Nhóm dịch: Thất Liên HoaSáng sớm Lăng Cẩn đã thức dậy, mở mắt ra choáng váng nhìn chằm chằm lên trần khi tắm rửa qua loa xong thì đến phòng khách, đúng lúc gặp Lý Hoành Chí đi mua bữa sáng trở về.“Cẩn nhi dậy rồi, vừa mới mua bữa sáng, nhân lúc còn nóng mau ăn đi.”Bữa sáng mà Lý Hoành Chí mua rất phong phú, có hậu hũ, bánh kếp, bánh bao, sữa đậu nành và bánh quẩy.“Cảm ơn bác sĩ Lý, cháu đi gọi ba cháu và Lăng Thụy.”Lăng Cẩn trở về phòng, Lăng Vệ Quốc đã thức dậy mặc quần áo xong, chỉ có Lăng Thụy vẫn còn nằm ngáy o o.
Lăng Cẩn tát một cái gọi người dậy: “Lăng Thụy dạy đi, bác sĩ Lý đã mua bữa sáng về rồi.”“Anh có thể nhẹ tay chút không?” Lăng Thụy đứng dậy xoa lên nơi bị Lăng Cẩn đánh, phàn Cẩn tức giận nói: “Nhẹ tay sao em dạy được, mau đi rửa mặt rồi đi ăn sáng.”Cái đồ không có tình người, Lăng Thụy cam chịu mặc quần áo rồi đi rửa khi Lăng Vệ Quốc và Lăng Thụy chuẩn bị xong thì cùng Lăng Cẩn đến phòng khách ăn khi ăn sáng xong, Lý Hoành Chí dẫn ba người Lăng Vệ Quốc đi dạo một vòng quanh Bắc Kinh, thế nên Lý Hoành Chí còn có một kỳ nghỉ đặc Hoành Chí dẫn ba người họ đi xem hoàng cung tráng lệ, tường thành hùng vĩ và Quảng trường Nhân Dân có lá quốc kỳ bay phấp phới, cả ba người đều bị choáng người Lăng Thụy còn chụp ảnh ở Quảng trường Nhân Dân, để Lăng Vệ Quốc mang về cho người nhà ngày không thể đi dạo nhiều dơn, Hoành Hoành Chí hơi tiếc nuối, anh chỉ xin nghỉ một ngày, nhưng sau này còn nhiều cơ hội, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ tốt hơn, còn nhiều thời vì ngày mốt Lăng Vệ Quốc phải về nhà, thế là hôm sau ba Lý và mẹ Lý đã đưa ba người Lăng Vệ Quốc đi thăm Học viện Y học và trường Đại học Khoa học và Công nghệ Bắc Kinh.
Ngày mốt mới có thể báo danh, coi như làm quen nơi chốn và tuyến đường xe.
Sau khi tham quan trường học lại dẫn ba người đi mua một số đồ dùng cần thiết cho sinh hoạt, tránh đến trường lại không biết đi mua ở vì đã ngồi xe buýt trước, cho nên hai người cũng không hề sợ hãi.
Cả hai mang theo đồ dùng ngày ngày hôm qua mua, đi theo tuyến đường trước đó ba Lý và mẹ Lý dẫn đi, đến Học viện Y học Bắc Kinh vì đã làm quen với trường học, hai người nhanh chóng tìm được chỗ báo danh, lấy thư thông báo đăng ký ra, sau đó nhanh chóng được nhận chìa khóa ký túc đến ký túc xá của Lăng Cẩn vẫn chưa có những người khác tới.
Lăng Cẩn và Lăng Thụy phân công hợp tác, Lăng Cẩn chọn một chiếc giường tầng trên gần cửa sổ để quét dọn và trải đệm chiếu, Lăng Thụy thì dọn dẹp ký túc xá một trình báo danh của trường Đại học Khoa học và Công nghệ Bắc Kinh cũng không khác Học viện Y học Bắc Kinh là bao, sau khi xuất trình thư thông báo trúng tuyển tại quầy đăng ký thì đi tìm ký túc xá.
Lúc Lăng Cẩn và Lăng Thụy đến ký túc xá, trong đó đã có bốn người, vừa vào cửa đã bắt đầu chào hỏi nhau.
Trong bốn người có hai người là thanh niên trí thức, một người là công nhân, người còn lại cũng giống như Lăng Cẩn, đã tốt nghiệp được hai năm, có vẻ như Lăng Thụy là người nhỏ nhất trong nhóm.
Ký túc xá là phòng sáu người, chỉ còn lại hai chiếc giường ngủ, Lăng Thụy chọn một cái tầng khi Lăng Cẩn dẹp dọn giúp mới chuẩn bị rời đi, trước đi đi còn dặn dò em trai mình một bận: “Lên đại học phải nhờ vào chính em, anh không thể đốc thúc em học.
em phải tự giác.
Khó khăn lắm mới thi đỗ đại học, em phải quý trọng.”.