CHƯƠNG 510: ANH ĐÂU
“Anh sẽ nhẹ mà.” Lý Hào Kiệt ghé lại gần, nhíu mày, dáng vẻ giống như rất đau đớn, nói: “Anh đau.”
“Dau that day...”
THƠE LUu"LÀ ĐỒ ĂN CẮP
Lý Hào Kiệt đưa tay véo má tôi, cái vẻ mặt kia, Quả thật giống như đang đợi tôi rủ lòng nonvey Tremony i etlite
Tôi cau mày, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm sao mới phải.
THU DU LẠI DO NHÓMô 805 CCB MÁNG CÁO
Với lại, phòng làm việc của tôi không giống văn phòng của anh ấy, có thêm phòng nghỉ, nơi này là một phòng làm việc nhỏ, chỉ có ghế sô pha...
Hơn nữa chỗ này là sau mới tách ra, cách
0.0%
Âm không được tốt lắm.
Có một lần Đào Nhí gọi điện thoại cãi nhau với công ty xây dựng ở văn phòng của cô ấy, tôi ở chỗ này đều có thể nghe rõ ràng...
Nghĩ tới đây, tôi lắc đầu như trống lắc vậy.
Nhưng nhìn vẻ mặt người đàn ông này đau đớn thế, tôi thự hỏi một chút, hay là chúng ta lên lầu, ghe go
Proponnói kong itatečng camlináv deingit
NHÓM THU HÀ
EWRITER "PRONG 023 A CAN CAP
Của bản thân không thể thực thi được.
559 NÊN BỎ NHÀ BÁN QL, NHỮNG KHU ĐÔI COPPY CHẠY Quoc
LA BUO
Người đàn ông này như tên đã lên dây, chỗ kia phồng cao như thế, đoạn đường đi ra ngoài này, còn đi tạt ngang qua văn phòng đang mở cửa...
Tất cả mọi người nhìn...
Lý Hào Kiệt cũng giống như tôi, lắc đầu:
09:45
7.69%
“Anh thấy không được đâu.”
Chỉ có thể ở đây thôi.
Tôi thở dài, cầu nguyện không có người nào tới tìm tôi, thò tay, mở thắt lưng, thả ra,
Lý Hào Kiệt biết động tác này của tôi là có ý gì, lập tức áp tôi lên sô pha, hôn một cái lên mặt của tôi là
HOBA cho anh chống thân thể trong mắt đầy dịu hàng nói lên tính anh sẽ như thái, báo đảm không lẫn công chúa nhỏ nhà chúng ta bị đau
-
Khở, NGÀY 29 QUAN THU ĐÁ
THẬT LÀ Bien
Tôi gật đầu.
Thật ra lâu rồi không làm, tôi cũng có nghĩ tới, nhưng vì con nhỏ tôi vẫn luôn giả vờ lờ đi.
Nụ hôn vừa rồi làm ý nghĩ của tôi đều phản ứng ra.
09:45
1530
Lý Hào Kiệt hôn tôi một hồi, dùng ngón tay thử dò xét, trong giọng nói mang theo chất nghiền ngẫm: “Ngoài miệng kiên quyết từ chối như thế, mà thân thể lại thành thật quá chừng.”
Anh vừa nói một câu, mặt tôi đã đò rồi,
Tựa đầu vào trước ngực của anh
THOM TRAN THOMA
6 VIER “PHONG” LÀ ĐỘ
Ngoan, anh cho vào đây min dhe shtoiétlite Tôi gật phe đâu,
(96T 0902 18 LA BÀNỀN NHƯNghe 0 NHO Q5, QPPY CHẠY QUẢNG CÁO
Không dám di chuyển mặt mình khỏi ngực anh, vì để mình không kêu thành tiếng, răng cũng cần thật chặt, mặt cứ vùi vào đấy.
Bởi vì là trong phòng làm việc, chúng tôi cũng không có làm lâu lắm.
Sau khi xong việc, tôi sửa sang lại quần áo
09:45
23.08.
Xong thì bắt đầu lau ghế sô pha.
Lý Hào Kiệt nhìn đồng hồ đeo tay, nói: “Anh còn có buổi họp, phải đi rồi.”
“Ừm, em dịu anh lên.”
