“Tớ… Tớ không có thích hắn.” Chu Quyên sắc mặt khó coi Nghiên chướng mắt Đường Vĩ, nhưng Chu Quyên lại là muốn gả cho Đường Vĩ.
Trong nhà Đường Vĩ có tiền, mà hắn ta còn biết dỗ dành phụ nữ vui vẻ.
Dựa theo thời gian để suy đoán, hiện tại hai người hẳn đã phát sinh quan này cô mới biết Chu Quyên ở bên Đường Vĩ còn sớm hơn cô.
Nhưng Đường Vĩ coi trọng Đồng Nghiên, đối với người đàn bà không có tư sắc như Chu Quyên thì chỉ chơi đùa mà thôi.
Mấy năm đó Chu Quyên luôn kiềm nén cơn tức giận ghen ghét, đợi đến khi Đường Vĩ không còn hứng thú với Đồng Nghiên, cô ta mới bắt đầu ra tay với Đồng Nghiên.“Phải không vậy? Nhưng hôm qua tớ vào thành phố, vừa lúc gặp được người quen, những người đó không nói như vậy nha.
Bọn họ nói…cậu và Đường Vĩ đã sớm ở cùng nhau rồi.
Chu Quyên, nếu tớ là cậu, tớ hẳn phải nghĩ cách có được trái tim Đường Vĩ.
Người đàn ông nào mà không háo sắc? Hắn ta chỉ coi trọng nhan sắc của tớ mà thôi, nhưng phụ nữ muốn thu phục một người đàn ông không chỉ dựa vào nhan sắc, còn phải cần đầu óc.
Đường Vĩ để cậu tới tìm tớ, thì cậu tới tìm tớ, hắn ta kêu cậu hẹn tớ, cậu liền hẹn tớ ra.
Cậu nghe lời như vậy, trong mắt Đường Vĩ cậu chỉ là một con chó.
Cậu như vậy vĩnh viễn không thể trở thành Đường phu nhân đâu.
Cậu suy ngẩm lại đi! Không cần lãng phí thời gian lên người tớ.”Chu Quyên nghe lời Đồng Nghiên nói, lại nhìn biểu tình Đồng Nghiên, cô ta tức giận đến run cho rằng cô ta nguyện ý đến đây để lôi kéo cô à? Đường Vĩ còn chưa từ bỏ ý định với cô đâu, cô ta có biện pháp nào chứ?“Tớ có chút mệt mỏi, gần đây thân thể của tớ không tốt, cần ở nhà tịnh dưỡng.
Cậu không có việc gì thì đừng đến quấy rầy tớ, vừa rồi cậu nói chúng ta là chị em tốt, trước kia tớ cũng nghĩ như vậy.
Nhưng từ khi biết cậu và Đường Vĩ ở bên nhau thì không phải nữa..