Cũng không để hắn nghĩ nhiều, phi thuyền đã đến nơi địa vực của Phong Thần Cốc, hắn đành cắt đứt dòng suy nghĩ đi ra ngoài.
Bên ngoài mẫu thân và mọi người đang chờ sẵn hắn rồi, hắn ngượng ngùng nói “ Con tập trung tu luyện quá, mọi người chờ lâu không”.
An Nguyệt nhìn nhi tử lắc đầu ôm hắn vào lòng nói nhẹ “ Lục nhi con đó, dù sao vẫn còn nhỏ không cần phải vất vả như vậy.
Lúc cần vẫn phải thư giãn biết chưa”.
Nàng biết thế giới này chính là “ Cường giả vi tôn” vẫn phải bản thân mạnh mẽ mới an toàn được.
Thấy nhi tử tiến bộ nàng rất vui mừng, nhưng là một người mẫu thân nàng cũng rất đau lòng.
Nhi tử còn cố gắng như vậy làm phụ mẫu bọn họ càng phải quyết tâm mạnh mẽ hơn.
Dù sau này có chuyện gì cũng có thể làm chỗ dựa vững chắc cho Lục nhi, để hắn yên tâm bước lên con đường của chính hắn.
Khi thuyền dừng lại hẳn hắn chỉ thấy phía xa, cảnh tượng làm hắn giật mình.
Trên bầu trời đông nghịt, từng đạo vòi rồng đang gào thét, tàn phá theo đám mây kéo dài mà xuống, hình thành một đầu một đầu cực lớn lốc xoáy, Vừa nãy có một con yêu thú bát cấp đi vào bỗng bị cuốn vào lốc xoáy bay cao đến giữa không trung, bị nghiền nát thành cát bụi.
Cảm giác lúc này hắn như bước vào cấm địa vậy.
"Cái này là Thần Phong Cốc!"
Bắc Tiểu Lục ở trong lòng mẫu thân trên mặt tràn đầy rung động nhìn xem phía trước cái này cảnh tượng, dưới sự khủng bố thiên nhiên lực lượng, hắn cảm thấy mình bây giờ thật nhỏ bé.
Thần Phong Cốc, nơi đây địa vực kéo dài mấy vạn ức dặm vô cùng, vô tận sơn mạch, đặc thù địa hình, đặc thù khí hậu, tăng thêm khác một ít không biết nhân tố, cấu thành Thần Phong Cốc.
Có thể nói các thế lực chín sao khác cũng chưa chắc có được điều kiện tiên thiên lợi thế địa hình như vậy.
Khi phi thuyền vững vàng dừng lại, hắn thấy bay lên ba đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
Dẫn đầu là một vị lão giả khí chất tiên phong đạo cốt, hai tay chắp sau lưng, hắn dù lần đầu gặp nhưng lại có cảm giác thân thiết.
Bên cạnh là một vị nam tử bạch bào và một vị nữ tử váy xanh lục, hơn nữa hắn nhìn sang mẫu thân và ba vị này.
Không lẽ…
An Nguyệt dẫn đầu bước lên hành lễ “ Phụ thân, An nguyệt về thăm người”.
Bắc Tiểu Lục thấy vậy cũng tiến lên hành lễ “ Gia gia tốt”.
Giờ hắn cũng đã rõ đây là ngoại công của hắn An Thần Quân.
An Thần Quân cũng giống như Bắc Kiêu bây giờ cũng đã quy ẩn, hắn đại tu vi hiện tại cũng là Hóa Chân hậu kỳ đỉnh phong.
Hắn thật sự đã lâu được gặp được nữ nhi, lần cuối gặp cũng là năm trước, là hôn lễ của nàng.
Hôm nay gặp lại còn dẫn theo cho ta một đứa ngoại tôn, hắn cười ha hả vui mừng.
An Thần Quân vui mừng nói “ Tốt, tốt, thật sự quá tốt”.
Hắn nhìn vào Bắc Tiểu Lục hiền hòa gật gù nói “ Quả nhiên là cháu của ta, chính là thiên mệnh chi tử”.
Bắc Tiểu Lục nghe vậy mặc dù rất vui sướng nhưng cũng khá ngượng ngùng, hắn đáp” Gia gia, người mới thật là lợi hại.
