Thanh Xuân Tươi Đẹp Bị Phá Vỡ

chương 37

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chiếc xe đen tuyền Toyota của vợ chồng nhà nọ mang theo ba người đẹp tới cổng khách sạn ' Thiên đường ' nơi sẽ là hội trường tuyệt mĩ của đêm này. Thân là thành viên công ti nên hầu như họ đến rất đúng giờ, qua khung cửa vừa kéo xuống cô thấy tất cả con dân của Thanh Phong rồi, cô cậu anh chàng nào cũng thực tuyệt mĩ, ta nói cái nghề của cô hầu như không ai xấu hết, toàn hạng mĩ nhân trở nên thôi, ngành giải trí mà, quan trọng luôn là khuôn mặt.

Vợ chồng nhà này giàu có ai cũng biết nên khi chiếc xe sang chảnh này phóng tới đều thu hút ánh mắt của mọi người, theo nguồn tin cô cho biết, Thanh cô nương đã tích khoản tiền này từ rất lâu, rất lâu để tậu bằng được em xe này về, vợ chồng nhà này hợp rơ nhau ở khoản thích xe đẹp.

Đứng trước cửa, Chí dừng xe, ôn nhu chậm rãi tiến về bên kia mở cửa xe cho vợ yêu, hai người họ tay trong tay khiến bao người hâm mộ, đây chính là hai vợ chồng làm phim nức tiếng hiện nay đó, hình ảnh đẹp đương nhiên lọt hết vào máy ảnh của đám phóng viên ghi hình.

Cô và Thư thì không có cần trịnh trọng thế, tự nhiên mở hai cửa mà đi ra thôi, sau đó hai cô tự khoác tay nhau vào, mình thích thì mình làm một cặp thôi, đâu cần phân biệt giới tính, dẫu gì cô cũng nức tiếng một thời say mê gái đẹp, Thư là baby của cô đó nha.

Đương nhiên đã là khách mời, dù là ai cũng sẽ được chụp ảnh, huống chi hai mĩ nhân đây còn đi chung với đạo diễn Giản, mười phần thì đến chín là bạn thân rồi.

Anh nãy có nói sẽ đón cô ở cổng nhưng mà cô đi vào bàn đã lâu cũng không thấy anh, gọi cũng không người bắt máy. Chắc anh bận nên cô cũng không để ý, hoà vào đám nhân viên phòng mình, Thư chẳng rõ bị Ninh Nhật lôi đi góc nào rồi, vợ chồng kia đi chào hỏi mọi người rồi.

Tuy vậy cô cũng không chán lắm, phòng cô toàn người thú vị, nói chuyện cả ngày cũng sẽ không chán.

- Tớ mới câu được anh bên kĩ thuật, đẹp như sĩ điều luôn_ Jee hớn hở khoe

- Biết mặt thằng cha rồi, trắng hơn cả con gái_ Rose bĩu môi nói.

- Đấy gọi là thư sinh, thư sinh hiểu không?_ Jee bẹo má Rose hất hàm.

- Ứ hiểu, không bằng chú của tớ, tuy hơi già chút nhưng vẫn nam tính chết người_ Rose mắt lấp lánh nói.

- Xì...

- Nói đi nói lại mấy cưng vẫn không bì nổi chị, chị có chồng rồi hí hí..._ chị Giang nhảy vào nói.

- Đàn bà một con đừng lên tiếng_ All

-..._ chị Giang méo mặt, mình lành quá nên bị bọn này đàn áp đây mà.

- Êu, nhìn xem, các mĩ nữ đích thực tới rồi kìa_ Wendy chỉ chỉ nói.

- Xấc, bao giờ thấy hai mĩ nam nắm tay nhau đi vào thì hãy kêu_ Lyn chẳng biết từ đâu nhảy ra nói. Gái này chính là chín mười của Thư, mê mẩn đám nam nhân ngày xưa gọi là đoạn tụ gì gì đó.

- Thế thì hơi bị kích thích quá_ cô buồn cười buông lời.

All gật gật tán thành.

- Eo, nay Du nhà ta xinh phết nhỉ, hơn cả đám hoa hậu kia luôn ý chứ_ chị Giang vuốt ve má cô nói.

Và bắt đầu mục tiêu nhắm vào cô. Họ sờ cô loạn xạ ra, lố nhất phải là cô nàng Mina, ôi thôi đen tối kinh khủng.

