Về đến nhà nghỉ ngơi cả đêm.
Chuẩn bị đi tới trung tâm mua sắm lớn nhất ở Thâm thị càn quét một lần, mua thêm một số áo lông vũ chống lạnh, có đủ kích cỡ của người lớn và trẻ con.
Thật ra Cố Tử Ý không muốn mua quần áo của trẻ nhỏ, dù sao cô cũng không cần dùng tới.
Nhưng không biết vì sao, lúc cô đi ngang qua cửa hàng quần áo trẻ em thì lại có một giọng nói chỉ dẫn cô bước vào.
Cuối cùng Cố Tử Ý vẫn đi vào mua một số bộ quần áo và giày có màu sắc không quá nổi bật, chất liệu tốt.
Lại bảo người bán hàng mang những đồ tồn kho vào mùa đông năm trước ra để cô chọn.
Cố Tử Ý mua thêm cả tã giấy, món đồ chơi cho trẻ con, vở, khăn lông, bàn chải đánh răng của trẻ nhỏ, bảo nhân viên cửa hàng chở về nhà giúp mình.
Sau đó cô lại đi tới cửa hàng mỹ phẩm, mua mấy trăm bộ mỹ phẩm dưỡng da dành cho những độ tuổi khác nhau và hộp kem chống nắng.
Dù sao đặt mấy thứ này ở trong không gian cũng sẽ không bị hỏng.
Nếu như không xảy ra chuyện gì thì cô tự dùng chúng nó cũng sẽ không lỗ.
Mặc kệ sống ở thời đại nào đi chăng nữa thì cũng không thể ngăn cản lòng yêu cái đẹp của các cô gái.
Lại mua thêm một số đồ vật linh tinh vụn vặt nữa, Cố Tử Ý chuẩn bị lái xe về nhà.
Lúc Cố Tử Ý bán nhà có đưa thêm một điều khoản kèm thêm là muốn ở lại thêm mấy ngày nữa.
Dù sao cũng mua được nhà với giá thấp hơn thị trường nên người mua nhà cũng đồng ý.
Về đến nhà được một lúc thì quần áo của trẻ em và mấy đồ mua ở siêu thị cũng được chở đến, vài người nhân viên giao hàng giúp đỡ dọn đồ, chỉ mất hơn mười phút đã dọn xong đống đồ vào phòng khách của nhà Cố Tử Ý.
Cố Tử Ý đợi mấy người giao hàng rời đi, nhìn một đống đồ ở trên mặt đất, suy nghĩ trong đầu một cái là đống đồ đó liền biến mất.
Phòng khách lại khôi phục thành bộ dáng ban đầu, những bộ quần áo kia như là chưa từng xuất hiện vậy.
Sau khi nghỉ ngơi xong, Cố Tử Ý dùng ý thức quét một vòng số vật tư trong không gian.
Cô nghĩ là nếu như mình thật sự xuyên không thì có thể sẽ không được mì ăn liền, trà sữa, đồ nướng nữa.
Tuy rằng trong không gian có không ít món ngon ở các nơi, nhưng mà mấy thứ này là ăn chút nào thì thiếu chút ấy.
Vì thế mang theo suy nghĩ để trong không gian cũng không sợ hỏng, Cố Tử Ý mở ra phần mềm màu xanh vàng, đặt hàng một đống cơm hộp.
Trà sữa trân châu mà cô thích uống nhất, mua! Tôm hùm đất cô thích ăn nhất, mua! Món lẩu thích ăn nhất, mua! Hamburger! Pizza!Cuối cùng chỉ có ba chữ: Mua, mua, mua!!?Cố Tử Ý vượt qua cả một buổi chiều trong trạng thái sung sướng mua mua mua, sau đó cô còn dọn dẹp lại quần áo trong nhà.
Còn có tủ lạnh, máy giặt, TV, máy tính, lò vi sóng, tất cả đều ném vào trong không gian.
Trong nhà rất nhanh cũng bị quét sạch, nếu như có ai bước vào đây thì chắc sẽ nghĩ là nhà có trộm mất.
Trong nhà bị cướp sạch sẽ không còn gì, trống không chỉ còn thừa một chiếc giường, nhìn mà ghê hết cả người.
Lại đi tới tiệm thuốc mua sắm thêm một số loại thuốc hằng ngày hay dùng và dành cho những trường hợp khẩn cấp.
.