Dịch: Phong Thanh
Sau khi quay về Kinh Châu, sắp tới là Tết Nguyễn đán .
Công ty tất cả đều tốt, đúng hạn phát lương, đúng hạn thanh toán tiền thuê văn phòng, vốn hệ thống đủ để bao hết thảy các khoản chi phí, chỉ cần lỗ sạch hết tiền, game online lụi tàn, Bùi Khiêm lập tức có thể thu được năm trăm nghìn vào tài sản cá nhân.
Phía Trường học sắp đến kỳ thi, vì không muốn trượt nên Bùi Khiêm rất ít đến công ty.
Nhưng hắn cũng không quan tâm trò chơi sẽ làm thành kiểu gì, dở thiệt dở mới là tốt nhất...
Ngày tháng , thứ năm.
Bùi Khiêm lại thi xong một môn, về tới căn hộ thuê gần trường, nằm lên bộ ghế salông, cảm giác thích thú vui vẻ khó nói thành lời.
Hắn thấy ngày hệ thống kết toán sắp tới gần, mà mục tiêu thua lỗ sắp đạt được, áp lực căng thẳng của Bùi Khiêm đã giảm đi một chút.
Theo thường lệ, hắn triệu hồi hệ thống, kiểm tra tình hình tài chính.
[Hệ thống chuyển đổi tài phú]
[Kí chủ: Bùi Khiêm]
[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận : , tỷ lệ chuyển đổi lỗ vốn : ]
[Thời gian kết toán tiếp theo: sau ngày nữa]
[Vốn hệ thống: . (↓.) ]
[Tài sản cá nhân tài sản: ]
Đúng là có hiệu quả!!
Rốt cục, sắp tiêu sạch tiền rồi!
Bùi Khiêm quả thực cảm động muốn khóc, dựa vào nỗ lực của chính mình, cuối cùng coi như làm được thu chi cân bằng, từ từ giảm doanh thu để lỗ vốn!
Hiện tại chi phí một tháng của Đằng Đạt có mấy mục gồm: tiền thuê văn phòng, tiền lương nhân viên và tiền làm thêm giờ, tiền điện nước và chi tiêu hàng ngày, các khoản chi mua đồ dùng công ty, lâu lâu còn tổ chức liên hoan, hoạt động đoàn thể, các khoản dùng tiền gấp.
Sau khi làm xong những việc này, cuối cùng cũng coi như tiêu sạch tiền lời kiếm được từ (Quỷ Tướng), vốn hệ thống cuối cùng không còn bao nhiêu lợi nhuận!
Cho tới bây giờ, hắn đã tiêu hết số vốn nghìn lúc ban đầu.
Tiếp theo, Bùi Khiêm chỉ cần làm hai việc.
Hai ngày kế sẽ phát hành (Pháo đài trên biển), như vậy đã thỏa mãn yêu cầu của hệ thống "trước khi kết toán một tuần không có bất kỳ sản phẩm nào chưa phát hành”.
Sau đó, lại tổ chức hoạt động dùng tiền gấp, gắng sức tiêu hết mười mấy vạn còn lại là xong!
Cuối cùng, khi hệ thống kết toán chỉ cần ngồi đợi lấy tiền là được!
Còn việc làm sao quảng bá (Pháo đài trên biển)...
Bùi Khiêm căn bản không có ý định quáng cáo, trực tiếp đưa lên cửa hàng game là xong việc, tốt nhất là không ai phát hiện ra cái game này mới tốt đây!
Đơn giản hắn muốn lỗ tiền, nên phải nỗ lực để người chơi không thể phát hiện trò chơi này!
"Vì đề phòng rủi ro, sau khi hoàn thiện trò chơi sẽ tổ chức một hoạt động tập thể, tiêu hết mười mấy vạn còn lại này, tiền càng ít càng tốt."
"Mọi người nghiên cứu phát minh trò chơi khổ cực như vậy, vừa xem phim, ăn cơm, hát karaoke luôn một lần không quá đáng chứ?"
