Thất Nguyệt Tu Chân Giới

chương 16: quyền pháp tiểu thành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bắc Thần nhìn nhi tử như có điều muốn nói.

Cuối cùng hắn cũng không nhịn được hỏi“ Lục tử con muốn đi con đường nào?”.

Hắn rất lo lắng tên tiểu tử này lại muốn đi vào con đường không có lối về.

Làm phụ thân hắn cũng không muốn điều này xảy ra.

Bắc Tiểu Lục trầm mặc.

Bỗng hắn mỉm cười nói : “ Phụ thân hiểu con mà”.

Bắc Thần cười khổ không thôi “ Con,...!quyết định”, hắn thở dài mặc dù đã biết đáp án nhưng khi nghe vẫn cảm thấy rất không bình tĩnh.

Bắc Tiểu Lục bình tĩnh nhìn phụ thân hắn hỏi” Phụ thân người tu tiên vì điều gì? “

Bắc Thần không nghĩ tới nhi tử lại hỏi như vậy lúc này, nhưng hắn vẫn trả lời:” Sinh ra trong thế giới cường giả vi tôn, kẻ yếu chính là nguyên tội.

Tu luyện chính là để thoát khỏi gông xiềng xích của thiên địa, chỉ có bản thân mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được những người quan trọng của mình”.

Hắn hồi còn trẻ cũng rất không nghĩ được như vậy, luôn muốn chứng tỏ bản thân, muốn mọi người tôn kính hắn.

Nhưng về sau hắn gặp được một người con gái, hắn đã biết điều gì mới là quan trọng.

“ Sức mạnh, danh vọng, trường sinh” đây chỉ là những thứ cần thiết trên con đường bảo vệ những người quan trọng nhất của con mà thôi.

Hắn nói tới đây thì nghiêm túc lên “ Tu tiên không phải cắt đứt thất tình lục dục của phàm nhân.

Mà ngược lại tu tiên chính là càng phóng đại những thứ tăm tối nhất trong tâm hồn mỗi người.

Chỉ khi con có một đạo tâm vững mạnh, kiên trì thì mới bước tới đại đạo được.”

Bắc Tiểu Lục nghe vậy rất đồng ý “ gật gật đầu”, hắn cảm thấy lão cha hắn nói không hề sai.

Chỉ có người dám đương đầu với chính bản ngã của chính bản thân, mới có tư cách bước tới con đường trường sinh.

Hắn đứng dậy nhìn thiên địa khẽ nói :

"Tu tiên, chẳng lẽ không phải nghịch thiên mà đi, cướp đoạt khí vận, mạnh được yếu thua sao?"

"Cái gọi là thiên kiếp, nói cho cùng cũng chỉ là nhân họa mà thôi."

"Thiên địa vạn vật, yêu thú , con người...đều do thiên địa tái tạo, đều là đang hấp thu tinh hoa của thiên địa."

"Phàm nhân, sau trăm tuổi, tử vong chính là kết thúc, tiêu tán về thiên địa.

" Nhưng tu tiên giả khác biệt, càng truy cầu trường sinh bất lão, hấp thu linh khí thiên địa càng nhiều, đây chính cướp đoạt, đi đối nghịch với thiên đạo, làm mất thăng bằng vạn vật của thiên địa.

Nên mới xuất hiện cái gọi kiếp nạn lôi kiếp”.

" Lôi kiếp thể hiện sự trừng phạt của thiên đạo, đó chính là tầm thường thiên kiếp, nhưng nếu là rơi vào toàn bộ Tu chân giới, đó chính là ảnh hưởng giữa thiên địa toàn bộ sinh linh vô lượng đại kiếp!"

Bắc Thần giật mình nhìn thật sâu vào Bắc Tiểu Lục khẽ nói “ Nếu con đã quyết định, vậy ta và mọi người sẽ hết sức ở phía sau ủng hộ con hết mình.

Đừng quên điều đó”.

Hắn đứng dậy cười nói :” Được rồi, ta về trước thăm mẫu thân con”.

Chuẩn bị đi thì hắn nhớ ra một chuyện quay đầu lại nói “ Ngày mai về bên kia đại lục nhớ cân nhắc mọi tình huống.

Đây cũng coi như một chuyến lịch luyện trước thời gian của con.

Nhớ chú ý!”.

Bắc Tiểu Lục nhìn phụ thân biến mất cũng thở phào” Bước đầu đã thành công thuyết phục phụ thân.

Nếu có sự giúp đỡ của tộc địa thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn chút”.