Những ngày này, tôi đã quên dìu anh ấy đi khắp nơi rồi,
Tôi của ánh sửa sang lại quần áo, để tiện đi
Ho CN THUỲ LIA #To MaBHONG LƯU LÀ ĐỒ
Ringoial, tanto non content
L
Ite
Kết quả tôi vừa mở cửa.109
ĐÃ TỪNG CHO
6) 0 NHOUP COTG BAY QUẢNG CÁO
NHO
THAT LA
Ngoài cửa, có ba bốn người đang đứng day.
Có Đào Nhí, có Vương Thanh Thanh và một vài nhà thiết kế khác nữa.
Mấy cô ấy nhìn tôi, tôi nhìn mấy cô ấy, không khí đều đồng lại.
30.77%
ANHO
Đào Nhị cười hì hì: “Đi ngang qua, đi ngang qua, tở về chỗ trước đây.”
“Khụ khụ, bỗng dưng tôi nhớ là mình còn có điện thoại chưa gọi.”
“Tôi cũng thế.”
“Ái chà chà, tôi muốn xuống dưới mua cà phệ nè mấy cô có ai uống không?”
IpHÁNG CÁO
ARTEAN, MUA
STARThới HT GUI ĐỒ ĂN CẮP
Mwang cobalto lietvamite
“Mang cho tôi một ly đi.”
CHÓ Tôi đa: C
JUS
MWEN BO DA Hoa
VALUNG LẠI
12-162A BUON CUOL
Vương Thanh, Thành và mấy nhà thiết kế khác giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra, nói dứt lời là đi ngay.
Chỉ mất mấy giây, trên hành lang vừa rồi còn đầy ắp cả người đã lập tức trở nên vắng vé.
Mặt của tôi nóng muốn chết, cho dù không
09:45
38.46%
Soi gương, tôi cũng biết, chắc chắn mặt mình đỏ tới mức rỉ máu.
Ngoảnh đầu lại, thì thấy trên mặt Lý Hào Kiệt có vẻ chẳng sao cả, tôi bỗng dưng tức giận, rõ ràng anh là kẻ đầu sỏ, lại có dáng vẻ chẳng sao cả!
Tôi tránh khỏiềừaoTự anh đi lên đi "ANOS
VETRIEUER PHONG GIÀ Đồ án CẶP
Dáng vẻ của anh ấy rất tủi thân.
So tenna BỎ LA BÀN Qi. CHUNG LÀ NHÓM TỘI COPPV CHẠY QUẢNG CÁO
LA BUON Chan...
Chống gậy, bước từng chút từng chút ra ngoài.
Tôi đứng gần cửa văn phòng, đưa mắt nhìn anh, nhưng chẳng hề có ý dìu anh, dù chỉ một chút.
Anh ấy đi hai bước, bỗng nhiên cúi đầu, như thể mắt cá chân có vấn đề.
09:45
40.15%
“Không sao chứ?”
Tôi vội đi tới dìu anh,
| Lúc chưa kịp phản ứng thì anh ấy đã chìa tay nắm chặt lấy tay của tôi, ngẩng đầu, và mặt như đã thực hiện được ý đồ, nói: “Dìu. Anh lên lầu.”
" ELONA "Không muốn!" Tôi từ chối ngay.
Anh liette
NH TRẦN THAY MUA 15th/
T PHONG LUULASON
-
"Vậy anh sẽ không buông tay em ra đầu.
Lý Hào Kiệt quả quyết nói.
Tôi nhìn thoáng qua cửa, sợ mấy người Đào Nhị vừa đi lại trở về, chỉ có thể gật đầu: Được thôi, được thôi, em dìu anh lên."
Người đàn ông này nghe tôi nói thế mới đứng dậy.
0 09:45
Tôi dìu anh vào thang máy của tổng giảm doc.
Đến tầng trên rồi dìu anh vào văn phòng, ngồi xuống ghế làm việc.
Anh ấy vừa ngồi xuống, đã cầm lấy chiếc điện thoại văn phòng, bấm sốc nói rằng: "Cuộc họp hôm nay, hủy bỏ, báo bọn họ giao kế hoạch lên di
Hatin Trendy ietbit
NHÓM TRA HUỲ3 PHIRER PHONG CƯ16
TÊN BỎ Coppy CHẠY
Tôi có chút ngạc nhiên.
Nào
Ch,
Đang yên đang lành tự dưng lại hủy họp.
