Thay Chị Lấy Chồng

chương 442: chết ở đây xui lắm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

IPad

09:28

69%ED

CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI LÂM CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI Lắm

Lúc tôi bước nhanh xuống lầu, vệ sĩ đuổi theo tôi: “Cô làm không được thì đi đi, ngài ấy làm như thế chỉ vì muốn đuổi cô thôi.”

“Tôi biết, tôi vẫn cứ không đi đấy!”

DIA DIP

20 hay

Tôi bình tĩnh nói.

2 TỰ

Ngày hôm qua, vệ sĩ đã nhận ra tôi rồi. BC Nhanh S CVVTLE

Vệ sĩ ở phía sau thở dài: "Cô cũng bướng bình quá

C

Rồi."

VP fào che aura vào 10 Phần

Conan The

“Ừm, tôi cũng thấy thế” Tôi cười nói. Ô

Tôi mặc quần áo mùa đông của người làm, mang đội bao tay làm bằng vải bông đi ra vườn hoa.

Đây là lần đầu tiên tôi tới nơi này, so với việc nhìn từ phía trên xuống, đứng ở đây nhìn hoa viên càng

0.0%

IPad

09:28

+ 69%

CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI LẦM.

To hơn.

Nhìn vườn hoa mấy trăm mét vuông trước mặt, tôi biết rằng, bây giờ chuyện trước mắt đã không phải là tôi có thể làm xong việc này không mà là tôi có thể chịu đựng được bao lâu.

Nhưng mà, được thôi.

Hay

I JUA DP

Tôi đã quyết định tới đây, cũng từng nói là không đi, vậy thì tôi nhất định không thể đi. DC Nhanh, TS Nga

Triter d - Tôi hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu ngồi xổm xuống nhổ cỏ. N ó

.

Cả hoa viên đều bị bao phủ bởi một lớp tuyết thật dày, chờ tới lúc tôi gạt tuyết ra mới phát hiện, chắc chắn đã rất lâu rồi chẳng có ai xử lý nơi này, có thể nói, cả hoa viên ngập tràn trong cỏ dại rậm rạp.

Tôi ngồi xổm ở đấy, bắt đầu nhổ từng ngọn, từng ngọn cỏ.

Mùa đông, những ngọn cỏ này cũng rất là yếu ớt, tôi chỉ hơi dùng sức nhổ một tí, đã đứt mất, lúc đầu

9.09%

1 09.28

IPad

09:28

- 69%

. Tôi tưởng rằng như thế là được rồi.

Nhưng rất nhanh đã có vệ sĩ xuống đây nói với tôi: “Ngài ấy nói, phải nhổ luôn cả rễ cỏ ra.”

Xem ra, Lý Hào Kiệt ở trên kia đã sớm nghĩ cả rồi.

Tôi lại lấy tay chầm chậm nhổ rễ cỏ ra.

T

T

Ban đầu, tôi còn thấy rằng có thể chịu được.

Nhưng thời gian lâu dần, từng chút hơi lạnh chui vào trong bao tay, tay của tôi nhanh chóng bị tê | cóng, ngay cả cong tay cũng có chút khó khăn, chứ đừng nói tới chuyện nhổ cỏ.

Tôi ngồi xổm ở đó, tháo bao tay ra, rồi bỏ tay vào trong quần áo sưởi ấm, ấm áp hơn một chút tôi lại tiếp tục nhổ.

Cứ như thế, từ lúc mặt trời lên đến lúc mặt trời xuống núi.

Đến ban đêm, nơi này càng lạnh hơn. "

18.18%

1 09:28

Pod

09:28

Đã đổi mấy lượt vệ sĩ rồi.

Có một người vệ sĩ, dường như không nhìn nổi, tốt bụng đến bên cạnh tôi mở lời: “Sa Điệp, hay cô nói với ngài ấy là cô không làm được, rồi rời đi đi, ngài ấy chắc là cũng không phải thật lòng thật dạ muốn làm khó cô đâu, chỉ là muốn cô đi thôi.”

“Tôi không đi.”

Tôi bình tĩnh trả lời.

Sang các loay - Là ga TỰ TOA

Đ

C

Ó

Thật ra, lúc này, cả người tôi đã ngấm lạnh. Er, C Nhưng mà tôi không muốn đi.