- Du, bộ này quen quen_ Tina chọt chọt hỏi.

- Ấy, nhớ show diễn công ti ta dàn dựng để tung bộ thiết kế mới nhất của Lucky không?_ Zee vuốt ve hỏi.

- Đúng rồi, lần ấy người ta được cử đi chụp ảnh nè_ Yến Yến nhảy vô nói.

- Là một trong số đó này, tiểu Du, trộm được bảo vật mà chẳng rủ chị em gì cả_ Zee tặc lưỡi nói.

- Đâu có, tớ có biết váy vót gì đâu, cái này đi mượn đấy_ cô chớp mắt nói dóc.

- Điêu..._ Rose ngửi ngửi tóc cô phán.

- gật gật gật_ All tán thành.

- Thật mà_ cô chớp mắt vô tội, cô có am hiểu váy vóc gì đâu, đồ công sở cũng gần như toàn quần, đánh nhau cho tiện, lại siêu chống nắng, mới cả cô chỉ thích đọc truyện thôi hổng thích xem tạp chí thời trang đâu.

- Ứ tin, theo hiểu biết của lão nương của này là sếp tặng, đúng không?_ Tina bép xép nói.

- gật gật gật..._ lại tán thành.

- Không, mượn mà_ cô chối bay biến, hí hí, luyện lại tài năng bốc phét, lâu ngày không dùng mốc chết.

- Ứ tin_ All

-..._ đám người này cáo thật.

- Im lặng là đồng ý. Ôi sếp yêu của em_ Wen rưng rưng nói.

- Người đàn ông si tình bất diệt của mị_ Jee ôm tim đau đớn.

- Ông xã quốc dân của tui_ Lyn mắt lấp lánh nói.

-..._ cô cảm thấy bị khủng hoảng trái tim a...

-..._ ca ngợi

-..._ tiếp tục ca ngợi.

-..._ vẫn đang ca ngợi

- Oa, nhìn xem hãy nhìn mà xem, tím này, màu tím này...sếp lãng mạn chết mất, đây là thủy chung không đổi vì em mà...!!!_Mina hưng phấn nói.

- Chung thủy a... Si tình a..._ All

- Tím thủy chung không đổi...

- Tại sao lại lãng mạn như vậy a...

-...

-...

Một đám người không để ý vẻ mặt méo xệch của cô hết lời sờ soạng người cô, ca tụng anh lên chín chín tầng mây luôn quá.

- Sao cậu cứ miết bụng tớ hoài vậy_ cô dí dí trán Mina trách vấn. Cái con nhỏ này, suốt từ nãy tới giờ tay cứ chọt chọt bụng cô, xong lại vuốt vuốt. Mới đầu cô không để ý nhưng mà cũng cứ sờ soạng lâu quá cơ.

- Người ta đang dùng tâm thuật để xem trong này có cái gì chưa, có rồi thì...Tất cả chị em, mau chào chị dâu_ cô nàng khoái trá nói, một bộ dạng xấu xa không chịu nổi mà, oang oác cái mồm ra, làm cô sợ chết khiếp.

-..._ chắc điên quá.

- Chị dâu..._ All hùa theo Mina trêu cô.

-..._ thật là đám người xấu xa mà.

-..._ All cười sung sướng.

- Mà Du này, sếp theo đuổi em từ lúc nào thế, chị nghe Thư nói mà đầu óc quay mòng mòng_ chị Giang uống rượu quay ra nhìn chằm chằm cô hỏi, cái cô thư kí Mai của sếp đày chị không phải thời gian ngắn đâu.

- Không có gì hết, tự nhiên mà đến thôi_ cô dịu dàng nói. Rất dịu dàng nha, cái đám người này sao cứ quấn lấy cô thế, chết mất...!!!

- Ứ chịu đâu, người ta thích nghe tiểu sử cơ_ Zee lăn đùng ra, rất không hình tượng cọ mặt vào ngực cô. Ôi cái cô nàng lợi dụng này, may là con gái, con trai là chị cho ăn đấm rồi đấy, dám ăn đậu phụ của chị.

- Phải phải..._ All chu môi chu mỏ tán thành.

-..._ nhiều chuyện quá.

- Ứ chịu đâu..._ All giả bộ nhõng nhẽo.

-..._ thua.

- Mọi người vẫn không nghe sao, em tưởng Thư nhiều chuyện kể hết rồi_ cô thở dài ngao ngán nói, đúng là không hợp với sự duyên dáng hiện tại chút nào.