Tiểu Lục còn cần phải học tập người nhiều”.
Thật sự hắn cảm thấy An gia gia cả người khí chất rất ôn hòa, tỏa ra nồng đậm chính khí.
Làm người khác khi nói chuyện rất dễ chịu, hắn cũng không biết mọi người có thấy như vậy không, đối với hắn chính là cảm thấy như thế.
Lúc này An Thần Quân lên tiếng” Được rồi, mọi người mau vào Phong Thần Cốc nói chuyện”.
Sau đó hắn tung mấy trận kỳ, tay bấm pháp quyết, chỉ thấy nơi đây tách ra tạo thành một con đường.
Chưa hết bên trong Bắc Tiểu Lục thấy xuất hiện một đoàn người canh gác, đây có lẽ là kết giới.
Muốn vượt qua kết giới cần phải có lệnh bài để mở thông đạo.
Nhìn tới đây Bắc Tiểu Lục cảm thấy không thể coi thường thế lục chín sao được.
Hắn nghĩ không ra thật sự tộc địa đã từng diệt đi vài thế lực chín sao thật ư.
Nếu thế lực nào cũng có địa vực nó cản trở như vậy thì rất khó công vào.
Hoặc có lẽ Bắc tộc còn nhiều sự tồn tại mà hắn chưa được chạm tới.
Nghĩ tới cũng đúng dù hắn là thần tử nhưng vẫn chỉ là đứa bé ba tuổi hơn.
Dù biết nhiều cũng để làm gì đâu.
Vừa đi hắn vừa hỏi thăm về chuyện bên ngoài kết giới, hắn rất tò mò.
Hắn sau đó cũng biết hóa ra hai người đi bên cạnh An gia gia là cậu và dì nhỏ của hắn.
Cậu hắn An Thiên Hữu đang là tông chủ của Thần Phong Cốc, là một người hiền hòa phong độ.
Còn về phía dì nhỏ của hắn An Tuyết một thân váy xanh lục bồng bềnh theo gió, mái tóc đen dài rũ xuống như một vị tiên nữ.
Sau khi nàng biết ta là cháu của nàng, thì rất là không khách khí ôm ta vào lòng.
Cũng không thể trách được bởi vì Bắc Tiểu Lục gien phụ mẫu quá mạnh dẫn đến hắn mặc dù nhỏ nhưng càng được hoan nghênh.An Tuyết Vừa ôm hắn vừa giới thiệu sơ bộ qua Thần Phong Cốc.
Đại khái do Thần Phong Cốc quanh năm đều là cuồng phong, từng đạo cuồng phong giống như đao kiếm, càng là tới gần Thần Phong Cốc, sức gió lại càng lớn, mà Thần Phong Cốc lại nằm ở trung tâm, sức gió tàn phá gần như tiếp cận pháp bảo cửu cấp đỉnh phong.
Khủng bố đến cực điểm.
Bắc Tiểu Lục trên đường nhìn thấy có rất nhiều đệ tử lợi dụng những nơi có cường độ sức gió phù hợp để tu luyện.
Quả thật nơi này không chỉ thích hợp đệ tử phong thuộc tính, mà còn có thể rèn luyện bộ pháp, luyện thể.
An Tuyết cười chỉ về một nơi cách đây khá xa nói “ Thấy bên đó không”
Bắc Tiểu Lục nghe vậy nhìn theo, bỗng giật mình một tiếng " Sức gió thật lớn!"
An Tuyết mỉm cười đắc ý nói” Tất nhiên, chỗ đó được gọi là Tuyệt Phong Vực, chỉ dành riêng cho tu sĩ luyện thể đạt tới cấp độ Vương cảnh tu luyện”.
Đại khái bình thường tu sĩ đạt tới cảnh giới Thừa Đỉnh lại có thuộc tính phong mới có thể chịu được .
Thần Phong Cốc chủ tu là tu luyện cũng không hề có một nghề nghiệp nào tồn tại trong này cả, có thì cũng cấp bậc không cao.
Bởi vì nơi đây điều kiện thiên nhiên đặc thù do đó, tông môn thu chiêu chủ yếu đệ tử phải có thuộc tính phong.
