Mân Huyên nhìn biểu cảm biến hóa trên mặt Lục Thiếu Thần.Cặp mắt của anh dần trong suốt, sâu thẳm, giống như có một thứ gì đó đột ngột xông vào lòng cô.
Rất nhanh sau đó Lục Thiếu Thần chuyển mắt, không đối mặt với cô nữa.
Mân Huyên cảm thấy trong ngực như có một thứ gì đó đang nhảy loạn xạ, từng cái từng cái, lại khiến cho cô hơi ngượng ngùng.Cô cắn cắn môi dưới, tim ngọt ngào đến nỗi tim muốn tan ra.
Lục Thiếu Thần là người rời đi trước. Sau khi xe anh chạy ra gần đến cỗng trường. Mân Huyên mới ngây ngốc đi về hướng đỗ xe của mình.
Lục thiếu Thần ngồi trên xe, anh liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu thấy cô gái nhỏ đang quay người đi.
Biệt thự Lăng Gia
Lăng Quân Hạo ôm máy vi tính ngồi ở sopha phòng khách, anh đang tập trung xem tài liệu gì đó. Thì Mân Huyên đi lại ngồi xuống cầm điều khiển tivi bấm tivi lên xem chương trình ca nhạc....
Tiếng ồn của chương trình ca nhạc trong ti vi khiến anh không thể tập trung được, anh nhìn Mân Huyên rồi nói.
" Em có thể giảm bớt âm thanh không? Để Anh còn làm việc nữa "
" sao anh không vào phòng làm việc mà làm.?" Cô hỏi lại anh.
Lắng Quân Hạo gấp vi tính lại để trên bàn rồi đi về hướng phòng bếp.
" Này....anh đi đâu đấy!"
" đi lấy nước uống chứ đi đâu.?"
" Anh không được để ý đến chiếc bánh ngọt