Nghĩ vậy, Bùi Khiêm gọi điện cho trợ lý Tân.
"Trợ lý Tân, sắp xếp một chút, tối thứ sáu này chúc mừng (Pháo đài trên biển) hoàn thành, sắp xếp một hoạt động tập thể. Trước tiên xem phim, sau đó đi ăn cơm, cuối cùng lại đi hát Karaoke. Có thể đặt bao trước cả rạp thì đặt!"
"Thời gian, chính là tối thứ sáu."
"Thứ bảy chủ nhật là ngày nghỉ, làm sao có thể chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi của nhân viên cho hoạt động tập thể, vậy chẳng phải đùa lưu manh sao?"
"Đúng, sắp xếp tối thứ sáu."
"Được rồi, sau khi sắp xếp tốt lịch trình đưa tôi nhìn một chút, vẫn yêu cầu như trước kia, phải, hiểu không?"
Bùi Khiêm nói vài câu đơn giản, vừa định cúp điện thoại, trợ lý Tân đã nói rằng: "Chờ đã Bùi tổng, còn chuyện này."
"Ngài còn có nhớ lúc chúng ta đi Dương Thành, lúc đến công ty Thiên Hỏa có một cô gái đã hỏi ngài mấy câu không? Tên Lâm Vãn."
Lâm Vãn?
Bùi Khiêm đối với cái tên này có chút ấn tượng, nhưng không sâu.
"Cô ấy làm sao?"
Trợ lý Tân nói trong điện thoại: "Cô ấy đến Kinh Châu, muốn vào làm ở công ty chúng ta, thái độ rất kiên quyết, nói không cần tiền lương đều được."
Bùi Khiêm sững sờ: "Hả? Cô ta đang ở đâu?"
Trợ lý Tân nói: "Đang ở công ty, vừa tới không bao lâu, tôi mới vừa tiếp đón."
Cô ta ở công ty Thiên Hỏa rất tốt, tại sao lại chạy tới Kinh Châu?
Muốn gia nhập công ty chúng ta, còn không muốn tiền lương?
Vậy làm sao được!
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, hỏi: "Tân trợ lý, ngươi cảm thấy nàng người thế nào?"
Tân Hải Lộ im lặng trong chốc lát, nghiêm túc báo cáo: "Bùi tổng, tôi cảm thấy cô gái này chắc chắn lai lịch không nhỏ, chắc trong nhà không thiếu tiền. Tôi chú ý trang phục của cô ấy và túi xách đều là nhãn hiệu nổi tiếng nước ngoài, trang phục cả người giá trị ít nhất cũng mấy vạn tệ."
"Cô gái này đúng là không có cái gì xấu, tính cách cũng rất tốt, nhưng tôi có chút lo lắng cô ấy quá mức ngây thơ, nghĩ chuyện gì cũng quá đơn giản, làm nhân viên có khi không thích hợp. Đương nhiên, có muốn nhận hay không do ngài quyết định."
Suy nghĩ cực kỳ ngây thơ đơn giản?
Đây chẳng phải nói không có năng lực làm việc sao?
Có thể, ta thích nhân viên như vậy!
Bùi Khiêm cảm giác cô Lâm Vãn này rất phù hợp với nhu cầu tuyển dụng của hắn!
Nữ nhân quen sống trong nhung lụa nhà giàu, năng lực làm việc cơ bản là số không, đây không phải rất tốt sao?
"Được, vậy thì nhận đi! Tiền lương... Trước tiên cho cô ấy một tháng, sau đó lại tăng lương. Cô trực tiếp cùng với cô ấy ký hợp đồng là được, còn công việc... À, gần đây vẫn chưa có việc gì, trước tiên không cần phân phối công tác, để cho cô ấy thích làm cái gì thì làm. Đúng rồi, tối thứ sáu có hoạt động, nhớ dẫn cô ấy theo!"