Thật sự vào lúc này, tôi thấy mình và Lý Hào Kiệt đã không còn là ai kiên trì ý nghĩ của mình hơn ai, mà là ai không gượng được từ bỏ trước.

Lý Hào Kiệt làm như thế chẳng qua muốn đẩy tôi

Ra.

Tôi biết tại sao anh ấy lại đẩy tôi ra, tôi cũng không tin, anh ấy vẫn có thể lòng dạ sắt đá nhìn tôi O 09:28

27.27%

IPad

09:28

69%

D

CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI LẦM bị giày vò thế này.

Suy cho cùng, chính là tôi đang đánh cược anh ấy yêu tôi.

Mặc dù, ngoại trừ lần anh ấy kết hôn với Lâm Tuyền đó ra, hình như không còn nói yêu tôi nữa.

Nhưng mà, tôi vẫn cứ muốn đánh cược một kèo này.

|

Mặt trời xuống núi, trời tối rất nhanh. Ct Nhanh Đi triter. CO.

Tôi ở nơi đó nhổ từng ngọn cỏ, thình thoảng quay đầu, thấy đèn phòng ngủ của anh ấy vẫn còn sáng.

Tôi có thể thấy rõ ràng người đàn ông ấy ngồi ở trước cửa sổ nhìn mình.

Mà bên cạnh Lý Hào Kiệt, Giang Linh đứng đấy.

Lúc này tôi, không chỉ tay mà toàn thân đều lạnh cóng, tôi hận không thể đi tắm nước nóng, nhưng tôi biết không thể được.

36.36%

1 09:28

Pad 3

09:28

Được, Lý Hào Kiệt không phải đợi tôi từ bỏ ư?

Vậy tôi vẫn cứ không buông bỏ đấy.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Sau đó, phòng của anh ấy cũng tắt đèn, tôi đoán là anh ấy ngủ rồi.

| Vệ sĩ ở lượt mới hỏi tôi có muốn nghỉ ngơi tí không, tôi quyết đoán từ chối: “Không cần, ngài ấy nói không xử lí xong thì không cho nghỉ ngơi.” C Nhanh N 8tr te. Con

- Không phải tôi không muốn nghỉ ngơi mà ta sợ đây là Lý Hào Kiệt đang thử thách tôi.

Từ lúc mặt trời lặn, đến lúc mặt trời mọc.

Tôi bận bịu suốt cả đêm.

Đến lúc mặt trời mọc, tôi đã lạnh cóng tới mức cả động môi cũng không cử động được.

Cả người lạnh từ trong ra ngoài, con mắt cũng tối sầm, đau đầu khủng khiếp.

09:28

45.45%

Pad

09:28

Mà hoa viên lớn như thế, ngay cả một góc nhỏ tôi cũng chưa làm xong.

Tôi quay đầu, nhìn phòng ngủ của Lý Hào Kiệt, anh ấy vẫn ngồi ở đó nhìn tôi.

Được, Lý Hào Kiệt, anh nhìn tôi kỹ một chút đi.

| Lúc này, tôi chẳng biết sao nữa, lòng như tro nguội, cả người thật giống như chống đỡ nhờ vào

Một chút sức lực, Chanh Tin LiterCao

Tôi biết mình đang giận nhưng lại không chịu thua. Nó Có lẽ chịu thua thì tốt rồi.

Đáng tiếc, tính cách của tôi, từ nhỏ cũng không biết chịu thua,

Nhớ tới lúc trước tôi ngồi tù, bởi vì thế chịu không ít thiệt thỏi.

Nhưng mà tôi cũng không thể chết ở đây, tôi còn O 09:28

54.55%

69%

09:28

IPad

muốn chăm sóc cho Thiểm Thiểm.

| Tôi khẽ ngẩng đầu, nói với vệ sĩ phía sau: “Tôi muốn uống nước.”

| Vệ sĩ gật đầu một cái, lập tức đi lấy nước, chờ tới khi anh ấy trở lại, tôi muốn đứng lên, nhưng vừa cử đông, eo liền đau ghê gớm.

Tôi đứng dậy không nổi, cả người nằm nhoài trên đất như thế, cho dù là nằm, cũng khó duỗi thằng eo hoàn toàn.