- Chút chút_ Giang Ngân Ly sợ cô không hiểu nên căn độ đốt ngón tay biểu thị.

Mấy chị em ban khác đi ngang qua nghe thấy, máu tám nổi lên kéo bè kéo cánh chạy ra bàn cô ngồi, ánh mắt người nào người nấy lấp lánh, cho nghe cùng với, chúng tôi hâm hộ giám đốc Lâm a, cho nghe ké nha, tí thôi na na na...

Cô nhìn bàn trắng của mình ngày càng đông người ngồi thì phì cười, công ti ngày ngoài mác là công ti giải trí lớn nhất khu vực thì sâu trong lại là một đám người suốt ngày chỉ ba hoa chích choè, đừng lạ vì sao Thanh Phong cướp được tin tức nhanh thế, đơn giản là vì họ có khả năng đánh hơi chuyện kì dị trong dân gian với tốc độ kinh hoàng, đi lấy tin nhưng toàn giả bộ dân thường ngồi lê đôi mắt nghe lỏm tất cả thông tin, sau đó tập hợp viết báo là Ok. Bí kíp nhỏ đó...!!!

Làm báo chính là vậy, chịu khó đi nhiều một chút, chứ ngồi lì trong phòng thì một tin cũng chẳng có mà rơi xuống đầu cho bạn viết đâu.

- Mấy cậu thử nói nghe xem mình biết gì rồi_ cô láu cá rút bông hoa trong lọ ở bàn ra, phe phẩy vào đám người trước mặt. Cô mới không kể đâu, ai lại lôi chuyện tình của mình bố cáo thiên hạ chứ.

Để tránh thu hút đám phóng viên đài khác viết nhăng viết cuội nên cô ra hiệu nói khe khẽ thôi. Trêu đám người này chút cho vui.

Mọi người biết ý nên lôi bồ của mình ra canh chừng, lễ kỉ niệm vui vẻ nên tha hồ dẫn chồng và người yêu đến chơi, không thì rủ bạn đi cùng cũng được hết.

- Giám đốc vừa gặp đã yêu, cật lực theo đuổi cậu đúng không?_ Mina trừng mắt nói.

- Không phải ngôn tình đâu má ơi_ cô buồn cười nói, nghe cậu ta nói sao mà kinh điển thế.

- Ố thế thông tin sai à_ Mina gãi gãi đầu ngu ngu.

- Yes_ cô tốt bụng nói.

- Cậu thích giám đốc từ lần gặp đầu tiên, nên dùng diệu kế câu dẫn sếp Lâm phải không?_ Roy bên hậu trường phồng má nói. Bộ dạng chắc như đinh đóng cột.

- Không đâu, bộ cậu quên tớ rất thương tình yêu nhỏ bé Lã Anh Thư sao?_ cô lắc đầu nói, lúc ấy bao mĩ nam của công ti, rồi các thần tượng nổi tiếng nữa sao cô không xi nhê mà vừa gặp anh liền yêu thích rồi. Mặc dù cô không phủ nhận anh chồng tương lai của cô rất soái khí nha.

- Thư bảo sếp theo đuổi cậu mãnh liệt lắm, ngày nào cũng mặt dày đứng trước cửa nhà cậu nói: I Love U.

Đến công ti thì phải nhịn nội thương không đi tìm cậu cho thoả nỗi nhớ.

Bữa sáng bữa trưa đều cật lực chuẩn bị, ngày nào cũng hỏi thăm cậu qua số phone của đại tỉ Giang. Còn có quyền chiếm hữu rất cao, bất kể tên đực rựa nào bén mảng gần cậu cm là đập cho lên bờ xuống ruộng. Không để ai liếc mắt đưa tình với cậu hết, cấm mọi hành vi luôn, còn nữa nhưng tạm thời chửa nghĩ ra..._ Yến Yến bên hình ảnh thao thao bất tuyệt nói.

- Cái này chắc chắn đúng phải không?_ suy nghĩ của mọi người.

- Không, hãy nghĩ đơn giản thôi, đừng phóng đại quá lên thế_ cô buồn cười lắc lắc hoa nói. Cô sắp bị họ nói cho nổi da gà rồi nè.

- À, hay là cậu vào nhầm tolet nam, gặp sếp tổng rồi thấy cái không cần thấy nên ảnh bắt cậu chịu trách nghiệm_ Rose hưng phấn kể.

