Hồng Giao Long Khâu nhẹ nhàng chớp động, tốc độ nhanh tới mức Bắc Tiểu Lục không kịp phản ứng.
Nhưng theo bản năng hắn vẫn thôi động chân khí phòng ngự.
Ngay một khắc bị Hồng Giao Long Khâu bò lên, Bắc Tiểu Lục sợ tới mức trái tim muốn nhảy ra ngoài.
Nếu hiện tại đầu linh thú kia công kích hắn, hắn thật sự có chút trở không kịp, điều này làm hắn có chút tự giễu, quả nhiên thực lực bản thân cần phải theo kịp hành động.
Ngay sau đó hắn phát hiện nó đã cuộn mình nằm trên vai trái của mình, cái đầu nhỏ như ngón tay liên tục cọ xát má hắn, giống như đang lấy lòng hắn vậy.
Điều này khiến Bắc Tiểu Lục vô cùng vui mừng, thu hoạch được đầu dị thú này, hắn có thể khai thác tốt Ngũ Hành thế giới.
Hắn đã thăm dò thử Ngũ Hành thế giới, không nghĩ tới lần này bởi vì lấy được một ụ đá Mộc, làm thế giới của hắn sinh động hơn, đã có thể cho phép người khác vào.
“ Nhân phẩm của bổn thiếu gia thật không sai chút nào! “
Thu phục được Hồng Giao Long Khâu, tâm tình Bắc Tiểu Lục vô cùng sảng khoái.
Bắc Tiểu Lục sờ sờ đầu của nó cười nói:
“Sau này sẽ gọi tỷ là Loan tỷ, hi vọng tỷ đi theo ta có thể có một ngày hóa khâu thành long, trở thành thần thú chân chính”.
Hồng Giao Long Khâu nghe Bắc Tiểu Lục nói thế, mở đôi mắt to linh động, vui sướng gật gật đầu, tựa như thật hài lòng với cái tên Bắc Tiểu Lục đặt cho nó.
Thu phục được Hồng Giao Long Khâu có huyết mạch Long tộc khá thấp, nhưng nếu ngày sau có cơ duyên cắn nuốt Long tộc hoặc huyết mạch chi nhánh gần gũi, muốn hóa thành long hẳn không phải là không thể được.
Bắc Tiểu Lục nhìn xung quanh một mảnh linh thảo bát ngát, khẽ mỉm cười, đi ra ngoài thông báo cho hai người kia biết.
Hai người đưa mắt nhìn đầu yêu thú như khâu như rắn đang nằm yên trên vai trái của hắn, trong mắt hai người hiện lên đều khó hiểu.
Tư Khuynh Mỹ tò mò đi tới, chỉ chỉ Hồng Giao Long Khâu hỏi:
“ Ninh Tiểu Ma, đệ thu phục con rắn nhỏ này làm gì? “
Bắc Tiểu Lục đưa tay vuốt vuốt đầu Hồng Giao Long Khâu rồi nói thân phận của nó với hai người.
Hai người nghe Bắc Tiểu Lục nói xong thì trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, Tư Khuynh Mỹ hồ nghi hỏi:
“ Ninh Tiểu Ma đệ chỉ dùng mấy gốc Dưỡng Nhan Thảo kia mà có thể thu phục đầu Hồng Giao Long Khâu này sao? “
Bắc Tiểu Lục cười khẽ gật đầu nói:
“Đúng vậy, Loan tỷ tham ăn muốn chết, chờ khi ra bí cảnh ta phải nhanh chóng thu thập Dưỡng Nhan Thảo mới được.”
Tư Khuynh Mỹ và Cung Hằng nghe hắn khẳng định liền mở to miệng, bộ dạng khó thể tin.
Trước đó hai người chưa từng nghĩ tới Bắc Tiểu Lục có thể dựa vào vài gốc Dưỡng Nhan Thảo là có thể thu phục được Hồng Giao Long Khâu tam giai, nhưng sự thật rành rành trước mắt, hai người chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Bắc Tiểu Lục có chút đắc ý, khóc tay nói :” Chỉ là thao tác cơ bản, các ngươi không cần ngạc nhiên!”
Nếu đã thu phục xong Hồng Giao Long Khâu, Bắc Tiểu Lục dẫn hai người quay về dược viên mà nó bảo hộ.
Dược viên của Hồng Giao Long Khâu vì có cấm chế bảo vệ nên có rất nhiều linh thảo phát triển tươi tốt, nhìn sơ qua thì chỗ này ít nhất có đến gần trăm gốc linh thảo tứ giai.
Cung Hằng nhìn đám linh thảo đang đung đưa trong gió trước mặt mà nuốt nước bọt, nơi này có đủ loại linh thảo tứ giai, ngay cả tài liệu luyện chế Trúc Cơ Đan cũng đủ.
Thấy Cung Hằng ngoảnh sang nhìn, Bắc Tiểu Lục gật đầu.
Tư Khuynh Mỹ khinh thường nói :” Bản tiểu thư mới chướng mắt đám linh thảo này”.
Cung Hằng biết hai tiểu tổ tông này đều là có bối cảnh, không thèm để mắt mấy thứ linh thảo này cũng đúng.
Hắn chắp tay nói :” Đa tạ”, Bắc Tiểu Lục lắc đầu nói:” Ngươi dù sao cũng sẽ là tùy tùng dưới trướng ta, đây coi như chút lễ vật đi.”
Sau khi đợi Cung Hằng hái xong tất cả linh thảo, Bắc Tiểu Lục đưa ra ý kiến rời khỏi nơi này sang nơi khác tìm kiếm cơ duyên.
Hai người đương nhiên không có vấn đề gì đều đồng ý.
Nhưng ngay lúc ba người định rời khỏi, Hồng Giao Long Khâu hóa thành nguyên hình dùng đuôi cuốn chặt chân Bắc Tiểu Lục không cho hắn rời đi.
Bắc Tiểu Lục thấy vậy, bất ngờ hỏi:
“ Loan tỷ chẳng lẽ còn ẩn giấu thiên tài địa bảo khác ư”, tình cảnh này hắn cũng không xa lạ gì trong tiểu thuyết toàn viết vậy.
Hồng Giao Long Khâu còn chưa đạt tới Thất giai, không thể nói tiếng người, nghe hắn đoán ra ý mình, cái đầu gật gật biểu thị không sai.
Hồng Giao Long Khâu thấy hắn hiểu được ý mình, không chút do dự dùng đuôi quấn chặt eo Bắc Tiểu Lục trực tiếp đem hắn kéo vào trong lòng đất.
Bắc Tiểu Lục nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy thân hình của mình không ngừng di chuyển về phía trước, bên tai truyền đến từng trận thanh âm sàn sạt.
Khi Bắc Tiểu Lục mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt một mảnh tối đen, mà mình đang đứng trên một mảnh đất thổ nhưỡng.
Bắc Tiểu Lục nhìn xung quanh thầm nói :” Không nghĩ tới trong lòng đất lại cất chưa động phủ như thế“
Một lát sau, Bắc Tiểu Lục được Hồng Giao Long Khâu dẫn tới một sơn động..