Cuối cùng Triệu Thanh Thanh vẫn không ngồi xuống, cô quyết định cầm nước hoa lên xịt mấy chục lần trên người mình, sau đó chạy ra ngoài đi mua sắm.
Thật không ngờ, cô chỉ cần đi dạo một vòng quanh con phố đông đúc, đã có vô số cô gái chạy đến hỏi mùi thơm trên người cô là gì vậy.
Triệu Thanh Thanh giả vờ bí hiểm nói: “Mọi người đi mua một quyển tạp chí thời trang tên 《 Uyển Hề 》, sẽ biết mùi hương trên người tôi là hương thơm gì thôi.”
Cô là người phụ trách của quyển tạp chí này, cũng phải đi tuyên truyền cho nó.
Lúc này trên thị trường vẫn chưa có loại nước hoa chuyên dụng nào, hầu hết mùi thơm trên người phụ nữ đều là mùi của các loại xà phòng khác nhau.
Triệu Thanh Thanh đi dạo một vòng trên đường phố, nói đến bọt nước trên miệng càng phồng to hơn, sau khi trở về vội vàng gọi Liễu Phiêu Nhiên cùng Tô Hiểu Mạn đi ra ngoài tự mình thử nghiệm tuyên truyền: “Đến đây, hai người xịt nước hoa, như vậy sẽ hấp dẫn sự chú ý của người đi đường.”
“Hiểu Mạn, loại nước hoa này của cô nhất định bán rất đắt hàng, bản thân tôi mỗi ngày cũng muốn xịt mấy lần.”
“Triệu Thanh Thanh che mặt nói: “Nhưng mà tạp chí của chúng ta cũng không nhất định bán được tốt như vậy.”
Tô Hiểu Mạn: “…… Bạn đừng quá lo, hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên.”
Quả nhiên đến ngày thứ hai, doanh số bán tạp chí bắt đầu tăng lên, doanh số bán nước hoa và dầu gội trên các quầy bán hàng cũng tăng một cách chóng mặt.
Trong tạp chí có một số bài viết giới thiệu rất chuyên nghiệp cách trang điểm môi phù hợp với nhiều loại môi, cũng như các bước và phân tích cách trang điểm làm đẹp tương ứng có một số người mới mua tạp chí đã mang ra thử ngay trên mặt mình.
“Hóa ra kẻ mày phải kẻ như vậy sao?”
“Màu da như tôi càng thêm thích hợp son môi màu cam đỏ?”
“Bộ quần áo này mặc lên người trông thật đẹp, hình như tôi đã thấy cái áo sơ mi này ở trong cửa hàng thì phải, không ngờ còn có thể mặc như vậy…..”“Cô nhìn thấy ở đâu vậy?”
“Ở trong một quyển tạp chí thời trang, mấy trang đằng sau của tạp chí còn có một câu chuyện tiểu thuyết dài tập, thật sự là khiến tôi tò mò chết đi được, tôi muốn thấy hai nhân vật chính quay về bên nhau. "
“Tôi cho bạn mượn quyển tạp chí đó xem này.”
“Thẻ kẹp sách này thơm quá, trên người bạn cũng có hương thơm giống như trên tấm thẻ này.”
“Đây là hương nước hoa tôi vừa mới mua.”
“Vừa rồi bạn dùng cái gì gội đầu vậy?”
“Là quà tặng kèm trong quyển tạp chí tôi mới mua.”
……
Mặc dù cuối cùng doanh thu số đầu tiên của tạp chí thời trang《 Uyển Hề 》vẫn chỉ ở mức trung bình, duy trì trạng thái không lỗ, có lãi nhẹ, nhưng so với điều đó thì nước hoa và dầu gội của 《 Uyển Hề 》lại bán chạy như điên.
Tô Hiểu Mạn đã khen thưởng một khoản tiền thưởng lớn cho mỗi thành viên ban biên tập của 《 Uyển Hề 》.
“Lần phát hành tạp chí số đầu tiên của chúng ta rất thành công, sau này mọi người muốn tiếp tục chăm chỉ làm việc nhé!”
“Tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc ăn mừng thành công của lần phát hành tạp chí này!!”
“Vâng ạ!!!”
Những thành viên trong ban biên tập đều vô cùng vui mừng vì sự thành công đầu tiên này, kể cả Liễu Phiêu Nhiên, cô cảm thấy kỳ đầu tiên phát hành tạp chí của bọn họ rất thành công, huống chi số tiền thưởng này còn cao hơn nhiều so với tiền lương của cô trong ba năm, điều này khiến Liễu Phiêu Nhiên cảm thấy bình tĩnh hơn rất nhiều.
Có câu nói ‘Vạn sự khởi đầu nan’, ít nhất đây là một khởi đầu tốt.
Chỉ có Triệu Thanh Thanh là vẫn có chút không vui, một mình ngồi trong góc suy nghĩ miên man. Nghĩ cách làm thế nào để tăng doanh thu của tạp chí, cô ấy thậm chí còn nghĩ ra rất nhiều ý tưởng, chẳng hạn như gửi thẻ kẹp sách của tạp chí về cho ban biên tập, từ đó bốc thăm đổi quà; Sáng tạo một chuyên mục kết bạn qua thư từ; Hoặc thêm một chút tin tức về các ngôi sao điện ảnh và những ngôi sao khác ở thành phố Hồng Kông, hoặc là một số cuộc phỏng vấn……
“Hiểu Mạn, cô cảm thấy mấy ý tưởng này thế nào? Có thể sử dụng được không?
