Ngày tốt nghiệp của Hàn Tiểu Tịch, Hạ Thiên Vũ đích thân đưa cô đến, đi theo còn có cả Hàn Đồng Tư.
Hàn Đồng Tư hiện tại đã hồi phục sức khỏe, cũng đã từ chức ở tập đoàn Hàn thị, theo chân anh rể đến làm nhân viên của Tịch Vũ.
Còn về phần Hàn Lãnh Hải và Chu Bạch Liên, mọi chuyện đều đã quá rõ ràng, hiện tại chỉ đợi ngày hầu tòa. Cổ phần trong tay Hàn Lãnh Hải đều bị Hàn lão gia lấy lại, cũng bị đá khỏi cái ghế tổng giám đốc.
Hàn thị bây giờ lại một lần nữa được dẫn dắt bởi Hàn lão gia, chỉ là số tiền tham ô của Hàn Lãnh Hải khiến cho cả một tập đoàn lớn phải chịu một đợt sóng gió không hề nhỏ.
Cũng may còn có tập đoàn Tịch Vũ hỗ trợ, Hàn thị mới miễn cưỡng thoát khỏi cuộc khủng hoảng quy mô lớn này.
“Chị Tiểu Tịch, chị Tư Tư đứng gần một chút... đúng rồi... cười lên nào! 1, 2, 3...”
Dưới ánh nắng chói chang của ngày hè, Ngụy Lạc Tư cầm một chiếc máy ảnh, trên khuôn mặt tròn tròn lấm tấm vài giọt mồ hôi, khóe môi là nụ cười tươi tắn, lộ ra hàm răng trắng đều cùng hai lúm đồng tiền nhỏ xinh.
Tư Đồ Quân đứng bên cạnh dùng chiếc khăn tay màu trắng nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cô, từ động tác đến ánh mắt đều mang theo tia dịu dàng, ấm áp.
Hàn Tiểu Tịch mặc bộ đồ cử nhân, dưới ánh nắng màu vàng cam khẽ nhoẻn miệng cười, Hàn Đồng Tư bên cạnh ôm lấy cánh tay cô cũng cười híp mắt.
Có lẽ, từ khi nghe Hàn Tiểu Tịch nói mấy câu trong bệnh viện ngày đó, cuộc đời của cô mới có thể xuất hiện nụ cười rạng rỡ như bây giờ.
Hạ Thiên Vũ yên tĩnh đứng nhìn vợ mình đang cười tươi, khóe môi cũng không tự chủ được mà xuất hiện nụ cười thấp thoáng. Từ khóe mắt đến đuôi mày đều là vẻ thâm tình dịu dàng.
“Thiên Vũ, đến đây!”Nghe tiếng cô gọi, Hạ Thiên Vũ cũng đi tới, một tay ôm lấy eo cô, một tay đặt lên cái bụng đã nhô cao lên, nhẹ giọng quan tâm:
“Có nóng lắm không? Chụp nhanh một chút rồi vào phòng ngồi, nếu không tiểu tình nhân của anh sẽ mệt đấy.”
Hàn Tiểu Tịch lườm anh một cái, nhưng cũng không bắt bẻ, ngược lại còn thuận theo lời nói của anh:
“Chụp với chồng của em nữa là xong rồi.”
Hạ Thiên Vũ miễn cưỡng mỉm cười, nhìn thẳng vào ống kính, vòng tay thắt chặt hơn, ôm trọn cô gái vào lòng mình.
***
“Lạc Tư, em với bạn trai em có đi ăn cùng bọn chị không?”
Ngụy Lạc Tư nhìn thoáng qua Tư Đồ Quân rồi mỉm cười lắc đầu:
“Không ạ, bây giờ em đi hẹn hò, tối sẽ về ăn cơm với hai chị.”
Đúng rồi, bạn học Lạc Tư của chúng ta sau bao sóng gió cũng đã giữ được trái tim của Tư Đồ Quân. Một phần là được trợ giúp từ công sức cùng sách lược của hai cô chị gái họ Hàn.
