*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước tiên cô tắm rửa cho ba đứa nhỏ kia xong rồi đưa vào phòng, tiếp đó cô mới tắm rửa cho Nhị Bảo và dùng xà bông gội đầu cho sạch sẽ.
"Mẹ ơi, thật thơm quá đi.
"Lâm Nghiên Thu cười nói: "Mẹ tắm nên đương nhiên là thơm rồi."Lau khô tóc, dùng khăn lớn quấn đầu củ cải, nhìn con bé bây giờ giống như một con búp bê Nga chỉ để lộ ra khuôn mặt nhỏ, mắt to mũi nhỏ, miệng anh đào chúm chím rất xinh đẹp.
Lâm Nghiên Thu nhịn không được hôn lên mặt Nhị Bảo một cái.
Còn lại bản thân mình, cô cũng không dám ở trong sân tắm rửa mà chỉ có thể đi vào phòng chính tắm, đương nhiên, cô đều dùng mấy món đồ ở trong không gian của mình.
Dù sao Cao Quế Hương đã đi ra ngoài, còn mấy đầu củ cải thì chỉ cần lung tung bịa lý do là có thể lừa gạt cho qua chuyện.
Lâm Nghiên Thu không biết, Cao Quế Hương đến nhà con trai thứ hai, bà muốn làm rõ rốt cuộc con dâu thứ hai nghe được tin tức con dâu ba cùng dã nam nhân chạy trốn ở đâu.
Người mẹ chồng dũng mãnh này sẽ không cho phép gia đình mình xuất hiện mấy chuyện nhảm nhí đem nhà cửa náo động không yên.
Nhất định phải đi hỏi cho rõ ràng!Lâm Nghiên Thu hoàn toàn không biết gì về chuyện này, lúc này cô đã mang theo bốn đầu củ cải gật gù buồn ngủ, còn không quên khóa cửa nhà lại mới an tâm lên giường nằm.
Trước khi đi ngủ cô hỏi Đại Bảo, Cao Quế Hương ở gian phòng phía đông nhất, có cửa riêng biệt, sở dĩ kiến tạo như vậy là do ý của Trình Gia Thuật.
Dù sao chuyện sinh hoạt của vợ chồng mà kế phòng của mẹ thì cũng có chút không tiện! Tất nhiên, đây cũng là điều nói sau.
Lâm Nghiên Thu vốn tưởng rằng mình sẽ mất ngủ, không nghĩ tới nằm xuống không bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Nửa đêm, cô bị đánh thức bởi một tiếng gõ cửa.
Cô sợ tới mức giật mình, vội vàng đốt đèn dầu hỏa lên, trong tay còn cầm một cái bàn nhỏ để phòng thân, cô không vội vàng mở cửa mà hỏi trước: "Ai vậy?""Là tôi.
"Tôi là ai?.