Si nhìn không nổi, hiển nửa quỳ xuống vịn tôi, C thở dài: “Haizz, nếu không cô từ bỏ đi, chúng tôi sẽ chăm sóc ngài ấy cẩn thận, cô yên tâm.”

(Ệ sĩ nhìn ATP 0 0

Ó

“Cảm ơn.” Tôi lắc đầu, vất vả lắm mới ngồi dậy được.

Om na THUS

Anh ấy đưa nước cho tôi.

Tôi bưng lấy chén nước nóng, vẫn cảm thấy toàn thân lạnh đến đáng sợ.

O

09:28

63.64%

69%

09:28

Pad

CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI LÃM

Vệ sĩ nhìn tôi: “Mặt cô đỏ lắm.”

“Thật ư? Tôi rất lạnh”

Tôi nói thật.

Uống một hớp nước.

Có thể uống nước, tốt quá.

Vệ sĩ nhìn tôi uống từng ngụm nước lớn, còn nói:

“Tôi đi lấy chút gì cho cô ăn.” -C Nhanh T hietWriter

"Không cần." Tôi lắc đầu, nói tiếp: "Tôi ăn cái gì chỉ sợ anh ấy cũng có lý do đuổi tôi đi, như thế thì đấu một lần, tôi ngã xuống trước hay anh ấy không ngồi yên trước

Tôi uống nước xong, trả chén lại cho vệ sĩ, lại ngồi xổm xuống nhổ cỏ.

Nhưng mà, lần này tôi vừa ngồi xuống đã cảm thấy đầu cực kỳ choáng váng, bỗng ngã vào trong tuyết.

09:28

72.73%

@ 69%

09:28

Pad

“Sa Điệp!”

Tôi nghe thấy tiếng của vệ sĩ vừa rồi.

Tôi mơ màng mở mắt, khoát tay: “Không sao, tôi...”

Tôi định nói “Tôi không sao”, nhưng chưa nói ra tiếng đã không còn chút hơi sức nào..

Ánh mắt rơi vào cửa sổ phòng ngủ ở lầu hai của người đàn ông kia, tôi nhìn thấy anh ấy đã di chuyển Đxe lăn rời đinh ThietWriter, Cao

Anh ấy không ngồi yên rồi nhỉ. Nếu như yêu tôi, sao lại không đau lòng.

- Vệ sĩ ôm tôi đến trong phòng, thật nhanh tôi đã nhìn thấy Lý Hào Kiệt tiến vào, anh ấy ngồi trên xe lăn, hình như trong đôi mắt đen nhánh kia chẳng có chút đau lòng gì cả.

Anh ấy đến trước mặt, quan sát tôi, vẻ mặt lạnh lùng: “Không làm được thì đi đi.”

09:28

81.82%

(69%

09:28

Pad

CHƯƠNG 442: CHẾT Ở ĐÂY XUI LÂM

“Tôi... Làm.” Tôi cắn răng, từ trên salon ngồi dậy, muốn đứng lên, hai chân mềm nhũn, cả người ngã quy vào trên mặt thảm mềm mại.

Đau quá.

Lạnh quá.

TỰ THOA 02

Nhất định là tôi phát sốt rồi.

Khoảnh khắc tôi ngã xuống ấy, tôi nhìn thấy cánh b tây vẫn luôn đặt trên xe lăn của anh ấy duỗi một

Chút.

Tôi nghĩ, anh ấy vẫn xót xa cho tôi.

Nhưng cuối cùng, người đàn ông ấy vẫn không nhúc nhích, chỉ là trên mặt đầy vẻ bực mình, nói: “Trước tiên đợi cô hết sốt, không thì chết ở đây xui lắm.”

Tôi gắng gượng đứng dậy, nhìn Lý Hào Kiệt.

Muốn tìm chút đau lòng từ trong ánh mắt anh ấy,

90.91%

09:28

09:28

| Dường như anh ấy không hề đau lòng tôi chút nào?

Trong lúc nhất thời, tôi có chút mê mang, tôi kiên trì đến thế là đúng ư?

Tôi từ bỏ nhiều như thế để tới đây, thật sự đúng

U?

Đc Nhan

Liet

Ngồm Trần Thuỳ TOUR

Well vào dạy coảng các lót nào THU PHÍ ĐỂ Ở TRAI

100.00%

1 09:28

Truyện Chữ Hay