“Được rồi, tối về sớm nhé.”
Ngụy Lạc Tư đáp lại một tiếng, sau đó cười hi hi ôm lấy cánh tay của Tư Đồ Quân bước đi.
Ba người còn lại cũng không nói gì, đi đến một nhà hàng do Lý Vân Ca đặt trước.
Khi họ đến, trong phòng đã đầy đủ người.
Có Bạch Doanh Trần, Lý Vân Ca, Lục Tuyết Nhi, Hoàng Bạch Phong, Freya còn cả một cặp đôi khác mà Hàn Tiểu Tịch chưa tiếp xúc lần nào.
Nhưng chưa tiếp xúc, không có nghĩa là cô không biết.
Người nữ là nữ diễn viên nổi tiếng, ảnh hậu của điện ảnh năm nay, Hạ Thiên Băng.
Người còn lại là tổng giám đốc nổi tiếng, người đứng đầu tập đoàn Lục thị đã từng dẫn dắt Hạ Thiên Vũ, Lục Thiên Dương.
Nhìn thấy vợ chồng Hạ Thiên Vũ cùng Hàn Đồng Tư bước vào, tiếng cười đùa vẫn không ngừng, Lục Tuyết Nhi mỉm cười chỉ vào chỗ trống bên cạnh rồi nói:
“Tư Tư đến đây ngồi với mình này, ngồi cạnh Tiểu Tịch là lát nữa bị nhồi cẩu lương đấy!”
Hàn Đồng Tư bĩu môi, nhưng vẫn ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó nói:
“Làm như ngồi cạnh cậu mình không bị ăn cẩu lương vậy. Hơn nữa ở đây tứ phía đều có cẩu lương, mình ngồi đâu cũng như nhau cả thôi!”
Đổi lại là tiếng cười vang phòng.
Freya kéo tay Hàn Đồng Tư, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ đồng cảm:
“Thật trùng hợp, tôi cũng độc thân, hay là chúng ta đến với nhau đi?”
Không đợi Hàn Đồng Tư lên tiếng, Hàn Tiểu Tịch đã ném cho cô một ánh nhìn không có vẻ thân thiện gì cả:
“Tôi không chấp nhận một em rể như cậu, yên phận chút đi. Hậu cung của cậu nhiều lắm mà, đừng làm lỡ dở Tư Tư nhà tôi.”
Cả phòng lại cười cười nói nói, anh một câu tôi một câu, đùa cợt rồi mới bắt đầu nghiêm túc hơn một chút.
Hạ Thiên Vũ giới thiệu cô với cặp đôi vàng trong làng nổi tiếng bên cạnh:
“Darling, đây là anh Lục, Lục Thiên Dương, trước đây anh từng nhắc đến rồi, cái người mà yêu thầm bà xã gần mười năm mới dám theo đuổi ấy. Còn đây là chị dâu, Hạ Thiên Băng, tính ra còn ít hơn chúng ta 2 tuổi. Chị dâu, đây là bà xã của em, Hàn Tiểu Tịch.”
Nhan sắc của Hạ Thiên Băng quả thật xinh đẹp, nhưng so với Hàn Tiểu Tịch còn thiếu một chút thành thục, lại nhiều hơn một phần ngây thơ. Nhưng nếu biết quá khứ của cô ấy, chắc rằng suy nghĩ cũng trưởng thành như cô.
“Chị dâu, xin chào. Ở đây đều là bạn học của em, chị cũng đừng câu nệ, đã nhập hội ở đây thì đều là bạn bè thân thiết.”
“Tiểu Tịch, nghe danh em đã lâu, quả thực còn xinh đẹp hơn cả ảnh chụp.”
Bữa cơm diễn ra trong không khí sôi động mà ấm áp, vui vẻ. Đến khi kết thúc, hầu như mấy người đàn ông đều đã say, chỉ có Hạ Thiên Vũ là còn tỉnh táo, bởi vì bà xã nhà người ta đang có tiểu bảo bối, cần được chăm sóc nha!