Tại vì các thuộc tính khác tu luyện nơi đây, không nhận được nhiều lợi ích, mà còn kéo giảm chiến lực môn phái.
Mẫu thân băng thuộc tính chính là biến dị linh căn từ thủy linh căn bà ngoại.
Thần Phong Cốc và tất cả các thế lực khác cũng không khác Bắc tộc là mấy.
Về phần đệ tự : ngoại môn, nội môn , thân truyền.
Cũng không hề có thánh tử hay thần tử gì, thực lực chủ yếu dựa theo bảng xếp hạng.
Như Thần Phong Cốc có Thần Phong Bảng top thiên kiêu mạnh nhất.
Nói thì nhiều chuyện nhưng chớp mắt đã xuất hiện tại đại điện, đi vào bên trong hắn thấy rất nhiều người trong đó.
Sau khi mọi người chào hỏi xong, thì ta được dì nhỏ bế đi chơi, đại khái là mẫu thân có việc cần bàn với các trưởng lão.
Hắn cũng không muốn ở trong đó chút nào, như vậy còn không bằng đi tu luyện còn hơn.
Bởi vì do tông môn đã thông báo hôm nay có đại tiểu thư An Nguyệt về thăm nên trên dưới tông môn đều rất nghiêm túc.
Bắc Tiểu Lục bị An Tuyết bế đi phía sau là Bắc Thi Kỳ.
Các đệ tử nhìn thấy hắn mặc dù rất tò mò nhưng cũng không dám thất lễ.Hắn không chịu được đành hỏi” Dì nhỏ, nơi này các ngươi có đặc sản không”.
An Tuyết nghe vậy liền sáng mắt lên bảo “ Theo ta, ta dẫn ngươi đi ăn Phong Cầm Sư”.
Nói rồi nàng lấy ra pháp khí phi hành đưa hắn tới một nơi được gọi là Phong Sư Cốc.
Đến nơi thì hắn mới biết do ở đây có một loài yêu thú cấp là Phong Cầm Sư sinh sống do vậy mới có tên như vậy.
Nghe nàng giới thiệu thì thịt của Cầm Sư rất ngon, bởi vì loài yêu thú này sinh sối rất nhanh mà lại mang tới lợi ích bổ dưỡng do vậy nơi đây trở thành đặc sản.
“ Được rồi hai ngươi ở lại đây” Nàng nói xong thi biến mất, một lúc sau nàng quay về mang theo một con yếu thú.
Bắc Tiểu Lục đánh giá loài yêu thú này.
Đây là một con yêu thú thân thể rất to lớn đại khái gấp lần con voi, toàn thân bao phủ một lớp lông đen, trên lưng mọc ra đôi cánh, đầu khá giống Sư Tử.
Tất nhiên công việc chế biến thì do Bắc Thi Kỳ phụ trách xử lý, sau đó là An Tuyết trổ tài nướng.
Qua tầm khoảng một tiếng thì một mùi thơm tỏa ra, Bắc Tiểu Lục ngửi thấy là chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào miếng thịt nướng đã vàng óng ảnh.
An Nguyệt thấy cháu mình biểu hiện như vậy rất là hài lòng nói “ Đây mau nếm thử tay nghề có một không hai của ta”.
Bắc Tiểu Lục cảm ơn rồi nhanh chóng gặm một miếng thật to, hắn phát hiện thịt nướng vào bụng về sau, liền có một dòng nước ấm chảy xuôi toàn thân, tẩm bổ nhục thân của mình, thậm chí chân nguyên đều gia tăng một tia, biết chỗ tốt hắn không để ý hình tượng ăn như hổ đói, rất không có hình tượng.
Thật sự thì tay nghề của An Nguyệt quá cao rồi, hắn cảm thấy một con không thể thỏa mãn được rồi.
Bên này thì thì An Nguyệt và Bắc Thi Kỳ các nàng mỗi người cầm một đùi lấy dao cắt từng miếng ăn, nhấm nháp hương vị.
Dù sao cũng là hai vị mỹ nữ dù ăn cũng làm cho người khác thấy cảnh đẹp, thưởng thức.
Chỉ tiếc bên cạnh bây giờ chỉ có một đứa bé ba tuổi hơn, đặc biệt còn là tên ăn hàng, bỏ qua các nàng sang một bên ..