Còn chưa hỏi, anh ấy đã đưa tay, ôm tôi ngồi trên đùi anh, nói mấy câu có chút mập mờ: “Em nghĩ là anh như bây giờ còn có thể họp ư?”
Mặc dù tôi ngồi, lại có thể cảm giác được
-
09:45
61.54%
Sự thay đổi lần nữa của người đàn ông này.
Một người đàn ông không làm mấy tháng, thật đáng sợ.
Buổi chiều, tôi mới về phòng là: Việc của minh.
.
Mới vừa ngồi xuống, Đào Nh đãỏ dầu tới nói: Khu phụ, chuyện hồi sàng thật ngại qua, chúng tớ chả nghe thấy gì cả.
“Không cần giải thích, cứ coi như chưa từng xảy ra.”
TheL BUON CUOW
Lúc tôi nói chuyện, vẻ mặt vẫn còn chút ửng đỏ.
Đào Nhi lại đi tới, ngồi ở đối diện bàn làm việc của tôi, nói thật trang nghiêm: "Thật sự không nghe thấy gì, cái gì cũng không nghe
69.23%
CRONESIA
Thấy, tiếng của cậu còn không to bằng ông xã cậu đầu, chuyện gì thế?"
Tôi cầm lấy con laptop A4 trên mặt bàn, che mặt, nói hai chữ: “Im miệng.”
Này còn nói không nghe thấy!
Đây là nghe rất rõ ấy chứ!
TRÀN TRANG TRÍ
PHONG LÚu"LÀ Đồ án CÁP
Lúc đó tôi vẫn uốn chôn đầu vào ngực Lý Hào Kiện Tờn nữa còn có gâng kiềm chế cho nên tiếng rất nhỏ.
.
Kết quả, lúc Đào Nhi lại tiếp tục chững chạc đàng hoàng: "Tớ nói với cậu này, phụ nữ phải kêu lên, mới có thể kích thích đàn
Ông..."
“Cậu cho là tớ không biết cách âm chỗ chúng ta rất kém à.” Tôi bỏ vở xuống, ngắt lời cô ấy: “Lần trước cậu gọi điện thoại cãi nhau với người ta tớ đều nghe rõ ràng.”
76.92
09:45
Nghe tôi nói thế, vẻ mặt Đào Nhi như bỗng nhiên tình ngộ: “Thì ra là thế! Vậy lần trước cậu nghe tất cả rồi?”
“Nghe hết rồi, từng chữ hai người cãi nhau tôi đều nghe rõ ràng.”
Tôi oán giận.
| Đào Nhi gà nhẹ đầu: "Vậy tớ yên tâm rồi, tới contưởnpin Terdiet
“Đừng có tưởng, cậu rất rành đúng không?”
“Không rành, không rành, tớ đi trước đây!”
Hai tay Đào Nhị che trước ngực, cười rời đi.
Đợi cô ấy đi, tôi mới nằm sấp lên bàn, vừa tức vừa thẹn, cảm thấy hình tượng ở công ty của mình đã xuống dốc không phanh.
09.45
Lúc tan tầm buổi tối, bình thường tôi hay lên lầu chờ Lý Hào Kiệt, kết quả hôm nay anh ấy lại chủ động xuống dưới.
Tôi liếc nhìn đồng hồ, lại nhìn người đàn ông này ăn mặc thật chình tề, có chút bất ngờ: “Hôm nay anh sớm thế?”.
.
Hom KohЎ MA HỆ THRITER PHP5G LƯu"LÀ Đồ án CẤP bai
“Ừm.” Anh ấy gặt dâu: “Hôm nay tới nhà ông nội.” 6 Nhanh Lan chet) |
“Sao bất thình lình thế?” Tôi có chút bất ngờ, vội đứng dậy, nhìn xem Quần áo của mình, có chút ngượng ngùng nói: “Hay là, em về nhà thay quần áo khác nha, mặc thế này đi thì không ổn lắm.”
BHe pÊN BỐ MUA BƯUYỀN HD99 C HÓ. TÔI COPPV Clau
“Không cần đâu, cũng là quyết định mới đây thôi.” Lý Hào Kiệt duỗi tay nắm chặt lấy tay của tôi, nói tiếp: “Ông nội đã cử người tới nhà đón Thiểm Thiểm rồi, chúng ta trực tiếp đi qua là được.”
92.31%