Bùi Khiêm tùy ý bàn giao vài câu, cũng không để việc này ở trong lòng, mà tiếp tục mặc sức tưởng tượng vạn sắp vào tài khoản kia.
...
Bên công ty, (Pháo đài trên biển) đã tiến vào giai đoạn nghiên cứu phát triển cuối cùng.
Bao Húc không đi Dương Thành, mấy ngày nay vẫn trải nghiệm chế độ cốt truyện (Pháo đài trên biển), những chỗ cảm giác vẫn chưa được mượt trong toàn bộ quy trình, tất cả đều ghi lại, giao cho Hoàng Tư Bác chỉnh sửa.
Bao Húc không hiểu những lý luận thâm ảo của việc thiết kế trò chơi kia, cậu ta chỉ tin tưởng trực giác của chính mình.
Trực giác cảm thấy có chỗ nào có vấn đề, lập tức ghi lại hết, giao cho Hoàng Tư Bác.
Mà Hoàng Tư Bác vắt hết óc phân tích đến cùng là chỗ nào có vấn đề, thường thường đúng là có thể tìm ra phương án sửa chữa!
Hoàng Tư Bác biết rõ, hình thức cốt truyện là một điểm sáng lớn của (Pháo đài trên biển), là bức màn then chốt để nâng đẳng cấp của trò chơi này nên nhất định phải tranh thủ hết sức cố gắng!
Đương nhiên, những phương diện khác cũng rất quan trọng, ví dụ như cảm giác bắn súng, mô hình trong game và động tác, trừ hình thức cốt truyện và các loại hình thức khác, cũng có quan hệ đến trải nghiệm của người chơi.
Việc trải nghiệm những nội dung này cũng đều do Bao Húc đảm nhiệm, ngược lại Bao Húc là một người chơi nghiệm game, hiện tại chỉ ngựa quen đường cũ, đơn giản là sử dụng thời gian chơi game để chơi trò chơi của chính mình.
Bao Húc không có cảm thấy khổ cực chút nào, ngược lại cực kỳ thích thú!
Khi chơi trò chơi khác, Bao Húc gặp phải một ít chỗ khó chịu, sẽ rất vô lực.
Bởi vì gửi phản hồi cho Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng cũng chỉ phí nước bọt, phản ánh không tới tổ thiết kế, cho dù phản hồi đến tổ thiết kế thì phần lớn cũng không thể thay đổi.
Nhưng (Pháo đài trên biển) lại không giống, Bao Húc cảm thấy chỗ nào có vấn đề, trực tiếp nói với Hoàng Tư Bác một câu, sau đó sửa chữa với tốc độ ánh sáng!
Trước đó một ít chỉnh sửa chủ yếu đã được sửa chữa gần xong, còn lại chính là một vài chi tiết nhỏ từ từ điều chỉnh, ví dụ như súng ống đường đạn, hộp va chạm của nhân vật, mặc dù đối với trải nghiệm trò chơi rất quan trọng, nhưng chỉ cần thay đổi một ít tham số là có thể hoàn thành.
Sớm định ra hạn cuối, việc nghiên cứu phát minh từng ngày tới gần, Hoàng Tư Bác cuối cùng cũng coi như là tạm thở phào nhẹ nhõm.
May mắn không làm nhục mệnh!
(Pháo đài trên biển) nghiên cứu phát minh hoàn thành đúng hạn, đảm bảo chất lượng, cuối cùng cũng coi như không có phụ sự tín nhiệm của Bùi tổng!
Có điều, đối với trò chơi này phải như thế nào tuyên truyền, quảng cáo, Hoàng Tư Bác hoàn toàn không biết.
Anh ta cũng không quá để ý, ngược lại những chuyện này đều do Bùi tổng quyết định.
Bùi tổng phụ trách phương án tuyên truyền, vậy còn có thể có lỗi sao?
Có thể nghĩ ra cách dùng Weibo để quảng cáo (Quỷ Tướng), Bùi tổng nhất định cũng sẽ nghĩ ra được một cách tuyệt khác để quảng bá!