Tô Hiểu Mạn lắng nghe ý kiến của cô ấy, cảm thấy cô gái Thanh Thanh này không chỉ giỏi tìm hiểu tin tức mà còn là một chuyên gia marketing.
"Sau này tạp chí《 Uyển Hề 》của chúng ta sẽ giao cho cô, cô cứ việc tự do phát huy, những ý tưởng vừa rồi của cô, cô cứ trực tiếp thử nghiệm, nếu thất bại còn có tôi giúp cô giải quyết.”
“Cô cần bao nhiêu ngân sách cứ báo cho tôi, tôi sẽ đưa cho cô một khoản tiền làm quỹ trước.”
Phát hành tạp chí có thể mất bao nhiêu tiền chứ?
Bán nước hoa mới là khoản lợi nhuận kếch xù!!!
Dầu gội đầu càng là lãi ít nhưng doanh thu thu về rất nhanh!!!!
Với cách làm hai hướng này, nhà máy sản xuất số lượng lớn, Tô Hiểu Mạn biết rằng số tiền nhỏ cô đầu tư này chẳng bao lâu sẽ tăng lên thêm mấy lần nữa, lại đợi một vài ngày tiếp theo là có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch quay phim điện ảnh truyền hình rồi.
Trang bìa của các minh tinh tất nhiên có thể giúp tăng lên doanh thu của tạp chí, các tin tức giải trí và phỏng vấn của các minh tinh cũng có thể thu hút nhiều người mua hơn, chỉ tiếc hiện tại bọn họ không có cách nào thực hiện được …
Không có minh tinh điện ảnh, bọ họ có thể tự mình sáng tạo một người chứ sao.
Số lượng bán ra của tạp chí《 Uyển Hề 》ở mức trung bình, nhưng sức ảnh hưởng của nó lại không thấp, một quyển có hai mươi mấy người mua về đọc chung rồi tuyên truyền cho người khác, sau khi một cô gái mua tạp chí, có thể khiến cho các bạn trong phòng ngủ cùng nhau xem tạp chí này, mặc dù không cần đi mua một quyển khác về đọc nhưng mà sẽ đi chọn mua các sản phẩm như son môi, nước hoa, dầu gội, .
Nước hoa mới ra mắt của Uyển Hề nhanh chóng được bán hết, kéo theo đó là số lượng lớn đơn đặt hàng dầu gội đầu, doanh số bán son môi son kem trước đó lại tăng lên một độ cao mới.
Đồng thời, một số bộ sản phẩm trang phục được quảng cáo bởi tạp chí thời trang của họ cũng tăng lên theo doanh số bán tạp chí.
Vì vậy mà một số nhãn hiệu thời trang đã chủ động đến tìm đến họ, trên đời này không thiếu những người thông minh, bọn họ nhìn trúng hiệu ứng quảng cáo của tạp chí thời trang nên đã chủ động tìm đến xin được hợp tác quảng cáo.
Không chỉ là các nhãn hàng thời trang mà những người phụ trách ngành du lịch ẩm thực của thủ đô cũng tìm đến họ để bàn bạc về hợp đồng quảng cáo.
Lúc này Triệu Thanh Thanh, người phụ trách của tạp chí《 Uyển Hề 》cũng sửng sốt, lúc này cô mới phát hiện ra lợi nhuận tạp chí thời trang của bọn họ lãi không phải là doanh số bán hàng, mà là lãi về doanh thu quảng cáo.
Tất nhiên Triệu Thanh Thanh cũng biết rằng chỉ cần doanh số bán tạp chí của bọn họ càng cao, hiệu quả quảng bá sẽ càng tốt, thì các thương hiệu mới trả giá cao hơn để nhờ bọn họ giúp đỡ quảng cáo.
“Sau này khối lượng công việc sẽ lớn hơn bây giờ nhiều, chúng ta tất nhiên không thể laoij quảng cáo nào cũng đồng ý kí hợp đồng được, việc này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tạp chí của chúng ta.”
“Những thương hiệu quảng cáo này cần phải thông qua khảo hạch giám định.”
“Chúng ta còn cần tìm người biết kết hợp cách ăn mặc, thực ra có rất nhiều bộ quần áo đẹp, mặc một cái thì sẽ không thấy đẹp nhưng nếu biết kết hợp chúng lại với nhau sẽ khiến cho mọi người thấy được sự đặc biệt của chúng…..”
“Đúng vậy, không chỉ trang phục, còn có đầu tóc, thắt lưng, giày, đồng hồ, các loại trang sức. ……Điều quan trọng nhất là cảm giác tổng thể cả người.”
……
Triệu Thanh Thanh và những người khác lại rơi vào một vấn đề đề khó giải quyết khác,bản thân Tô Hiểu Mạn cũng có nghiên cứu về vấn đề ăn mặc và kết hợp trang phục, nhưng cô cũng biết rõ công việc này không thể chỉ dựa vào bản thân cô hoàn thành, tạp chí của bọn họ vừa mới bắt đầu khởi động, cần tất cả mọi người trong tạp chí cùng nhau phát triển.
Vì vậy Tô Hiểu Mạn cũng không đưa ra ý kiến gì, mà thông qua con đường đặc thù, mua một số quyển tạp chí thời trang bán chạy nhất ở nước ngoài cùng với các loại sách liên quan nghiên cứu về màu sắc, cạc phối quần áo về cho mấy người họ.
Ban ngày mọi người trong tòa soạn báo cùng nhau đi làm, sau khi tan làm thì ngồi đọc sách nghiên cứu với nhau, giống như là đang ôn tập chuẩn bị cho kì thi tuyển sinh đại học vậy, từng người một vô cùng tập trung.