Bà Hàn bị nói một phen liền phùng mang trợn mắt: “ Nhà họ Trần chính là dạy con gái như vậy sao, dám nói chuyện với mẹ chồng như vậy?”“ Xã hội bây giờ tiến bộ rồi, không phải xã hội phong kiến trước kia mẹ chồng bắt bẻ con dâu, có cái gì thì nói cái đó, con thân chính không sợ bóng tà, không giống một số người, rõ ràng trong lòng thiên vị lệch tận trời, còn phải đối với bên ngoài giả bộ ta đây đều đối xử bình đẳng, mọi người trong thôn trong lòng ai cũng đều hiểu rõ, cũng không sợ tao đến hoảng!” Trần Nhu mỉa mai nói.
Nhà họ Mã ở cách vách, lại thêm nhà lão Thái cách vách tất cả đều ra ngoài, cuối cùng bà Hàn lại đây ầm ĩ cũng không nhỏ.
Chu Trân cũng ra theo, khuôn mặt vẫn mang theo ý cười, tuy rằng không nói chuyện, nhưng hiển nhiên là đứng về phe Trần Nhu.
Bà hàn quả thực rất mất mặt, không biết đứa con dâu thứ hai này từ lúc nào mồm mép lại nhanh nhẹn như vậy, nói không lại bà liền quét mắt về phía con trai mình, nói: “ Lão nhị, con cứ đứng nhìn vợ con ngỗ nghịch với mẹ như vậy sao?”“ Con thấy mẹ đúng là vẫn sống trong quá khứ, tư tưởng còn chưa theo kịp xã hội mới, bây giờ là thời đại nào rồi vẫn còn dùng hai chữ ngỗ nghịch này, đó là từ thời phong kiến còn sót lại nha.
”Trần Nhu tiếp lời: “ Còn nữa, mẹ có phải còn chưa rõ, hiện giờ nhà mẹ cùng nhà con đã là hai nhà khác nhau rồi, mẹ già rồi nếu muốn sống những ngày tháng yên ổn, cũng đừng tới cửa nhà con nói này nọ kia làm người khác khó chịu, chuyện dưỡng lão về sau, ba anh em bọn họ sẽ cùng nhau thương lượng, nên làm như nào cũng đều theo quy củ mà làm, sẽ không bạc đãi cha mẹ hai người, nhưng nhà con muốn sống như thế nào, quần áo muốn vợ giặt hay chồng giặt, đây là chuyện riêng của nhà con, mẹ nên là gì thì cứ làm, nhưng đừng duỗi tay quá dài, mẹ kiềm chế chút đi, đừng để con không cẩn thận cầm dao lại chém nhầm!”Cô từ trước đến nay đều không thích phiền toái, nhưng nếu phiền toái tự tìm đến cửa, vậy thì đừng trách cô không khách khí.
Cô muốn sống yên ổn mỗi ngày, cho nên khi bà già này tìm tới, cô tự nhiên sẽ không khách khí, nếu không về sau còn có thể sống yên ổn sao?Nhà cũng chia rồi, hai nhà khác nhau, nhà cô, cô muốn sống như thế nào, ai nói gì được?Bà Hàn tức giận chịu không được, nhưng mà nhìn thấy con trai của mình vẫn không chịu nói câu nào, càng tức muốn hộc máu, xoay người đi trở về.
Trong thôn không ai không biết Trần Nhu người đàn bà đanh đá này sẽ la lối khóc lóc giương oai, nhưng đều không biết cô ta mồm mép cũng lợi hại như vậy.
“Cô ta từ lúc bị đập đầu đến giờ tính tình cũng thay đổi rất nhiều, hiện giờ không la lối khóc lóc cũng không giương oai, này mồm mép cũng lợi hại cực kỳ.
”“ Bà mẹ chồng kia bị cô ta nói đến một câu cũng nói không lại được, thật đúng là buồn cười.
”“Cô ta cũng nói không sai, hiện giờ đều ở riêng, hai nhà khác nhau, bà ta còn nhúng tay quản một nhà hai người kia ăn ở như thế nào sao?”“Nhưng mà để đàn ông nhà mình giặt quần áo điểm này, vẫn là quá mức.
”“Như thế nào quá mức, đều cùng người khác không quan hệ, hai vợ chồng người ta không xích mích là được, có gì tốt đâu mà nói.
”“……”Một đám người tan đi, mỗi người cũng có một cái nhìn khác nhau.
Trần Nhu giống như không có việc gì tiếp tục đóng đế giày, đây là chuẩn bị cho mùa đông đeo , chính là muốn nạp dày, bằng không sau này tuyết rơi rất dễ ướt.
Hàn mẫu tìm tới cửa nhà gây chuyện, cô căn bản vẫn không yên tâm được, nhưng chuyện nên nói vẫn cần phải nói rõ ràng, nhìn về phía Hàn Quốc Bân nói: “Ở riêng, chúng ta cùng bên kia chính là hai nhà khác nhau, bọn họ là cha mẹ, là trưởng bối, về sau chúng ta nên góp lương thực nuôi dưỡng thì sẽ góp, chúng ta không thể thiếu trách nhiệm, nhưng mà nếu muốn quản nhà mình chung sống như thế nào, em sẽ không đồng ý.
”“Ừ.
” Hàn Quốc Bân trả lời, nghĩ nghĩ lại bổ sung thêm một câu: “Chuyện trong nhà đều nghe em.
”.