Hoa Dạng nghĩ thầm, cảm thấy tình huống trong nhà đúng là một mớ bòng bong, cô phải từng bước tiến hành cải tạo cả cái gia đình này mới được.Mà từ đã, Hoa Vũ, Hoa Chí Cường? Một tia chớp loé lên trong đầu Hoa Dạng, cô đột nhiên ngồi bật dậy, mấy cái tên này không phải là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết cô đọc cách đây không lâu ư? Nữ chính tên Hoa Vũ, cô ta có một người em trai tên Hoa Chí Cường.Trong truyện có viết, nữ chính trải qua kiếp trước không như ý, người chồng quá thành thật, không biết lo cho tương lai.
Hoa Vũ đi theo hắn ta chịu khổ cả một đời.
Bà con họ hàng còn thường xuyên lôi cuộc sống viên mãn của em họ ra so sánh rồi chê cười cô ta.Nữ phụ lại tên Hoa Dạng, bằng chính thực lực của mình thi đậu một trường sư phạm, trở thành một giáo viên.
Sau này lại tình cờ gặp gỡ và kết hôn với một thanh niên cũng làm công tác giáo dục.
Hai vợ chồng chung sống hạnh phúc, lại sinh được một cậu nhóc lém lỉnh cực kì thông minh.Mà Hoa Vũ thì ngược lại hoàn toàn, trung học còn chưa tốt nghiệp liền đi ra ngoài làm công.
Hiển nhiên là mây tầng nào sẽ gặp mây tầng đó, cô ta gả cho một anh nhân viên tạp vụ ở cùng chỗ làm.
Hai vợ chồng dựa vào lao động tay chân, miễn cưỡng cũng lo đủ cái ăn hằng ngày.
Cuộc sống cực kì gian nan và kham khổ, ngay cả vấn đề đi học của con gái cũng phải nhờ cậy vào em họ là Hoa Dạng.Mỗi lần Hoa Vũ đến nhà chơi, nhìn thấy cô em họ ở nhà lầu rộng rãi, mặc toàn quần áo đẹp, chồng thì săn sóc chu đáo.
Cô ta cảm thấy từng đợt ghen ghét trỗi dậy ở trong lòng.
Ngày qua ngày, sự đố kị như con rắn độc âm ỉ đục khoét trái tim của Hoa Vũ.Cho dù Hoa Dạng đưa tay ra giúp đỡ hay cưu mang, Hoa Vũ đều cảm thấy em họ chỉ cố tình thể hiện, hòng lấy cái mĩ danh, không biết chừng nó còn ở sau lưng chê cô nghèo đói thấp hèn rồi cười hả hê..