- Đi đóng phim đi má_ cô chán nản vuốt trán, sao lại có loại tình huống cẩu huyết như vậy ở thực tại này chứ.

- Phải đó_ All

- hì hì hì, tại người ta góp vui chứ bộ_ Rose le lưỡi nói, nhận gạch đá toàn tập của hội.

- Thôi, đừng có nói vớ vẩn gì hết. Bọn tớ là bạn cấp . Tớ chỉ nói thế thôi mọi người hiểu sao thì hiểu, đừng có mà đi chém gió tốc mái công ti đi đấy_ cô nhàn nhạt nói. Mệt với mấy cô cậu này quá thôi, toàn nghĩ liên tha liên thiên.

- À... Thanh xuân vườn trường_ Lyn tâm đắc nói.

- Tri kỉ..._ chị Giang vuốt cằm phun ra hai từ, nhất thời hiểu ra mọi chân lí, đuôi mày ngài cũng rực rỡ hẳn ra.

- Thanh mai trúc mã_ Jee tán thưởng nói.

-...

-...

Và bỗng mọi người vỡ lẽ, ầm ĩ lên.

- Oa, tình đẹp...!!!

-..._ cô cũng thấy đẹp, hi hi hi.

Chap : Ngày kỉ niệm ( )

Sau khi tất cả thành viên công ti tới hết thì dần dà bên ngoài các sếp lớn, nhà chính trị gia và các người đẹp cũng giá lâm. Ngoài cửa muôn vàn siêu xe ngự trị, bóng bẩy và sang trọng biểu đạt sự thành công và xa hoa của chủ nhân. Xe này nối tiếp xe kia, và bước xuống từ đó luôn là những đôi chân lịch thiệp được dặm bởi những đôi giày tây bóng loáng, những đôi gộc cao chót vót đầy quyến rũ. Rồi sau đó bước ra là những quý ông quý bà sang chảnh, những giới chuyên môn tiếng tăm, những người đẹp loá mắt. Tất cả họ đều tươi tắn trong ống kính vang lên tanh tách suốt đêm. Ai nấy cử chỉ tao nhã, thanh lệ, duyên dáng và kiêu sa như một danh gia vọng tộc đương thời.

Bước trên thảm đỏ với hàng ngàn cánh hồng bay bay từ trên cao, trải dài từ cổng cho tới khi vào tận hội trường. Trên đỉnh cao là sân khấu rộng lớn hoành tráng lấp lánh đèn màu chiếu qua lại, dưới khán đài là hàng trăm bàn ăn đã được bày biện đầy mĩ lệ, tao nhã sẵn sàng chờ khách khứa tới tham dự.

Phục vụ nhà hàng bắt đầu hoạt động, rất lịch thiệp mang lên cho từng vị một ly rượu vang ngọt ngào, đồ ăn đã được xếp hàng dài bên phải, bắt mắt tinh tế hấp dẫn vị giác và xúc giác làm việc.

Cả hội trường đều rực rỡ màu xanh lam, nổi bật là hàng ngàn bông hồng lam khoe vẻ kiêu kì tinh tế tươi tắn mới mang về từ xa sáng nay. Những hoa, những sắc và ánh đèn huyền ảo. Hội trường không hề dùng đèn mà được sáng lên từ hàng nghìn ngọn nến sáng lấp lánh, bốn bề lãng mạn đến khó tin.

Khách mời sẽ đưa thiệp cho bảo vệ và tiến vào, sẽ để lại một bức ảnh kỉ niệm nơi chụp ảnh cùng phó giám đốc công ti Thanh Phong, sau khi theo hướng thảm đỏ vào bàn ngồi dự. Mọi người cũng có thể trò chuyện giao lưu trước khi buổi lễ chính thức bắt đầu.

Khung cảnh bắt đầu đông hơn và nhộn nhịp, mùi nước hoa nồng nàn đan xen với hương rượu và tiếng trò chuyện chào hỏi nhau khiến bất chợt ồn ào hơn. Ngoài sự ấm cúng tự nhiên của bàn cô thì bàn ai cũng vậy, con người ta cư xử với nhau khách sáo, lịch sự đến thờ ơ lạnh nhạt, chỉ xem như xã giao, không đặt tình cảm lại. Tiệc tùng chính là vậy, lợi dụng tất cả để được gặp chào hỏi nhau, xem chừng có thể hỗ trợ nhau trong công việc hay không, rồi bẵng qua lâu ngày lại trở thành kẻ xa lạ biết mặt.

