Chuyện này cũng chẳng có gì đáng nói, năm Giáp Ngọ không có mùa xuân, theo lời người xưa kể lại, nếu không có mùa xuân thì không hợp lấy chồng, điều này khiến thím Lý ở nhà bên lo lắng không thôi.“Sang năm vào xuân không kết hôn được, nếu kéo dài thêm thì Nhị Đào bên đó sẽ quá tuổi.” Mặc dù Thím Đường có chướng mắt với thím Lý cạnh nhà, nhưng đối với Lý Nhị Đào lại rất có cảm tình, nói lời này cũng có chút vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ, nhưng việc nào ra việc đó: “Mẹ đã sớm nói bà ta hạ thấp yêu cầu xuống đi, bây giờ lại nóng lòng? Một hai phải đòi hỏi nhiều lễ cưới như vậy, nhà nào mà chịu? Giờ cứ chờ mà xem, kiểu gì Nhị Đào kia cũng trở thành gái lỡ thì mất.”Đường Hồng Mân vẻ mặt bối rối, cô tính thời gian có chút không đúng: “Mẹ, từ đây đến tết còn mười ngày nữa…à không, chỉ có chín ngày thôi.”“Có gì đâu, nếu nhìn trúng, chỉ cần hai ba ngày là đủ rồi.
Nếu là trong nhà không thiếu tiền, đi tiệm cơm quốc doanh làm hai bàn, còn có thể càng mau.”Cẩn thận ngẫm nghĩ lại cái này cũng có lý, Đường Hồng Mân gả cho Hứa Học Quân tới nay, từ lúc có người giới thiệu đến kết hôn, cũng chỉ mất một khoảng thời gian.Đang nói chuyện thì nghe thấy có người gõ cửa, thím Đường đứng dậy ra mở cửa, không ngờ đứng ở cửa lại là Lý Nhị Đào, người mà bọn họ vừa mới thảo luận.Thím Đường có hơi hoảng, cũng may là bà bình tĩnh lại được, hơn nữa mùa đông đều đóng chặt cửa sổ, Hứa Học Quân lại đang ngủ ở phía sau, mẹ chồng nàng dâu nói chuyện phiếm cũng cố ý nhỏ giọng, hẳn là người khác sẽ không nghe được.“Nhị Đào tới chơi sao? Nhanh vào nhà uống một chén nước cho ấm đi.” Người tới đương nhiên là khách, thím Đường hoãn lại mọi chuyện, rất nhiệt tình đón cô ấy vào nhà, đóng cửa lại rồi xoay người vào bếp rót ly nước ấm.Đường Hồng Mân cũng dừng công việc, tò mò nhìn khách.Mặc dù cô gái Nhị Đào này có thể được coi là một người nổi tiếng trong chung cư gia đình, tuy hai gia đình vẫn ở cạnh nhau, nhưng thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên Đường Hồng Mân nhìn thấy cô ấy.Sau khi xem kỹ lại thì cô cũng phần nào hiểu được ý của thím Lý, cô gái này thực sự rất xinh đẹp, có thể nói ngoại trừ nước da hơi ngăm đen và hơi vàng ra thì còn lại mọi thứ đều tốt, cô ấy thuộc dạng ưa nhìn và diện mạo khá xinh.Giống như cô xuất thân từ nông thôn, gia đình miễn cưỡng chấp nhận cô một cách ngẫu nhiên.
Với diện mạo này của Lý Nhị Đào, sẽ rất lạ nếu thím Lý không sẵn sàng chấp nhận cô ấy.Chỉ là đáng tiếc cô ấy lại có một người mẹ giở công phu sư tử ngoạm.“Nào, uống nước đi.” Thím Đường bưng nước ấm tới, trên mặt bày ra vẻ mặt hoan nghênh, đặt ly nước xuống bàn rồi kéo tay Lý Nhị Đào hỏi: “Sao hôm nay lại sang tìm thím thế? Để xem nào…Từ khi chị cháu gả khỏi đây thì hình như hai chị em cháu cũng không tới đây?”Đường Hồng Mân nghe vậy liền suy nghĩ.
Ước chừng trước đó tình cảm hai gia đình cũng khá tốt.
Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó, cô luôn cảm thấy đó không đơn thuần là vì vấn đề làm mai thất bại của ba năm trước.Bên kia, Lý Nhị Đào xấu hổ cúi đầu mở miệng, tựa hồ không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy điều này, thím Đường không vội vàng, bà chỉ mỉm cười giới thiệu với hai người.
Thực tế mà nói, hai nhà chỉ có rạn nứt chứ chưa bao giờ chia rẽ.Nhưng kiểu gì điều đó cũng sẽ sớm trở thành sự thật thôi.Sau khi nghe thím Đường nói chuyện phiếm một lúc lâu, thấy Lý Nhị Đào do dự và lặp lại, cuối cùng cũng khó khăn nói: "Thím, mẹ kêu con tới hỏi, thịt heo kho của nhà thím làm như thế nào...""Con muốn hỏi làm như thế nào đúng không? Lần trước thím đã nói với bà ấy rồi, hẳn là bà ấy không nhớ kỹ? Được rồi, thím sẽ nói lại cho con nghe.
Cái này cần có hạt tiêu, quế, hoa hồi ...”.