"Hình Thất Thất!! Cô ta trốn đâu rồi!"Giọng nói chứa đầy sự hung dữ của Chu Tước Minh khiến đám người hầu hoảng hốt né tránh khỏi hắn để tránh rước họa vào thân.
Chu Tước Minh với một bộ dạng say xĩn bước lên lầu, Chu Tước Minh lấy chân đá mạnh vào cánh cửa phòng nơi mà hắn ta đang giam giữ Hình Thất Thất.
"Chu!.
Chu Tước Minh!" Cô bỗng giật mình người dậy sợ hãi lùi lại vào một góc tối của căn phòng, co người lại và khóc!
Khuôn mặt của Chu Tước Minh nở rộ ra sự căm phẫn đến tột độ, hắn ta tiến nhanh đến chỗ cô, hai bàn tay to lớn ấy bóp mạnh vào bờ vai gầy gò của cô nấc cô đứng lên:"Cô có biết chính vì cô mà Mộ Vân bây giờ đau khổ đến mức nào không hả?" Giọng nói giận dữ phát ra ,mùi rượu trên ngươi hắn cộng với mùi thuốc sộc vào mũi cô khiến cô vô cùng khó chịu.
Mộ Vân? Mộ Vân là một người bạn thân của Hình Thất Thất,và cô ấy cũng chính là người mà Chu Tước Minh bất chấp mọi giá để yêu,hắn yêu cô ấy say đắm.
Nhưng năm trước vì một vụ tai nạn đã xảy ra với Mộ Vân khiến hai chân cô vĩnh viễn không thể nào đi lại được mà người gây ra tại nạn chi Mộ Vân lại chính là Hình Thất Thất.
Nhưng cớ sự có phải như vậy chăng?
Mộ Vân lâu nay luôn sống trong sự đau khổ đến tột độ, cô là một người rất yêu thích bộ môn múa balê, nhưng bây giờ ngay cả đứng cô cũng không làm được nói chi đến là nhảy múa.
Chu Tước Minh vì quá thương cảm cho Mộ Vân nên hắn đã thề sẽ đem kẻ hãm hại người con gái mà hắn yêu phải sống trong đau khổ như nỗi khổ mà Mộ Vân phải chịu.
! ! ! !.
.
"Cô có biết chính vì cô mà Mộ Vân bây giờ sống không bằng chết không hả?"
Anh ta bốp lấy cổ của cô siết mạnh.
Ánh mắt rực lửa cùng với sự giận dữ khiến gân trán Chu Tước Minh nổi lên như muốn giết cô ngay tại đó.
"Tôi!.
Tôi!.
không! cố ý, Tôi thực sự không cố ý! !" vừa nói cô vừa ôm chặt lấy tay hắn đang bóp lấy cổ cô, những giọt lệ rơi bên hai gì má gợi lên sự uất ức.
Cô đã giải thích với Chu Tước Minh không biết bao nhiêu lần rằng hôm đó chính Mộ Vân cố ý lao tới đầu xe của cô, nhưng anh ta một mực không tin.
"Hơ!.
.
cô không cố ý,cô đang đùa với tôi à? Cô nói cô không cô ý chẳng nhẽ chính cô ấy tự hủy hoại tương lai của chính mình hay sao?"
"Không! Không thực sự không phải tôi!"
" Hình Thất Thất! Thời gian hẵn còn dài ,tôi sẽ từ từ! từ từ khiến cô sống!không! bằng! chết!Khiến cô đau khổ cả đời,để cô cảm nhận được những gì mà Mộ Vân phải chịu!"