Đèn sân khấu lập loè, ra sân là một màn múa chào mừng đầy kinh diễm, hùng tráng hấp dẫn.

Pháo bông nổ rập rền lấp lánh, đèn tối từ từ sáng dần và xuất hiện hai MC duyên dáng, thật không ngờ Thư biến mất nãy giờ đã lại nhảy lên làm MC cùng Ninh Nhật rồi. Đẹp đôi lắm, tình chàng ý thiếp đáng ghen tị.

- Xin chào tất cả mọi người, cảm ơn rất nhiều đã tới tham dự tiệc kỉ niệm năm của Thanh Phong chúng tôi...

- năm là cả một chặng đường dài đầy khó khăn và thử thách, cảm ơn rất nhiều các bạn đã đồng hành cùng chúng tôi, ở bên chúng tôi suốt bao năm vừa qua để Thanh Phong lớn mạnh như ngày hôm nay...

- Đặc biệt cảm ơn sự hỗ trợ của công ti nước giải khát Tinh Châu, nhà sản xuất thuốc Thiên Dương, công ti điện lực Mạnh Mẽ, công ti điện tử Hoa Lâm,... Cảm ơn tất cả các bạn luôn luôn nghe đài, đón xem tin tức và chờ đợi TPtv, TTtv, PPtv, GTtv, Y and I tv. Cảm ơn các bạn rất nhiều...!!!

Dường như cảm nhận sâu sắc lời cảm ơn chân thành của hai MC, tất cả mọi người đón xem đều vỗ tay nồng nhiệt. Các nhà tài trợ cũng lên sân khấu nhận bó hoa tươi thắm của phó giám đốc.

Sau đó hai người cũng lui vào sân khấu để đón xem những màn trình diễn đặc biệt của các ca sĩ nổi tiếng.

Tại chỗ của cô, cô thấy bất an, đã hơn tiếng rồi cô vẫn chưa thấy sự có mặt của anh, mọi việc đâu vào đấy rồi sao anh còn chưa xuất hiện.

Rất nhiều người nổi tiếng cùng ca sĩ, cả những người cô hâm mộ nữa cô cũng không thèm nhìn nữa, cô chỉ liếc ngang liếc dọc, mải mê nhìn xem anh ở đâu. Tự nhiên cô thấy nóng hết cả tim gan, bình thường dù không thấy anh cô cũng chẳng sao nhưng suốt từ nãy tới giờ cô khó chịu không chịu nổi, anh đang làm gì vậy sao không nghe cô gọi chứ.

Mọi người đều hưng phấn xem những màn trình diễn nên không để ý tới nét mặt tái dần của cô.

- Chị sao thế?

Cô giật mình, ngước lên, cô rất mong là anh nhưng không phải. Là Duy Trúc, cậu bé chắc mới về từ vùng duyên hải, không già dặn hơn trước rồi.

- Không sao?

- Còn nói không, mặt trắng dã thế kia rồi, tôi thấy lạ nên đổi chỗ với Jee qua đây với chị đấy, chị ốm sao?_ Duy Trúc lo lắng hỏi. Phải, cậu vừa về sáng nay, tiệc đặc biệt mà, con dân Thanh Phong được phép bỏ việc về hết.

- Không, chị không gọi được cho Tường_ cô gượng cười nói.

- Có thế mà chị làm tôi hết hồn. Giám đốc anh ta chắc đang bận đọc thoại trong phòng đấy, tí nữa phải lên đọc diễn văn rồi còn gì_ Duy Trúc thấy mặt cô tái quá nên nhẹ giọng trấn an, kì thật cậu cũng không thấy anh ta đâu hết.

- Mong là vậy_ cô nhìn trân trân Duy Trúc cố trấn an mình.

- Là vậy, thả lỏng đi, ngày vui mà mặt chị như đưa đám ý_ Duy Trúc chọc cô cười chỉ lên sân khấu. Đám người trên kia cậu không hứng thù nên mới rảnh rỗi thấy bộ mặt lo lắng của chị ta, thật làm người ta kinh sự mà.

- Ừm_ cô nhẹ cười buông lỏng hơn tinh thần, chắc anh đang bận thật, điện thoại hết pin cũng nên.

- Uống chút nước đi_ Duy Trúc lấy ly nước đưa cho cô.

