạ, Lý Xa Xa đưa tới cho hắn quốc bảo gì thế này.
Chậm đã, đúng rồi, Lý Xa Xa đang ở thế hạ phong, Trịnh diệp thiếu chút nữa đã quên mất chiêu bài tươi cười của hắn, trước tiên là phải làm yên lòng cảm xúc ” địch nhân” đã, ” Em bình tĩnh nào, những điều này là do Lý Xa Xa nói cho em phải không?.”.
Thở sâu hai lần, Ngô Nguyệt Hồng nói, ” Phải, cậu ấy nói anh ghép ảnh chụp lung tung, muốn uy hiếp cậu ấy, ra sức quấy nhiễu tình dục đối với cậu ấy, còn muốn uy hiếp cả thầy giáo Tiêu nữa, để cho thầy ấy chấm điểm rộng rãi giúp anh lên lớp, còn có……”.
Được lắm, quấy nhiễu tình dục? Hắn đã trở thành biến thái rồi nga? ” Còn có cái gì?”
” Con có anh nam nữ đều ăn hết, rình rập thân thể thầy giáo Tiêu, thường xuyên đem thầy ấy trở thành người tình ảo tưởng.”
Trời ạ, bây giờ thì hắn còn trên cấp cả biến thái. Lý Xa Xa, xem như ngươi lợi hại, ” Em tin hết sao?”
” Em không tin, nhưng mà do anh vừa mới gặp đã đưa em chỗ ảnh chụp đó, hơn nữa bình thường anh cùng Tống Vũ Phạm luôn dây dưa không rõ, cho nên em cảm thấy Lý Xa Xa nói đúng.” Tuy rằng nét cười của hắn vẫn là cười đến “cứng ngắc”, bất quá ánh mắt của hắn đáng sợ hơn nhiều, giống như là muốn ăn thịt người vậy.
” Chẳng lẽ em không nghĩ tới, có thể là Lý Xa Xa gạt em. Cô ấy cùng thầy giáo Tiêu mập mờ không rõ, còn anh ở đây là để vạch trần sự thật này?” Con nhỏ này đầu làm bằng tương hồ sao?.
” Không có khả năng.” Ngô Nguyệt Hồng chắc như đinh đóng cột.
” Vì sao?” Hắn rất muốn biết là điều gì khiến cho con nhỏ này lại có thể tin tưởng Lý Xa Xa đến vậy.
” Bởi vì Lý Xa Xa vốn xuất thân nghèo khổ, trong lòng cậu ấy tồn tại sự tự ti rất lớn. Mặc dù bên ngoài có vẻ như cậu ấy không để ý, nhưng kì thật về nhà là cậu ấy lại phải làm việc vất vả, học hành chăm chỉ hơn ai hết, lại còn làm thêm ngoài giờ nữa, ” Cuối cùng, Ngô Nguyệt Hồng còn thêm một câu, ” Chuyện này chỉ có em biết, anh đừng nói ra.”
” Lý Xa Xa nói với em như thế?” Lý Xa Xa thật đúng là một con quỷ đùa giỡn người, so với hắn còn cao minh hơn rất nhiều.
” Không, làm sao có thể.” Ngô Nguyệt Hồng lộ ra vẻ mặt thương hại, giọng điệu bi ai, ” Là do em dùng năng lực quan sát cao siêu mới nhận ra đó, cũng gần một năm rưỡi ở chung với nhau, thời gian lâu dài sẽ nhận ra thôi.”
Năng lực quan sát cao siêu?
” Em……” Cái này là do con nhỏ này tự chuốc lấy đây mà, đâu có quan hệ gì đến người khác chứ, ” Lý Xa Xa biết em nghĩ về cô ấy như vậy không?”.
” Em không biết, nhưng có vẻ như cậu ấy cũng mơ hồ cảm nhận được, là em che dấu không tốt.” Ngô Nguyệt Hồng tự trách..
Không ngờ vẫn còn có những thể loại thú vị như vậy tồn tại trên đời, lại cùng hắn học chung một lớp mà trước giờ hắn không để ý, ” Em chắc rằng mọi chuyện em nhận định sẽ không có sự thay đổi sao?”
” Không có khả năng.” Ngô Nguyệt Hồng tiếp tục chắc chắn như đinh đóng cột.
” Phải không? Em thử ví dụ cho anh nghe đi?” Thú vị, thật thú vị.
” Em cho rằng bố mẹ em nhất định sẽ ly hôn.” Đây là nhận định đầu tiên trong cuộc đời cô, ” Lúc em còn nhỏ, bọn họ luôn cãi nhau.”
” Sau đó?”.
” Sau đó năm em lên bảy tuổi, ba mẹ đột nhiên hòa thuận cười cười nói nói. Em nói với bọn họ rằng ba mẹ đừng giả vờ hòa thuận nữa, mau ly hôn đi, chấm dứt nỗi thống khổ của hai người sớm một chút.”.
” Tiếp theo?”.
” Sau đó năm em mười lăm tuổi quả nhiên tách ra.”.
Cũng đã lâu, ” Vậy hiện tại chắc hẳn bọn họ ly hôn rồi phải không?” Ở riêng cũng vài năm rồi.
” Không có.”.
” Không có?”.
” Năm em mười lăm tuổi ấy, ba mẹ mua nhà mới dọn ra ngoài, còn em thì tách ra ở riêng.”
…….
” Em biết ba mẹ không hy vọng em nhìn thấy hai người cãi nhau nữa, bọn họ đã nhịn tám năm không cãi nhau rồi, cũng đủ lâu, cho nên bọn họ quyết định chuyển ra ngoài sống cho đỡ ồn ào. “
…….
” Em cũng hiểu ba mẹ không ly hôn hoàn toàn là vì em, bọn họ muốn cho em một gia đình đầy đủ. Cho nên mỗi lần ba mẹ đến thăm em, em đều nhắc nhở bọn họ ly hôn. Kết quả ba mẹ vì sự hiểu biết của em mà cảm động, từ đó không còn thường xuyên đến thăm em nữa.”
…….
Trịnh Diệp hoàn toàn nói không ra lời, bởi vì nước mắt nước mũi đều đã sớm phun ra rồi.
Sống nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc đã tìm được thứ đồ chơi thú vị nhất trên thế giới này.
” Anh quyết định, anh muốn khiêu chiến độ khó cao, nhất định anh sẽ cho em thấy rõ chân tướng sự việc. Lý Xa Xa hoàn toàn là một đứa con gái hung hăng càn quấy lười biếng, không hề giống như trong tưởng tượng của em, đến lúc đó em sẽ tin.”
Rất nhiều năm sau Trịnh Diệp mới lĩnh ngộ ra được, để cho hắn đối nữ sinh này sinh ra hứng thú mới là sự trả thù lớn nhất của Lý Xa Xa. Bởi vì hắn một lần lại một lần, một năm lại một năm thất bại, không chỉ làm mất đi vẻ tiêu sái của hắn, hắn cười tà, ngay cả chung thân hạnh phúc của hắn cũng bị ảnh hưởng rất nhiều.