Long Chi đại lục năm ,.
Thiên Long lịch năm .
Phàm vực, Nguyệt Liên lịch ngày tháng năm .
Ánh mặt trời chiếu sáng khắp thương khung, những giọt sương sớm nhỏ rơi trên cành lá xanh mát.
Tại phía tây nam của Nguyệt Liên vương quốc, sát bên Hạ Nhật sâm lâm tồn tại một thôn nhỏ tên là Hạ Nhật thôn, nơi đây quanh năm đều náo nhiệt, các dong binh tán tu thường xuyên lui tới, lầu các thì không hề thiếu, Hạ Nhật thôn chẳng khác gì là một thành trì cỡ nhỏ, bất quá chỉ không có tường thành mà thôi.
Thế nhưng tại vì sao Hạ Nhật thôn lại náo nhiệt đến vậy? các tán tu dong binh tại sao lại thường xuyên lui tới đây? Bởi vì thôn này nằm sát bên Hạ Nhật sâm lâm.
Hạ Nhật sâm lâm là đâu? Có gì đặc biệt mà phải để các tán tu dong binh thường xuyên lui đến.
Hạ Nhật sâm lâm chính là một mảnh rừng rậm kéo dài bên Hạ Nhật thôn. Ở bên trong có rất nhiều yêu thú cấp cấp , linh thảo các thứ, thiên tài địa bảo hiếm gặp. Là nơi các dong binh đặc biệt lui đến, cũng là nơi các con em gia tộc đi lịch luyện. Bởi vì vậy Hạ Nhật sâm lâm được nhiều người lui tới, Hạ Nhật thôn mới náo nhiệt đến thế.
Thế nhưng tất cả bọn họ chỉ dám đi lại ở rìa ngoài khu rừng, không ai dám tiến sâu vào trong. Bởi vì càng vào sâu thì càng nguy hiểm. Sâu bên trong chính là cấm khu của con người. Tương truyền rằng từng có một Linh giả cấp bậc Linh hoa người người ngưỡng vọng hùng hùng hổ hổ tuyên bố đi sâu vào trong lật mở bí mật của Hạ Nhật sâm lâm, thế nhưng đã một đi không trở lại.
Lại nói cấp bậc Linh Hoa của Linh giả là gì mà khiến người ta phải ngưỡng vọng?
Linh hoa là một cảnh giới chí cường của Linh giả, ở phàm vực mà đi đến bước này có thể xem là sơ bộ cao thủ.
Ở đại lục Long Chi, một đứa trẻ từ khi sinh ra đã mang trong mình một khỏa linh tâm bị phong ấn tồn tại bên trong đan điền. Lợi dụng đan điền hấp thu thiên địa linh khí phá vỡ phong ấn linh tâm, tiến hành tu luyện. Đó là thường thức cơ bản ở đại lục này.
Bản thân một con người từ lúc ra đời mang trong mình một yếu tố tiên thiên. Ba yếu tố Hậu thiên.
Yếu tố tiên thiên ở đây chính là Linh tâm.
Linh tâm chia thành thập đại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Quang, Ám. Mỗi một thuộc tính lại chia thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhân năm đại đẳng cấp. Mỗi một đẳng cấp tùy theo độ thuần khiết mà quyết định. Ở Đại lục này, việc xác định một thiên tài tùy thuộc vào số thuộc tính Linh giả sở hữu. Một thuộc tính là bình thường, hai thuộc tính là hiếm gặp, ba thuộc tích là thiên tài, bốn thuộc tính là tuyệt thế thiên tài. Còn năm thuộc tính, đây không còn trong phạm trù thiên tài nữa mà là yêu nghiệt, tuyệt thế yêu nghiệt. Bất quá việc sở hữu năm thuộc tính linh tâm chưa bao giờ thấy. Tuy rằng có nhưng đó thuộc về thời viễn cổ. Nói tóm lại Linh tâm chính là căn cơ tu luyện của một linh giả.
Còn ba yếu tố hậu thiên theo thứ tự là Ý Chí, ngộ tính và huyết mạch.
Hậu thiên ý chí chính là ý chí của một người. Bản thân một linh giả linh tâm tiên thiên sẽ bị phong ấn, phải có ý chí kiên định mới có thể phá vỡ phong ấn. Bước tiếp trên con đường tu luyện.
Ngộ tính, một Linh giả phải có ngộ tính, nếu không có ngộ tính thì rất khó để trưởng thành.
Còn huyết mạch thì chính là gia tộc máu mủ truyền thừa. Truyền rằng khi một Linh giả tu luyện đến cảnh giới cao thâm sẽ lưu xuống huyết mạch. Con cháu đời sau tu luyện mà thức tỉnh huyết mạch của tổ tiên thì con đường Linh giả sẽ trở nên nhanh hơn nhiều so với người khác.