Bà chị này ngoại lệ mới được thiếu gia ta quan tâm đấy. Thấu cảm sự quan tâm của cậu em, cô bình tĩnh hơn, nhìn tiếp lên sân khấu.

Uông Bách Hợp vừa vào cửa liền nũng nịu lão chủ tịch đi vệ sinh. Ả tránh đi ánh mắt của mọi người hành động, ả đi vào khách sạn, giả bộ hỏi thăm nhân viên và biết số phòng nghỉ của anh.

Đến trước cửa phòng, ả thản nhiên bước vào, ngồi yên trên ghế sofa. Anh từ tròng phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy vị khách không mời thì nhíu mày, cảm giác ghê cổ trào ngược từ dạ dày bốc lên, kinh tởm.

- Xin chào anh hai_ ả thấy anh thì vui vẻ, vẫy tay bộ dáng điềm đạm đáng yêu lắm.

- Mày muốn vào trại tiếp sao?_ anh hững hờ nói. Nén cảm giác chán ghét lại ngồi xuống đối diện ả, anh muốn xem nó muốn làm gì, nó mà không xuất hiện thì anh mém quên nó đang ở đây đấy, không biết Triển Kha đủ bằng chứng chưa nhỉ!

- Anh hai nặng lời thế, em chỉ tới thăm anh thôi mà_ Uông Bách Hợp vô tội chớp chớp mắt.

- Thật sao? _ anh nhàn nhạt nói.

- Thật...!!!

- Xong chưa?

- Xong rồi, mới chào xong nè_ ả gật gật duyên dáng.

- Thế cút_ anh khè khè phun ra hai từ, không khí sắp bị con nhỏ này làm biến dạng rồi.

- Ứ đâu, mới chào chứ đã nói chuyện đâu mà_ ả làm như không nghe thấy giận dỗi nói, anh ta càng ghét ả càng thích giả bộ, xem ai ngứa mắt hơn.

- Thế sao? Nhưng tao thấy cần thiết, vào từ đâu thì ra từ đấy, mày nhảy qua kia cũng được đấy_ anh thảnh thơi nói, chỉ ra cửa kính ngoài lầu, xa xa trước mắt là bầu trời đã tối dần, đây là tầng , nhảy cũng đâu có chết được, cùng lắm thì gãy xương thôi.

- Ha ha ha... Lâm An Tường anh được lắm_ ả không nhịn nổi vẻ thuỳ mị nữa, cười méo mặt, thằng khốn nạn, nó muốn ả không chết mà què đây mà.

-..._ anh khinh thường không buồn nhìn ả nữa, khoác lại áo véc chuẩn bị ra ngoài, anh đi gặp vợ yêu để lấy lại sự trong trẻo của đôi mắt, thật kinh dị khi nhìn thấy bộ mặt đểu giả của ả.

Ả nhìn trân trân anh bước dần ra cửa, mắt thấy anh sắp ra ngoài rồi thì chồ ra, dùng sức mạnh đập một nhát lên tay anh. Anh cũng cảm nhận được ả ở đằng sau quay lại tránh được một nhát của cô, anh vật tay ả ra, rơi xuống là một cây kim tiêm. Khốn kiếp, nó đang làm cái quái gì, trong kim tiêm này nếu là ma tuý anh thề trước khi chết anh sẽ bóp chết nó.

Anh dùng lực đẩy ả ngã bật ngửa ra sau, bước nhanh ra ngoài, muốn gọi bảo vệ vào vứt ả ra ngoài.

Ả nhanh chân đứng dậy, cầm theo kim tiêm đuổi theo anh. Mọi người đều đi xem dưới tầng nên trên tầng rất vắng, anh định quẹo vào thang máy cho an toàn thì ả từ đâu bất ngờ xông ra, cắm phịch mũi kim vào bả vai anh. Anh giận mình đi nhanh không mang theo mũi kim này, anh đá mạnh vào bụng ả vào thang máy, rồi từ từ lịm đi. Khốn kiếp, quá khinh địch rồi.

Ả bị đau nhưng vẫn sằng sặc cười, nhìn thấy anh ngất đi thì ả sung sướng. Nhưng vui không lâu thì có người cảnh sát xuất hiện, còng tay ả mang tay, anh cũng được mang về phòng kiểm tra, mọi chuyện chưa dừng lại ở đó.

Truyện Chữ Hay