"Không phải là cháu khoe khoang đâu, mà Đông Lâm cậu ấy thực sự rất giỏi. Cậu ấy mới được điều về cách đây vài tháng, vừa về, đã trở thành bí thư chi bộ của thôn, là cán bộ được chính quyền chú trọng đào tạo, cậu ấy xuất sắc lắm thím ạ."
"Ừ thì... "Trần Quế Hương cảm thấy như có một chiếc bánh ngọt rơi trúng đầu vậy: “Cậu ấy ưu tú như vậy sao lại muốn kết hôn với Giai Tuệ nhà chúng ta?"
Mấy lần trước, người khác giới thiệu toàn những người không ra gì, Trần Quế Hương tức giận thề rằng quyết không bao giờ gả con gái, nhưng hôm nay Triệu Cúc Hoa giới thiệu chàng trai này quá tốt, trong lòng bà lại có chút lo được lo mất.
Trần Quế Hương cũng biết tình hình hiện nay, thời điểm này công nhân viên chức, mặc kệ là công nhân viên chức gì đều chỉ cần nhận lương là chắc chắn có công ăn việc làm ổn định, hơn nữa cái cậu Triệu Đông Lâm này còn trẻ như vậy mà đã làm bí thư chi bộ của thôn thì chắc chắn sau này sẽ có tiền đồ đáng kì vọng, Triệu Cúc Hoa còn nói Triệu Đông Lâm trước kia cũng từng giữ chức cán bộ trong quân ngũ. Trần Quế Hương càng thêm hài lòng.
Đầu năm nay dân chúng đặc biệt có cảm tình đối với quân nhân, hình tượng và địa vị của người quân nhân đều được đánh giá rất cao, được mọi người dân tin tưởng, ngưỡng mộ.
"Thím, những gì muốn nói cháu cũng nói rồi, giờ thím còn thắc mắc gì nữa không. Thím xem, từ trước đến giờ, cháu chưa làm mai mối bao giờ, thím cứ yên tâm, bí thư Triệu này là hàng xóm của nhà mẹ đẻ cháu ở trong thôn, nắm bắt được rõ tình hình rồi cháu mới chạy qua nhà thím hỏi chuyện đó chứ. Hơn nữa chúng ta là họ hàng với nhau, cháu coi Giai Tuệ như em gái ruột của mình vậy, cháu nào có dám hại con bé, cũng chỉ hi vọng con bé sau này có cuộc sống yên bình, hạnh phúc."
Triệu Cúc Hoa giấu chuyện Triệu Đông Lâm để ý tới Đổng Giai Tuệ vì sợ Trần Quế Hương sẽ có những suy nghĩ không hay về cậu ta.
Trần Quế Hương trong lòng vui mừng vô cùng, nhưng bà không thể hiện rõ ra bên ngoài vì sợ rằng nếu mình vui mừng quá sớm, sẽ xảy ra chuyện không tốt.
Trần Quế Hương sau khi nghe Triệu Cúc Hoa nói trong lòng vô cùng vui mừng, nhưng bà là người từng trải thêm đó do những cảm xúc hụt hẫng từ những niềm vui đến hụt trước kia, vậy nên hôm nay cho dù vui đến đâu thì cũng không để tâm trạng vui mừng bộc lộ rõ ra bên ngoài.
Trần Quế Hương tra hỏi kỹ thông tin cá nhân của Triệu Đông Lâm, Triệu Cúc Hoa chẳng giấu diếm gì mà kể cho Trần Quế Hương nghe, như Triệu Đông Lâm thông minh từ nhỏ, từng là đại đội trưởng trong quân ngũ hơn mười năm, được lãnh đạo quân ngũ tin tưởng và bổ nhiệm chức vụ.
Về cuộc hôn nhân trước của Triệu Đông Lâm, Triệu Cúc Hoa đổ hết lỗi cho Uông Mai, nói cô ta không chịu được cuộc sống khổ cực ở nông thôn, và nói ban đầu cô ta kết hôn với Triệu Đông Lâm cũng có mục đích riêng.
“Thím, thím yên tâm, hôm nay cháu đã mất công đến tận đây, nào có thể giới thiệu cho Giai Tuệ người không đàng hoàng được. Gia đình nhà họ Triệu này thực sự là một gia đình tốt nhất nhì trong thôn chúng cháu, mẹ cậu ta, thím Xảo từ xưa đến nay chưa thấy ai trong thôn bàn tán là đối xử tệ bạc với con dâu.”
Thím Xảo đối xử với con dâu trước Uông Mai vô cùng tốt, trong thôn có người nói chính tại Triệu gia đối xử quá tốt với Uông Mai nên cô mới có đà lấn tới, được voi đòi tiên, không biết thỏa mãn với cuộc sống hiện tại.
Trần Quế Hương một bên suy nghĩ một bên tự hỏi, Triệu Cúc Hoa trong mắt của Trần Quế Hương là một người rất đáng tin cậy, người đàn ông mà đích thân cô ta đến giới thiệu điều kiện chắc chắn sẽ tốt, mới còn trẻ tuổi như này mà đã làm bí thư chi bộ của thôn, có thể coi là người có địa vị tốt trong xã hội.