Được rồi tiếp tục tu luyện.

Đến khi trời lờ mờ bóng tối thì Bắc Tiểu Lục mới dừng lại, hắn đang tu luyện võ kỹ tiếp theo là “ Bôn Lôi Sát Quyền”.

Đây là quyền pháp được mệnh danh là “ Công sát quyền thuật” cần luyện khí bảy tầng mới tu luyện được.

Muốn luyện tinh thần phải tập trung cao độ, đầu tiên hai đầu gối hơi cong, song quyền giao thoa, tư thế có chút kỳ quái, chân nguyên bắt đầu chậm rãi chảy xuôi, một tia như có như không lôi đình chi lực dần dần ngưng tụ tại quyền phong phía trên.

Mà theo lôi đình chi lực hội tụ, Bắc Tiểu Lục cả người khí chất đều ngưng tụ ra một cỗ lăng lệ sắc bén như là Cửu Tiêu Lôi Đình, trảm phạt thiên địa.

Võ đạo tu hành, mấu chốt ở chỗ công pháp võ kỹ, công pháp là tu hành căn cơ, võ kỹ thì là chém giết kỹ xảo, cả hai thiếu một thứ cũng không được.

Bôn Lôi Sát Quyền chia làm ba thức,

Đệ nhất thức: Nộ Lôi Thiên Quân

Đệ nhị thức : Kinh Lôi Vạn Lý

Đệ tam thức: Bôn Lôi Liệt Thiên.

"Bôn Lôi Quyền, quyền ra như sấm, nhanh như chớp, tại quyền pháp bên ngoài..

Môn quyền pháp này lý giải, ở chỗ cảm ngộ lôi đình bá đạo, mỗi một chiêu thức cũng không khó luyện, khó ở chỗ làm thế nào để hiểu rõ rõ bản biến hóa của chiêu thức, ý như lôi đình, thế như lôi đình, quyền như lôi đình, lôi đình từ cửu thiên xuất hiện, trảm sơn nhạc, liệt thương khung, cỡ nào bá đạo, cỡ nào uy nghiêm."

Bắc Tiểu Lục gầm nhẹ một tiếng, thanh âm bên trong tràn đầy rộng mở trong sáng thoải mái, song đồng tinh quang, thân hình như vực sâu, một quyền đánh ra, lôi đình khắp nơi!

Một tiếng nổ ầm vang lên, quyền kình phá xác mà ra, phá hủy một vùng đất, một loáng sau, kịch liệt tiếng nổ đùng đoàng bên trong, mảnh đá bay tán loạn!

Một quyền này lực lượng, so với thuần túy lấy chân nguyên thì lực tàn phá mạnh hơn quá nhiều.

"Nộ Lôi Thiên Quân nhập môn, quả nhiên là cự lực vô tận!"

Nhập môn là thuần tuý là tăng uy lực sơ bộ nắm giữ được quyền pháp.

Đạt tới tiểu thành, chiêu thức khi sử dụng như nước chảy mây trôi, tiêu sái tự nhiên, không có chút nào sơ hở.

Quyền thuật đạt đại thành, đối với uy lực, kỹ xảo cùng chiêu thức thấu hiểu nguyên lý, đối với quyền thuật hỏa hầu cũng là nắm giữ đến lô hỏa thuần thục, có thể ở chiến đấu bên trong đem quyền thuật chiêu thức cùng uy lực phát huy đến mức tận cùng, như là cái này Bôn Lôi Sát Quyền, cần phải đem cái này lôi đình hiểu rõ mỗi một chiêu thức bên trong, thậm chí giơ tay nhấc chân, đều xuất hiện vô tận lôi đình thần lực.

Về phần đạt tới viên mãn chi cảnh, lại là phản phác quy chân, thiên nhân hợp nhất giữa quyền với thiên địa pháp tắc.

Đây là cảnh giới không phải cứ luyện là sẽ được, chủ yếu vẫn là dựa vào thiên phú ngộ tính.

Bắc Tiểu Lục nhất cử tiến giai tiểu thành, trong đầu không ngừng hiện lên lôi đình thần uy, quyền pháp biến ảo không ngừng.

Hắn cũng chỉ cảm thấy chút vui mừng mà thôi, cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Một đứa bé chỉ mới ba tuổi hơn mà đã có thể tu luyện võ kỹ tới cảnh giới tiểu thành.

Hắn có lẽ chính là còn không biết việc này nếu ai mà biết được thì sẽ hoài nghi cuộc đời mất..

Truyện Chữ Hay