Từ trong bụi mù thiếu niên tử y bay ra cách đó mười mét mới dừng lại được.
Bắc Tiểu Lục chỉ lùi lại có ba bước, như vậy là đủ hiểu ai mạnh hơn.
Nhìn phía xa xa thiếu niên tử y chỉ bị thương nhẹ, Bắc Tiểu Lục lần này có chút bất ngờ.
Tên này quả nhiên không hề đơn giản, không nghĩ tới luyện thể đã bước vào giai đoạn Cốt Cảnh.
Bắc Tiểu Lục lên tiếng, giọng ồm ồm :” Thú vị, không nghĩ tới ngươi cũng là tu sĩ luyện thể”.
Thanh niên tử y chỉ cười :” Ngươi mới làm ta bất ngờ, ta vẫn là thua ngươi một bậc”.
Bắc Tiểu Lục lạnh lùng đáp :” Đáng tiếc, ngươi dám động thủ với ta thì phải có giác ngộ tử vong”.
Bắc Tiểu Lục đột nhiên xuất thủ để cho mọi người không kịp phản ứng, một đạo kiếm khí kinh khủng bộc phát ra.
Mọi người đều nhao nhao lui về phía sau tránh né, tránh bị kiếm khí cuốn vào trong đó.
Đương nhiên càng nhiều người là bị cỗ thanh thế kiếm khí cho dọa, lần này Bắc Tiểu Lục đánh ra đạo kiếm khí này dùng tới tám thành chân khí.
Tu sĩ Luyện khí kỳ bình thường đã không thể chống đỡ được rồi, phải biết Bắc Tiểu Lục sở hữu lôi thuộc tính, độ tinh khiết cực hạn.
Chân khí chất lượng tinh thuần, mạnh hơn quá nhiều so với tu sĩ khác.
Một kiếm khí mang theo thuộc tính lôi hết sức bá đạo, chưa cần sử dụng kiếm chiêu đã bộc phát uy lực mạnh như vậy.
"Chết! !"
Vô số đạo kiếm khí ma sát giao nhau, từ phi kiếm bắn về phía thanh niên tử y.
Thanh niên tử y biết không kịp sử dụng phù lục, y thúc dục trường kiếm từng đạo sắc bén lập lòe, giờ phút này đã vung đến cực hạn, tại bên cạnh y xung quanh đều là kiếm khí sắc bén, cái này để cho rất nhiều tu sĩ cảm thấy như bộ gai nhím vậy.
Hiển nhiên y cũng không còn cách nào khác, Bắc Tiểu Lục đạo kiếm khí đã bay tới trước mặt y.
Thế nhưng đạo kiếm khí tia chớp va chạm vào kiếm khí sắc bén, không hề có xu hướng chậm lại, vẫn lao nhanh về phía y.
Thanh niên tử y biến sắc, không cản được, bị đạo kiếm khí đánh bay, lộn vài vòng dưới đất cách đó mười mấy mét.
Y lúc này một gối khụy xuống, phi kiếm cắm xuống chống đỡ cơ thể không bị ngã.
Y không thể tin được, tên tiểu tử này bộc phát kiếm khí quá mạnh, đến bây giờ hai tay của y đều tê dại.
Thanh niên tử y nhìn thoáng qua Triệu Phong, thầm mắng một tiếng, hai tay điều khiển phi kiếm biến ảo, từng đạo kiếm khí hình thành lên một màn kiếm phòng ngự.
Bắc Tiểu Lục thấy y lấy ra một tấm phù lục, híp mắt thục dục phi kiếm chém ra từng đạo kiếm khí.
Ba mươi hai đường, sáu mươi bốn đường...! đường...
Khi kiếm khí của Bắc Tiểu Lục chậm rãi hình thành một lưới kiếm khí thô sơ, màn kiếm của thanh niên tử y giống như bọt khí, kêu lên răng rắc rồi hoàn toàn vỡ vụn rơi xuống.
Vô số kiếm khí giống như mũi kim bao vây lấy thanh niên tử y.
Điều duy nhất mà y có thể làm là dùng phi kiếm bảo vệ đầu mình.
Phụt...
Mấy đường kiếm quang xuyên qua thân thể của thanh niên tử y, khiến y bay đi vài trăm mét, lúc này mới ngã trên mặt đất.
Trong lòng của y hoảng sợ không thôi.
Đây là kiếm kỹ gì vậy, không ngờ lại kinh khủng như thế? Y vội vàng lấy ra mấy viên đan dược ném vào miệng, sau đó trầm giọng nhìn Diệp Mặc nói:
“ Vị sư huynh này, là tôi không đúng, tôi bằng lòng bồi thường, thả tôi một con đường sống thế nào.”
Đối với lời cầu xin khoan dung của thanh niên tử y, Bắc Tiểu Lục cũng không để ý đến, trực tiếp khống chế phi kiếm chém về phía đầu của y.
Biết không thể thoát khỏi, trước khi chết y bỗng cười gằn :” Tiểu tử, ngươi không biết mình đang đối mặt với người nào đâu.
Ngươi không thoát được đâu”.
Bắc Tiểu Lục nhíu mày, không phải hắn sợ mà hắn nhìn qua thi thể của thanh niên tử y này, bỗng phát hiện :” Đây là một bộ con rối sao, thú vị”.
Hắn cũng chẳng để ý tới lời đe dọa của gã, đe dọa hắn, cả đại lục này có mấy thế lực dám.
Lúc này, tại trong một động phủ một vị trung niên mở mắt, sắc mặt âm trầm.
Một bộ hoạt thi của hắn được cử vào trong bí cảnh, bị một tên lai lịch không biết giết chết.
Hắn tốn bao nhiêu công sức mới tạo ra được, lần này cử vào bí cảnh là tìm kiếm một đồ vật trong đó.
Hắn lộ ra sát cơ lẩm bẩm :” Dù là ai, dám phá hỏng chuyện của ta đều phải trả giá”, nói xong hắn liền biến mất .
Đã giải quyết xong tên này, bỗng phía sau vang lên tiếng cười điên dại.
Bắc Tiểu Lục quay lại nhìn, do tiêu hao chân khí quá nhiều, Triệu Phong lúc này sắc mặt của gã trắng bệch.
Nhưng dưới sự ngăn cản của thanh niên tử y, gã đã thành công việc kích hoạt Phù Bảo.
Một thanh tiểu đao màu vàng vô cùng tinh xảo, chỉ dài bằng một bàn tay, nửa trong suốt, lẳng lặng trôi lơ lửng trước ngực gã, bất kỳ ai nhìn vào cũng biết nguy hiểm.
Vài đạo hào quang màu vàng vô cùng hoa mỹ lưu chuyển qua lại trên mặt đao.
Phát ra những âm thanh âm trầm, khí thế bộc phát ra vô cùng kinh khủng..