Tất cả các yếu tố trên dần đã trở thành tiêu chuẩn để xác định thiên tài ở Long Chi đại lục này.
Linh giả chốn phàm vực này chia thành lục đại cảnh giới theo thứ tự từ thấp đến cao là: Phá Phong, Tụ chuyển, Linh Hoa, Khai Tâm, Diễn Hóa. Mỗi một đại cảnh lại chia thành các tiểu cảnh. Phá Phong chia thành mười tầng. Tụ chuyển, Linh Hoa chia thành tam tầng. Khai tâm chia thành ngũ tầng. Diễn hóa chia thành sơ, trung, hậu và đỉnh phong bốn tầng.
Quay lại với Hạ Nhật thôn, bên trong Hạ Nhật thôn lúc này phi thường náo nhiệt. Tuy là giữa trưa nhưng đường lớn vẫn người người đi lại.
Phía trước một lầu các tên Tụ Nhân lâu, dưới bóng cây rợp mát. Một hài từ tầm tám chín tuổi đang ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tuấn tú, làn da rám nắng Nếu như có người hữu tâm để ý thì có thể thấy được những dòng chảy linh khí đang rót từ từ vào người hài tử.
Hài tử họ Vân tên Thương, là con thứ trong một gia đình khá giả mở tiệm thu mua buôn bán linh dược ở Hạ Nhật thôn, mọi người trong thôn hay gọi cậu là Tiểu thất hoặc tiểu Thương.
Khác với bao hài tử trong thôn khác còn đang làm nũng với cha mẹ thì Vân Thương hắn từ lúc lên sáu đã hứng thú với tu luyện. Chả là do một lần tình cờ thấy tam ca của mình đả tọa tu luyện, hắn thấy tò mò nên nổi lên hứng thú. Bám theo tam ca hắn ráo riết không thôi. Bất đắt dĩ mới chỉ cho Vân Thương hắn tu luyện.
Tam ca hắn tên là Vân Hải, năm nay mười tám tuổi, một thân tu vi đã là Tụ chuyển nhất tầng, ở Hạ Nhật thôn có thể xem như là cao thủ rồi. Theo như Vân Hải nghĩ thì Vân Thương chỉ thử một chút liền chán, dù sao cũng chỉ là hài tử. Thế nhưng nào ngờ Vân Thương hắn tu luyện vẻn vẹn bảy ngày đã phá vỡ nhất tầng phong ấn của Linh tâm. Đây là một chuyện bất khả tư nghị. Phải biết rằng ở phàm vực do vấn đề linh khí thấp nên việc phá bỏ phong ấn của Linh tâm là một chuyện cực kỳ khó khăn, một Linh giả tiêu chuẩn cơ bản để phá vở phong ấn lần đầu tiên ít nhất dùng thời gian khoảng tháng hơn. Thế nhưng Vân Thương lại dùng bao lâu, chỉ vẻn vẹn bảy ngày. Bảy ngày phá vỡ tầng một phong ấn, hắn có thể xem là một thiên tài.
Tu luyện đến nay đã được một năm Vân Thương đã phá được tầng phong ấn.
Đang lúc Vân Thương đang tu luyện thì bỗng có một tiếng gọi trong trẻo mà dễ thương kêu hắn trở về thoát khỏi trạng thái tiềm tu:
-“Thất ca, huynh lại tu luyện à. Thúc phụ hắn bảo muội nhắn huynh về có chuyện cần nói”
Vân Thương mở mắt ra, xuất hiện ở trước mặt hắn lúc này là một tiểu cô nương cực kỳ khả ái, khuôn mặt thập phần xinh đẹp, dáng người mãnh khảnh, lớn lên chắc chắn sẽ ‘họa nước ương dân’. Tiểu cô nương khả ái này gọi là Uyển Lan, cùng tuổi với hắn, sống ngay sát bên gia đình nhà Vân Thương nên hay thường xuyên qua lại. Có thể xem đây là thanh mai trúc mã của Vân Thương.
-“Lan nhi, ta biết rồi. Ta sẽ về ngay. Muội cùng về không?”
Vân Thương nhìn Uyển Lan dịu dàng nói.
-“Không, giờ muội ra chợ có việc. Nhắn cũng nhắn rồi, muội đi đây”
Dứt lời Uyển Lan lập tức tủm tỉm tuoie cười, nhanh nhẹn chạy đi, không kịp để Vân Thương gọi lại.
-“Đợi đã, thật là. Chạy nhanh thế làm gì không biết”
Vân Thương lắc đầu nhẹ than nhẹ, sau đó đứng dậy hướng về phía nhà mình rảo bước đi về.