Biết nên tặng gì.
Khi tôi đang định tìm một quán ăn cơm trước đã thì điện thoại vang lên. Là điện thoại cá nhân của tôi.
Mà tên hiển thị trên đó lại là Đào Nhi!
Tôi vội vàng nghe.
Cô ấy hẹn tôi ăn cơm, chúng tôi chọn một nhà hàng tây ở gần đó. Lúc tôi đến nơi thì cô ấy đã tới rồi.
Hôm nay Đào Nhi mặc một chiếc váy và áo choàng vừa người, còn đi giày cao gót. Cô ấy đã không còn để mái tóc đen dài thẳng mượt như năm năm trước nữa, mà nhuộm màu hạt dẻ, còn uốn xoăn.
Đào Nhi nhìn tôi, câu nói đầu tiên chính là: “Tôi thật không ngờ nhà thiết kế Sa Điệp nổi tiếng lại là cô”
08:34
25,00%
CHƯƠNG 290 MẤT LIÊN LẠC VỚI LÝ TRỌNG MẠNH RỒI
“Nổi tiếng đầu chứ.” Tôi hơi ngượng: “Tên tuổi của tôi đều là mượn danh của thầy, không có ông ấy thì tôi chẳng làm được trò trống gì cả”
Mấy năm nay tuy Mưu Hướng Lê đã không còn lộ diện nữa, thiết kế đều là do tôi làm, ông ấy chỉ chỉ dạy chút ít. Nhưng các mối quan hệ của tôi đều là do ông ấy giới thiệu.
Tôi cảm giác mình vẫn luôn sống dưới cái bóng của ông ấy.
Đào Nhi mỉm cười: “Có thầy tốt cũng là một n may mắn.”
“Mấy năm nay cô ở đâu? Sau khi từ làng du lịch về, cô đã từ chức rồi, tôi vẫn luôn muốn liên lạc với cô.” Tôi hỏi Đào Nhi.
Sau đó tôi và Đào Nhi kể cho nhau nghe những chuyện trong mấy năm này.
Sau khi Đào Nhi từ chức thì đi nước ngoài di học, gặp ông xã hiện tại ở đó, không lâu sau thì
08:34
33,33%
CHƯƠNG 290 MẤT LIÊN LẠC VỚI LÝ TRỌNG MẠNH RỒI
Tôi và cô ấy đều phải đi đón con, hơn nữa tôi còn phải mua quà cho Lý Trọng Mạnh.
Đào Nhi biết tôi muốn mua quà cho Lý Trọng Mạnh thì gợi ý: “Tôi thấy cô có thể suy nghĩ mua văn phòng phẩm, bác sĩ có lẽ sẽ cần dùng.”
Lời của cô ấy đã nhắc nhở tôi.
Đào Nhị dẫn tôi đến một cửa hàng văn phòng phẩm khá lâu đời, tất cả đồ dùng trong đó đều có thể khắc chữ hoặc khắc tên linh
Tôi nhìn trải nhìn phải rồi chọn một chiếc bút máy màu xanh đen, đồng thời nhờ ông chủ khắc chữ lên, gói lại.
Sau đó tôi mới tạm biệt Đào Nhi, đi đón Thiểm Thiểm.
Ngày mai là sinh nhật của Lý Trọng Mạnh rồi.
)
08:34
50,00%
CHƯƠNG 290 MẤT LIÊN LẠC VỚI LÝ TRỌNG MẠNH RỒI
Nghe tôi nói vậy, cảnh sát nhìn tôi, chần chừ một lúc mới nói: “Không được, người nhà cũng không thể vào.”
“Anh có thể nói cho tôi biết bệnh viện đã xảy ra chuyện gì không?”
Không vào cũng không sao, nhưng tôi nhất định phải biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lý Trọng Mạnh có sao không!
Mà lúc này, trong lòng tôi đã có dự tính xấu nhất. OC
| Dù sao điện thoại của Lý Trọng Mạnh đã tắt máy lâu như vậy, có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Anh cảnh sát nhìn tôi, do dự một lát rồi nói: “Cô đợi chút, tôi đi báo cáo đã”
Anh ta nói xong thì lấy điện thoại ra gọi.
Điện thoại được kết nối, anh ta hỏi tôi: “Cô có gì có thể chứng minh thân phận của mình
08:34
83,33%
CHƯƠNG 290 MẤT LIÊN LẠC VỚI LÝ TRỌNG MẠNH RỒI
Không?”
“Tôi...”
Câu hỏi của cảnh sát khiến tôi sững người.
Tôi làm sao chứng minh tôi là vị hôn thê của Lý Trọng Mạnh chứ?
Dường như cảnh sát nhận ra tôi không chứng minh được, liền nói: “Xin lỗi, cô đã không cách nào chứng minh quan hệ với giám đốc thì tôi không thể tiết lộ chuyện gì với cô được” h
“Bạn gái thì chứng minh thế nào chứ!” Tôi nóng nảy.
“Xin lỗi, đây là quy định, cô đừng làm khó tôi.” Anh cảnh sát nói xong thì quay đi.
Tôi thấy anh ta quay lưng về phía tôi thì không chút do dự vọt qua dải ngăn cách, chạy thẳng vào trong bệnh viện!
-
08:34
91,67%
CHƯƠNG 290 MẤT LIÊN LẠC VỚI LÝ TRỌNG MẠNH RỒI